Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 453: QUAN TÂM NGOÀI SÁNG


Dịch giả: Luna Wong


Đỗ Cửu Ngôn sinh không thể yêu nằm ở trên giường, nhìn người kia hiến ái tâm cầm bình cao dược cho nàng.


“Đa tạ vương gia, ta lập tức dùng.” Nàng cảm kích nói.


“Phải ăn kiêng, ta phân phó trù phòng mấy ngày nay làm cho ngươi món ăn thanh đạm, cay độc không thể đụng vào.” Quế vương nói.


“Cảm tạ a, ta có chút mệt nhọc, muốn ngủ một chút.” Đỗ Cửu Ngôn bị tức rất suy yếu, thở hổn hển không đều.


Quế vương gật đầu, sờ sờ đầu của nàng, suy nghĩ một chút lại sờ sờ cái mông của của nàng, “Vậy ngươi ngủ một lát, ta đi!”


Đỗ Cửu Ngôn bởi vì thái độ làm người của nàng quá mức nhã nhặn, nên thô lỗ thêm một chút, tỷ như đặt mông ngồi chết người này.


Quế vương đau lòng nàng, thuận theo đi ra.


Tâm lực của Đỗ Cửu Ngôn tiều tụy, nằm ở trên giường nhìn trướng đỉnh đờ ra, lập tức ngủ.


Chờ nàng tỉnh lại, vừa mở ra sợ hết hồn, “Các ngươi làm gì?”


Trước giường, vây bắt mười nam nhân.


“Cử hành cáo biệt di thể?” Đỗ Cửu Ngôn muốn giết chết những người này, “Đa tạ các vị hảo hán, ta còn có thể chống được một trăm năm.”


Củ cải nhỏ lo lắng nhìn nàng.


“Cửu ca, ngươi cảm giác thế nào, còn có không thoải mái sao?” Đậu Vinh Hưng nói: “Có muốn thỉnh đại phu hay không?”


Tống Cát Nghệ gật đầu, “Tìm, tìm, tìm đại, đại phu!”


Thái Trác Như sờ sờ cái trán của nàng, ôn nhu nói: “Không có nóng, là nơi nào khó chịu?”


Nháo nhi thút thít, lo lắng nói: “Cửu ca, có phải đau ở chỗ nào hay không?”


Hắn chưa từng có nghĩ tới, Đỗ Cửu Ngôn cũng sẽ có một ngày không thoải mái. Một năm hơn này bọn họ ở chung, Đỗ Cửu Ngôn chính là trời của bọn họ, bọn họ sống an ổn vui sướng như thế, đều là bởi vì nàng ở.


Ngày hôm nay Đỗ Cửu Ngôn sinh bệnh, bọn họ chợt phát hiện, Đỗ Cửu Ngôn cũng là người, cũng sẽ sinh bệnh.


Sự phát hiện này làm trong lòng hắn và Hoa Tử run sợ.



Hoa Tử cũng lau nước mắt mắt lom lom nhìn nàng.


Đỗ Cửu Ngôn lúc này muốn cùng Mao đạo sĩ học tu tiên, “Các vị, ta rất tốt, vô bệnh vô tai chính là mệt nhọc mà thôi.”


Lúc nói chuyện, nàng trừng mắt Quế vương một cái.


“Không phải ta nói.” Quế vương lắc đầu, “Là củ cải nhỏ hô ngươi nửa ngày ngươi không ứng, vì vậy hắn gọi mọi người cùng nhau đến xem tư thế ngủ của ngươi.”


Là tứ thế của di thể đi! Đỗ Cửu Ngôn cười tủm tỉm, “Đều đi ra ngoài đi, ta ngủ đủ rồi, một hồi chúng ta đánh mã điếu, quyết chiến đến bình minh!”


“Thật không có sao chứ?” Chu Tiếu hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta rất yêu mạng có bệnh chưa bao giờ chịu nhịn, ước gì các ngươi mỗi ngày coi ta là Thái thượng lão quân cung.”


Nghe nàng nói như vậy, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.


“Vậy ngươi mau dậy đi, phải ăn cơm tối rồi.”


Lúc nói chuyện mọi người lục tục đều đi.


Quế vương và Bả Tử cùng với củ cải nhỏ còn có Thái Trác Như không có đi.


“Làm gì?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta muốn rời giường mặc quần áo.”


Quế vương đẩy Thái Trác Như và Bả Tử, “Đi đi.” Mỗi tay lôi kéo tay của một người.


Bả Tử quan sát Đỗ Cửu Ngôn một mắt, khoảng chừng đoán được vì sao nàng khó chịu, khẽ gật gù nói: “Được.”


Lúc nói chuyện cùng đi với Quế vương, một lát sau thừa dịp tất cả mọi người không ở đưa một siêu đến, Đỗ Cửu Ngôn đề phòng mà hỏi thăm: “Vật gì vậy?”


Tiên đan nhân gian?


“Đại phu nói tốt với thân thể.” Lúc nói chuyện hắn chỉ chỉ siêu, “Uống, uống đi.”


Lúc nói chuyện, liền đi.


Đỗ Cửu Ngôn mở nắp một mùi đường đỏ thêm gừng xông tới, nàng dở khóc dở cười, “Bả gia của ta còn hiểu những thứ này, không đơn giản a.”


Nàng uống xong nước đường ném siêu trên bàn, nghênh ngang đi ăn cơm chiều.


Buổi tối không ai cùng nàng đánh mã điếu, nhưng nàng buổi chiều ngủ nhiều lắm, nhịn hơn một canh giờ, chỉ có thể đọc sách, đẽo gọt ra đồ của tổ sư gia.



Nàng giũ bảo tử ra ướm ở trên người một chút, lầu bầu nói: “Tổ sư gia cũng không cao lớn a.”


“Cha a, người đang làm gì?” Củ cải nhỏ tỉnh lại, nằm lỳ ở trên giường nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Thử y phục sao?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta ngủ không được, rảnh rỗi buồn chán.”


Nàng cầm quần áo xếp xong ném vào cái rương.


“Cha a, thái hậu nương nương thực sự muốn cho chúng ta một nhà lớn sao?” Củ cải nhỏ hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Một căn nhà lớn cho chúng ta ở, cộng thêm một nhà nhỏ làm Tam Xích đường.”


“Chúng ta đây không trở về sao? Trần tiên sinh làm sao bây giờ?” Củ cải nhỏ nhớ Trần Lãng, “Ngân Thủ thúc cũng không biết quay về chưa, một mình tiên sinh rất tịch mịch.”


Trần Lãng rất ít viết thư, nàng gửi thư Trần Lãng cũng là đôi câu vài lời tận lực không nói nhiều.


Bookwaves.com.vn
“Sang năm tìm cơ hội trở về.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngày hôm nay ngươi đi tìm răng trắng lớn chơi vui không?”


Củ cải nhỏ gật đầu, “Lỗ phu nhân cũng đặc biệt tốt, còn đích thân làm điểm tâm cho ta.”


“Răng trắng lớn và ta cùng nhau đập khối băng, sau đó câu hai con cá.” Củ cải nhỏ cười, “Ta nói cho hắn biết mùng mười tới dùng cơm, vương gia mời ăn cơm, người mời nghe hí, hắn đồng ý.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


“Ta rất cẩn thận, cũng không có nói lung tung.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta biết, hài nhi của ta từ trước đến nay thông minh.”


“Ngủ một chút.” Đỗ Cửu Ngôn rốt cục mệt nhọc, tắt đèn hai người một hồi ngủ, sáng ngày thứ hai nàng khó có được ngủ một giấc thẳng, Bả Tử tìm đến nàng, hỏi: “Thoải mái hơn chút nào chưa?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vốn cũng không sao, hàng tháng đều quen rồi.”


Bên tai của Bả Tử đỏ, ho khan một tiếng, “Vậy ngày hôm nay ngươi ở nhà nghỉ ngơi đi, ta đáp ứng Thái Trác Như ăn xong cơm sáng đi tiệm của hắn, buổi tối trở về.”


“Ta đi gánh hát.” Đỗ Cửu Ngôn không chịu ngồi yên, “Buổi chiều Tĩnh Ninh hầu có thể sẽ qua đây, nói chuyện trạch tử.”


Bả Tử nhìn nàng.



“Quên nói với ngươi.” Nàng nói cho Bả Tử nghe chuyện trong cung ngày hôm qua, “. . . Ta tính sai phân lượng của vương gia ở thái hậu trong lòng rồi, mang tảng đá đập chân mình.”


Bả Tử hỏi: “Vương gia biết ngươi khó chịu, không có khả nghi?”


“Trọng điểm của ngươi thật đúng là kỳ quái.” Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái, “Ta đây nhạy bén, sẽ không lộ.”


Bả Tử gật đầu, nói: “Tùy ngươi vậy, chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ không có người phát hiện thân phận của ngươi.”


Hiện tại tất cả mọi người nhận định Đỗ Cửu Ngôn là nam nhân, cho dù có người cảm thấy nàng giống, cũng không có khả năng suy nghĩ đến thân phận của Tần Cửu Yên.


“Bả huynh.” Thái Trác Như ở bên ngoài hô một tiếng tiến vào, “Phải đi rồi, một hồi đồ đưa tới bên kia không ai.”


“Cửu Ngôn, ngày hôm nay ngươi ở nhà nghỉ ngơi đi, bên ngoài lạnh lẻo đừng có chạy lung tung.” Thái Trác Như nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vương gia đâu?”


“Thánh thượng hình như triệu kiến vương gia, hắn phải vào trong cung.” Thái Trác Như nói.


Vậy nàng nhất định phải đi Hàng gia ban, không thôi quá nhàm chán, Đỗ Cửu Ngôn có lệ gật đầu, “Đi đi, ta tự tính thời gian của mình.”


“Đỗ tiên sinh, ” Tạ Hoa vui vẻ tiến đến, nhiệt tình nói: “Quý tiểu thư tìm đến người, người đang phía bên ngoài viện, muốn mời vào noãn các hay là chỗ của người.”


Bả Tử và Thái Trác Như đều dừng lại.


“Tạ công công, ngày hôm nay người rất hưng phấn rất nhiệt tình a.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Tạ Hoa lúng túng ha hả cười, “Vậy. . . Mời đến noãn các?”


“Đi!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta thay kiện y phục, liền ra.”


Tạ Hoa xác nhận, tự mình đi thỉnh Quý Ngọc tiến đến.


Bookwaves.com.vn
Đỗ Cửu Ngôn thay đổi kiện y phục đi noãn các lý, vén rèm cửa lên tử liền thấy Quý Ngọc đang ngồi ở trên kháng.


Nhưng không phải một mình nàng.


Quế vương, Bả Tử, cùng với Thái Trác Như đều ở.


Quế vương và Thái Trác Như đang chơi cờ vây, Bả Tử ở một bên uống trà xem cờ, ba đại nam nhân ngồi đối diện bầu không khí hòa hợp cười dịu dàng.


Quý Ngọc rất lúng túng ngồi ở trên kháng, bưng uống trà cũng không phải, không uống cũng không phải, nói thì không thích hợp, không nói lời nào lại cảm thấy xấu hổ.


“Đỗ tiên sinh, ” Quý Ngọc đứng lên, “Đột nhiên tìm đến người, không có ảnh hưởng người làm việc chứ?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không có, Quý tiểu thư ngồi.”


“Hôm nay tới tìm ta, có chuyện gì sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.



Quý Ngọc không né tránh, rất trực bạch nhìn nàng, cười nói: “Ca ta ở Bảo Khánh phủ có gian cửa hàng, vẫn buôn bán than gạo, cũng đều là hắn xử lý. . . Hiện tại ca ta. . .” Lúc nói chuyện nàng thở dài, “Cha ta dự định bán gian cửa hàng kia đi.”


“Người bên kia biết là cửa hàng của nhà chúng ta, thì có ý ép giá của chúng ta.”


“Một gian cửa hàng thật tốt lại có nhiều hàng như vậy, bị ép thành mấy trăm lượng bạc, thật sự là khinh người quá đáng.”


Nàng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Người là người Bảo Khánh phủ, có thể giúp chúng ta một chút không?”


“Ta thật sự không có biện pháp khác.” Quý Ngọc nói.


Ba người chơi cờ, dựng thẳng lỗ tai lên, nhìn như đang đánh cờ, thực sự nét mặt lộ ra năm màu.


Bạc nghìn với lượng, cũng cầu đến chỗ Đỗ Cửu Ngôn. Quế vương trừng Quý Ngọc một mắt.


Bả Tử rất bất đắc dĩ, Đỗ Cửu Ngôn đây cũng là có bệnh, mỗi lần nàng nói chuyện với cô nương, hắn cũng hoài nghi linh hồn của nàng là nam nhân hay là nữ nhân.


Không có nữ nhân nào nói chuyện với nữ nhân, sẽ lộ ra biểu tình sắc mị mị.


“Quý tiểu thư, ” Thái Trác Như rất đường đột cứng rắn nói xen vào nói: “Ta có thể giúp một tay.”


Quý Ngọc sửng sốt, nhìn Thái Trác Như.


Đỗ Cửu Ngôn cũng là kinh ngạc nhìn hắn, hơi hí mắt ra.


“Nhà của ta ở Bảo Khánh có hai quản sự, chuyện mua bán ta làm dễ dàng hơn lành nghề hơn Cửu Ngôn.” Thái Trác Như đưa cờ trong tay cho Quế vương, Quế vương rất phối hợp tiếp được thay hắn hạ, Bả Tử dời cái ghế, nhường vị trí cho hắn, Thái Trác Như đi tới, “Ngươi nói cho ta biết vị trí cửa hàng nhà ngươi, ta viết thư trở về thông báo một chút là được.”


“Đây. . .” Quý Ngọc nào thực sự cần Đỗ Cửu Ngôn hỗ trợ chứ, bất quá là mượn cớ mà thôi, nàng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh.”


Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nói: “Vị Thái Trác Như Thái công tử này, nhà hắn ở Bảo Khánh phủ buôn bán làm rất lớn. Mếu Quý tiểu thư muốn tìm ta hỗ trợ, ta cũng sẽ nhờ hắn làm.”


“Hiện tại vừa vặn, Thái công tử ở chỗ này, cũng không cần lòng vòng nhiều nữa.”


Quý Ngọc phải đứng dậy hành lễ với Thái Trác Như, “Vậy. . . Là tạ ơn Thái công tử, sau khi trở về ta để phụ thân ta viết địa chỉ đưa tới cho người.”


“Không cần khách khí.” Lúc nói chuyện, Thái Trác Như lại quay sang một bên chơi cờ.


Đỗ Cửu Ngôn khinh bỉ nhìn ba nam nhân cố làm ra vẻ.


“Đỗ tiên sinh, ” Quý Ngọc một bụng nghi vấn, vì sao ba người này phải ở chỗ này chơi cờ, nhưng lại ngại nói, không thể làm gì khác hơn là thấp giọng nói: “Đỗ tiên sinh, ta có chút việc tư muốn nói với người, có thể . . ,Dời bước ra bên ngoài hay không?”


“Được a.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Quý tiểu thư, thỉnh!”


Vẻ mặt Quế vương không vui nhìn nàng, ho khan một tiếng, nói: “Bên ngoài lạnh, thân thể ngươi còn chưa khỏe!”


—— lời nói ngoài ——


Trường bình thu được lạp, sao sao đát!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận