Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 429: UY BỨC TỨ HÔN


Dịch giả: Luna Wong – bắt ép uy hiếp tứ hôn


Đỗ Cửu Ngôn ôm lò sưởi tay, ngồi xếp bằng ở trong xe ngựa, nhìn đối diện vẻ mặt buồn bực CỦA Quế vương, cười nói: “Vương gia vui vẻ chút, tuy rằng phần cuối của án tử không như ý người, nhưng đây đã là tốt nhất.”


“Thánh thượng có suy tính của thánh thượng, hắn nhìn là đại cục, không phải khuyết điểm của ba năm người.”


“Chúng ta cũng phải hiểu hắn.”


Quế vương liếc nàng một mắt, nói: “Trong mắt ngươi, ta đần như vậy?”


Đỗ Cửu Ngôn rất thành thực gật đầu.


“Đỗ Cửu Ngôn, ta rất tức giận!” Quế vương bỗng nhiên nhào tới, nắm bắt mặt của nàng, Đỗ Cửu Ngôn sợ hết hồn, không đợi nàng phản ứng, Quế vương đã xé da mặt của nàng.

Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt, “Ngươi điên cái gì, một hồi người khác thấy được.”


“Trước hết để cho ta vui vẻ vui vẻ.” Quế vương nhìn chằm chằm nàng, “Xem xong rồi, tâm tình của ta sẽ tốt.”


Đỗ Cửu Ngôn không nói gì.


Quế vương lại lộ ra hình dạng si mê nhìn chằm chằm nàng, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia, không nên quá lưu ý bên ngoài, chúng ta phải chú ý cái đẹp của nội tại.”


“Tỷ như, linh hồn ta có mị lực, xa xa cao hơn túi da này.”


Quế vương đánh giá mặt mày của nàng, Ngôn Ngôn của hắn thực sự là đẹp, dung mạo chỉ lần này cho hắn, “Túi da và linh hồn đều là của ngươi, ta đều thích.”


Đỗ Cửu Ngôn kéo lại da mặt dán lên.


Hiện tại nàng không có da mặt, như không mặc quần áo xuất môn vậy, lại có một loại cảm giác thấy thẹn.


Không rõ ràng vì sao có cảm giác thấy thẹn, điều này làm cho nàng cũng cảm thấy rất khó hiểu.


“Ngươi không phải là bởi vì án tham ô không như ý người?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Vậy thì vì cái gì tâm tình không tốt?”


Quế vương nói: “Thưởng hoa yến.”


Đỗ Cửu Ngôn nghĩ tới, thái hậu nói qua nàng muốn vì Quế vương làm thưởng hoa yến, sau đó chọn vương phi.


“Ta cũng có thể tham gia?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Quế vương nghĩ đến cái gì, tốn hơi thừa lời nói: “Không cho phép ngươi!”


“Ôi chao?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người không có suy nghĩ, nhiều mỹ nhân quý nữ như vậy, ta không thể thú về, người để ta ăn no nhìn đã mắt còn không được sao.”



“Keo kiệt!”


Quế vương chỉ cái trán của Đỗ Cửu Ngôn, “Đầu óc ngươi suy nghĩ gì cho rằng ta không biết. Ta cho ngươi biết, không được!”


“Ngoại trừ ta, nam hay nữ ngươi cũng không được phép nhìn.”


Thực sự là đau đầu, đề phòng nam nhân còn phải phòng nữ nhân. Bởi vậy hắn để da mặt của Đỗ Cửu Ngôn càng thêm xấu xí.


Da mặt hung thần ác sát, như ác quỷ quỷ dạ xoa, người người không dám tới gần.


Như vậy tốt nhất.


Đỗ Cửu Ngôn không để ý tới hắn, nghĩ đến thái hậu có thể sẽ dùng rất nhiều tiền chặt đứt cảm tình của nàng và Quế vương. . .


“Cười bỉ ổi như vậy? Yên tâm, ngươi nhảy không thoát.” Quế vương nói: “Hơn nữa, mục tiêu cuộc sống và lý tưởng của ngươi đều bỏ qua?”


Đỗ Cửu Ngôn không nói.


Trong Khôn Ninh cung, thái hậu, Tiền ma ma, Cung đại cô cô, Cung nhị cô cô bốn người đang đánh bài lá.


“Nương nương, một hồi phỏng chừng đến, người nói chuyện không nên quá khó nghe a, nói đàng hoàng.” Tiền ma ma khuyên nói.


“Ai gia lúc nào nói chuyện khó nghe?” Thái hậu dừng một chút, nói: “Là tiểu tử thúi kia khiêu khích ai gia, nếu không nhìn hắn trưởng thành rồi, ai gia không thiếu được phải đè ra đánh một trận mới hết giận.”


Thái hậu buông bài, Tiền ma ma cười, nói: “Nương nương, nô tỳ ăn!”


“Tại sao lại ăn!” Thái hậu ném bài đang muốn nói, vừa vặn Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn tiến đến, nàng lập tức hướng về phía Quế vương ngoắc, “Qua đây!”


Quế vương bất đắc dĩ qua đây, “Làm gì?”


Thái hậu lôi kéo tay hắn, chiếu bên cạnh của hắn, bùm bùm đánh một trận.


“Thua đúng không?” Quế vương hiểu rất rõ thái hậu, “Người thua tiền lấy ta ra trút giận, còn như vậy nữa , ta cùng người đoạn tuyệt quan hệ mẫu tử.”


“Ta cảnh cáo người, gần đây quan hệ mẫu tử của ta ngươi phi thường ác liệt!”


Thái hậu mặc kệ, bùm bùm đánh cho một trận xong, nhất thời thần thanh khí sảng, “Ai gia sinh nhi tử đến đánh cũng không thể đánh, vì sao ai gia phải sinh ngươi?”


Bookwaves.com.vn

“Nhịn ngươi rất lâu rồi.” Thái hậu nói.


Đỗ Cửu Ngôn thiếu chút nữa cười ra tiếng, hành qua lễ với thái hậu, an tĩnh đứng ở một bên.



Theo lệ cũ, Tiền ma ma phải lên làm người tốt.


“Nương nương, người đánh cũng quá nặng.” Tiền ma ma đi lên, lôi kéo Quế vương xoa cánh tay cho hắn, oán trách nói: “Người đánh hai cái là được, bùm bùm đánh cho một trận, vương gia cũng không phải tường đồng vách sắt.”


Vừa nói vừa đau lòng nhìn Quế vương, “Có đau hay không?”


Quế vương gật đầu, “Đau!”


Cặp mắt của Tiền ma ma nhất thời đỏ lên, “Mau ngồi xuống, cho ma ma xem.”


Lúc nói chuyện, kéo ống tay áo của Quế vương lên, liền thấy trên cánh tay một mảnh hồng, Tiền ma ma nước mắt ba tháp ba tháp rơi, “Người xem xem, đánh thành hình dáng ra sao.”


“Nương nương, đây chính là thịt trên người người lấy xuống.”


Cung đại cô cô và Cung nhị cô cô cũng ở một bên gấp gáp xoay lòng vòng.


Thái hậu có chút xấu hổ, nói: “Cũng là bởi vì là ai gia sinh, ai gia mới đánh hắn. Hài tử này, càng lớn càng không đòi hỉ.”


“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi ngồi!” Thái hậu chỉ vào cái ghế bên cạnh bàn thỉnh Đỗ Cửu Ngôn ngồi.


Tất cả mọi người đứng, Đỗ Cửu Ngôn không dám ngồi, cười nói: “Mỗi ngày ngồi, đứng thoải mái.”


Tiền ma ma bôi thuốc cho Quế vương.


Kỳ thực Quế vương không đau, khí lực của thái hậu nhỏ, đánh vài cái một chút việc không có, thế nhưng hắn không có cự tuyệt Tiền ma ma, vì là để thái hậu chột dạ hổ thẹn, “Đau, người nhẹ chút.”


“Nô tỳ nhẹ chút, người kiên nhẫn một chút.” Tiền ma ma dụ dỗ.


Ánh mắt của thái hậu lóe ra, hiển nhiên cũng là đau lòng, nhưng mặt mũi ở chỗ này, cứng rắn chống không có nhiều lời, bắt chuyện Đỗ Cửu Ngôn qua một bên ngồi, “Không nên nói chuyện với bọn họ, hư đầu ba não.”


Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách theo sát thái hậu đi bên giường la hán, nàng ngồi ở trên ghế con.


“Ngươi lại lập công lớn đi, án tử tham ô ngươi làm vô cùng tốt.” Thái hậu tán dương: “Sớm biết thế, ai gia cũng đi nghe ngươi biện tụng.”


“Lần sau ngươi lại biện tụng, nhớ kỹ đến nói với ai gia.”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Vụ án này chủ nếu không của công của học sinh, mà là công của vương gia. Vì thế hắn còn trong tù ở một ngày một đêm.”


“Để hắn chịu chút khổ.” Thái hậu nói.


Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười.



“Tĩnh Ninh hầu phủ mai vàng hoa nở, Tĩnh Ninh hầu phu nhân ngày mai ở trong phủ ngắm hoa, sáng sớm ngày mai ngươi và Quế vương cùng đi.” Thái hậu nói: “Quế vương chọn phi, ngươi có thể từ đó xem, nếu như nhìn trúng khuê nữ nhà ai, ai gia tứ hôn cho ngươi.”


Đỗ Cửu Ngôn thiếu chút nữa cười rộ lên, chắp tay nói: “Học sinh tài sơ học thiển, lại gia thế không cao, không dám trèo cao các vị quý gia tiểu thư.”


“Huống chi, ta còn mang theo nhi tử. Hôn sự sẽ không suy tính.”


Thái hậu nhìn nàng.


Đỗ Cửu Ngôn thoại phong nhất chuyển, “Năm đó phu nhân ta qua đời, ta ở trước mộ phần của nàng phát thệ, cuộc đời này tuyệt không tái thú thê, ta mang theo củ cải nhỏ sống, rất là thư thái.”


Thái hậu còn nhìn nàng, bỗng nhiên híp mắt lại gần.


Trong lòng của Đỗ Cửu Ngôn nhảy bang bang, thái hậu có phải muốn ra giá hay không?

Sẽ ra bao nhiêu?


Một nghìn vạn lượng? Nghìn mẫu ruộng tốt?


Trong lòng Đỗ Cửu Ngôn thật nhanh chuyển, nghĩ làm sao lễ phép lại không mất phong độ mà thu số tiền này.


“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi. . .” Lời của thái hậu còn chưa nói ra, Quế vương hai ba bước đi tới, vừa đứng ở giữa, nói: “Đang nói chuyện gì, vui vẻ như vậy?”


Người cao mã đại, vừa đứng ở giữa triệt để ngăn cách đường nhìn của thái hậu và Đỗ Cửu Ngôn.


“Ngươi tránh ra chút, cản ai gia nói chuyện.” Thái hậu nói.


Quế vương nói: “Ngươi gọi ta đến vì chuyện gì, không có chuyện chúng ta liền đi.”


Bookwaves.com.vn

“Thông tri ngươi ngày mai nhà cữu cữu ngươi, cữu mẫu ngươi tổ chức thưởng hoa yến.” Thái hậu chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, “Để Cửu Ngôn cũng chọn một tức phụ, hắn nói thân phận hắn thấp, ai gia thấy hắn một chút cũng không thấp. Từ xưa giai nhân phối tài tử, rất tốt!”


Quế vương nhìn thái hậu tốn hơi thừa lời, nói: “Nương, mấy ngày nữa chúng ta trở về Thiệu Dương, người không cần quan tâm.”


Thái hậu tức giận, “Ngươi không dám đi thưởng hoa yến, ai gia lập tức tứ hôn cho Cửu Ngôn.”


“Ngươi dám kháng mệnh, hắn cũng không dám.” Thái hậu nói: “Tiểu tử thối, nghĩ xong trở lại nói với ai gia.”


Quế vương quay đầu lại nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nhãn thần hỏi nàng có dám hay không.


“Không dám!” Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Ta một tụng sư nghèo sưu vèo, trên không cha nương dưới không huynh đệ, còn có một nhi tử kêu than cho ăn, thế đơn lực bạc ngày đau khổ.”


Thái hậu nói: “Ngươi có phụ mẫu huynh trưởng cũng không dám chống lại ý chỉ của ai gia.”


Thái hậu rất hài lòng với Đỗ Cửu Ngôn, nên phối hợp với nàng.


Nếu như nàng là thân con gái thì tốt rồi, nàng không quan tâm gia thế, nàng tất nhiên là không chút do dự đáp ứng.


Đáng tiếc, hài tử tốt như vậy, lại là nam hài.


Thái hậu tiếc rẻ nhìn Đỗ Cửu Ngôn.



Đỗ Cửu Ngôn bị nàng nhìn da đầu tê dại.


“Đi, đi, được chưa!” Quế vương nói.


Đi một chút không chết được, chuyện có bao lớn đâu.


Thái hậu càng hài lòng, gật đầu: “Nếu ngươi dám chơi đầu óc, ai gia cắt đứt chân của ngươi!”


Quế vương tức cành hông, không muốn nói cùng thái hậu, lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Ngôn Ngôn, chúng ta đi về nhà.”


Đỗ Cửu Ngôn bị Quế vương kéo ra Khôn Ninh cung.


Trong đại điện tất cả mắt, nhìn chằm chằm tay hai người tương giao.


Khóe miệng run.


“Ngươi nói được chưa?” Thái hậu nói Tiền ma ma.


Tiền ma ma lắc đầu, “Nô tỳ cảm thấy mơ hồ. Người nhìn biểu tình của vương gia, hiển nhiên là sẽ không thích người khác.”


“Thật để cho người phiền lòng, còn không bằng lưu hắn ở Quảng Tây lăn qua lăn lại, mắt không thấy tâm không phiền!” Thái hậu thở dài.


Tiền ma ma nói: “Nương nương, người vừa rồi đánh cũng quá nặng.”


“Ai gia cũng hối hận a, có trầy da không?” Thái hậu hỏi.


Tiền ma ma lắc đầu, “Chính là đỏ.”


Thái hậu không nói chuyện, hối hận mới rồi hạ thủ nặng.


“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn đẩy tay của Quế vương ra, “Lần này thưởng hoa yến, Quý tiểu thư sẽ đi hay không?”


Theo đạo lý, Thừa Đức hầu phủ đã như vậy, Quý Ngọc nhất định là chắc chắn sẽ không đi ganh tỵ. Nhưng dựa theo cá tính của Quý Ngọc, nói không chừng càng không tốt, nàng càng phấn đấu.


“Sẽ đi.” Quế vương khẳng định nói.


—— lời nói ngoài ——


Chúng ta tới ngoạn nhất bát thải lâu trò chơi, bản chính đặt độc giả (hiện tại bình thường đặt chí ít tú tài đã ngoài lạp. )

Từ bảy giờ chỉnh bắt đầu, mười hai giờ khuya kết thúc.

Tầng trệt sổ: 8, 18, 68, 88, 108, 118, 168, 188, 208, 218, 268, 288, 308, 318. . . Lần lượt loại suy, năm trăm điều nhắn lại ngừng phát triển. (sổ lâu mệt mỏi quá, ha ha ha ha. )

Mỗi tầng lầu 188 một tiêu tương tiền.

PS: Gặp phải đã thưởng cho trôi qua tựu hoãn lại, gặp phải tú tài dưới tựu khiêu quá.

Sổ lâu không dễ dàng, các ngươi yếu quý trọng ta, ha ha ha ha.

Hoan nghênh mới cũ hộ khách lai thải lâu!

Kỳ thực còn muốn tống bạn tốt xuất bản hiện đại văn, thế nhưng không muốn phát khoái đệ, còn muốn đóng gói cảm giác thật nhiều sự, chờ ta nổi lên một chút, mấy ngày nữa toàn cú đầy đủ chỉ cái rương, trở lại đi nhất ba. (ta cảm giác muốn đi bên ngoài kiểm cái rương. )

Hảo khốn, ta đi ngủ, hơn nữa ngồi ở chỗ này lạnh quá, vẫn đẩu!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận