Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 418: CANH BA


Dịch giả: Luna Wong


“Ngô đại nhân, ” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, lại nhìn Tiền thị lang, “Tiền đại nhân, ngày hôm nay tam ti nhị thẩm sao?”


Tiền thị lang mặc quan phục, thế nhưng không có mang mũ quan, hướng về phía nàng khí định thần nhàn cười, nói: “Đỗ tiên sinh nói đùa, hôm nay Tiền mỗ không phải chủ thẩm, là bị thẩm.”


“Ngô đại nhân thẩm người?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Đúng vậy, nói ta tham ô.” Tiền thị lang lắc lắc tay áo, quạt một trận gió mát, “Cũng không biết có thể giúp đỡ Tiền mỗ tìm ít bạc ra hay không, dù sao nhà chỉ có bốn bức tường như ta, cũng rất muốn ở nhà đào ít bạc ra.”


Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nhìn Ngô Văn Quân, “Ngô đại nhân, người phải cố gắng a. Tiền thị lang có tiền hay không, phải dựa vào người đi ngửi đi tìm.”


Ngô Văn Quân nhất thời biến sắc mặt, đè thanh âm nói: “Đỗ Cửu Ngôn, ngươi toán cái thứ gì, cất nhắc ngươi, ngươi chính là con chó, nhưng chó cũng không có tư cách sửa ở bên ngoài, nếu ngươi muốn tốt liền làm tốt chuyện bản phận, còn lại không liên quan gì đến ngươi.”


Đỗ Cửu Ngôn a nha một tiếng, vừa quay đầu lại hô: “Vương gia, Ngô đại nhân mắng ta chó cũng không bằng!”


Quế vương ba bước hai bước qua đây.


Sắc mặt của Ngô Văn Quân biến đổi, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn tức giận nói không ra lời, phải hướng về phía Quế vương hành lễ, “Hạ quan bái kiến vương gia.”


Phanh!


Một cước của Quế vương đá trên đùi của Ngô Văn Quân, hắn lộp bộp một tiếng hai đầu gối đập xuống đất quỳ xuống.


Một cước này, đến Đỗ Cửu Ngôn cũng không nghĩ tới, chớ nói chi là Ngô Văn Quân.


Hắn là chính tam phẩm, dù chưa nhập các lại là đứng đầu tam ti, không nói trên vạn người, nhưng ở trong triều dù là thủ phụ nhìn hắn không thuận mắt, cũng phải cho hắn ba phần mặt mỏng.


Huống chi, trong quan văn dù là bất mãn, cũng nhiều là ẩn nhẫn sau âm thầm đánh trả, coi như là võ quan nào cũng không dám động thủ thật đánh ai.


Nên, sau khi Ngô Văn Quân quỳ xuống tới, hai đầu gối toàn tâm đau, trong nháy mắt hắn cho là chân hắn đứt rồi.


Hắn trợn mắt há hốc mồm mà quỳ gối trước mặt Quế vương, ngẩng đầu nhìn hắn.


Tiền thị lang cũng là kinh ngạc không thôi.


“Người người trong kinh đều biết, Đỗ Cửu Ngôn là tri kỷ bạn tốt của ta, ngươi mắng hắn không bằng chó, đó chính là là ám chỉ bổn vương là chó!” Quế vương nói.


Chung quanh nhiều người dừng lại xem náo nhiệt, trong Đại Lý tự cũng đi ra rất nhiều người, Đô Sát viện sát vách cũng có người chạy đến, thoáng cái vây quanh bên này.



Nhìn Ngô Văn Quân, Đỗ Cửu Ngôn bỗng nhiên có loại cảm giác nàng và Quế vương cấu kết với nhau làm việc xấu, hại thanh quan.


Bất quá, loại cảm giác này rất tốt, thảo nào người nhiều muốn quyền thế như vậy.


Quyền thế chính là, ta đánh ngươi, ngươi còn quỳ cho ta đánh.


“Không có, hạ quan không phải ý tứ này.” Ngô Văn Quân tức giận run, nhưng lại tức giận cũng không thể phản bác Quế vương, ngay cả hắn quyền gì cũng không có.


Người không có một bản lĩnh còn hồ đồ như thế, ngươi cũng không khỏi không sợ, ai bảo mạng hắn tốt sinh ra trong hoàng gia, họ Triệu.


“Bổn vương thấy ngươi chính là ý tứ này, ” Quế vương chỉ vào hắn nói: “Ngày hôm nay thấy ngươi thông minh, thái độ nhận sai tốt, bổn vương tha cho ngươi. Nếu còn thêm một lần nữa, bổn vương liền trực tiếp chém ngươi.”


Ngô Văn Quân không nói gì.


Sát vách, ngự sử Du đại nhân tiến lên đây, nói: “Vương gia, Ngô đại nhân đứng hàng tam phẩm là mệnh quan triều đình, vì triều đình hiệu lực có công cũng có lao, huống chi, hiện tại hắn đang phá án, người làm sao có thể đối xử với hắn như vậy.”


“Người như vậy là sẽ rét lạnh lòng của người đọc sách trong thiên hạ.”


“Hàn tâm của người nào?” Quế vương nhất quay đầu nhìn Du đại nhân, “Ngươi vì ai cúc cung tinh túy đến chết mới thôi?”


“Vì thánh thượng, vì triều đình!” Du đại nhân nói.


Quế vương cười nhạt, nói: “Ta là một vương gia ăn không ngồi rồi tùy hứng ương ngạnh không học vấn, trái tim của người nào trong các ngươi băng giá, có quan hệ tới ta sao?”


“Không hài lòng, tìm ta ca cáo trạng.”


“Bớt ở chỗ này khẩu thiệt với bổn vương.” Quế vương chỉ vào Du đại nhân, “Hoa một cây cỏ đoàn xoa, nếu ngươi không sạch sẽ, bổn vương cũng đánh như thế!”


Du đại nhân nói: “Vương gia, người làm sao có thể như vậy, người đây là rất không nói lý. Ngay cả thân phận người cao quý, cũng không có thể ương ngạnh kiêu ngạo như vậy.”


“Trong đầu óc ngươi có phải đều là nước hay không? Lập tức cút!” Quế vương nói xong, chỉ vào Ngô Văn Quân, “Nhớ chưa?”


Ngô Văn Quân quỳ, gật đầu: “Vâng!”


“Đứng lên đi.” Quế vương chắp tay đứng thẳng, Ngô Văn Quân do môn khách của mình đỡ đứng lên, một đôi đầu gối không ngừng run run, đã đứng không vững, hắn chắp tay, nói: “Hạ quan xin cáo lui.”


Lúc nói chuyện, nhìn lướt qua Đỗ Cửu Ngôn, nói với người bên cạnh: “Đưa Tiền đại nhân đi vào.”


Bookwaves.com.vn

Người của Đại Lý tự nối đuôi nhau trở về nha môn.


Tiền thị lang không nhanh không chậm nháy mắt ra dấu với Đỗ Cửu Ngôn, khiêm tốn theo Ngô Văn Quân cùng nhau vào Đại Lý tự.



“Cút!” Quế vương phất tay áo.


Mọi người không dám chọc hắn nữa, đều cáo từ đi.


“Soái!” Đỗ Cửu Ngôn đầy mặt sùng bái, “Mới vừa rồi một cước kia thật là hết giận lại giải hận, đá vừa đúng, không nhẹ không nặng.”


Quế vương dương dương đắc ý, “Đương nhiên, một vương gia ương ngạnh kiêu ngạo bốc đồng không biết thứ khác, đánh người tất nhiên sẽ không ngượng tay.”


“Vương gia, thỉnh cho tiểu nhân một cơ hội, hôm nay tiểu nhân nhất định phải mời người ăn cơm.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương chỉ chỉ Đại Lý tự, “Tiền thị lang mới vừa nói cái gì, không có việc gì?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tiền đại nhân khí định thần nhàn, hiển nhiên là sớm liền chuẩn bị liều mình tự hổ, thâm nhập hang hổ, chúng ta không cần phải xen vào chuyện của hắn, nên ăn cơm thì ăn cơm.”


Trước hôm nay, Tiền thị lang một chút động tĩnh cũng không có, nàng cũng hoài nghi vụ án này, có thể thật liên quan đến Lỗ Chương Chi còn có Tiền thị lang hay không.


Bằng không, cơ hội tốt như vậy đả kích đối thủ bọn họ làm sao sẽ không cần.


Không nghĩ tới a, Tiền thị lang ở chỗ này chờ.


“Thật không quản?” Quế vương hỏi.


“Ta là tụng sư, ai cho ta tiền ta quản người đó.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Kỳ thực, nàng thật tò mò Tiền thị lang có tính toán gì, đây đều đã leng keng vào tù rồi.


“Có nguyên tắc!” Quế vương nói: “Ngôn Ngôn, ta rất thưởng thức ngươi.”


Đỗ Cửu Ngôn cười, “Vương gia, ngày hôm nay ta cũng rất thưởng thức người.”


Quế vương thuận thế ôm lấy bả vai của nàng, “Đi, đi ăn cơm.”


Đỗ Cửu Ngôn vỗ tay hắn, “Vương gia, người không tự trọng ta cần tự trọng.”


“Ngẫm lại cử động của ta vừa rồi vì ngươi không tiếc tổn hại thanh danh, ngươi không nên đẩy tay của ta, như ngươi vậy, thật lãnh bạc, thương lòng.” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia, nhân tình ta nhớ kỹ, nên mời người ăn cơm. Nhưng người nói vì ta tổn hại thanh danh, ta không tán thành, bởi vì thanh danh của người vốn là như vậy.”


Quế vương hừ một tiếng, ôm sát nàng, “Ngươi nói nữa, bổn vương hôn ngươi ở trên đường cái.”



Đỗ Cửu Ngôn câm miệng.


Quế vương nở nụ cười.


Hai người tìm một tiệm ăn nhỏ ngồi xuống gọi món ăn, Quế vương nói: “Tiếp tới làm cái gì?”


“Cần một đột phá khẩu.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Còn cần đi gặp thánh một lần.”


“Hai ngày này tại sao lại không có nhìn thấy Mao đạo sĩ?”


Quế vương nói: “Nếu như không xuất môn cũng không có nhìn thấy hắn, vậy cũng chỉ có thể là đang ngủ.”


Hai người ăn cơm xong quay về vương phủ tòm Mao đạo sĩ.


Quế vương gõ cửa phòng của Mao đạo sĩ, không ai mở, hắn ngăn Đỗ Cửu Ngôn, “Hắn ngủ không mặc quần áo, một hồi ta đi vào ngươi không nên đi vào.”


“Được.” Đỗ Cửu Ngôn cũng không muốn nhìn thấy Mao đạo sĩ ngủ trần truồng.


Quế vương một cước đá văng cửa, liền thấy Mao đạo sĩ ôm chăn dẩu cái mông ở trên kháng noãn hồng hồng kháng ngáy như sấm.


“Bổn vương nơi này có một chậu nước, đếm tới ba ngươi không dậy, toàn bộ xem như cho ngươi tắm.”


Quế vương chắp tay nói.


“Vương gia, có chuyện nghiêm túc nói.” Mao đạo sĩ lăn lông lốc ngồi dậy, dùng chăn che khuất thân thể, phát hiện trong tay Quế vương không chậu nước, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, “Vương gia, bần đạo đang tu tiên, người làm đoạn, bần đạo lại phải bắt đầu lại.”


“Mặc y phục, Cửu Ngôn muốn gặp ngươi.” Quế vương nói.


Bookwaves.com.vn

“Hắn có việc liền tiến đến a, nói xong bần đạo tiếp tục. . .” Mao đạo sĩ nói phân nửa, phát hiện Quế vương đang lạnh buốt nhìn hắn, nhất thời cầm quần áo mặc vào.


Nghiêm trang ngồi ở bên cạnh bàn.


“Đạo trưởng, người khỏe a!” Đỗ Cửu Ngôn tiến vào, cười híp mắt, “Tu tiên mệt chết rồi chứ, có muốn ăn cơm hay không, ta vừa phân phó trù phòng nấu gà xé sợi cho người.”


Sẻ mặt Mao đạo sĩ đề phòng, “Vô sự xum xoe, không gian tức đạo.”


“Gian là không có khả năng.” Đỗ Cửu Ngôn “Lễ” kết thúc, liền ở ngồi xuống đối diện Mao đạo sĩ, “Ngươi mỗi ngày luyện đan, có thuốc cho người giả chết hay không?”


Mao đạo sĩ vẻ mặt hèn mọn, “Không có! Loại đồ vật này làm sao có thể có.”


“Vậy. . . Hỏa dược thì sao, ngươi có thể làm ra hay không?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Ánh mắt Mao đạo sĩ ngừng lại, Quế vương cũng kinh ngạc nhìn nàng một cái.


“Ngươi cần hỏa dược làm gì?” Mao đạo sĩ châm trà uống, dư quang liếc Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cướp ngục.”



“Không có!” Mao đạo sĩ ngôn từ nghĩa chính, “Làm một người luật pháp giữ gìn, ngươi mở miệng đã nói cướp ngục, như vậy có phải là không tốt hay không?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Làm một đạo sĩ hết ăn lại uống, ngươi không có tư cách chỉ trích ta.”


Khóe miệng của Mao đạo sĩ run lên, khoác tay nói: “Ta, ta không có hỏa dược, thế nhưng ta có thể làm dược thả rất nhiều hơi khói, một chút thôi thì cả phòng đều là khói.”


Đây có ích lợi gì? Đỗ Cửu Ngôn miễn cưỡng chấp nhận, “Vậy ngươi làm đi, làm xong ta xem một chút.”


“Cái gì gọi là làm ra ngươi nhìn? Cái này rất phiền toái.” Mao đạo sĩ nói.


“Chưa thấy qua đương nhiên muốn xem.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tốc tốc đi làm đi. Hài nhi của ta lại thêm món đồ chơi.”


Không thể làm hỏa dược, vậy cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.


Mao đạo sĩ tức giận, “Gà xé sợi lúc nào tới?”


Tạ Hoa tương bưng mì gà sé sợi lên, Mao đạo sĩ ăn xong mì, rề rà đi đạo quan ngoài thành làm việc.


Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo Quế vương đi Kim phủ.


Kim phu nhân mở cửa cho bọn hắn, như lần trước mặt không thay đổi tránh ra, hành lễ nói: “Nhị vị xin mời.”


“Trong viện ba thước đất, đều đã bị người đào, nhị vị trở lại mười lần có thể cũng tìm không được thứ hữu dụng.” Kim phu nhân không nhanh không chậm đi tới, Đỗ Cửu Ngôn theo nàng, “Phu nhân có tôn tử không?”


Cước bộ của Kim phu nhân dừng một chút, “Có.”


“Nghe nói nhi tử của người đọc sách rất tốt, tôn tử nói vậy cũng thông minh đi?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Mâu quang của Kim phu nhân nhu hòa không ít, “Giống lão gia nhà ta, từ nhỏ thông minh thích đọc sách.”


“Thế nhưng vô ích, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Quý công tử là cử nhân, nếu quả không có gì bất ngờ xảy ra sang năm hẳn là thi mùa xuân chứ?”


Kim phu nhân không nói chuyện, mâu quang lạnh rất nhiều.


“Kim đại nhân xử xong, công danh của quý công tử mặc dù không bị mất, nhưng cũng không có thể tham gia khoa cử, coi như là làm tụng sư, có phụ thân như vậy cũng sẽ bị người lên án.”


Kim phu nhân bỗng nhiên dừng lại nhìn nàng, “Hài nhi của ta cũng không có làm gì, bọn họ dựa vào cái gì nói hắn.”


“Hắn tiêu tiền tham ô, chẳng khác nào hắn cũng đã làm.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu thánh thượng xử nặng một chút, hắn đến tội cũng là có thể.”


Cả người của Kim phu nhân run.


“Kim phu nhân đừng sợ, ta có biện pháp.” Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo Quế vương dễ sai qua đây, “Người xem, đây là Quế vương gia, hắn có thể bảo vệ nhi tử của người không bị liên lụy, an tâm khoa cử.”


“Tương lai, dường như phụ thân hắn cao trúng hoàng bảng, làm một vị tốt quan thanh chính liêm khiết.”


Kim phu nhân mím môi, một lúc lâu nói: “Được, ta nói cho các ngươi biết.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận