Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 414: CANH CHÍN

Dịch giả: Luna Wong

“Ai!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không đầu không đuôi tra, thật sự là không dễ dàng a.”

“Vương gia, xem ra chúng ta vẫn là phải xuống tay từ trên người Điền Mão, dù sao quen thuộc với hắn nhất.”

Quế vương gật đầu, vừa nói chuyện vừa đi theo Đỗ Cửu Ngôn ra thư phòng, “Về trước vương phủ nghỉ ngơi một hồi, buổi chiều chúng ta đi tìm Điền Mão, lão tiểu tử kia không thành thật, thu thập một trận là được.”

Hai người vừa nói chuyện, trực tiếp ra Kim phủ, đến ngõ hẻm ngoài cửa, trực tiếp lên nóc nhà đối diện.

Quế vương ngạc nhiên nhìn nàng, “Có thể a!”

“Ta mỗi ngày luyện trèo tường, chính là vì hôm nay mở quyền cước.”

“Chỉ chút chí khí đó? Xem trọng ngươi.” Quế vương nói.

Hai người ghé vào nóc nhà nói chuyện, qua thời gian uống cạn một chun trà, liền thấy có một nam tử trẻ tuổi lén lút từ Kim phủ mở cửa đi ra, hết nhìn đông tới nhìn tây một phen thẳng đến đường cái.

Bọn họ từ nóc nhà nhảy xuống, Kim phu nhân đứng ở cửa nhìn bọn họ.

“Phu nhân, tạm biệt a.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay.

Kim phu nhân không nói chuyện, cửa đóng.

Hai người theo đuôi vị nam tử trẻ tuổi kia, thấy hắn vào Đại Lý tự.

“Ngô Văn Quân không có lòng tin như thế sao?” Đỗ Cửu Ngôn nói, Quế vương nói: “Có thể là danh khí của Ngôn Ngôn chúng ta quá vang dội, hắn phải kiêng kỵ.”

Đỗ Cửu Ngôn thâm dĩ vi nhiên, “Có đôi khi danh khí quá vang cũng không được a, làm cho ta làm việc đều không có tiện.”

Hai người quay về Quế vương phủ, gọi mọi người thảo luận vụ án, củ cải nhỏ và Hoa Tử cùng với Nháo nhi cũng nghiêm trang ngồi quanh bàn.

“Ăn, ăn hạt, hạt dưa.” Tống Cát Nghệ bưng một mâm lên, bên trong bày các loại hạt dưa nhiều vị.

Trong phòng noãn hồng hồng, mọi người vây bắt bàn, bốp bốp nẻ hạt dưa.

“Tất cả xem một chút, ” Quế vương vỗ tờ giấy vào giữa bàn, “Có thể thoả thích tưởng tượng, đáp đúng rồi, nói có đạo lý có thưởng.”

Đậu Vinh Hưng hỏi: “Thưởng cái gì?”

“Thưởng cho một tức phụ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bao quân hài lòng với tức phụ.”

Nhãn tình của hai người Đậu Vinh Hưng và Tống Cát Nghệ sáng lên, Thái Trác Như cười, nói: “Vậy xem ra ta và Bả Tử huynh không cần đoán.”

Tất cả mọi người nhìn Bả Tử.

“Đa tạ Thái công tử cho ta bậc thang, bằng không, đề mục khó như vậy sẽ làm ta rụt rè.” Bả Tử nói.

Thái Trác Như nở nụ cười, Quế vương nói: “Coi như ngươi tự hiểu lấy mình.”

Bả Tử nhìn hắn, “Vương gia đoán được?”

“Bổn vương đương nhiên đoán được, hiện tại liền đến thi thử các ngươi.” Quế vương nghễnh đầu nói.

Bả Tử cười mà vô ngữ.

“Ta xem một chút, ” Hoa Tử lấy giấy qua, nhớ kỹ, “5923. . . 691. . .”

“Thật kỳ quái a, không đầu không đuôi thế này.” Hắn lật tới lật lui nhìn.

Tiền Đạo An nói: “Sẽ là ám hiệu sao?”

“Ám hiệu với người nào, ám hiệu đại biểu ý gì?” Chu Tiếu hỏi.

Tiền Đạo An lắc đầu, “Nghĩ không ra, chưa thấy qua cách xếp chữ số như vậy.”

“Tờ giấy này tìm được ở đâu?” Hàn Đương hỏi.

Quế vương nói: “Trong nhà Kim Vanh.”

“Vậy có phải là bạc hay không?” Hàn Đương nói: “Sáu nghìn chín trăm hai mươi ba lượng? Có lẽ sáu vạn chín nghìn hai trăm ba mươi lượng?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Có chút giống, cảm giác rất gần.”

“Ta, ” củ cải nhỏ đột nhiên nhấc tay, “Ta có một ý tưởng.”

Tất cả mọi người nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn béo đô đô của hắn, Tống Cát Nghệ nói: “Muốn, muốn gì, đi tè, đi tè một cái?”

“Tống thúc thúc người nghiêm túc một chút, ta hiện tại đang phá án đó.” Củ cải nhỏ nghiêm trang nói: “Số sáu này, ta cảm thấy là Thuận Thiên năm thứ sáu, 9 là tháng chín, 9 là số 2, 3 thì sao, khả năng chính là ngày này hắn được ba vạn lượng, hoặc làba nghìn lượng.”

Mọi người sửng sốt, Đỗ Cửu Ngôn lấy giấy qua xem, nhìn một hồi nàng hỏi Bả Tử, “Đê đập bốn năm trước, chi lúc nào?”

“Đầu tháng năm ta nhớ kỹ, nhưng khoản tiền chân chính đến Thiệu Dương, chắc là cuối tháng năm.” Bả Tử nói: “Thuận Thiên năm thứ sáu.”

Đỗ Cửu Ngôn chỉ một nhóm chữ số, “Nếu là như củ cải nhỏ nói, Thuận Thiên năm thứ sáu, như vậy một tổ 6614 cũng rất hợp.”

Bookwaves.com.vn

“Mùng một tháng sáu Thuận Thiên năm thứ sáu ngân bốn vạn?” Đậu Vinh Hưng tổng kết nói: “Mười ba tổ chữ số này, tổ cuối cùng chính là tiền hắn có được?”

Hắn đếm một lần, nói: “Nếu như là đều vạn, hắn tổng cộng là mười tám vạn lượng.”

“Thật có tiền!” Củ cải nhỏ kinh hô một tiếng.

Quế vương gõ bàn, “Đây không phải tiền của hắn, giữ tiền này lại là phải mất đầu.”

“Không ta có tiền, ” Bả Tử sờ sờ đầu của củ cải nhỏ.

Mắt của củ cải nhỏ chiếu sáng, lại quay đầu nhìn Thái Trác Như, “Thái thúc thúc, so với người thì sao?”

“Bản thân ta không có nhiều như vậy, thế nhưng nhà của ta so với cái này thì còn nhiều hơn.” Thái Trác Như nói.

Vẻ mặt của củ cải nhỏ hâm mộ và sùng bái.

Mí mắt của Đỗ Cửu Ngôn nhảy, lúc nào ở chung quanh nàng, mọi người bắt đầu huyễn phú lộ liễu như thế?

Ngay cả Bả Tử cũng bắt đầu không có việc gì cứ tỏ vẻ giàu có.

Để cho nàng cũng bắt đầu hiếu kỳ, hắn rốt cuộc có bao nhiêu tiền.

Hắn suốt ngày cũng không buôn bán, được bao nhiêu thương nghiệp đế quốc, để đông gia như hắn có thể tự tại như thế, thậm chí còn cũng không cần gõ nhịp quyết đoán cuối năm tặng nhân viên bao đỏ để khích lệ động viên nữa?

“Nơi này là Quế vương phủ!” Quế vương vỗ bàn nói: “Có tiền không bằng có quyền.”

Quế vương khinh miệt nhìn Bả Tử và Thái Trác Như, “Ta là vương gia, thỉnh các ngươi thời khắc nhớ kỹ.”

Bả Tử cười mà vô ngữ.

Thái Trác Như chắp tay, nói: “Vâng, vương gia còn có đất phong.”

“Gan lớn rồi!” Quế vương thực sự là càng nhìn Thái Trác Như càng không vừa mắt, “Tự tìm phiền phức đúng không.”

Thái Trác Như nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

“Được rồi được rồi.” Đỗ Cửu Ngôn lập tức làm người hoà giải, “Nói chuyện đứng đắn, sao lại kéo đến chuyện tiền quyền rồi?”

Quế vương tức giận bất bình, hắn đã nhẫn rất lâu rồi. Bả Tử và Thái Trác Như không biết là bao nhiêu lần huyền diệu tiền tài của mình.

Thái Trác Như hiện tại lại còn giả sợ hãi để Đỗ Cửu Ngôn che chở hắn.

Đây là nam nhân gì, quả thực không biết xấu hổ!

“Ngôn Ngôn, ” Quế vương nói: “Bọn họ liên thủ, ngươi không nhìn ra được sao?”

Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn run lên, trấn an nói: “Vương gia, thiên hạ này đều họ Triệu, người còn sợ người khác huyễn phú sao, đúng không.”

Quế vương gật đầu, híp nhìn Bả Tử và Thái Trác Như, “Cẩn thận ta để tiền của các ngươi cũng theo họ Triệu.”

“Không dám!” Thái Trác Như chắp tay nói, lại ủy khuất nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn nhất thời đau lòng, nói với Quế vương: “Không nói, chúng ta nói tiếp chuyện đứng đắn.”

Quế vương nộ!

Thái Trác Như thấp giọng uống trà, đáy mắt mặt mày đều là tiếu ý, củ cải nhỏ lại gần ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: “Thái thúc thúc, chiêu này của người dùng rất tốt a.”

“Đúng.” Thái Trác Như thấp giọng trả lời: “Giúp ta bảo mật.”

Củ cải nhỏ che miệng cười, Thái Trác Như thấp giọng nói: “Chờ tiệm cơm của ta khai trương, hứa ngươi ba phần cổ đông.”

“Kỳ thực nghĩa phụ cũng biết.” Củ cải nhỏ cười híp mắt nói: “Các ngươi đều là người thông minh.”

Thái Trác Như sờ sờ đầu của hắn, “Không có việc gì, ba phần cổ đông vẫn cho ngươi.”

“Bất quá ta có thể bỏ tiền, ta ra ít chút được chứ, không thể lấy không.” Củ cải nhỏ nói.

Bookwaves.com.vn

Thái Trác Như biết tính tình của củ cải nhỏ, gật đầu, lại hỏi: “Ngươi còn có tiền sao?”

“Trứng gà không thể thả ở trong một rổ. Cha ta không biết người đừng nói nga, chúng ta bảo mật cho nhau.” Củ cải nhỏ nói.

Thái Trác Như chịu đựng không bật cười.

Củ cải nhỏ đang muốn nói, bỗng nhiên Tống Cát Nghệ kéo hắn qua, chỉ vào hắn nói: “Đoán, đoán được, có, có thưởng, thưởng tức tức phụ, phụ phụ, cho, cho, cho tiểu, tiểu, tiểu củ cải.”

Củ cải nhỏ ngạc nhiên, “Cái gì tức phụ?”

“Vừa rồi cha ngươi nói, chỉ cần đoán được, thì thưởng cho một tức phụ, cho đến khi ngươi hài lòng mới thôi.” Chu Tiếu giải thích với hắn.

Củ cải nhỏ cong môi, vẻ mặt kinh khủng sợ nhìn mọi người.

Mọi người cười ha hả.

“Đưa tức phụ ta cho Tống thúc thúc.” Củ cải nhỏ chỉ vào Tống Cát Nghệ, “Tống thúc thúc rất muốn tức phụ.”

Tống Cát Nghệ lắc đầu, “Không, không cần của ngươi, ta, ta ta cần, cần tức phụ phụ, của, bản thân ta.”

“Cũng không biết xấu hổ, ” Đỗ Cửu Ngôn gõ đầu của Tống Cát Nghệ, “Củ cải nhỏ thú tức phụ, ngươi đều là người trung niên, còn không biết xấu hổ ghét bỏ tức phụ của hắn.”

Tống Cát Nghệ trừng mắt, không nghĩ tới mình còn có lúc thành người trung niên.

“Nói tiếp, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu như cái này suy đoán đúng, như vậy lúc này đây oát ra mười một vạn cũng rất có thâm ý a.”

“Nếu như là như vậy, như vậy Khâu Văn Lực cũng có thể là số này.”

Bả Tử nói: “Ý của ngươi là, có người muốn để mọi người cảm thấy, hai lần tiền vào kinh, chính là bị ba người bọn họ chia đều?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Số tiền cũng không phải hoàn toàn đúng, năm nay đưa vào kinh bảy vạn lượng, nhưng khoản của Khâu Văn Lực và Kim Vanh cùng với Biện Văn Thanh mỗi người một vạn, như vậy còn dư lại bốn vạn đi nơi nào?”

“Bốn vạn này, là một cái hố có thể tiến có thể lui.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Tiền Đạo An hỏi: “Như vậy hiện tại, là phải đoán sao?”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn đưa đồ cho Quế vương, “Vương gia, phải làm phiền người. Dùng nhân mạch trong triều!”

Quế vương ho khan một tiếng, “Ở trong triều, ta không có nhân mạch.”

Tất cả mọi người nhìn hắn.

“Loại sự tình này còn muốn ta giải thích sao? Nếu như ta ở trong triều lập đảng kết phái nhúng tay triều chính, các ngươi cho rằng sau khi ta kéo cờ tạo phản, ca ta biết một chút không tức giận?” Quế vương trừng mọi người một mắt.

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.

Điểm này đến Đỗ Cửu Ngôn cũng không nghĩ tới, “Vương gia, không nhìn ra người thông minh như vậy!”

Quế vương bị tức nở nụ cười, “Đây là thông minh sao, đây là không cần thiết!”

“Đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta đây dùng mạng giao thiệp của ta.”

Tất cả mọi người nhìn nàng, hiếu kỳ nhân mạch của nàng là cái gì.

“Ngươi muốn đi tìm Tiền thị lang?” Bả Tử hỏi.

Nhân mạch của Đỗ Cửu Ngôn cũng liền Lỗ Chương Chi và Tiền thị lang, nhưng nàng thực tế cũng không có tín nhiệm đặc biệt, bằng không lúc này đây sau khi án kiện tham ô ra ngoài, nàng nên thông khí với hai vị đại nhân.

Nhưng nàng hiện tại cũng chưa từng đến phủ Lỗ Chương Chi bái phỏng.

“Sai!” Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Ta còn một nhân mạch khác.”

Mọi người vẻ mặt không giải thích được, nàng lại phát triển mạng giao thiệp lúc nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui