Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 378: CANH SÁU

Dịch giả: Luna Wong

Tất cả mọi người nhìn nàng, tiểu cô nương rất ngại, đỏ mặt nói: “Lúc đó hắn cười, ta nhìn thoáng qua hắn, hắn, sau tai của hắn có một nốt ruồi.”

Một người mập mạp sau tai có một nốt ruồi, thanh âm nói chuyện rất lớn.

Có thể ở ngay hiện trường chuyện trò vui vẻ, trào phúng người chết, có thể thấy được nội tâm hắn là chắc chắc bộ khoái tới, cũng tìm không được bất luận đầu mối gì.

“Như vậy sau khi Đan bộ đầu tới, người này liền đi, hay là trước khi Đan bộ đầu tới hắn đi?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Tiểu cô nương trả lời: “Đan bộ đầu từ đường nhỏ đi qua, hắn nhìn thoáng qua, liền đi từ thôn chúng ta bên này.”

“Tiên sinh, có thể người này và Đan bộ đầu quen biết nhau hay không?” Đoàn Ứng hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Tám chín phần mười!” Xoay người lại từ trong tay cyả Phó Nguyên Ngô lấy tập và thán bút của hắn, hỏi tiểu cô nương: “Làm phiền lấy cho ta cái băng.”

Tiểu cô nương không hiểu nàng muốn làm gì, vội cho nàng kéo một cái ghế trúc.

Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống, nhìn hai mẫu nữ Mã thị, “Các ngươi hồi ức tướng mạo của hắn, nghĩ đến cái gì nói cái đó.”

Mẫu nữ Mã thị liếc nhau, Mã thị nói: “Cái khác không nhớ rõ, thế nhưng mũi của người kia ta nhớ kỹ, là cái loại mập mập thật to, mũi cũng không cao.”

“Cằm vuông, cười rộ lên miệng rất lớn. Trên mặt có lỗ, liền. . . liền ở đây. . .” Nàng chỉ vào gò má của mình, “Như vũng nước trên đường.”

Đỗ Cửu Ngôn không có nhìn hai người, trong tay liên tục vẽ, cuối cùng vẽ quần áo y phục vòng quanh lai, còn thiếu một đôi mắt, nàng dừng lại một hồi, tiểu cô nương nhìn qua, nghẹn đỏ mặt nghĩ, “Ánh mắt của hắn. . . Mắt hình như không có gì đặc biệt, chính là ánh mắt của người thường.”

“Cái gì là ánh mắt của người thường?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi hắn, “Chúng ta là người, ngươi cho là ánh mắt của người nào là người thường.”

Tiểu cô nương quan sát mười người Đỗ Cửu Ngôn mang tới, chỉ vào Đoàn Ứng, “Ánh mắt của hắn chính là ánh mắt của người bình thường, không lớn không nhỏ cũng không phải rất sáng, phản chính chính là rất phổ thông.”

Đoàn Ứng không biết là nên cao hứng bản thân xuất lực, hay nên mất hứng nữa, hai mắt của mình không có đặc sắc như thế.

Đỗ Cửu Ngôn lại vẽ mắt, trái lại cho hai mẫu nữ xem.

“Lỗ tai” tiểu cô nương chỉ vào lỗ tai, “Tai chiêu phong(đón gió)!”

Đỗ Cửu Ngôn sửa lại.

“Vóc người mập hơn cái này chút, không có râu mép.” Mã thị nói.

Đỗ Cửu Ngôn lại sửa đổi hai lần, Mã thị gật đầu, “Chính, chính là như vậy, giống nhau như đúc với người lúc đó.”

Tiểu cô nương cũng theo gật đầu.

“Được!” Đỗ Cửu Ngôn thu tập, nhìn hai mẫu nữ Mã thị, chắp tay nói: “Đa tạ nhị vị, cảm tạ!”

Mã thị lắc đầu, “Đó là người mang tội giết người, chúng ta có thể giúp nha môn bắt được người mang tội giết người, là một chuyện tốt. Tiên sinh người đừng cám ơn chúng ta.”

Đỗ Cửu Ngôn khách khí vài câu, cáo từ hai mẫu nữ Mã thị.

Tiểu cô nương vẻ mặt ngạc nhiên nói với Mã thị: “Nương, Đỗ tiên sinh thật lợi hại a, chúng ta nói hắn có thể vẽ ra.”

“Người đọc sách đều lợi hại.” Mã thị nhìn nữ nhi, “Sau này a, vô luận như thế nào cũng muốn đưa đệ đệ ngươi đi đọc sách.”

Tiểu cô nương gật đầu.

“Tiên sinh ta xem bức họa người vẽ một chút.” Trên đường, Tiêu Khánh đưa tập qua, vẻ mặt kinh thán, “Tranh này, thật đúng là giống như đúc a.”

“Tiên sinh, tay nghề này của người thật khó lường, có thể dạy chúng ta hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tốt, chờ án tử xong xuôi, ta dạy cho các ngươi vẽ một chút.”

“Tạ ơn tiên sinh.” Mọi người ôm bức tranh, ngay cả Yến Thông cũng là gương mặt dược dược dục thí.

Có thể theo một vị tiên sinh tốt, học được thứ hữu dụng, chân chính là phúc khí của bọn hắn.

“Tiên sinh, chúng ta bây giờ đi làm cái gì?” Phó Nguyên Ngô hỏi: “Tìm Đan Đức Toàn sao?”

Đan Đức Toàn bị Đại Lý tự điều dụng, ngày hôm qua Đỗ Cửu Ngôn đã biết. Nàng không sao, nếu như Ngô Văn Quân không làm khó dễ nàng, mới là kỳ quái chân chính.

“Đi Tống Ký.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Đoàn người trở lại trong thành, vừa đến cửa thành gặp được Đậu Vinh Hưng tìm nàng, “Cửu ca, không xong.”

Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi hỏi: “Thân Đạo Nho tra được hung thủ?”

“Phải!” Đậu Vinh Hưng nói: “Ngay vừa nãy, hắn và Đan Đức Toàn cùng đi bắt người.”

Sắc mặt của mọi người đều khó coi, ai cũng không muốn thua cuộc tỷ thí này, nhưng là Thân Đạo Nho bọn họ quá nhanh.

Ngày hôm nay mới ngày thứ ba, tỷ thí đã kết thúc.

Bookwaves.com.vn

“Mặc kệ bọn họ, chúng ta tiếp tục đi thăm dò của chúng ta.” Đỗ Cửu Ngôn đi Tống Ký, chưởng quỹ ngày hôm trước tiếp đãi của nàng tự mình ra đón, chắp tay nói: “Đỗ tiên sinh là có cái gì phân phó?”

Đỗ Cửu Ngôn đang muốn mở miệng, chợt nghe ngoài cửa có người cười nói: “Chính là ở đây, đồ trang sức nơi này rất nhiều.”

“Thế tử gia.” Chưởng quỹ chắp tay với Đỗ Cửu Ngôn xong, liền nghênh đến cửa, “Hôm nay sao người lại ở không tới.”

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại, chớp mắt liền thấy Quế vương đang vào cửa, đường nhìn của hắn cũng rơi vào trên người nàng, đầu lông mày hơi nhướng, vui mừng cười. Một vị nam tử đứng bên người Quế vương, mạo mỹ tuấn mỹ khí chất ôn nhuận, cười rộ lên có một loại cảm giác như mộc xuân phong hiền lành.

Chưởng quỹ gọi hắn thế tử gia, vậy người này chắc là Thừa Đức hầu Quý Lâm.

Xem ra quan hệ cũng không tệ lắm a, bất quá cũng phải, thái hậu nương nương chọn Quế vương phi đầu tiên, chỉ có vị muội muội của Quý Lâm .

“Đậu chưởng quỹ, ta đưa bằng hữu đến mãi đồ trang sức, mau mang thứ tốt của các ngươi lên.”

Đậu chưởng quỹ xác nhận, nói: “Nhị vị quý khách trên lầu thỉnh.” Lúc nói chuyện đón hai người muốn đi, Đỗ Cửu Ngôn bỗng nhiên chủ động chào hỏi Quế vương, “Triệu công tử, người đến mua đồ trang sức a.”

Đỗ Cửu Ngôn đến làm việc, Quế vương không xác định nàng muốn ở chỗ này nói chuyện với hắn hay không, nghe nàng chủ động nói, hắn cười nói: “Ngươi tới tra án?”

“Đúng vậy, vừa lúc đụng phải.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.

Quý Lâm và Đậu chưởng quỹ dừng lại nhìn bọn họ, Quý Lâm đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, hỏi: “Mặc Hề, vị này chính là. . .”

“Hội trưởng Tây Nam tụng hành Đỗ Cửu Ngôn.” Quế vương giới thiệu xong lại cùng Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thừa Đức hầu thế tử Quý Lâm.”

Quý Lâm vẻ mặt kinh ngạc, “Ngươi chính là Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn a, không nghĩ tới còn trẻ như vậy, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!”

“Thế tử gia hảo.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay hành lễ.

Quý Lâm rất nhiệt tình nói: “Ngươi và Yến kinh đánh cuộc, chúng ta đều nghe nói. Thế nào, hôm nay ngươi tới nơi này là tra án tình sao?”

“Đúng vậy.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Trên tay người chết có một vòng tay là xuất từ nơi này, ta còn có mấy câu hỏi, muốn đến tìm Đậu chưởng quỹ xác nhận.”

Quý Lâm lộ ra biểu tình nguyên lai như vậy, vội nhiệt tình nói với Đậu chưởng quỹ: “Chuyện của Đỗ tiên sinh là đại sự, ngươi chiêu đãi Đỗ tiên sinh trước, ta và Triệu công tử tùy ý chút không có việc gì.”

Đậu chưởng quỹ xác nhận, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Đỗ tiên sinh, là muốn đi nhã gian phía sau, hay là. . .”

“Không có việc gì, ta chỉ có một vấn đề.” Đỗ Cửu Ngôn không có tị hiềm, lại cười nói: “Vòng tay từ chỗ của người đi ra, lúc bán từng cái từng cái, không có đăng ký. Nhưng nếu là có khách nhân đến, một lần mua nhiều thì sao?”

“Có thể có đăng ký trong danh sách chứ?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Đậu chưởng quỹ nói: “Cũng không có. Thế nhưng mua nhiều đều là lão khách hàng hoặc là tiểu thương ở bên ngoài tới đây nhập hàng.”

“Tiểu thương là có đăng ký, các vị khách quen cũ mua nhiều, chúng ta đều nhớ.” Đậu chưởng quỹ nói.

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn chờ hắn nói tiếp.

“Như vậy, người chờ một chút, ta tìm hỏa kế chuyên môn phụ trách bán vòng tay cho người, người hỏi hắn một chút.” Đậu chưởng quỹ nói: “Hắn khẳng định so với ta còn rõ ràng hơn một chút.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

Đậu chưởng quỹ đi tìm người.

“Quả nhiên danh bất hư truyền a, ” Quý Lâm biểu tình thưởng thức, “Đỗ tiên sinh vụ án của ngươi tiến triển thế nào? Yến kinh Thân Đạo Nho thật không đơn giản, có người nói tụng án hắn biện cả đời, không có một lần bại tích.”

Đỗ Cửu Ngôn cười cười, nói: “Tạm thời tiến triển chính là chỗ này. Thân tiên sinh là tiền bối, không dám sánh vai a.”

“Ngươi còn trẻ, coi như thua hắn một hồi cũng không có gì. Nhìn thoáng chút là tốt rồi.” Lúc nói chuyện, Quý Lâm lại nói: “Nhắc tới, vòng tay này rất nhiều người mua, ngươi cứ tra như vậy, có thể tra ra sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không tra được cũng phải kiên trì a. Thật sự là vụ án này, đầu mối quá ít.”

“Ta cũng nghe nói.” Quý Lâm dứt lời, Đậu chưởng quỹ mang theo một vị hỏa kế tới, “Đỗ tiên sinh, hắn chính là hỏa kế phụ trách phần vòng tay, để hắn nói với người.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn tiểu hỏa kế, hỏi vấn đề giống như vậy.

“Ta có thể nhớ, một lần đến mua rất nhiều, đều là khách quen thường tới đây.”

“Nếu như thấy người, vậy ngươi nhất định nhận ra được được?” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Hỏa kế gật đầu, “Khẳng định nhận ra được.”

Đỗ Cửu Ngôn lấy bức họa ra cho hỏa kế xem, “Người này, ngươi có biết không?”

Hỏa kế tò mò tiếp nhận, Quý Lâm và Đậu chưởng quỹ cũng lại gần xem.

“Nhận thức, hắn chính là lão khách của nơi này, bất quá từ năm trước đã không có tới nữa.” Lúc nói chuyện suy nghĩ một chút, “Hắn họ Lục, ta nghe huynh đệ của hắn gọi hắn Lục tam ca.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Hắn ở chỗ ngươi mua qua vòng tay? Mua bao nhiêu cái ngươi có nhớ không?”

“Kỳ thực mua qua một lần, một lần kia hắn mua mười một cái vòng tay, đứng ở trên quầy để người lấy cho hắn mười một vòng tay. Còn nói chuyện giá cả với ta, ta lấy rẻ cho hắn mười văn tiền một cái.”

“Sau lần kia, hắn lại đến hai lần, nhưng không phải mua vòng tay, mà là mua trâm gài tóc này nọ. Sau này cũng không có tới nữa.”

“Chúng ta lúc đó còn đang suy nghĩ, hắn không giống một thương gia, vì sao một lần mua mười một vòng tay, phu nhân nhà hắn nào có nhiều tay như vậy. Nhất định là đưa cho nhân tình bên ngoài.” Lúc nói chuyện, hỏa kế có chút ngượng ngùng, gãi đầu một cái.

“Cảm tạ!” Đỗ Cửu Ngôn nói lời cảm tạ.

Tiểu hỏa kế ngại ngùng cười, hành qua lễ đi làm việc.

“Triệu công tử, thế tử gia, ta nên hỏi đều hỏi rồi, liền đi. Nhị vị tiếp tục dạo.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay.

Quế vương biết, trong lòng của Đỗ Cửu Ngôn chắc là nắm chắc, hắn nói: “Ngươi đi trước, ta một hồi trở về tìm ngươi.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

“Đợi chút nữa ta cũng đi.” Quý Lâm nói.

Đỗ Cửu Ngôn cười cười với hai người, mang theo mọi người đi ra Tống Ký.

“Tiên sinh, ” tất cả mọi người mơ hồ lộ ra kích động, dù sao đi qua hỏa kế xác nhận xong, hung thủ tựa hồ đã ở bên tay, “Chúng ta để nha môn đi bắt người đi.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đi tìm Đan Đức Toàn trước.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui