Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 444: MUỐN THỈNH TỤNG SƯ

Dịch giả: Luna Wong

“Cái gì cũng không nói.” Đan Đức Toàn nói: “Hắn nói hắn muốn thỉnh tụng sư!”

Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, “Hắn có tiền?”

Đan Đức Toàn lắc đầu, “Ta không đáp ứng. Người nào đều có thể thỉnh tụng sư, đây là thêm phiền cho chúng ta.”

“Không nói Tô Bát Nương có phải là hắn giết hay không, chỉ bằng phóng hỏa, ta đã muốn đá chết hắn.” Đan Đức Toàn đặc biệt nóng giận, nhất là sau khi Thường Liễu bị bắt được, không khóc không hô vẻ mặt hờ hững, phảng phất đức hạnh tất cả mọi người trên đời này nợ hắn một cái mạng, hắn muốn giết chết hắn.

“Ta đi xem.”

Đoàn người đi lao phòng, Thường Liễu co ro ngồi dưới đất, nghe được tiếng bước chân ngẩng đầu nhìn bọn họ một mắt, không hề tâm tình nói: “Ta muốn thỉnh tụng sư, đây là quyền lợi của ta.”

“Thái tổ lập pháp đã quy định, coi như là một giang dương đại đạo tội ác tày trời, cũng có quyền lợi thỉnh tụng sư.”

Những lời này từ trong miệng Thường Liễu nói ra, để Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc. Bởi vì Thường ban chủ nói, bọn nhỏ trong gánh hát đều là hắn dạy vỡ lòng, cũng chỉ là biết chữ mà thôi.

Về phần đọc sách, hắn không có tiền mua sách, cho dù có tâm cũng vô lực.

Nên, lấy kiến thức và học vấn của Thường Liễu, lời nói này đã vượt ra khỏi nhận tri và cao độ của hắn.

“Lời này, có người dạy ngươi nói?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Thường Liễu trả lời: “Không cần người khác dạy ta, trong kịch nam cái gì cũng có.”

Lời trong kịch nam? Đỗ Cửu Ngôn nhíu mày.

“Ngươi có tiền sao?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Quan ti của ngươi không dễo tụng, tụng phí khẳng định rất cao, ngươi trả nỗi?”

Thường Liễu trả lời: “Đây là chuyện của ta.” Hắn ngẩng đầu nhìn Đan Đức Toàn, “Nếu như các ngươi không để cho ta thỉnh, các ngươi cũng là vi phạm pháp luật.”

Đan Đức Toàn mở rộng cửa muốn đánh hắn.

“Đánh chết hắn.” Quế vương nói: “Gặp chuyện không may ta lo liệu, bổn vương nhìn tiểu tử này rất không vừa mắt.”

Chân của Đan Đức Toàn mở rộng cửa đi đánh.

“Không minh bạch giết chết người, trong khoảng thời gian này chúng ta chẳng phải là bận không công sao.” Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo Đan Đức Toàn, “Cho hắn thỉnh tụng sư, nên đi nơi nào thỉnh liền đi nơi đó thỉnh.”

Đan Đức Toàn gắt một cái, “Tiểu tử, ngươi muốn đi đâu thỉnh tụng sư?”

“Yến kinh!” Thường Liễu nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, “Ta muốn tụng sư trong Thái A viện của Yến kinh . Không cao không thấp đối phó với Đỗ Cửu Ngôn dư dả.”

Một cước của Quế vương đá văng cửa, đi vào đạp Thường Liễu hai chân.

“Vật gì vậy, nói âm dương quái khí!”

Thường Liễu bị đánh trong miệng đều là máu, cười lạnh quỳ rạp trên mặt đất, nói: “Người có thể đánh chết ta, phản chính đều là chết, bị vương gia đánh chết cũng không thiệt.”

“Ta xem ai dám biện tụng cho ngươi.” Quế vương chỉ vào hắn nói: “Còn Yến kinh Thái A viện, yêu cầu của ngươi thật đúng là cao.”

Yến kinh giống Tây Nam, trong tụng hành phân bốn viện tử, là Trạm Lô viện, Xích Tiêu viện, Thái A viện và Thất Tinh viện.

Năm đó Quý Trọng Ngạn đi Thiệu Dương biện tụng với Đỗ Cửu Ngôn chính là tụng sư Thất Tinh viện. Bốn viện vốn chẳng phân biệt được cao thấp, thế nhưng hàng năm thi toàn quốc hạch phân bài danh, viện tử xếp hàng thứ nhất năm thứ hai vô luận là lương của người trong viện hay là tụng án đều là gấp đôi ba viện tử khác.

Thái A viện nửa năm này bài danh đều là thứ ba, nên mọi người trong kinh cảm thấy Thái A không bằng Trạm Lô và Xích Yiêu.

“Đây là ta chuyện.” Thường Liễu lặp lại.

Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo Quế vương đi ra, nới với Đan Đức Toàn: “Cho hắn mời, không cần nhiều lời.”

“Sao ngươi lại đột nhiên dễ nói chuyện như vậy?” Bả Tử hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi, nói: “Không biết, ta có loại rất cảm giác kỳ quái. . . Nói không rõ, liền muốn hiểu rõ.”

Đan Đức Toàn tùy chỉ một tiểu bộ khoái, “Đi Yến kinh một chuyến, nói cho bọn hắn biết có người muốn thỉnh tụng sư, phải là bọn hắn nguyện ý nhận, để cho bọn họ phái một tụng sư Thái A viện qua đây.”

“Vậy án tình có thể nói không? Bọn họ nhất định sẽ hỏi.”

Đan Đức Toàn vẫy tay nói: “Nói!”

Tiểu bộ khoái chạy đi Yến kinh, trực tiếp tìm viện trưởng của Thái A viện.

Bookwaves.com.vn

Thiệu Bồi Hoài mười sáu tuổi thi đậu cử nhân, liền vào Yến kinh học tập, nên mặc dù tuổi hắn còn trẻ nhưng đã ở nơi này hai mươi năm. Lúc trẻ hắn anh tuấn tiêu sái, rất có mỹ danh trong ngành tụng sư, khoảng chừng bảy tám năm trước, hắn nhiễm bạch bác phong, da quanh thân hắc bạch loang lổ, dung mạo không tuấn tú nữa hắn cực ít gặp người.

“Án tử gánh hát các ngươi điều tra rõ, hung thủ muốn thỉnh tụng sư?” Thiệu Bồi Hoài biết án kiện của Hàng gia ban, bởi vì thủ pháp giết người tinh xảo, bọn họ cũng có lấy ra thảo luận qua, thật không ngờ bắt được hung thủ rồi, lại còn muốn thỉnh tụng sư, “Hung thủ có ý gì, là nhận tội sao?”

“Không sai biệt lắm là ý tứ này, hắn tuyên bố hắn có quyền lợi thỉnh tụng sư.” Tiểu bộ khoái nói: “Điểm danh muốn tụng sư Thái A viện.”

Thiệu Bồi Hoài suy nghĩ một chút, gật đầu: “Vụ án này tương đối đặc biệt, ta muốn suy nghĩ một chút, sau nửa canh giờ nếu chúng ta nhận, ta sẽ phái tụng sư trực tiếp đi nha môn.”

“Được, ” tiểu bộ khoái ứng thị, xoay người rời đi.

Thiệu Bồi Hoài đi tìm Thân Đạo Nho, nói án này một lần, “. . . Vụ án này quả thật có chút cổ quái, đối phương là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, thủ pháp giết người như vậy nên làm không được, nguyên cáo muốn tụng hành vi phạm tội cũng quá cao.”

“Thủ pháp giết ngời này không thể trở thành tiêu chuẩn phân biệt hung thủ có giết người hay không.” Thân Đạo Nho nói.

Thiệu Bồi Hoài gật đầu, “Vụ án này không quá muốn nhận, ý nghĩa thắng thua cũng không lớn.”

Hai con hát trong gánh hát, lực ảnh hưởng cũng không đủ.

“Tụng sư của nguyên cáo là ai?” Thân Đạo Nho hỏi.

Thiệu Bồi Hoài vừa rồi đã có hỏi, trả lời: “Là Đỗ Cửu Ngôn. Ngay từ đầu hắn đã tham dự điều tra, nên chúng ta thật muốn tụng bị cáo, cơ hội thắng hắn cũng không cao.

Thân Đạo Nho phủ định nói: “Ta cảm thấy có thể thử xem. Năng lực của Đỗ Cửu Ngôn hữu mục cộng đổ, tụng sư trong Thái A viện của ngươi, có thể cùng hắn giao phong luận bàn trên đường, là cơ hội tốt vô cùng.”

“Tiểu tụng sư thua chẳng có gì lạ, dù sao đối phương là Đỗ Cửu Ngôn. Nhưng nếu là thắng?” Thân Đạo Nho nói: “Phải ta một người tư chất tốt, đi điều tra hồ sơ cho nghiêm túc, phần thắng có ít nhất phân nửa.”

Thiệu Bồi Hoài cảm thấy Thân Đạo Nho nói rất có lý, xác nhận đi.

“Tiên sinh, ” Viện trưởng Xích Tiêu viện Mục Diễm đi vào cửa, vừa thêm trà cho Thân Đạo Nho, vừa thấp giọng nói: “Người bởi vì Đỗ Cửu Ngôn, trong khoảng thời gian này cũng không có ra ngoài đi lại, không đi ra nữa, tụng hành trong kinh cũng phải bị Đỗ Cửu Ngôn chơi đùa thiên sang bách khổng.”

“Ban đầu ở Thiệu Dương chính là như vậy, mới đầu hắn là muốn làm học sinh ở Tây Nam, lại bị Tiết Nhiên cự tuyệt, hai phe kết thành hận thù, tới lui một hồi Tây Nam thành bộ dáng hôm nay.”

“Theo ta thấy, Đỗ Cửu Ngôn người này đánh không bằng mượn hơi. Ta quan sát hắn lâu như vậy, cảm thấy hắn thật ra là một người không khó chung đụng, bằng không chúng ta thử kết giao một phen?”

Thân Đạo Nho nói: “Hiện tại đã muộn, hắn và Yến kinh sẽ không thân mật lui tới.”

“Không bằng, ta đi thử một chút?” Mục Diễm nói: “Còn có kiện thánh vật của Tây Nam, Trình Công Phục và Lục Trán thậm chí Phó Hoài Cẩn cũng không biết, người nói. . . Có thể ở trong tay Đỗ Cửu Ngôn hay không?”

“Người bình thường, muốn cái vật kia cũng không dùng được.”

Thân Đạo Nho cau mày nói: “Cũng sẽ không, Đỗ Cửu Ngôn ở Tây Nam không có mấy ngày, sao hắn có thể có thánh vật.”

“Thánh vật tất nhiên còn ở Tây Nam!” Thân Đạo Nho nói: “Ta đã khiển người đi tìm, nội trong năm nay khẳng định có tin tức trở về.”

Mục Diễm gật đầu.

“Ngươi cũng không cần cố ý kết giao, người này ngươi thấy hiền hoà, kỳ thực không phải.” Thân Đạo Nho nói.

Mục Diễm như có điều suy nghĩ, không nói gì.

“Ta đi tìm Kinh tiên sinh chơi cờ.” Thân Đạo Nho lấy bình phong đi ra ngoài, Mục Diễm nói: “Người muốn đi Tập Hiền thư viện sao? Kinh tiên sinh đã trở về?”

Thân Đạo Nho gật đầu, “Trở về có nửa tháng rồi, nói là một mực trong phòng trúc đọc sách.”

Mục Diễm nói: “Ngày khác ta cũng đi tìm Kinh tiên sinh uống trà.”

Thân Đạo Nho gật đầu, đi ra cửa.

. . .

Bookwaves.com.vn

Thiệu Bồi Hoài chọn học sinh của mình Khấu Lễ Chinh đi phủ nha, trước tiên gặp Tề Đại Thanh, liền đi lao phòng gặp Thường Liễu.

“Ngươi là tụng sư của Thái A viện sao?” Thường Liễu đánh giá Khấu Lễ Chinh, đối phương hai mươi lăm hai mươi sáu, mặc trường sam nguyệt sắc, thanh phong lãng nguyệt khí chất nho nhã. Người đọc sách đều như vậy, dù là trong lòng rất bẩn thỉu, nhưng bề ngoài cũng phải thu thập sạch sẽ.

Khấu Lễ Chinh gật đầu: “Là, ta là tụng sư Thái A viện, là học sinh của Thiệu tiên sinh.” Lại nói: “Người thỉnh tụng sư, vậy kính xin người nói tỉ mỉ án kiện một lần.”

Thường Liễu nói: “Bọn họ chỉ ra và xác nhận ta phóng hỏa, cái tội danh này ta thừa nhận, lửa đúng là châm.”

Hắn nhìn Khấu Lễ Chinh, nói: “Nhưng phải ba tháng sang năm ta mới mười lăm tuổi, điểm này thỉnh người biết.”

Đầu lông mày của Khấu Lễ Chinh nheo lại, đánh giá Thường Liễu, “Ngươi. . . từng học luật pháp?”

“Không có!” Thường Liễu nói: “Ta đọc nhiều kịch nam, nên hiểu nhiều.”

Khấu Lễ Chinh lại hỏi: “Hắn tụng ngươi phóng hỏa, là kèm theo, chủ yếu là giết người. Cái này ngươi không cùng ta nói một câu?”

“Người thỉnh tụng không thể có bất cứ giấu giếm gì với tụng sư, ngươi không nói rõ toàn bộ sự thực, rất có sẽ dẫn đến kết quả vô pháp vãn hồi.”

Thường Liễu rất khẳng định nói: “Ta không có giết người!”

“Bọn họ tụng ta giết người, kỳ thực căn bản không có chứng cứ.” Thường Liễu nói: “Bọn họ căn bản là tìm không được hung thủ, nên cố ý hất nước dơ lên trên người ta.”

Khấu Lễ Chinh đánh giá Thường Liễu, gật đầu, “Ta đi trước xem hồ sơ, tụng án của ngươi ta có nhận hay không, ngày mai sẽ đến cho ngươi câu trả lời thuyết phục.”

Ngày thứ hai, Khấu Lễ Chinh nhận tụng án cỉa Thường Liễu.

Trong Hàng gia ban, Đan Đức Toàn hỗ trợ mời công tượng tu sửa, một viện tử già trẻ lớn bé đều đang bận rộn lục tục thu dọn đồ đạc.

Đỗ Cửu Ngôn đứng ở trong phòng của Thường Liễu.

Hắn và Thường Lê ở cùng một chỗ, trong phòng một chiếc giường, hai người người ngủ ở đầu người ngủ ở đuôi, mỗi người một tủ đặt y phục.

Ngăn tủ của Thường Liễu dọn dẹp rất ngăn nắp sạch sẽ, mở ra bên trong không nhiều mấy bộ quần áo xếp thật chỉnh tề.

“Đây là hộp của hắn.” Phao Đồng leo lên, lấy hộp đựng đồ cá nhân của Thường Liễu xuống, “Hắn bình thường đều là khóa, không cho chúng ta xem cũng không để chúng ta đụng.”

Đỗ Cửu Ngôn đập khóa.

Hôp là một chút tiền và một ít vụn vặt, như là món đồ chơi của tiểu hài tử.

Đỗ Cửu Ngôn lật một lần, cũng không có đồ nàng mong muốn.

“Ngươi đang tìm lọn tóc kia sao?” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ân, ta muốn biết tại sao Thường Liễu phải cắt tóc của Tô Bát Nương.”

“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại nhìn Quế vương, “Đại Chu có tà giáo không?”

Quế vương ngưng mi, “Không có nghe nói qua. Ngươi cho rằng Thường Liễu là người của tà giáo?”

“Một cái ý nghĩ, không có bao nhiêu căn cứ.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, Đan Đức Toàn tiến đến, nói: “Vương gia, Đỗ tiên sinh, Bả gia, Tiền đại nhân mời chúng ta đi Đại Lý tự, hắn nói vị bằng hữu thỉnh người biện tụng kia tới rồi.”

Lúc này, nhân vật thần bí xuất hiện?

—— lời nói ngoài ——

Ngày hôm nay thượng tinh phẩm sở dĩ còn có canh thứ tư! Hắc hắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui