Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 381: CANH CHÍN

Dịch giả: Luna Wong

Trong ngự thư phòng, các vị các lão nội các và Ngô Văn Quân còn có Tề Đại Thanh và Thân Đạo Nho đều ở.

Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn cùng nhau vào cửa.

Mọi người cùng quay lại hành lễ, Triệu Dục nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ Cửu Ngôn, mới vừa rồi án kiện của Yến kinh, đã kết án. Tỷ thí ngươi thua.”

“Ngươi chịu thua chưa?” Triệu Dục rất đáng tiếc, hắn cho rằng Đỗ Cửu Ngôn sẽ thắng nữa.

Nhâm Duyên Huy và Ngô Văn Quân liếc nhau.

“Chúc mừng Thân tiên sinh, ” Đỗ Cửu Ngôn và Thân Đạo Nho chắp tay, “Năng lực cao tốc độ cực nhanh, lệnh Cửu Ngôn tâm phục khẩu phục.”

Thân Đạo Nho sửng sốt một chút, chắp tay nói: “Lần này án kiện của Đỗ tiên sinh rất khó, Thân mỗ có thể thắng thật sự là may mắn.”

“Khách khí khách khí.” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách nói.

Tất cả mọi người nhìn nàng, không nghĩ tới nàng rất có phong độ, thua cũng không xấu cũng không tìm lý do nói án tử của mình quá khó khăn.

Lỗ Chương Chi đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, đáy mắt xẹt qua tiếu ý, tiểu tử này đến kinh thành rồi không có đi bái phỏng hắn, điểm này lúc đầu hắn còn rất kinh ngạc, nhưng tinh tế vừa nghĩ xong liền hiểu, án tham ô là nàng và Quế vương cùng nhau điều tra rõ.

Nàng không tới tìm hắn, chắc là tị hiềm.

Còn là một hài tử tâm tế.

Nếu như lần này thánh thượng thật muốn cạy rớt chức vụ hội trưởng của nàng, hắn thế tất yếu vì nàng xuất đầu làm chút gì.

“Tuy nói tỷ thí thua, Đỗ tiên sinh có phải cũng phải làm đến nơi đến chốn, điều tra kết án án kiện hay không?” Ngô Văn Quân nói.

“Ngô đại nhân nói phải.” Đỗ Cửu Ngôn liếc nhìn Ngô Văn Quân, lại cùng Triệu Dục chắp tay, nói: “Người cho chúng ta mười ngày, hiện tại mới năm ngày. Tuy rằng học sinh thua, nhưng vẫn là muốn điều tra rõ vụ án này.”

“Sự tình không thể bỏ dỡ nửa chừng, còn thỉnh thánh thượng cho phép, để học sinh điều tra rõ án kiện này.”

Triệu Dục tựu nở nụ cười, gật đầu: “Được, vậy ngươi cứ tiếp tục tra án, chuyện khác năm ngày sau lại nói.”

Đỗ Cửu Ngôn hành lễ xác nhận, lại quay đầu lại chắp tay với Thân Đạo Nho, “Làm phiền Thân tiên sinh đợi năm ngày nữa.”

“Không sao.” Thân Đạo Nho nói: “Đỗ tiên sinh đến nơi đến chốn, kẻ khác bội phục.”

Đỗ Cửu Ngôn khách khí cười.

. . .

Trong kinh thành, ở lúc Trương Tam thông bị kết tội, tất cả mọi người biết Đỗ Cửu Ngôn thua.

Tất cả mọi người đang suy đoán, có phải thánh thượng sẽ thực sự triệt bỏ Tây Nam hay không.

Trong vương phủ, tất cả mọi người ngồi ở trong phòng khách, từng người một mặt ủ mày chau. Tìm được Lục Triêu, thế nhưng người đã chết, án tử là có đột phá, nhưng hai vấn đề lớn nhất chưa có giải quyết.

Thân phận người chết, cùng với hiện trường án phát đầu tiên.

“Ngày hôm qua người đi nhà Lục Triêu, có thu hoạch hay không?” Bả Tử hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Huynh trưởng hắn nói, Lục Triêu không có việc làm đàng hoàng, nhưng cụ thể làm cái gì hắn không biết. Lục Triêu không nói với hắn, thế nhưng từng tháng hắn cũng sẽ cho hắn hai lượng bạc gia dụng, nuôi lão mẫu thân trong nhà nằm trên giường không dậy nổi.”

“Hắn bị trảm thủ xong, huynh trưởng hắn ở trong phòng Lục Triêu thu dọn đồ đạc, tìm được bốn nghìn lượng ngân phiếu hắn đặt ở đáy hòm. Trong ngân phiếu còn mang theo một phong thư, nói số tiền này lưu cho bọn hắn, hy vọng huynh trưởng có thể hiếu thuận mẫu thân, phụng dưỡng nàng trăm năm.”

“Còn thật hiếu thuận.” Đậu Vinh Hưng nói: “Người hiếu thuận như thế, bình thường sẽ không quá xấu đi. Sao lúc hắn giết Cao Phàn hung tàn như thế. Chỉ là nháo một trận mà thôi.”

Quế vương nói: “Địa điểm giết người cũng rất thú vị. Cao Phàn chết ở rất sâu trong ngõ cụt, nếu như không phải hẹn nhau đi chỗ tránh tai mắt người đàm luận, ai sẽ gặp nhau ở cái loại địa phương đó.”

“Hẹn nhau vào trong ngõ cụt nhỏ?” Đậu Vinh Hưng hỏi.

Mười mấy người, cùng nhau hướng về phía hắn ném ánh mắt khinh bỉ, Tống Cát Nghệ ghét bỏ nói: “Uổng, uổng, uổng là người, người đọc, người đọc sách!”

“Ta sai rồi, các vị!” Đậu Vinh Hưng ôm quyền.

Quế vương nói: “Ta cảm thấy, là hai người hẹn nhau đi nơi đó nói chuyện hay là hẹn ước cái gì. Thế nhưng trên người Cao Phàn không có vết thương, lúc Lục Triêu cung khai, cũng không có nói chuyện hai người đánh nhau.”

“Như vậy, ” Quế vương chính sắc, gõ bàn một cái nói, “Hắn và Lục Triêu bất quá gặp mặt một lần, hai người đến chỗ sâu trong hẻm cụt làm cái gì? Bọn họ tán gẫu cái gì, nguyên nhân gì để Lục Triêu giết hắn.”

Tất cả mọi người chăm chú ngưng đầu lông mày.

Đỗ Cửu Ngôn uống trà, ánh mắt bỗng nhiên sáng ngời, nhìn Quế vương, lớn tiếng nói: “Vương gia, người nói rất đúng!”

Thanh âm của nàng quá lớn, dọa mọi người vừa nhảy.

Đỗ Cửu Ngôn rất kích động đứng dậy, đi tới đi lui.

“Cửu ca, ngươi nghĩ ra cái gì sao?” Đậu Vinh Hưng hỏi.

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn dừng lại nhìn mọi người, nói: “Ta vẫn cảm thấy án kiện Cao Phàn bị giết có cổ quái, thế nhưng vẫn nghĩ không ra là cái gì. Vừa rồi vương gia phân tích rất đúng.”

“Động cơ giết người! Nếu như hai người chỉ là gặp mặt kết thành hận thù, như vậy Cao Phàn và Lục Triêu gặp nhau ở trong hẻm sâu, nhất định sẽ phát sinh tranh đấu. Theo án kiện ghi lại, người chết Cao Phàn cũng không phải một người mềm yếu sợ phiền phức, bằng không hắn cũng sẽ không đại nháo thậm chí động thủ với Lục Triêu ở Ngọc Bảo lâu.”

“Đây không thể nào nói nổi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Đỗ Cửu Ngôn cho Quế vương một đường nhìn ngươi rất lợi hại, ta rất thưởng thức của ngươi.

Quế vương thật cao nhướng đầu lông mày, lộ ra thần sắc cao nhân. Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy nếu là hắn có đuôi, lúc này tất nhiên là vểnh lên thật cao, lắc như máy xay gió.

“Như vậy, ” Bả Tử nhìn nàng, “Dù là trong án kiện của Cao Phàn, Lục Triêu là bị oan uổng, như vậy, có quan hệ gì với án kiện ngươi phải tra?”

Đỗ Cửu Ngôn một lần nữa ngồi xuống, nói: “Hiện tại chúng ta gặp bình cảnh. Thân phận nữ thi cùng với hiện trường giết người đầu tiên không có, án kiện này không có bên thứ ba, đột phá khẩu duy nhất Lục Triêu lại đã chết.”

“Bất quá, mọi người có còn nhớ rõ, ngay từ đầu chúng ta phân tích, định tính nữ thi là người gì?”

Yến Thông trả lời: “Đại hộ nhân gia hoặc là thiếp nhà giàu có!”

Quế vương còn đi thăm dò con em thế gia trong kinh.

Bất quá, cũng không có thu hoạch, mấy người hắn hoài nghi, cũng không có thê thiếp thành đàn, cho dù có cũng bất quá một hai.

“Lục Triêu và Cao Phàn, có quan hệ. Lục Triêu và nữ thi cũng có quan hệ, thế nhưng ta cho là hắn không phải hung thủ trực tiếp giết người.”

Lục Triêu bất quá là một tiểu nhân vật thay người gánh tội.

Mọi người hơi kích động, Từ Tử Ngọc đứng lên, nói: “Vậy. . . Vậy bây giờ sống chết của Lục Triêu kỳ thực không trọng yếu đi, chúng ta chỉ cần theo sợi dây Lục Triêu này đi thăm dò là được rồi chứ?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

“Tra!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương và Bả Tử, “Việc này, lại phải nhờ nhị vị.”

Quế vương và Bả Tử liếc nhau, Quế vương nói: “Việc nhỏ.” Dứt lời, gọi Cố Thanh Sơn đến thông báo vài câu, Cố Thanh Sơn xác nhận đi.

“Còn cần ta đi?” Bả Tử hỏi.

“Ta có một cách nghĩ to gan.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn mọi người, nói: “Giả thiết, Cao Phàn chết không phải một lần khắc khẩu ngoài ý muốn thì sao?”

Mọi người không giải thích được.

“Giả thiết, người sau lưng của Cao Phàn và Lục Triêu có cừu hận thì sao?”

“Có phải là mối hận đoạt thê hay không?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đây chỉ là suy đoán, nên Bả gia đi tra Cao Phàn một chút, xem hắn có thê tử không, thê tử của hắn lại đi nơi nào.”

Trong hồ sơ rõ ràng, Cao Phàn là một mình, không có cha mẹ và thê tử.

Nhưng hắn lớn như vậy, không thành thân không thể nào nói nổi.

Bookwaves.com.vn

“Ngươi mang bức họa nữ thi đi.”

“Được!” Bả Tử nói: “Ta sẽ đi ngay bây giờ.”

Bả Tử và Cố Thanh Sơn trước sau chân xuất môn, mọi người ở trong nhà chờ bọn hắn, nhưng vẫn đợi tới sáng ngày thứ hai, Bả Tử về tới trước, phong trần mệt mỏi một đêm không ngủ.

“Ngươi đi ngoại địa sao?” Đỗ Cửu Ngôn cho Bả Tử dâng trà.

Bả Tử gật đầu, uống một ngụm trà, nói: “Nhưng không có một chuyến tay không.”

Tất cả mọi người mong đợi nhìn hắn, Bả Tử nói: “Cao Phàn là nhân sĩ Bảo Định. Sáu năm trước hắn thành thân, cuối năm trước hắn và thê tử Diêu thị cùng nhau đến kinh thành du ngoạn, nửa tháng sau hắn lại là một mình trở về nhà ở Bảo Định.”

“Ta xuất ra bức họa nữ thi, ” Bả Tử dừng một chút, mọi người nghe trong lòng nhảy bùm bụp, “Thân thích trong nhà Cao Phàn, nhận ra nữ thi chính là thê tử Cao Phàn Diêu thị!”

“Cao Phàn nói với người ngoài, Diêu thị ở trong nhà tỷ muội thân thiết.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười.

“Sau khi Cao Phàn về nhà, có phải dư dả rất nhiều không?”

Bả Tử nhìn Đỗ Cửu Ngôn, gật đầu, “Sau khi Cao Phàn về nhà liền xây một gian trạch viện, thân thích trong nhà cho là hắn ở ngoài làm buôn bán lớn kiếm tiền.”

“Hắn, hắn, hắn bán, bán tức phụ, tức phụ luôn?” Tống Cát Nghệ hỏi.

Bả Tử gật đầu, “Chắc là như vậy không sai.”

“Thật giận!” Đậu Vinh Hưng nói: “Chúng ta đều không thú được tức phụ, hắn thế nào còn có thể bán tức phụ.”

Tống Cát Nghệ ủy khuất gật đầu.

Mười mấy quang côn cùng nhau gật đầu, Đỗ Cửu Ngôn bị tức nở nụ cười, “Vậy là các ngươi đều túng. Chờ án kiện này kết thúc chúng ta quay về Thiệu Dương, liền xử lý hôn sự.”

“Muốn tức phụ muốn điên rồi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Mắt của Tống Cát Nghệ lấp lánh, “Được, được!” Hắn muốn tức phụ, nhưng lại sợ có tức phụ.

“Trở về chính đề.” Quế vương không vui trừng mắt Đỗ Cửu Ngôn một cái, nếu nàng dám nói quay về Thiệu Dương thú tức phụ, hắn liền đem trói lại nhốt tại trong vương phủ.

Hừ!

“Tức phụ của hắn, cho chủ tử Lục Triêu thuê.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cao Phàn lần thứ hai đến kinh thành, phát hiện Diêu thị đã chết, hắn không có đến nha môn nhận thức thi, mà là uy hiếp hung thủ làm tiền.”

“Vì vậy, hung thủ hoặc là không làm làm thì không ngừng, diệt khẩu Cao Phàn.”

“Đây chính là vì cái gì, hai án kiện sẽ chỉ cách xa nhau hai mươi ngày.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Nàng dứt lời, tất cả mọi người bắt đầu vỗ tay, hưng phấn không thôi.

“Hiện tại chờ Cố Thanh Sơn trở về.” Quế vương nói: “Xem hắn có thu hoạch gì.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu nhìn Bả Tử, “Ngươi một đêm không ngủ, đi nghỉ ngơi một hồi đi.”

Chiều hôm qua đến bây giờ hắn từ Bảo Định chạy qua chạy lại, khẳng định rất mệt mỏi.

“Ân, có việc gọi ta.” Bả Tử trở về phòng nghỉ ngơi.

Hắn mới vừa đi, Cố Thanh Sơn vội vã trở về, “Vương gia, Đỗ tiên sinh.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui