Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 388: CANH MƯỜI SÁU


Dịch giả: Luna Wong


Huyên náo, đi ra năm người.


“Nam An bá Tương Chính Minh, Bình Lương hầu tiểu công tử Trầm Kim Đông, nhị lão gia Trung Dũng bá Thi Trung Triết, An Khánh bá nhị công tử Hề Giai Mẫn cùng với Hoài Viễn hầu phủ Thang Văn Kỳ!” Tiết Án báo danh cho Triệu Dục nghe.


Năm người này quỳ sau lưng Quý Lâm, sắc mặt như đất.


“Giết qua người chưa?” Triệu Dục nhìn bọn họ.


Năm người cùng nhau lắc đầu, “Chúng ta, chúng ta chính là đi chơi, cái khác cũng không có làm.”


“Hoàn khố, bại hoại!” Triệu Dục nắm nghiên mực lên ném ra, mực trong nghiên hất tới mọi người, dập đầu ở trên vai của Quý Lâm, ngã trên mặt đất nát.


Quý Lâm cảm giác đầu khớp xương đều gãy, nhưng hừ cũng không dám hừ một câu.


“Trước nhốt Quý Lâm vào Đại Lý tự, chờ điều tra rõ ràng, mới phán quyết!” Triệu Dục nói: “Còn lại năm người, cùng nhốt vào Tông nhân phủ, ai dám đi cầu tình nháo sự, nhốt luôn!”


“Chuyện này, trẫm sẽ truy cứu tới cùng.” Triệu Dục nói với Tiết Án: “Ngày mai lâm triều, để cho gia trưởng của bọn họ tới gặp trẫm, trẫm muốn hỏi một chút, quan to lộc hậu nuôi bọn họ, bọn họ hồi báo trẫm thế nào!”


Thừa Đức hầu không chống đỡ nữa lại ngất xỉu.


Nội vệ ngoài cửa tiến lên đây, nói: “Quý thế tử, xin mời!”


Quý Lâm căn bản không đứng nổi, ngày xưa phong lưu phóng khoáng lúc này lại như một bãi rỉ ra, bị hai nội vệ kéo ra ngoài.


Năm người cũng theo bị mang đi Tông nhân phủ giam lại.


Triệu Dục nhìn những người còn lại, “Trẫm hỏi các ngươi, việc này các ngươi đều không biết chuyện?”


“Không biết chuyện!” Mọi người đứng dậy đáp.


Ánh mắt của Triệu Dục nhất nhất đảo qua, nói: “Không nên dễ dàng trả lời trẫm, về nhà tự tra, bản thân, tử tôn bị nhiễm rồi, đều chủ động đứng ra! Bằng không, trẫm để mười sáu phụ nhân đến từng nhà nhận rõ!”


Mọi người hoảng loạn, coi như là trong lòng các vị các lão cũng bất an. Tử tôn trong nhà bọn họ, bọn họ cũng không xác định rốt cuộc có hay không.


Mọi người một đầu mồ hôi, chậm rãi lui ra bên ngoài.



“Đỗ Cửu Ngôn và Thân Đạo Nho lưu lại.” Triệu Dục nói.


Hai người xác nhận lưu tại chỗ.


Quế vương thủy chung ngồi uống trà đến chân cũng không nhúc nhích quá.


“Đỗ Cửu Ngôn, án kiện này tuy ngươi có công lao to lớn, nhưng ngươi và Yến kinh tỷ thí, đúng là ngươi thua!” Triệu Dục nói: “Hiện tại trẫm hỏi ngươi, ngươi có phục không?”


Đỗ Cửu Ngôn và Thân Đạo Nho nhìn nhau một mắt, chắp tay nói: “Học sinh tâm phục khẩu phục.”


“Ân. Trẫm thấy ngươi mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng thiện lương chính trực, là một nhân tài.” Triệu Dục nói: “Như vậy, dựa theo ước định ban đầu, trẫm thu hồi chức vụ hội trưởng Tây Nam của ngươi, đưa Tây Nam sát nhập Yến kinh do Thân Đạo Nho quản lý, ngươi có bằng lòng hay không?”


Lúc này đây, Thân Đạo Nho không có từ chối nói không cần Tây Nam.


“Học sinh không lời nào để nói.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Triệu Dục hơi gật đầu, lại nói: “Bất quá, mới vừa rồi là phạt, còn chưa thưởng cho ngươi. Chờ án này kết thúc, trẫm sẽ gia thưởng ngươi thật tốt.”


Đỗ Cửu Ngôn khấu tạ hành lễ.


“Đi đi, chăm chú đi thăm dò, không cần cố kỵ người khác, tất cả có trẫm làm chủ cho các ngươi.” Triệu Dục nói.


Hai người xác nhận hành lễ đi.


Ngự thư phòng trống rỗng, Triệu Dục xoa trán dựa vào ghế, Quế vương đứng dậy lắc lắc tay áo, “Ca, ta cũng đi a.”


“Ngươi đứng lại.” Triệu Dục mở mắt ra nhìn Quế vương, “Lúc trước, ngươi và Quý Lâm vãng lai, ngươi có từng cùng hắn hồ đồ không?”


Quế vương nói: “Ta là người như vậy sao? Ta chính trực thiện lương giữ mình trong sạch, làm sao có thể làm loại sự tình này.”


“Không có là tốt rồi, không thôi ta cắt đứt chân của ngươi!” Triệu Dục chỉ vào Quế vương.


Không nên để hắn mắng vừa mắng người khác một trận xong, quay đầu đệ đệ hắn cũng không sạch sẽ, đến lúc đó thật đúng là mất mặt.


“Không có gì nữa ta liền đi a.” Quế vương chắp tay sau đít đi ra ngoài, Triệu Dục bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, “Ngươi đi đâu?”


Quế vương trả lời: “Ta đi thỉnh an nương a.”



“Chỉ bằng cái miệng của ngươi trẫm đã biết ngươi muốn làm gì, ngươi nói, có phải ngươi nói với mẫu hậu chuyện ngươi không thú tiểu thư Thừa Đức hầu làm vương phi hay không?” Triệu Dục biết, lúc này Quế vương đầu tiên nghĩ đến, nhất định là sự kiện này.


Cũng không hiểu được hắn muốn làm gì, người lớn như vậy, mỗi ngày không thành thân, lêu lổng ở bên ngoài.


“Ca, ngươi thật thông minh. Hơn nữa ngày hôm nay cũng oai hùng bất phàm.” Quế vương lúc nói chuyện phất phất tay, “Ta đi!”


Lúc nói chuyện người liền đi.


Bookwaves.com.vn

Triệu Dục nói còn chưa giao phó xong, tức giận chỉ vào cửa bực tức một trận.


Thái hậu uống trà đang đợi Quế vương, Triệu Dục lý giải Quế vương, thái hậu làm sao không hiểu.


Chờ nghe được thanh âm lải nhải và lo lắng của Tiền ma ma ở cửa, thái hậu liền thả chung trà, nghiêm túc ngồi ở trên giường la hán, vừa thấy được Quế vương, nàng lập tức làm khó dễ, “Thừa Đức hầu phủ này thực sự thái hồ nháo, ai gia đang muốn cho bọn hắn mặt mũi, bọn họ trái lại thọc một cái sọt thối lớn như vậy.”


“Ai gia thấy, cả nhà già trẻ lớn bé đều đáng chết.”


Quế vương ngồi xuống ở đối diện, thái hậu ngẩn ra, Quế vương cư nhiên không có dựa theo bộ sách võ thuật sớm định ra để trào phúng hắn sẽ không chọn phi.


Đầu óc không tốt, tác phong bất chính.


“Mục đích của ta, chính là không thú thê. Việc hôn nhân này liền thôi!” Quế vương nói với thái hậu.


Thái hậu thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sợ tiểu tử này đắc ý không buông tha người càn quấy với nàng.


“Bất quá!” Quế vương nói: “Tinh thần và danh tiếng của ta đều bởi vì sự kiện này, bị đả kích thật lớn. Nương, người xem mà làm đi, ba năm nghìn lượng bồi thường an ủi một chút đi.”


Thái hậu nhặt gối dùng để kê tay lên ném qua.


Quế vương không tránh, bị đập đầy cõi lòng, “Tinh thần, danh tiếng bây giờ còn có thân thể nữa. Năm nghìn lượng chắc giá!”


“Đây là thứ đồ ngươi suốt ngày bảo tốt.” thái hậu chỉ vào Tiền ma ma, “Ngươi xem đức hạnh này của hắn một chút, cư nhiên đến lừa bịp tống tiền ai gia.”


Tiền ma ma cười, “Vương gia lại không có công việc, trong phủ gần đây chi tiêu lại lớn, nhất định là không có tiền.”


“Không bằng, người trợ cấp năm nghìn lượng đi. Người xem vương gia của chúng ta đều ốm đi rồi.” Tiền ma ma cúi đầu đánh giá Quế vương.



Quế vương hướng về phía Tiền ma ma cười, trong lòng của Tiền ma ma mềm ra, thương yêu nói: “Nương nương, nếu người không cho, vậy nô tỳ cho.”


“Đã bị ngươi làm hư!” Thái hậu bị tức nở nụ cười, chỉ vào Quế vương nói: “Ta hỏi ngươi, biểu ca ngươi có xen vào không? Ai gia biết ngươi khẳng định có tra xét.”


Quế vương trả lời: “Người yên tâm, người của Hàn gia giữ khuôn phép đều là mầm móng si tình, biểu ca ngoại trừ biểu tẩu ra, bất kỳ nữ nhân nào cũng không đụng!”


(Luna: >”< vậy mà ta lại đoán sai toàn tập luôn)


"Vậy ai gia yên tâm rồi." Thái hậu nói: "Một hồi ngươi ra ngoài chuyển lời cho ngươi cữu cữu, bảo hắn quản lý hài tử giám sát chặt chẽ chút, nếu ai làm mất mặt ai gia, ai gia để hắn bỏ mệnh!"


Quế vương chắp tay xác nhận, "Được!" Lúc nói chuyện cũng không đi.


Thái hậu thua trận, phất tay đuổi Tiền ma ma, "Hắn muốn năm nghìn cho hắn một vạn, xem hắn lần sau còn có thể dùng lý do gì mở miệng với ai gia."


"Quý Lâm thực sự là tìm đường chết, lúc này làm ra loại chuyện này!"


Tiền ma ma đi lấy tiền.


Quế vương cợt nhả dán qua, ôm thái hậu, "Nương, người nên cảm tạ hiện tại hắn xảy ra chuyện, nếu như định ra việc hôn nhân rồi, vậy coi như đặc sắc."


"Đặc sắc cái đầu ngươi." Thái hậu véo cánh tay của hắn, "Cầm tiền tốc tốc đi, ai gia thấy ngươi liền đau đầu."


"Kinh thành này nữ hài tử nhiều như vậy, thế nào sẽ không có một người để ý đến ngươi." Thái hậu chỉ vào hắn, "Ta thấy, chính là ngươi quá keo kiệt."


Quế vương nghiêm mặt nói: "Người không quen, ta phải rộng lượng sao? Dùng tiền phải dùng tại lưỡi đao."


Bookwaves.com.vn

Thái hậu không để ý tới hắn.


Tiền ma ma đưa một xấp chữ ngân phiếu cho Quế vương, "Người thu xong, muốn mua gì cứ mua, thực tại lại hết tiền nữa đến nói với ma ma, ma ma cho người."


"Nương ta có tiền, tiền của người tự giữ lại dưỡng lão đi." Quế vương nói: "Ngày hôm qua ta đi bộ thấy một khúc vải đặc biệt thích hợp người, một hồi ta mua đưa cho người."


Tiền ma ma vội phất tay, "Nô tỳ ăn dùng cũng không thiếu, người chớ tiêu tiền vì nô tỳ." Cao hứng mắt đều đỏ.


"Không có việc gì, một chút tiền nhỏ, không bằng người tốt với ta." Lúc nói chuyện, Quế vương cất tiền muốn đi, thái hậu tức giận đến ho khan một tiếng, Quế vương nói: "Ngày mai đưa củ cải nhỏ tới cho người giải buồn."


Thái hậu nở nụ cười, gật đầu nói: "Lúc này mới chịu nói tiếng người."


Quế vương xuất cung, thẳng đến cửa hàng may mua cho Đỗ Cửu Ngôn mười mấy bộ quần áo và trâm gài tóc, suy nghĩ một chút, miễn cưỡng mua cho củ cải nhỏ hai bộ, bản thân hắn lại không nỡ, dẫn theo đồ về nhà.


"Vương gia, " Đỗ Cửu Ngôn chưa có trở về, tất cả mọi người đang đợi Quế vương, thấy hắn Yến Thông kích động hỏi: "Thánh thượng. . . Thực sự muốn Tây Nam xác nhập cho Yến kinh sao?"


Quế vương gật đầu, "Là nói như vậy."



Mười người nhất thời xì hơi, vô lực ngồi ở phòng khách, đỏ mắt.


"Có cái gì để thương tâm, cùng lắm thì các ngươi không quay về thôi." Quế vương nói.


Yến Thông lắc đầu, "Tây Nam là mộng tưởng của mọi người chúng ta, lúc nhỏ ta vẫn muốn tương lai có một ngày ta có công danh, nhất định phải vào Tây Nam làm tụng sư."


"Bây giờ đối với chúng ta mà nói, chính là cái nhà thứ hai!" Yến Thông nói.


Quế vương nhướng mày, nói: "Vậy chờ tiên sinh của các ngươi trở về, xem hắn nói như thế nào."


"Đúng, chúng ta chờ tiên sinh trở về." Phó Nguyên Ngô nói: "Nhất định hắn đã nghĩ tới chuyện này, khẳng định có biện pháp giải quyết."


Bên trong khách sạn, Trình Công Phục và Lục Trán đối diện, chuyện bọn họ phán mấy tháng, ngay vừa rồi mới rốt cục thành định cục.


Đỗ Cửu Ngôn thua, thánh thượng huỷ bỏ chức vụ hội trưởng Tây Nam của nàng, xác nhập Tây Nam cho Yến kinh quản lý.


Nhưng là, trong lòng bọn họ bỗng nhiên không có đáy.


"Tiên sinh, chúng ta đi tìm Thân Đạo Nho đi." Lục Trán nói: "Nghe được tin tức, hôm nay lúc thánh thượng nói, Thân Đạo Nho căn bản không có cự tuyệt."


Trình Công Phục lắc đầu, gật đầu, nói: "Được! Thánh thượng hiện tại chỉ là miệng nói một câu, để thánh chỉ hạ thì tất cả thành kết cục đã định không còn kịp rồi."


Hai người thu thập một phen, thẳng đến Yến kinh tụng hành.


Tiểu thư đồng dẫn bọn họ đến hầu phòng, cũng không hỏi thân phận trực tiếp rót hai ly trà thô đã không thấy tăm hơi.


Hai người hỏi vài lần, đợi hai canh giờ, Thân Đạo Nho mới từ bên ngoài trở về.


"Thân tiên sinh." Trình Công Phục chắp tay, "Đại hoạch toàn thắng, chúc mừng chúc mừng!"


Thân Đạo Nho hoàn lễ, lại cười nói: "Thực sự là xin lỗi, để nhị vị đợi lâu, đi thư phòng của ta nói chuyện đi."


Ba người đi thư phòng của Thân Đạo Nho, thư đồng dâng trà đóng cửa ra ngoài.


"Có thể làm phiền tiên sinh, đêm nay dẫn tiến hai người chúng ta cho Nhâm các lão hay không?" Lục Trán rất lo nghĩ, "Thánh thượng hôm nay chỉ là nói một câu, nếu định ra thật, đến lúc đó sợ là Nhâm các lão bên kia cũng không tiện làm."


Thân Đạo Nho bưng trà uống một ngụm, buông ra nhìn Lục Trán, nói: "Hiện tại đi tìm Nhâm các lão sợ là không thấy được người của hắn đâu, các ngươi cũng biết gần đây trong triều một mực tra án tham ô, hôm nay hội trưởng của các ngươi tra án lại mang ra một đại án tử."


"Vụ án này không thể nhỏ hơn án tham ô, ngày hôm nay giam sáu vị công tử thế gia." Thân Đạo Nho nói: "Ngày mai lâm triều có thể nhìn ra được án kiện này rốt cuộc là sóng cuồn cuộn nổi lên mấy thước."


"Nhâm các lão, trong nhà lúc này nhất định là người đến người đi." Thân Đạo Nho nói.


Trình Công Phục và Lục Trán đối diện, thần sắc của hai người đều là trầm ngưng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận