Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 395: CANH HAI MƯƠI BA


Dịch giả: Luna Wong


“Lớn đến nó có ít nhất năm mươi ba người bị hại, lớn đến có ít nhất mười vị tử vong, được biết trong số người tử vong, có một hài đồng ba tuổi, còn có một thai nhi năm tháng. Ngoại trừ những thứ này, nó lớn đến ngoại trừ hung thủ giết người ra, có ít nhất sáu mươi vị đồng lõa!”


Bách tính nghe tụng một trận hút lãnh khí, bọn họ biết rất lớn, lại thật không ngờ, vụ án này cư nhiên lớn như vậy.


“Nói ngoa!” Quý Lâm nói.


Đỗ Cửu Ngôn quét hắn một mắt, nói tiếp.


“Ở trong án kiện này, còn có phân biệt rõ ràng hai tuyến.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Giống như là thái cực đồ âm dương bát quái, người bị hại hầu như đều là nữ nhân.”


“Mà để ta cảm thấy khiếp sợ!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Khiếp sợ những nam nhân này, bọn họ dựa vào cái gì cho rằng, nữ nhân là trời sinh người yếu, các nàng nên bị đùa bỡn?”


Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm xuống nhìn Quý Lâm, “Là bởi vì ngươi xuất thân cao quý hay là lời của ngươi tương đối lớn?”


Quý Lâm ngạc nhiên, giận đến chỉa về phía nàng, Đỗ Cửu Ngôn ấn tay hắn, “Chim tước của ngươi có lớn hay không, chúng ta nhìn không thấy. Thế nhưng án kiện này rất lớn, chúng ta nhìn thấy được!”


“Nên, hiện tại ta phải đem án kiện này, chia làm hai bộ phận để biện luận.” Nàng nói xong, tất cả mọi người không giải thích được, ngay cả Tề Đại Thanh cũng không hiểu ý đồ của nàng.


Trong hậu nha nội, Triệu Dục cũng là giật mình, hỏi Thân Đạo Nho một bên, “Hắn làm sao chia thành hai bộ phận.”


Thân Đạo Nho cũng không hiểu, do dự một chút, đối diện Quế vương đã nói: “Ca, hắn suy nghĩ gì người khác đoán không được, người chăm chú nghe đi.”


Triệu Dục gật đầu, nghe tiếp.


Thân Đạo Nho bưng trà che mặt.


“Bộ phận thứ nhất, chúng ta tới nhìn mấy thứ này.” Đỗ Cửu Ngôn từ trong tay thư lại, lấy ra năm mươi ba tờ khế ước bán thân, “Biết đây là cái gì không?”



Tất cả mọi người lắc đầu.


Lưu Công Tể đứng nghiêm một bên, nghiêm túc nghe nàng biện tụng.


“Đây là khế ước bán thân, năm mươi ba phần khế ước thuê bán mình!” Đỗ Cửu Ngôn giũ những tờ giấy thật mỏng này, trang giấy phát sinh tiếng giòn hưởng, “Năm mươi ba nữ nhân, bọn họ bị phu quân của mình, lấy giá cao thấp khác nhau, thuê cho Quý Lâm. Quý Lâm đưa bọn họ vào viện, để các nàng ở cùng một chỗ, mặc một tầng áo lụa thật mỏng, không hề có tôn nghiêm mà sống.”


“Tại viện đó, mục đích duy nhất các nàng sống, chính là hầu hạ nam nhân tới nơi này!”


“Nên, y theo điều lệ《 Chu Luật, Hộ Luật, Hôn Nhân, Điển Cố Thê Nữ 》, pháp xử năm mươi ba người bán người này, trượng trách tám mươi, phạt tiền tài lúc chưa buôn bán cùng đã xài rồi!”


Tề Đại Thanh ngạc nhiên, hắn cho rằng Đỗ Cửu Ngôn chỉ là biện tụng chuyện Quý Lâm giết người, thật không ngờ, nàng cư nhiên lấy chuyện điển cố thê nữ ra nói trước.


“Xin lỗi, ” Lưu Công Tể ra hiệu, nhìn Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tất cả mọi người đều phải phạt?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Tất cả mọi người đều phải xử theo pháp luật.”


Đỗ Cửu Ngôn lớn tiếng nói: “Đi qua chuyện này, ta hy vọng nam nhân khắp thiên hạ biết, nữ nhân không phải hàng hóa, các nàng lo liệu gia vụ hiếu thuận phụ mẫu cho ngươi, lúc các nàng gả tới, có tay có chân mang theo đồ cưới, ngươi có lý do gì, buôn bán nàng.”


“Lúc ký tờ khế ước này, lương tâm của ngươi là bị chó ăn rồi sao?”


“Trong năm mươi ba vị phụ nhân này, nếu như ai không muốn tiếp tục sống cùng bọn họ, nếu có ai muốn hòa ly, tới tìm Đỗ Cửu Ngôn ta, quan ti ta một văn tiền cũng không thu thay ngươi biện tụng.”


“Tất nhiên phải cáo đến những súc sinh điển cố thê tử này, cáo đến hắn táng gia bại sản, không còn mặt mũi để sống nữa!”


Đỗ Cửu Ngôn dứt lời, vỗ năm mươi ba tờ khế ước bán thân vào trên bàn của thư lại, chắp tay nói với Tề Đại Thanh: “Thỉnh đại nhân theo pháp kết tội, tuyệt không thể nuông chiều khoan thứ những thứ người buôn bán người này.”


Mí mắt của Tề Đại Thanh nhảy, Đỗ Cửu Ngôn này thường ngày nhìn hi hi ha ha, thật không ngờ ở công đường bá đạo như vậy, hắn lau mồ hôi, nói: “Được, tội thứ nhất ngươi tụng hữu lý, chờ kết án bổn quan cùng nhau phán định.”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói tạ ơn.


Ngoài cửa, có phụ nhân hô: “Đỗ tiên sinh, Đỗ tiên sinh ngươi thật tốt quá!”



“Đỗ tiên sinh, người nói chuyện giúp nữ nhân chúng ta, chưa từng có người nói chuyện giúp nữ nhân chúng ta. Người là người tốt!”


“Đỗ tiên sinh, chúng ta ủng hộ người.”


Thanh âm sơn hô kia, đều là đến từ nhiều loại nữ tử, trẻ có già có có đẹp mắt cũng có xấu xí, có người hô: “Lúc ta gả cho hắn, hắn không có gì cả, ta còn từ nhà mẹ đẻ dẫn theo trăm lượng đồ cưới, ngay cả sau khi chết áo liệm ta đều làm xong, chuẩn bị tất cả đồ vật dùng cả đời, dựa vào cái gì đến nhà bọn họ còn phải làm trâu làm ngựa không được một câu khen ngợi của hắn.”


“Hắn lại còn muốn nạp thiếp! Hắn dựa vào cái gì lấy bạc của ta nạp thiếp, dựa vào cái gì!”


Bookwaves.com.vn

Nữ nhân nói chuyện là một phụ nhân gầy teo, tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, má trái có một bớt rất lớn, dung mạo quả thực không dễ nhìn. Nàng khóc hô: “Nếu hắn dám nạp thiếp, ta lập tức treo cổ ở cửa nhà hắn, ta muốn vẽ thành lệ quỷ, đời đời đời đời nguyền rủa hắn!”


“Treo cổ ngươi tiện nghi hắn, hắn càng cầm đồ cưới của ngươi đi tìm nữ nhân khác.” Hai bên trái phải có đại thẩm khuyên nàng.


Nữ nhân gào khóc, “Nhưng là ta ngăn không được hắn, hắn bị hồ ly tinh câu mất rồi.”


“Chờ Đỗ tiên sinh tìm Đỗ tiên sinh, ” người bên cạnh nói: “Đỗ tiên sinh mới vừa nói, hắn sẽ giúp ngươi.”


Nữ tử có cái bớt nhìn Đỗ Cửu Ngôn trong nha môn, lau nước mắt.


Lưu Công Tể nhìn Đỗ Cửu Ngôn, cười cười, “Ngươi đến từng địa phương, đều là như vậy? Cố kỹ trọng thi?”


Lúc đó nàng mới ở Thiệu Dương khởi bước, cũng là như thế này, hướng về phía tất cả nữ nhân, nói cho các nàng biết có khốn khổ gì tìm Tam Xích đường, cho nên nàng chiếm được ủng hộ của nhóm nữ tính lớn.


Hôm nay nữ nhân Thiệu Dương bưu hãn đã thành danh, tất cả mọi người nói chọc nam nhân Thiệu Dương, cũng không thể trêu chọc nữ nhân nơi đó.


Bởi vì các nàng không chỉ biết khóc biết nháo biết cãi nhau, còn có thể kéo bè kết phái cùng đánh nhau.


“Đúng là như vậy, mới phản ứng đây là một loại hiện tượng phổ biến a, con đường ta bảo vệ nữ tính, vừa nặng vừa xa a.” Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói.



Lưu Công Tể cười nhạt.


“Bộ phận thứ hai.” Đỗ Cửu Ngôn nói tiếp, “Năm mươi ba tòe khế ước bán thân, do Đan bộ đầu tự mình kiểm chứng, ba mươi ba vị phụ nhân rời đi còn sống, mười sáu vị phụ nhân nhốt tại trong phòng giam. Trừ cái này ra trong bốn vị phụ nhân, Diêu thị tời từ Bảo Định phủ, năm ngoái đã chết, thi thể của nàng được phát hiện ở bên Thanh Nghĩa hà, nói vậy tất cả mọi người còn nhớ rõ.”


“Còn sót lại ba vị đi nơi nào?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đan bộ đầu, làm phiền ngươi!”


Đan Đức Toàn gật đầu, để bộ khoái dùng cáng cứu thương mang ba cỗ hài cốt đi ra, xếp thành một hàng ngoài nha môn.


Đầu khớp xương rất chỉnh tề, xếp thành hình người.


Ngỗ tác phủ nha lão Điếu tiến lên, cầm một phần công văn hắn khám nghiệm tử thi, chỉ vào cỗ thứ nhất nói: “Người này chết vào ba năm trước đây, trên người có hai nơi gãy xương, theo thứ tự là não cốt và xương hông, hai nơi đầu khớp xương đều đã vỡ vụn.” Hắn từ trong xương tủy nhặt lên hai khối, biểu diễn cho mọi người xem, đầu khớp xương vỡ vụn nằm trong lòng bàn tay của hắn, không có hình dạng đáng nói, như khổ móng tay.


Khó có thể tưởng tượng sinh tiền nàng bị dạng đãi ngộ gì.


Lão Điếu lại giới thiệu thứ hai cổ thi thể, “Chết vào ba năm trước đây xương đùi cốt liệt, xương sườn có hai vết thương màu sắc bất đồng, thiếu một ngón tay!”


“Cỗ thứ ba, chết vào hai năm trước, đồng dạng là xương sườn gảy lìa hai cây, dựa theo góc độ như vậy, sinh tiền nhất định là đâm hư nội tạng.” Lão Điếu dừng một chút, lại bưng ra một cái khay, ở trong khay bày ba ngọc xử rất kỳ quái.


“Một ngọc xử, là trong cơ thể của Diêu thị bên Thanh Nghĩa hà năm ngoái, mấy ngày trước chúng ta khai quan nghiệm thi phát hiện.”


“Còn lại ba cái chính là phát hiện trong ba cổ thi thể này, ngọc xử vô luận khổ hay là ngoại hình đều giống nhau như đúc!”


Lão Điếu nói xong, chắp tay lui ra.


Bookwaves.com.vn

“Ta nói một câu ba cổ thi thể này, cũng không phải là Đan bộ đầu xuất phát từ vận may tìm được. Mà là do người dẫn hắn tìm được.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Tề Đại Thanh: “Đại nhân, ta yêu cầu truyền chứng nhân!”


Tề Đại Thanh gật đầu, “Truyền!”


Trương Tam thông bị dẫn theo lên, theo sau lưng hắn chính là mười hai thủ vệ rong biệt viện.


Trương Tam thông và Lục Triêu trước đây cũng là thủ vệ trong biệt viện.


Mười ba người quỳ xuống, Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Các ngươi làm việc ở nơi nào?”



Đầu lưỡi của Trương Tam thông thụ thương nói không đủ rõ ràng, nên nam nhân đại hồ tử bên cạnh hắn nói: “Chúng ta làm việc ở trong biệt viện Tây sơn, chủ tử của chúng ta là Thừa Đức hầu phủ thế tử gia Quý Lâm.”


“Ở trong biệt viện làm cái gì?”


“Thủ vệ ở trong biệt viện, nhìn những nữ nhân kia, không để cho các nàng chạy đi, cũng không để người bên ngoài tiến đến.”


“Chủ tử của các ngươi Quý Lâm bao lâu tới một lần?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Không nhất định, có đôi khi mỗi ngày đều đến, có đôi khi ba năm ngày tới một lần.”


“Ngươi ở biệt viện bao lâu? Trong các ngươi người nào ở lâu nhất?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Ta đến biệt viện hai năm rưỡi.” Lúc nói chuyện hắn chỉ vào Trương Tam thông, “Hắn và Lục Triêu ở biệt viện lâu nhất.”


Trương Tam thông dập đầu, mồm miệng không rõ trả lời: “Lúc biệt viện mua được một nữ nhân đầu tiên, ta đang ở đó.”


“Ngươi giết mấy người?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Ta không có giết người, ” Trương Tam thông lắc đầu, “Ta một người cũng không có giết, thế nhưng ta và Lục Triêu đều là theo chân chủ tử, chủ tử giết người chúng ta theo thu thập giải quyết tốt hậu quả.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Án tử Lục Triêu giết Cao Phàn ngươi biết chứ, nói một câu Cao Phàn là chết như thế nào.”


“Diêu thị ở biệt viện đợi cho tháng thứ ba, chủ tử liền phát hiện nàng mang bầu. Chủ tử rất thích nàng, nói cùng nữ nhân có bầu vị đạo cực tốt.”


“Lúc Diêu thị chưa biết mình có hài tử, tính tình nàng coi như dịu ngoan, sau này biết mang thai, nàng cự tuyệt thị tẩm. Mỗi một lần đều phải bị chủ tử đánh. Đêm hôm đó chết, nàng bị ngăn chặn hậu môn chủ tử và mấy vị công tử thay phiên chơi một buổi tối mới giết chết nàng. Ta và Lục Triêu chèo thuyền ném nàng xuống sông, không nghĩ tới ngày thứ hai cư nhiên bị ngư dân vớt lên.”


“Sau này, Cao Phàn biết Diêu thị đã chết, hắn thấy bố cáo dán ngoài nha môn, liền tìm được Lục Triêu, muốn Lục Triêu bồi mười vạn lượng. Không thường tiền hắn phải đi cáo quan.”


“Buổi tối ngày thứ hai, chủ tử mang theo Lục Triêu, hẹn Cao Phàn ở trong ngõ hẻm bên cạnh Ngọc Bảo lâu, chủ tử đâm chết Cao Phàn!”


“Thế nhưng cuối cùng, nha môn chỉ tra được Lục Triêu, Lục Triêu bị bắt rồi, chủ tử đặt hung khí giết người trong ngõ hẻm, nha môn định tội Lục Triêu giết người.”


Trương Tam thông nói chuyện, có thể là vết thương nứt ra, khóe miệng tràn ra máu, sắc mặt hắn tái nhợt thẳng tắp quỳ, lộ ra biểu tình đập nồi dìm thuyền.


Quý Lâm quay đầu lại theo dõi hắn, trong mâu quang đều là cười nhạt, Lưu Công Tể vỗ vỗ vai Quý Lâm, ra hiệu hắn an tâm một chút chớ nóng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận