Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 425: CÁI CHẾT NGOÀI Ý


Dịch giả: Luna Wong


Tần thái phu nhân bao đầu, ngồi ở trong viện tử nửa hí mắt, không biết nàng là đang ngủ hay không ngủ.


Bà tử quỳ gối bên người nàng, nhẹ nhàng bóp chân cho nàng.


Một con ma tước bay vào trong viện, ngừng rơi vào đầu cành kỷ kỷ tra tra kêu, thanh âm phiền táo, bà tử nhìn thoáng qua trong tay tiểu nha đầu.


Tiểu nha đầu tiện tay lấy cung cột ngang lưng, ba một tiếng, vừa nhanh vừa chuẩn bắn rơi ma tước trên cành xuống.


Trong viện lại lần nữa an tĩnh lại.


“Thái phu nhân, ” một vị bà tử cước bộ vội vả tiến đến, Tần thái phu nhân mở mắt ra nhìn đối phương, “Nói!”


Bà tử trả lời: “Án tử kết rồi. Kết quả ngoài dự liệu của tất cả mọi người.”


Tần thái phu nhân ngồi thẳng, nét mặt hơi lộ ra vẻ mong đợi, “Nói một chút coi, làm sao ra chuyện ngoài ý?”


Bà tử nói chi tiết chuyện nghe được một lần, “. . . Đỗ Cửu Ngôn sáng sớm đi chỗ thánh thượng, cũng không hiểu được nói như thế nào phục thánh thượng, thánh thượng đồng ý để cho hắn biện tụng toàn bộ án tử, mà không đơn giản chỉ là thuần khiết của Biện Văn Thanh.”


“Hắn tụng rõ ràng chuyện của Biện Văn Thanh xong, quay đầu xếp đặt một bộ cho Ngô Văn Quân, ép Ngô Văn Quân ở công đường đều đứng không vững, nghe nói người đỡ bàn hai chân nhũn ra, đứng cũng không vững.”


“Mặc dù chưa có định tội, thế nhưng Ngô Văn Quân khẳng định trốn không thoát. Hiện tại Đô Sát viện Tạ Duẫn và hình bộ Liêu Chinh cùng Đỗ Cửu Ngôn đi vào cung, Lỗ các lão và Nhâm các lão còn có quốc công gia đã ở.”


Đầu lông mày khẩn túc của Tần thái phu nhân thư triển ra.


Bà tử thấy Tần thái phu nhân cao hứng, vội lại nói: “Đỗ Cửu Ngôn ở trên công đường, trực tiếp chỉ vào mũi của Ngô Văn Quân mắng hắn bất nhân bất nghĩa, hắn còn nói, lúc đó Ngô Văn Quân từ khi biết án tham ô bị lộ ra ngoài, liền kế hoạch trước rồi. Nói Ngô Văn Quân cố ý ở lúc hai ngành tỷ thí, lấy một đống án tử giống nhau như đúc cho hắn rút, mặc kệ nàng rút cái nào, lấy được cũng sẽ là án kiện của nữ thi Thanh Nghĩa hà.”



“Ngô Văn Quân chính là muốn mượn tay của Đỗ Cửu Ngôn, điều tra ra án nữ thi Thanh Nghĩa hà, hắn cũng biết, cuối cùng vụ án này sẽ kéo đến trên đầu của thế tử gia chúng ta, còn có nhiều công tử gia thế gia như vậy.”


Bà tử dừng một chút lại nói: “Ngô Văn Quân đẩy thế tử gia của chúng ta ra chính là vì che giấu tai mắt người, để hắn chuẩn bị kỹ càng, mượn cơ hội tắm sạch bản thân, còn muốn hất nước bẩn trả thù Tiền Vũ và Lỗ các lão.”


Tần thái phu nhân cười lạnh một tiếng, “Tên súc sinh này! Ta lúc đó đã cảm thấy kỳ quái, án tử treo chưa quyết nhiều như vậy, thế nào để lăng đầu thanh Đỗ Cửu Ngôn kia rút được án tử của Thanh Nghĩa hà . Hắn đến kinh thành lại muốn lập công xuất đầu, tất nhiên sẽ nhất tra tra tới cùng.”


“Hơn nữa Quế vương này không sợ trời không sợ đất, Quý Lâm của ta. . .” Tần thái phu nhân nghĩ đến Quý Lâm, cặp mắt lại đỏ lên, “Ta không trách Đỗ Cửu Ngôn, Quý Lâm là có tội, Đỗ Cửu Ngôn cũng bất quá là một tụng sư. Ta trách thì trách tên súc sinh Ngô Văn Quân kia, cư nhiên làm ra bực chuyện mất đi lương tâm này.”


“Tốt, rất tốt!” Tần thái phu nhân nói: “Thế đạo có luân hồi, không phải là không báo, là thời gian chưa tới. Lúc này đây hắn là không lật được thân, đợi lúc hắn trảm thủ, ta phải thả pháo một ngày, chúc mừng!”


Người bên cạnh của Tần thái phu nhân cũng theo lòng đầy căm phẫn.


“Nhâm Duyên Huy thì sao? Toàn bộ hành trình đều không nói gì, cũng không có bảo Ngô Văn Quân?” Tần thái phu nhân hỏi: “Đỗ Cửu Ngôn cũng không có chỉ Nhâm Duyên Huy hay những người khác?”


Bà tử lắc đầu, “Tạm thời còn không có.”


Tần thái phu nhân gật đầu, ngưng mi nói: “Thu thập một chút, chúng ta đi quốc công phủ.”


“Ta cũng không tin, kéo chuyện của Quý Lâm nhà ta ra cản đao, Nhâm Duyên Huy hắn không biết chút chuyện nào.” Tần thái phu nhân cười lạnh một tiếng, “Lúc này đây, vô luận như thế nào ta cũng phải xé được một miếng thịt của hắn xuống.”


Tần thái phu nhân nói chuyện đứng dậy, Quý Ngọc từ bên ngoài tiến đến, nói: “Tổ mẫu, ta đi với người.”


Tần thái phu nhân đỡ Quý Ngọc tay của, nói: “Ngươi một nữ hài tử, ở nhà đợi thì tốt rồi. Ngươi cũng không nên suy nghĩ bậy bạ, hầu phủ dầu gì cũng là hầu phủ.”


Quý Ngọc thấp giọng nói: “Ta nhàn rỗi cũng không có việc gì, bồi người cùng đi cũng có chút việc làm.”


“Ngươi hài tử này, chính là tâm sự nặng. Tổ mẫu vẫn là thích hình dạng trước kia của ngươi, cười cười nói nói thật tốt.” Tần thái phu nhân đau lòng thở dài, lúc nàng còn trẻ xuôi gió xuôi nước, sống ở dưới bảo hộ của ca ca, cho nên nàng rất rõ ràng, Quý Lâm tử đối với Quý Ngọc mà nói là đả kích bao lớn.


Bookwaves.com.vn


Không có huynh trưởng, tương lai nàng gả ra cửa, đều thiếu một cổ lo lắng.


Tổ tôn hai người đều tự thu thập một chút đi quốc công phủ chờ An quốc công.


Vẫn đợi đến bầu trời tối đen, Tần thái phu nhân chờ không nỗi nữa, liền khiển sai vặt đi tìm, một lát sau sai vặt vội vả trở về, nói: “Thái phu nhân, quốc công gia đã sớm ra khỏi cung, nghe nói đi Long Ân tự.”


“Quốc công gia Long Ân tự làm cái gì?” Mí mắt của Tần thái phu nhân vừa nhảy, “Là Trường Bình đã xảy ra chuyện gì?”


Sai vặt phù phù một tiếng quỳ xuống, nói: “Nghe. . . Nghe nói tiểu thiếu gia mất rồi!”


“Ngươi nói cái gì?” Trước mắt của Tần thái phu nhân biến thành màu đen, nhìn mọi người biến thành mười mấy, cái bóng chồng chất, rậm rạp che nàng không thấy được bầu trời, “Lặp lại lần nữa.”


Sai vặt trả lời: “Tiểu thiếu gia mất rồi.”


Tần thái phu nhân nhịn không được ngã xuống ghế, trong phòng nhất thời rối loạn bộ, mọi người lại là gọi phủ y lại là thỉnh thái y.


Quý Ngọc ngồi ở bên giường của Tần thái phu nhân, nhìn qua lại nói sai vặt, mỗi chữ mỗi câu hỏi: “Trường Bình mất tích thế nào? Ngươi nói rõ ràng.”


“Tiểu thiếu gia buổi chiều ở trong phòng ngủ trưa, hai tiểu tử phục vụ bên cạnh hắn sau khi rời khỏi viện ăn cơm, công phu ăn một bữa cơm, lúc trở lại thiếu gia liền thấy thiếu gia hắn đầu tựa vào trong thùng nước tiểu, chết đuối.”


Sai vặt lại nói: “Đại phu nói thân thể của thiếu gia vốn là không tốt, có thể là lúc đi tiểu choáng váng đầu, mới như thế lại không có người lôi kéo, nên. . .”


“Đã biết.” Khăn trong tay Quý Ngọc bị nàng xé rách, nhưng nàng như trước ngồi an tĩnh, qua một lúc lâu nàng phất phất tay, “Ngươi hỏi rõ, một hồi trở về nói với chúng ta.”


Sai vặt xác nhận đi.


Quý Ngọc quay đầu, nhìn Tần thái phu nhân, nói: “Tổ mẫu, thù này không báo, làm sao nuốt được khẩu khí này!”



Trường Bình năm nay chín tuế, trong ngày thường leo trèo bò té gì cũng có, mặc dù bị thương nhẹ, nhưng không đến mức đi tiểu một chút, sẽ bị chết đuối trong hố phân.


Đây rõ ràng chính là có người đang xỉ nhục bọn họ, bỏ đá xuống giếng.


“Không vội, ” Tần thái phu nhân tỉnh, một đôi mắt chặt chẽ nhìn chằm chằm nóc nhà, trưởng tôn đã chết hiện tại trọng tôn (chắt trai) cũng đã chết, đây là có người muốn tuyệt đường của hầu phủ nàng a, “Chờ cữu công trở lại hẳng nói.”


Một già một trẻ, một người nằm một người ngồi.


Qua hai canh giờ, đã nửa đêm, An quốc công và Thừa Đức hầu Quý Hạ Nam cùng nhau từ ngoài cửa tiến đến.


Hai người niên kỷ đều không nhỏ, mệt mỏi lực tẫn ngồi ở trên ghế.


“Cha, ” Quý Ngọc đợi bọn hắn uống qua trà, “Trường Bình, rốt cuộc chết như thế nào?”


Quý Hạ Nam nhịn nước mắt thật lâu, lúc này rốt cục rơi xuống, hắn cầm khăn bụm mặt, trong nháy mắt già nua phảng phất cùng tuổi với An quốc công, ô nức nở khóc.


Bookwaves.com.vn

An quốc công nói: “Đầu ở trong thùng phân, ngột chết.”


An quốc công sống cả đời, dạng gì chết kiểu gì đều gặp, lại vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, như Quý Trường Bình vậy.


Phân và nước tiểu ngăn chặn thất xảo, chết quá biệt khuất.


Dù là nháo hơn nữa, nhưng rốt cuộc chỉ là một hài tử chín tuổi, nhìn đau lòng.


“Ngỗ tác đã nghiệm chưa?” Tần thái phu nhân hỏi.


An quốc công nhìn nàng, “Ngươi muốn nói cái gì?”


“Ta muốn nói, cái chết của Trường Bình, nhất định là có người làm hại.” Tần thái phu nhân nói: “Ca, lần này chẳng lẽ ngươi còn muốn khoanh tay đứng nhìn sao? Ngươi cái gì cũng không quản thêm nữa, Quý gia chúng ta có thể thực sự cửa nát nhà tan, tuyệt hậu.”


“Ta khoanh tay đứng nhìn các ngươi không lo bao giờ.” An quốc công nói: “Nhưng cái chết của Trường Bình là ngoài ý muốn, tổ tôn hai người các ngươi không được miên man suy nghĩ.”


Tần thái phu nhân muốn đứng lên, chống giữ vài lần không thành công, Quý Ngọc đi lên làm tay vịn.



“Trường Bình chín tuổi, thương thế của hắn chính là xương sườn, dù là hắn có bệnh đau nhức, nhưng làm sao có thể sẽ choáng váng đầu?” Tần thái phu nhân nói: “Ca, ngươi còn muốn ba phải sao? Tôn tử của ta đã không còn, trọng tôn cũng không còn, ngươi nhìn không thấy sao?”


“Không sống nổi, ta không sống nổi a!” Tần thái phu nhân gào khóc.


An quốc công nhắm mắt lại, nói: “Vậy ngươi nói một chút xem, ngươi muốn làm gì? Ngươi tìm ai báo thù?”


“Tìm ai?” Tần thái phu nhân ngừng khóc, nhìn An quốc công, “Tìm ai lẽ nào ngươi không biết sao? Không phải Tiền Vũ kia buộc chúng ta thêm củi đốt lửa lan đến Ngô Văn Quân, chính là Ngô Văn Quân thiết kế, để chúng ta tưởng Tiền Vũ làm.”


“Đều không phải là người tốt, đều là súc sinh, Trường Bình của ta nhỏ như vậy a, ” Tần thái phu nhân khóc nói.


An quốc công trầm mặc, “Không có chứng cứ! Ta đi hiện trường xem qua, không có bất kỳ chứng cớ nào, có thể chứng minh Trường Bình là bị người hại chết.”


“Hai sai vặt đi trù phòng lấy cơm canh công phu bất quá trước sau chân, thời gian uống cạn một chun trà cũng chưa tới, bọn họ ngoài coi chừng người, coi như là một con ruồi tiến vào, cũng sẽ có động tĩnh.” An quốc công nói.


Tần thái phu nhân không tin, lạnh lùng nhìn chằm chằm An quốc công, “Được, ngươi mặc kệ, vậy tự ta đi xử lý. Hậu quả gì, ngươi chớ có trách ta làm muội muội không có nói cho ngươi biết trước.”


Lúc nói chuyện, nàng đỡ Quý Ngọc đứng lên, Quý Hạ Nam cũng không có ngăn, tổ tôn ba đời người cùng nhau đi ra ngoài.


An quốc công bóp cái trán dựa vào ghế, không nhìn bọn hắn.


Ba người suốt đêm đi Long Ân tự, thấy được Quý Trường Bình đã chết. Quý Ngọc nói: “Tổ mẫu, có muốn thỉnh Đỗ Cửu Ngôn hay không?”


“Thỉnh hắn tra?” Tần thái phu nhân hỏi.


Quý Ngọc gật đầu.


—— lời nói ngoài ——


Sáng sớm các ngươi đang nói, nghĩ đến ta không có tồn cảo, oa địa một tiếng khóc lên. Kỳ thực tồn cảo đơn bạc, đứng trong gió rét run lẩy bẩy ta một mực oa oa khốc.

Nói, có vé tháng nhớ kỹ đầu hắc, sao sao đát!

Mặt khác: Mỗi ngày thời gian đổi mới là sớm một chút bảy giờ chung bắt đầu, cách mỗi nửa giờ chương một, hôm nay cụ thể canh tân kỷ chương ta cũng sẽ ở đề ngoại lời nói, sao sao đát!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận