Đại Tụng Sư


Q1- CHƯƠNG 430: XEM MẮT BUỒN CHÁN


Dịch giả: Luna Wong


Hai ngày sau, Đỗ Cửu Ngôn cho củ cải nhỏ mặc một kiện áo tử đoạn diện xanh ngọc sắc, chải một tiểu kế, cột một dây cột tóc đại hồng, để khuôn mặt nhỏ nhắn bạch bạch bàn bàn của hắn, như thiện tài đồng tử.


“Cha a, người yên tâm, ngày hôm nay ta nhất định sẽ bảo hộ người.”


“Tuyệt đối để các di di tỷ tỷ nhìn ngươi từ xa.” Củ cải nhỏ nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Chúng ta không thể hại tiểu cô nương người ta.”


Thay xong y phục cho củ cải nhỏ, Đỗ Cửu Ngôn tự thay đổi một kiện trường bào giáp miên màu xám tro, khiến mặt đen sì của nàng có vẻ càng thêm đen, thật sự là không tỏa sáng.


Nàng nhìn rất hài lòng.


Một hồi theo sau lưng Quế vương, nàng tất nhiên là một mảnh lá xanh, mà không sẽ đoạt danh tiếng của Quế vương.


“Ngươi thật đi tham gia?” Cửa mở ra, Bả Tử trực tiếp tiến đến, Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Thái hậu nương nương phân phó, không dám không nghe theo.”


Bả Tử nhíu mày đánh giá nàng, “Vậy ngươi hành sự cẩn thận, không cần đi lại nhiều với Quý Ngọc.”


“Nàng rất quen thuộc Tần Cửu Yên?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Bả Tử cũng không phải rất xác định, “Bọn họ là coi như là biểu tỷ muội, mặc dù quan hệ không tốt, nhưng tóm lại so với người bình thường phải quen thuộc hơn một chút.”


“Tâm tư của nữ tử đều tế, nếu như quen thuộc, đó là một nhánh cuối ít rất nhỏ cũng có thể phát hiện mánh khóe.”


Đỗ Cửu Ngôn thâm dĩ vi nhiên, “Ta đây cẩn thận một chút.” Lại nói: “Lễ nào Tần Cửu Yên sẽ không có tri kỷ bạn tốt?”


Nàng nhìn Bả Tử.


Bả Tử mạc danh kỳ diệu, “Chuyện của nàng ta chỉ biết như vậy, nếu ngươi hiếu kỳ, ta có thể giúp ngươi hỏi thăm một chút.”


“Ngươi và nàng chung sống mấy năm, cuối cùng là bằng hữu đi, thực sự không đủ thành ý.” Đỗ Cửu Ngôn lầu bầu nói.


Bả Tử liếc nàng một cái xoay người đi, củ cải nhỏ kỳ quái nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Nương, vì sao người nói bản thân mình như vậy?”


“Bởi vì ta không có ký ức, luôn cảm thấy ta trước kia và ta bây giờ là hai người.” Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ đầu của hắn, “Ngươi không cảm thấy ta biến hóa rất lớn sao, không có hoài nghi?”


Đỗ Cửu Ngôn hỏi như vậy, cũng thử.



“Có a có a.” Củ cải nhỏ ôm nàng, “Thế nhưng ta có thể khẳng định ngươi là nương ta.”


Đỗ Cửu Ngôn kỳ quái nhìn hắn.


“Tuy rằng người biến hóa rất lớn, nhưng ta có thể từ trên người người nhận rõ rất nhiều chi tiết a.” Củ cải nhỏ cười hì hì nói: “Tuy rằng người biến hóa lớn, thế nhưng ta biết người là nương ta, nếu giả bao đổi.”


Đỗ Cửu Ngôn bĩu môi.


Bất quá tiểu hài tử luôn luôn nhạy cảm, đối phương phải là mẫu thân của mình hay không, hắn nhất định là có phán đoán và hiểu biết của mình.


Về phần tính cách biến hóa, củ cải nhỏ tóm lại là vẫn còn nhỏ, hơn nữa, coi như là có điều nghi hoặc, cũng không nghĩ ra nhiều như vậy.


“Xong chưa?” Quế vương đẩy cửa tiến đến, một thân bào tử gấm vóc chu hồng sắc, cắt hợp thể, đi nhanh mà đến phong cảnh tễ nguyệt, đường hoàng mà tự phụ.


Đỗ Cửu Ngôn vẻ mặt tán thưởng, “Vương gia, người ăn diện rất có tâm tư a, không tệ.”


“Là rất nghiêm túc.” Quế vương nói: “Bằng không còn có lần sau nữa.”


Lúc nói chuyện hắn đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, rất hài lòng một thân trang phục tầm thường hôi phác phác này của nàng, “Không tệ, ngươi cứ như vậy đi theo phía sau ta.”


“Chớ nhàn rỗi không chuyện gì làm đi nói chuyện phiếm với các cô nương khác.” Quế vương ôm củ cải nhỏ, một tay lôi kéo nàng đi ra ngoài, “Nếu như cảm thấy cô nương nào không tệ lắm, ngươi quay lại nhìn mặt của ta một cái.”


Lúc nói chuyện, hắn lộn lại quay nàng ném một ánh mắt.


“Không ai đẹp hơn ta.” Quế vương nói.


Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn run lên, muốn rút tay ra, nhưng rút nửa ngày cũng không có kéo được.


Tay phải của Quế vương kẹp củ cải nhỏ, tay trái dắt Đỗ Cửu Ngôn, hài trên mặt tuyết kẽo kẹt kẽo kẹt vang, ở trong viện tử lưu lại một chuỗi dấu chân.


Đỗ Cửu Ngôn véo hắn một cái, Quế vương buông củ cải nhỏ ra.


Củ cải nhỏ ôm Quế vương cười hì hì, nói: “Nghĩa phụ a, vậy người không xem di di xinh đẹp sao?”


“Ta định lực tốt.” Quế vương nói: “Một hồi giúp ta nhìn cha ngươi, định lực của hắn không được.”


Củ cải nhỏ cười gật đầu, “Được!”


Đỗ Cửu Ngôn không nói gì.



Bookwaves.com.vn

Đoạn đường đến Tĩnh Ninh hầu phủ rất tốt, tới gần hoàng thành, xe ngựa của ba người vào cửa, Quế vương từ trên xe nhảy xuống, muốn quay đầu lại đón Đỗ Cửu Ngôn, bị nàng trừng mắt, hắn cảm kích thức thời tay vừa chuyển, ôm củ cải nhỏ xuống.


Hôm nay tới đều là nữ quyến, chủ yếu là vì cho Quế vương chọn phi, nhưng chỉ thỉnh một mình hắn vị miễn có vẻ quá cố ý, vì vậy Hàn Tử Lộ mời một đống bằng hữu.


Bọn nam tử được an bài ở trong đình trong vườn mai uống rượu, bốn mặt có mành dày.


Một hồi Hàn Tử Anh sẽ mang theo các cô nương tiểu thư đến thưởng mai, bọn họ có thể vén rèm len lén xem.


Đình rất lớn, bên trong đang ở nướng thịt hươu, thơm ngào ngạt ngửi đến bụng mọi người đói kêu vang.


Đỗ Cửu Ngôn đi vào, mọi người đều dừng lại nhìn nàng, vẫn là Hàn Tử Lộ trước hết phản ứng kịp, hướng về phía Quế vương hành lễ, sáu vị nam tử khác mới tỉnh thần qua đây hành lễ với bọn họ.


“Đỗ Cửu Ngôn, ” tất cả mọi người nhận thức nàng, một vị nam tử mặc giáp miên trường quái màu xanh da trời đánh giá nàng, “Mau tới đây ngồi, thịt hươu sắp nướng xong rồi.”

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay.


Củ cải nhỏ cũng theo chắp tay, hô: “Các thúc thúc hảo!”


“Đây là nhi tử ngươi?” Vị nam tử kia nói.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Hàn Tử Lộ, Hàn Tử Lộ nói: “Vị này chính là Tuyên Bình hầu phủ Tạ nhị gia.”


Tạ Kiều hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn chắp tay.


Đỗ Cửu Ngôn hoàn lễ, cùng Quế vương ngồi xuống.


Mọi người đưa thị nướng qua cho bọn hắn, bầu không khí có chút câu nệ.


Dư quang mặt của mọi người liếc về phía bọn họ, đều tự dùng ánh mắt nói chuyện phiếm.


“Là Đỗ Cửu Ngôn, thấy hắn cẩn thận một chút, không thể làm bằng hữu, cũng không nên đắc tội.”


“Ân, đã biết.”


Thịt nướng thơm tho, Hàn Tử Lộ hàm tiếu kéo mành ra một ít, lập tức truyền đến tiếng nói chuyện kỷ kỷ tra tra của một đám nữ hài tử.


Nhất thời, trong đình náo nhiệt lên, đám nam tử trẻ tuổi, đều nhìn phía ngoài đình, có người nói: “Tử Lộ, bả màn vải tử đều triệt rơi lấy màn xuống luôn đi


“Trước đây không thấy ngươi gấp, thế nào năm nay gấp gáp như vậy.”



Người nọ cười hì hì nói: “Cơ hội khó được, thường ngày cũng không thấy.”


Hàn Tử Lộ thấy thái độ của Quế vương không nhiệt tình, để người lấy luôn mành xuống, gió lạnh cuốn hoa tuyết thổi tới, ấm áp tích góp từng chút trong đình trong nháy mắt tản mất.


Đỗ Cửu Ngôn hướng ra phía ngoài nhìn lại, tổng cộng có bảy vị tiểu thư, trước nhất đầu là Hàn Tử Anh, rơi vào phía sau cùng tựa hồ có chút không hợp đàn, thế nhưng trực giác của Đỗ Cửu Ngôn nói cho nàng biết, đây là Quý Ngọc.


“Quý Ngọc tới?”


“Nàng tới làm gì?”


“Còn có thể làm gì, nhà nàng như bây giờ, đương nhiên là muốn gả a. Sớm gả một chút sớm tìm một dựa a.”


Ánh mắt mọi người bá một chút, rơi vào trên người Quế vương.


Quế vương đang cùng củ cải nhỏ tựa ở hành lang, trong tay mỗi người cầm một khối thịt hươu, thấp giọng trao đổi xem nên cho thêm chút bột ớt hay là rải chút tư nhiên mạt.


Không đếm xỉa đến.


“Đây. . . Đây không phải là nhi tử của Đỗ Cửu Ngôn sao? Như thế nào giống vương gia thế?”


Mọi người ngạc nhiên, lại nhìn Đỗ Cửu Ngôn.


“Có người nói cũng là bởi vì giống vương gia, thái hậu nương nương mới để cho nhi tử của Đỗ Cửu Ngôn nhận Quế vương làm nghĩa phụ!”


“Thì ra là thế.”


Mọi người đã quên tại sao phải đi xem Quế vương, đều nhìn các cô nương đi tới.


Bookwaves.com.vn

Quý Ngọc đi ở phía sau đoàn người, ánh mắt ở lờ mờ giữa các cành cây nhìn về phía trong đình, thấy được Quế vương, đang cùng một tiểu hài tử nói chuyện, ngồi cùng chỗ với bọn họ, có một vị nam tử hơi nhỏ gầy chút, da có chút đen, nhưng ngũ quan thanh tú khí chất đặc biệt.


Đỗ Cửu Ngôn? Quý Ngọc đánh giá đối phương.


Hàn Tử Anh cũng dừng lại, hướng bên này hô: “Vương gia, ca!”


trong đội ngũ “xem mắt” của hai, phát sinh tiếng thấp kinh hô và ngượng ngùng, nam tử vừa rồi bắt đầu ồn ào, có người nói: “Đi ra xem một chút.”


“Vương gia, chúng ta cũng ra ngoài thưởng mai đi.”


Quế vương không có cự tuyệt, “Đi!” Hắn vừa quay đầu lại nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, thấp giọng nói: “Bên ngoài lạnh lẻo, ngươi ở nơi này ăn thịt là được, ta đi một chút sẽ trở lại.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đi đi, ôm hài nhi của ta là được rồi.”


Mọi người như ong vỡ tổ đi ra, Đỗ Cửu Ngôn lật một khối thịt hươu nướng nửa chín ngồi ở phía trước bếp lò, vừa nướng thịt vừa sưởi ấm.


Bọn nam tử ra ngoài, lập tức tựu gặp gỡ những cô nương kia, hỉ hả không biết nói cái gì, hai phe người lại là xấu hổ lại là hưng phấn.



Quế vương ôm củ cải nhỏ, như một con gà trống hồng mao kiêu ngạo đứng ở trong bầy hạc.


Đỗ Cửu Ngôn rất sợ một hồi Quế vương động thủ, bởi vì hắn đầy mặt chính kinh, ý chí chiến đấu sục sôi.


“Kẻ ngu này!” Đỗ Cửu Ngôn bật cười, nếu đánh nhau thì thực sự náo nhiệt.


Cũng không biết kinh thành vừa bình tĩnh sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.


Một đám người vừa nói chuyện, dần dần đi đến vườn mai, Quế vương quay đầu lại nhìn nàng, dùng nhãn thần căn dặn nàng không cho phép qua đây.


Đỗ Cửu Ngôn ha ha nở nụ cười, vẫy tay, “Đi đi, nỗ lực nhiều thú một tức phụ.”


Quế vương liếc mắt, đi.


Thịt nướng rất thơm, nàng ngồi ở bên bếp lò rắc gia vị, nhìn cảnh tuyết ăn thịt nướng, phi thường thích ý.


“Đỗ tiên sinh?” Bỗng nhiên, một đạo thanh âm thanh lãnh truyền vào, Đỗ Cửu Ngôn sửng sốt chuyển mâu nhìn lại, “Người là?”


Là Quý Ngọc, nàng mặc y phục màu tím, khí chất đoan trang mâu quang thanh lãnh.


“Đỗ tiên sinh, ta là Thừa Đức hầu phủ Quý Ngọc, muốn nói với ngươi mấy câu.” Quý Ngọc đi tới, hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn hơi phúc phúc.


Đỗ Cửu Ngôn buông thịt, “Quý tiểu thư mời nói.”


Quý Ngọc không có tị hiềm quan sát Đỗ Cửu Ngôn, lập tức giật mình, bật thốt lên: “Biểu tỷ?”


Đỗ Cửu Ngôn rất trực tiếp cau mày chìm mặt.


“Xin lỗi, ” Quý Ngọc thấy nàng mất hứng, lập tức giải thích: “Ngũ quan của Đỗ tiên sinh và biểu tỷ ta Tần Cửu Yên, cũng chính là Quế vương phi trước kia rất giống!”


“Ta vừa rồi rất thất thố, nhất thời nhận lầm người.” Quý Ngọc cũng đỏ mặt, không dám nhìn Đỗ Cửu Ngôn nữa, “Biểu tỷ ta nàng đã đi rồi.”


Nàng cúi thấp đầu, trong dư quang có thể thấy Đỗ Cửu Ngôn ngồi ở đối diện nàng, xóa chân tư thế ngồi dứt khoát hẳn hoi, áo bào màu xám tro theo gió động, lộ ra khí thế không giận mà uy.


Trong lòng nàng nhảy phanh phanh, nam tử này thực sự rất đặc biệt.


Bề ngoài không xuất sắc, vóc dáng cũng không cao, thậm chí còn nàng đến nghiêm túc cũng không tính.


Nhưng có một loại khí thế, để mọi người ở trước mặt nàng, không tự chủ được buông tư thái, tự nhiên mà vậy thân thiện.


—— lời nói ngoài ——


Đợi lát nữa ta mà bắt đầu sổ lâu, ngày hôm qua khoảng chừng có lục bách cận thất bách điều nhắn lại, là một gian khổ nhiệm vụ, ha ha ha ha!

Đếm xong ta liền trực tiếp phần thưởng, nếu như không xác định khả dĩ đảo lộn một cái, danh sách ta tựu không công bố, không thôi còn muốn tái phục chế một lần tên.

Ta hảo lại, đã lại đáo cảnh giới nhất định.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận