Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 455: THÊM TÀI TIẾN TRƯỚNG


Dịch giả: Luna Wong – có thêm tiền vào sổ sách


“Đỗ tiên sinh, người hỗ trợ tìm người sao?” Từ thị nói.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đi lên nói đi, bên ngoài lạnh!”


Từ thị ứng theo chân Đỗ Cửu Ngôn lên lầu, củ cải nhỏ đang dẫn theo ấm trà châm trà cho khách nhân ngồi ở trước bàn cố vấn, tất cả mọi người đang vội, thấy nàng đi vào đều cười chào hỏi nàng, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta và Từ thẩm nói chuyện, các ngươi tiếp tục.”


“Từ thẩm, ngươi là đến thỉnh Đỗ tiên sinh tìm Lam Tử?” Một vị đại thẩm béo lùn chắc nịch ngồi ở trước mặt Tiền Đạo An nói.


Tuổi của nàng không quá khác Từ thẩm, nhưng nhìn qua sống rất tốt, trắng trắng mập mập trên mặt cũng không có nếp nhăn gì.


Từ thị phất tay, “Không, không có. Ta tới hỏi Đỗ tiên sinh một chút vấn đề của luật pháp, không phải tìm người.”


“Ta đã nói, Đỗ tiên sinh nào có ở không giúp ngươi tìm người. Lam Tử nhất định là chạy theo người ta rồi, đều có người thấy, cũng không phải không duyên cớ vô cớ oan uổng nàng.”


“Theo ta nói, ngươi để nàng chạy đi, bằng không sẽ thủ tiết cả đời, bên trên hầu hạ cha mẹ chồng phía dưới chiếu cố tiểu thúc tử tiểu cô tử, người ta làm ma ma còn có lương tháng lãnh, nhưng nàng không chỉ lấy không được tiền, còn phải mỗi ngày chịu ủy khuất.”


“Ngươi nghìn vạn lần đừng tìm, tìm nàng trở về chỉ sẽ đưa nàng trở về cuộc sống khổ cực. Ngươi đây là hại nàng.”


Sắc mặt của Từ thị đổi đổi, siết chặt tay, nói: “. . . Nhưng là, như vậy không tốt với thanh danh của nàng.”


“Danh tiếng giá trị cái gì? Ngươi suy nghĩ một chút, nàng là phải chịu khổ cả đời a.” Thẩm tử mập mạp nói: “Nàng không có con cái, tương lai chờ nàng già rồi ngươi bảo nàng làm sao bây giờ? Còn trông cậy vào chất nhi dưỡng lão cho nàng chăm sóc nàng trước lúc lâm chung? Lời ta nói đặt ở chỗ này, chờ tiểu thúc tử của nàng thành thân, nàng đến chỗ ở cũng không có.”


Một đôi tay của Từ thị chăm chú vắt cùng một chỗ, hiển nhiên bị lời của thẩm mập thuyết phục.


Nàng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, trong ánh mắt có do dự và không xác định.


“Trước khi nàng mất tích, không có cùng người nói cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.



Từ thị lắc đầu, “Không, không có.” Lại nói: “Nên ta mới không tin, nàng sẽ chạy với nam nhân nào.”


“Ngươi không tin cũng vô ích, hàng xóm nhà nàng còn có tiểu thúc tử của nàng đều thấy được.” Thẩm mập mạp nói: “Người xác xác thật thật mang theo bọc quần áo đi, không phải do ngươi không tin. Hơn nữa, mỗi ngày nàng ở bên kia, quen biết ai ngươi cũng không biết.”


Từ thị đỏ mặt, dao động nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Đỗ, Đỗ tiên sinh ta đây không làm phiền người nữa, ta đợi vài ngày nữa, nói không chừng bản thân nàng sẽ trở về.”


Nàng cảm thấy nếu như nữ nhi thực sự chạy cùng nam nhân, nhất định sẽ nghĩ biện pháp đưa thư cho nàng.


“Được!” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Nếu người có trắc trở hay nghi hoặc cứ tới tìm ta, không cần sợ phiền phức, chuyện của người đều là đại sự.”


Từ thị gật đầu xác nhận, xoa xoa tay đi.


“Đỗ tiên sinh, ” Thẩm tử mập mạp nói: “Lam Tử nhà của Từ thẩm là người thành thật không sai, nhưng là không chịu nổi nàng thủ tiết a. Nàng gả qua nửa năm nam nhân của nàng đã bị đá đập chết, người của Lưu gia đều nói nàng là Tang Môn tinh, căn bản không cho sắc mặt tốt, người cũng ốm đến không có hình dạng.”


“Từ thẩm còn có ba nhi tử, chen ở trong một tiểu viện tử, Lam Tử trở về không chỗ ở, huynh tẩu đệ muội cũng không thích nuôi nàng.”


“Nữ nhân này a, chính là mệnh khổ nga.” Thẩm mập mạp nói.


Tất cả mọi người không có nói, loại tình huống như nữ nhi Từ thị này thật ra là vấn đề của đa số nữ nhân phải đối mặt.


Nữ nhi đã gả ra ngoài như nước tát ra ngoài, ở nhà chồng chịu ủy khuất, huynh tẩu tốt còn có thể giúp đỡ làm chỗ dựa, nếu là huynh tẩu không tốt, chỉ có thể chịu đựng khổ cực ở nhà chồng thôi.


Về phần hòa ly hay thủ tiết, trở về nhà mẹ đẻ cũng là không cần, thêm một cái miệng ăn không, ai nuôi ngươi?


“Thẩm tử người họ gì, người đây là tới cố vấn?” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách nói.


Bookwaves.com.vn

“Cuộc sống như thế cũng chỉ có người thành thật có thể chịu được năm năm, nếu là ta, năm đầu đã chạy rồi. Ta chính là chết ở bên ngoài, cũng tốt hơn chịu tội ở cái nhà quỷ đó.”


Đậu Vinh Hưng nói: “Vậy tại sao nàng không trở về nhà mẹ đẻ?”


Thẩm mập mạp nói: “Ta họ Phan, phu gia ta họ Trầm. Ngươi gọi ta bàn thẩm là được.” Lại nói: “Ta cũng vì khuê nữ ta mới tới, năm nay nàng nửa năm đầu sinh hài tử một thi hai mạng, còn chưa hết, người đã chết nửa năm chưa tới, bên kia tục huyền, tục huyền thì tục huyền đi cũng không có quan hệ gì lớn với nhà của ta.”



“Nhưng hắn không trả đồ cưới của khuê nữ ta lại cho ta, ta liền nổi giận.”


“Mang người tới cửa đập hỉ đường của bọn họ, cầm đồ cưới của khuê nữ ta về. Còn chưa xong, nhà hắn nói muốn đi cáo ta, ta liền đến hỏi một chút, bọn họ muốn cáo ta, ta có ngồi tù hay không?”


“Không đánh người, chỉ đập hỏng hỉ đường của bọn họ. Đập xong trong lòng ta thoải mái nhiều.”


Mọi người đều cười lên.


“Cái này thuộc về tranh chấp, kỳ thực ở chỗ bảo trưởng của các ngươi là có thể giải quyết rồi.” Tiền Đạo An nói: “Bọn họ đi cáo, nha môn nhất định phải thụ lí, nhưng vẫn sẽ gọi bảo trường đến, để các ngươi riêng tư đàm phán trước.”


Phan thị nói: “Đàm cái rắm! Ta cùng bọn họ không có gì hay để nói, còn muốn bảo ta thường tiền, cửa cũng không có.”


“Khuê nữ thật tốt của ta đến nhà hắn, ta chưa bảo bọn họ đền mạng.”


Việc này nói không rõ, Tiền Đạo An liền bồi cười.


“Thẩm tử người sảng khoái.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Nếu như khuê nữ của người không có hài tử, đồ cưới cầm về là chuyện đương nhiên, bọn họ không có lý do gì ngăn người.”


“Thì đó.” Phan thị cười nói: “Bàn lại, ta mang theo huynh đệ nhà mẹ đẻ, xốc luôn cả nóc nhà của hắn.”


Củ cải nhỏ chạy tới, vẻ mặt sùng bái nói: “Nãi nãi, người thật là lợi hại.”


Phan thị ha ha nở nụ cười, bóp mặt của củ cải nhỏ, nói: “Nãi nãi nói đùa đó, làm việc phải có chừng mực, ngươi cũng không thể học theo nãi nãi được.”


Củ cải nhỏ theo gật đầu.


Phan thị nộp tiền liền trở về.


Một hồi trong phòng trống rỗng, Đỗ Cửu Ngôn nói với Tiền Đạo An: “Kỳ thực trong lòng Phan thị rõ như gương, ngươi tâng bốc là được.”



Tiền Đạo An cũng đã nhìn ra, cười nói: “Gần đây thường gặp phải chuyện như vậy, nói vài lần ta cũng đã có kinh nghiệm.”


“Ta cũng biết.” Củ cải nhỏ giơ tay, “Sau này các ngươi không rảnh, để ta đến trò chuyện.”


Dứt lời, thì có người gõ cửa, củ cải nhỏ vội chạy tới mở rộng cửa, ngẩng đầu một cái liền thấy một vị nam tử trung niên ăn mặc khí chất nho nhã ở cửa, sửng sốt một chút cúi đầu nhìn hắn cười, “Ngươi là củ cải nhỏ?”


“Gia gia hảo, ta là củ cải nhỏ.” Củ cải nhỏ chắp tay hành lễ, “Mau mời tiến đến ngồi.”


Đỗ Cửu Ngôn tiến lên hành lễ, “Hầu gia!”


“Đi vương phủ các ngươi cũng không ở, ta liền tới nơi này.” Tĩnh Ninh hầu nghĩ đến ngày hôm qua Quế vương cầm trĩ sang cao, lại nhìn ánh mắt của Đỗ Cửu Ngôn cũng rất không được tự nhiên, nếu không phải cảm thấy thái độ làm người của Đỗ Cửu Ngôn chính trực lương thiện, ngoại trừ chút chuyện này của Quế vương không được bàn ra ngoài ra, một điểm tỳ vết nào cũng không có, hắn quả thật là không muốn lưu người này.


Vô luận như thế nào Quế vương đều là vương gia, nếu là lan truyền ra ngoài, quá có tổn hại đến thể diện hoàng gia.


“Người để Tạ công công khiển người tới nói một tiếng, ta trở về là được rồi, không dám để người đi một chuyến.” Đỗ Cửu Ngôn mời hắn vào, lại giới thiệu bốn người Tam Xích đường cho Tĩnh Ninh hầu.


Chờ ngồi xuống, củ cải nhỏ bưng chung trà lảo đảo đến, Tĩnh Ninh hầu nhìn thích, nói: “. . . Thảo nào thái hậu nương nương thích ngươi như vậy, thật đúng là nhu thuận.”


“Mấy tuổi?” Tĩnh Ninh hầu nhận chung trà hỏi.


Củ cải nhỏ trả lời: “Năm tuổi, quá năm chính là sáu tuổi.” Củ cải nhỏ cười hì hì nói.


Bookwaves.com.vn

Hài tử này cười rộ lên thật đúng là giống Quế vương khi còn bé như đúc, trên đời này sao có thể có người giống nhau như vậy, Tĩnh Ninh hầu sờ sờ đầu của hắn, thương tiếc nói: “Vỡ lòng đi học chưa?”


“Ân, ta theo tiên sinh học. Ta biết được rất nhiều chữ.”


Tĩnh Ninh hầu gật đầu, “Chờ ta trở về để người đưa văn phòng tứ bảo đến cho ngươi. Lần này tới vội vội vàng vàng, không có mang lễ gặp mặt cho ngươi.”


“Hầu gia người đến đã vẻ vang cho kẻ hèn này, không dám lấy gặp mặt lễ.” Củ cải nhỏ nói.


Tĩnh Ninh hầu nhịn không được bật cười, nhéo nhéo mặt của củ cải nhỏ, nói với Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhi tử ngươi dạy rất tốt.”


“Hầu gia khen trật rồi, thường ngày rất bướng bỉnh.”


“Tiểu hài tử nào có ai không bướng bỉnh, cả ngày nghiêm túc không chút sức sống cũng không có ý nghĩa.” Lúc nói chuyện Tĩnh Ninh hầu cầm hai phong thư ra đưa cho Đỗ Cửu Ngôn, “Hai phong này là hai vạn lượng ngân phiếu, thái hậu nương nương đưa cho ngươi, sang năm dù là không có án tử, các ngươi chi tiêu nhất định được.”


“Bên trong này là địa chỉ của hai trạch tử, một gian là nhà ta, ngươi cứ ở là được, một gian khác còn lại là tư trạch của Khôn Ninh cung Tiền ma ma, đây là lúc trước vương gia mua cho nàng sau nàng vinh dưỡng, hai trạch tử cách cũng không xa, tới tới lui lui đều tiện.”



Mắt của tất cả mọi người chiếu sáng nhìn hai phong thư.


“Đa tạ hầu gia.” Đỗ Cửu Ngôn một chút cũng không cần khách khí, không có hai nghìn vạn lấy được hai vạn lượng cũng được, “Sau này nửa năm ở kinh thành, còn làm phiền hầu gia người trông nom. Bất quá, nếu như hầu gia người có chỗ cần chúng ta giúp một tay, cứ phân phó là được.”


“Hy vọng không có!” Tĩnh Ninh hầu lại cười nói.


Tìm Đỗ Cửu Ngôn hỗ trợ, đó không phải là quan ti chính là tranh chấp.


“Không có việc gì, chúng ta chẳng những có thể biện tụng tra án, chúng ta còn có thể khuyên bồi trò chuyện và chơi cờ.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.


Tĩnh Ninh hầu biết nàng nói đùa, liền cười ứng, nhìn củ cải nhỏ nói: “Bồi trò chuyện, có phải được củ cải nhỏ hay không?”


“Đúng vậy, đúng vậy. Ta không thu lệ phí.” Củ cải nhỏ nói: “Bồi hầu gia người nói chuyện phiếm, không cần thu lệ phí.”


Tĩnh Ninh hầu nở nụ cười.


“Được, ta đây trở về.” Tĩnh Ninh hầu đứng dậy, Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Mùng mười nếu hầu gia có rảnh rỗi, đến Ngõa Tứ nghe hí, ta mời khách.”


Tĩnh Ninh hầu suy nghĩ một chút, “Lúc rảnh rỗi nhất định đi.”


Buổi chiều Đỗ Cửu Ngôn liền mang theo mọi người đi xem phòng ốc, một lớn một nhỏ. Lớn là viện tử Quế vương mua cho Tiền ma ma vinh dưỡng, viện tử tam tiến hậu thêm hai tiến, cách cục bất đồng với ngũ tiến thông thường, nhỏ một chút, thế nhưng tính thực dụng rất cao.


Gian nhỏ kia ở trên Đông Tam nhai, Tĩnh Ninh hầu rất có lòng tin, bởi vì cửa chính quay nhai, ở cửa treo bài tử, vô cùng rõ ràng.


“Mua đồ!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tuy rằng không thể ở lâu, nhưng cũng không có thể quá ủy khuất mình.”


Củ cải nhỏ giơ tay, “Cha, ta và Tiền bá bá đi mua đồ!”


Quy củ cũ, giá hắn trả được, tiền thừa thuộc về hắn.


Mọi người đều tự bận rộn, ngày mùng tám tháng chạp củ cải nhỏ được mời đi Lỗ phủ ăn mừng lễ, mùng mười Đỗ Cửu Ngôn mời bạn tốt trong kinh xế chiều đi Ngõa Tứ nghe hí.


—— lời nói ngoài ——


Ngày hôm nay bổ ngày hôm qua thiếu tăng thêm, sở dĩ tám giờ rưỡi còn có một canh!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận