Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 479: MỘT GIẤC MỘNG CẠN

Dịch giả: Luna Wong

“Ngươi nói lời vô vị gì.” Lý trưởng mắng: “Không có nghe vị Đỗ tiên sinh trong kinh thành kia nói sao, chỉ có nam nhân vô dụng mới về nhà đánh lão bà.”

“Thì đó.” Hai bên trái phải có mấy thẩm tử cùng thôn nói: “Một nhà sống chỗ nào mà không dùng tiền chứ? Nàng đều tính sổ sách ra cho ngươi nghe rồi, ngươi còn đánh.”

“Ngươi có bản lĩnh kiếm tiền nhiều chút a. Quanh năm suốt tháng không có ở nhà, một mình nàng hầu hạ mấy người lớn nhỏ, ăn cũng không nỡ ăn mặc cũng không nỡ mặc, ngươi có thể thú được nàng là phúc khí của ngươi.”

Vương thị đứng lên, lệ tuôn rơi.

“Nhanh đi đỡ nương ngươi đứng lên.” Lý trưởng nói với bọn nhỏ.

Từ Điền một bụng lửa không chỗ phát, thấy tất cả mọi người giúp đỡ Vương thị quở trách hắn, nhất thời tức giận nói: “Được rồi, chỉ nhà các ngươi sống tốt, chỉ các ngươi có tiền, được chưa.”

Lúc nói chuyện gắt một cái đi về nhà.

Hai hài tử thấy Từ Điền đi, mới dám qua đây đỡ Vương thị.

“Cảm tạ mọi người.” Vương thị cường chống đứng lên, khấp khễnh đi về nhà, lý trưởng theo ở phía sau tiễn nàng, “Ta tiễn ngươi trở về, nếu là hắn dám động thủ đánh ngươi lần nữa, ngươi đến nhà của ta.”

Vương thị khóc xác nhận.

Lý trưởng tiễn Vương thị trở về, Từ Điền đã ngồi ở nhà uống rượu ăn cơm, hai lão nhân cũng ăn, thấy lý trưởng tới cũng không nói chuyện, ba người trừng Vương thị.

“Không nên đánh nữa, đánh chết, ngươi không chỉ không có tức phụ, còn phải ngồi tù.” Lý trưởng cũng gắt một cái, không quen nhìn cả nhà này, “Lại để cho ta nghe được, ta là người thứ nhất không buông tha ngươi.”

Lúc nói chuyện để Vương thị đi về nhà, hắn cũng đi.

Vương thị run rẩy trở về, múc cơm cho hai hài tử, một mình nàng ngồi ở trong bếp lý ăn bánh ngô to buổi trưa còn dư lại.

. . .

Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương đang ngồi ở bên trong thiện phòng của Pháp Hoa tự, ba người vây bắt bàn cờ ngồi ba phương hướng.

Quế vương và phương trượng đại sư đang đánh cờ, Đỗ Cửu Ngôn ngủ gật.

Đầu gật từng cái một, ngủ vừa trầm vừa ngon.

Tay phải của Quế vương lơ lửng không trung đỡ đầu của nàng, tay trái chấp kỳ lúc rảnh lại bưng trà uống một ngụm.

“Đỗ thí chủ ngày gần đây vì tra án, quá cực khổ đi?” Phương trượng nhìn thoáng qua ngủ Đỗ Cửu Ngôn, khóe mắt hàm tiếu, “Thanh niên nhân này, ổn trọng, hào hiệp không câu nệ tiểu tiết, khó gặp a.”

Quế vương không cần người khác khẳng định Đỗ Cửu Ngôn, nên có lệ lên tiếng, “Kỳ này của người không đúng, cho người cơ hội đi lại một lần.”

“Hạ rồi không hối hận.” Phương trượng nói: “Vương gia người cứ hạ đi.”

Quế vương từ chóp mũi hừ một tiếng, hạ một quân, lập tức ăn hơn mười quân trắng, “Năm sáu năm rồi trình độ của người là một chút tiến bộ cũng không có.”

“Vương gia.” Phương trượng có chút không kềm được, “Người lúc này đây ăn nhiều như vậy, lão nạp, lão nạp còn đánh cái gì a.”

Quế vương nói: “Mới vừa rồi đã nói với người, người không phải là không đi lại sao.”

Phương trượng uống trà, lắc đầu lại lắc đầu, “Cờ này, lão nạp là đánh không được.”

“Người nhận thua?” Quế vương hỏi.

Phương trượng gật đầu, “Nhận thua.” Lại nói: “Ngày khác vương gia người đi thu thập tàn cục với Kinh tiên sinh tương đi, lão nạp vẫn chờ.”

Quế vương gật đầu, “Kinh tiên sinh vẫn chưa về?”

“Nói là qua tháng giêng, một chốc chưa về đâu.” Phương trượng nói: “Lão nạp cũng muốn đi vân du một phương, nhưng vương gia người đã trở về, lão nạp suy nghĩ một chút, chờ vương gia người đi rồi mới đi.”

Qế vương nói: “Người đi phần người, ta lại không ăn cơm của người.”

“Vương gia, ý của lão nạp, người còn không hiểu sao?” Phương trượng ý vị thâm trường nhìn Quế vương.

Quế vương không được rồi, dịch cái nhục điếm đến bên người Đỗ Cửu Ngôn, đặt đầu nàng trên đầu mình, hắn khẽ động, Đỗ Cửu Ngôn liền tỉnh, quan sát bàn cờ một mắt, “Đây là kết thúc rồi, người nào thắng?”

“Lão nạp nhận thua.” Phương trượng lại cười nói: “Đỗ thí chủ mộng đẹp chứ?”

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Gặp ác mộng, trong mộng uống say, không mặc quần áo chạy loạn ngoài đường.”

“Bị xấu hổ tỉnh.” Đỗ Cửu Ngôn thở dài nói.

Phương trượng sửng sốt, nở nụ cười, “Xem ra, đồ Đỗ tiên sinh người muốn bảo vệ cho, sợ rằng càng phải hao nhiều tâm tư chút, bằng không sẽ thành trì khó giữ được!”

Bookwaves.com.vn

“Đại sư người còn kiêm chức giải mộng?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Phương trượng cười, “Chuyện này vẫn là Mao đạo sĩ dạy lão nạp. Chuyện này Mao đạo sĩ lành nghề.” Lúc nói chuyện nhìn Quế vương, “Hắn trở về còn chưa tới đây, chẳng biết năm gần đây thân thể có khoẻ mạnh không?”

“Lão nhi di kiên, thân thể cường tráng.” Quế vương rót trà cho Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn uống xong nói: “Vương gia, ta trở về đi, đói bụng.”

“Đi, đi.” Quế vương đứng lên, phương trượng nói: “Không bằng ở lại nơi này ăn?”

Quế vương phất tay, “Không thịt không vui, sẽ không ủy khuất ở chỗ người.”

Lúc nói chuyện hai người liền đi.

Phương trượng đứng ở cửa nhìn hai người cười khẽ.

“Sư phụ, lần này vương gia tới là tìm người nói kinh hay là tra án?”

“Đều không phải là, là tới tìm đồ.” Phương trượng khẽ cười nói: “Tìm nghi hoặc trong lòng bọn họ, đáng tiếc, lão nạp ở đây cũng không cho được đáp án.”

Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn trở về vương phủ, buổi tối sớm ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai Đỗ Cửu Ngôn đã bị củ cải nhỏ lắc tỉnh, “Cha a cha a, Đan bá bá tìm người.”

“Có nói chuyện gì không?” Đỗ Cửu Ngôn ngáp một cái, núp ở chăn không muốn động.

Củ cải nhỏ nói: “Hắn nói Từ trang ngoài thành xảy ra án mạng, có một nữ nhân bị giết, hỏi người có muốn hay không.”

“Không đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi trả lời hắn, bảo tự hắn tra đi.”

Nàng là tụng sư cũng không phải bộ khoái, nàng chỉ cần phụ trách lên công đường biện tụng thì tốt rồi.

Củ cải nhỏ ồ một tiếng chạy đi tìm Đan Đức Toàn, lại chạy trở về, “Cha a, vậy người hôm nay rảnh rỗi, có muốn đi tìm răng trắng lớn chơi không?”

“Không muốn đi, ” Đỗ Cửu Ngôn ngẩng đầu nhìn hắn, thấp giọng nói: “Kỳ thực ta rất không muốn đi Lỗ phủ, ta rất chột dạ.”

Phương trượng đại sư nói nàng sắp thành trì khó giữ được.

Củ cải nhỏ nói: “Nhưng là Lỗ đại nhân và răng trắng lớn đều không có hoài nghi a.”

“Còn có Lỗ phu nhân, ” Đỗ Cửu Ngôn đứng lên tựa trên giường, chỉ huy nhi tử rót nước cho nàng, “Tâm tư của nữ nhân thâm bất khả trắc còn rất nhạy cảm. Lần trước Quý Ngọc thấy ta, liền gọi thẳng biểu tỷ, ai biết lần này đi Lỗ phủ, Lỗ phu nhân có thể gọi thẳng ta là ngoại tôn nữ hay không?”

Củ cải nhỏ suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Người nói có đạo lý, vậy thì không đi. Chúng ta đi nghe hí đi.”

“Đi!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thái thúc thúc của ngươi đi rồi? Hắn có nói nhà của Xuân Đào hiện nay thế nào hay không?”

Củ cải nhỏ gật đầu, “Nói ngày hôm qua hạ táng, Thái thúc thúc cho nhà bọn hắn một trăm lượng bạc, để cho bọn họ làm chút ít buôn bán.”

“Rời giường, đi nghe hí.” Đỗ Cửu Ngôn rời giường rửa mặt, lúc ra cửa Quế vương vừa lúc cũng đi ra, “Vương gia, đi hí a?”

Quế vương nói: “Ngươi đi trước, ta đi gặp người.”

“Đã biết.” Đỗ Cửu Ngôn đi hô Bả Tử, ăn điểm tâm đi nghe hí của Nháo nhi và Hoa Tử.《 Bạch Xà truyền 》hát xong, lại bắt đầu hát《 Tướng Quân truyền 》.

Đây là trước khi Tô Bát Nương qua đời một mực hát, hiện tại Nháo nhi hát tiếp đoạn hắn hát chưa hết.

Nhưng người nghe hí lại rõ ràng đông hơn rất nhiều.

Hoa Tử không có lên đài, Thường ban chủ nói hắn tuổi còn nhỏ, hát một ngày phải nghỉ ngơi một ngày dưỡng giọng, miễn cho tương lai còn dài, giọng bị hủy.

Quế vương đi An quốc công phủ.

“Vương gia, ” vừa vào thư phòng thì có một bà tử mang theo hai nha đầu phù phù quỳ xuống, “Nô tỳ khấu kiến vương gia.”

Quế vương đánh giá ba người, lại nhíu mày nhìn về phía An quốc công.

“Vương gia đã quên, đây là bà tử năm ngoái khi người trở về phân phó ra ngoài tìm Cửu Yên nha đầu, sáu người tạm thời đã trở về.” An quốc công nói: “Đây là là Tống ma ma, mặc y phục xanh biếc là Thúy Châu, mặc y phục hoàng là Lục Châu.”

“Sáu nha đầu hồi môn, hai người bà tử năm đó.”

An quốc công nói xong, Quế vương gật đầu: “Đều đứng lên đi.”

“Người mời ta đến, là tìm được người?” Quế vương hỏi.

An quốc công lắc đầu, “Không có, ” dứt lời nói với Tống ma ma: “Ngươi tinh tế nói một chút với vương gia.”

Bookwaves.com.vn

“Nô tỳ đi Phúc Kiến và Giang Tây, nghe ngóng rất nhiều địa phương, cũng không có tin tức của vương phi.” Tống ma ma hàm chứa lệ, “Nô tỳ không thể làm gì khác hơn là dọc theo đường trở về.”

Cái hai nha hoàn kết bạn cùng đi nói cũng không kém bao nhiêu.

“Không tìm được thì không tìm được đi.” Quế vương nhìn An quốc công, “Có phải người có đầu mối hay không?”

An quốc công lắc đầu, “Cựu thần vẫn là duy trì quan điểm, lúc đầu khẳng định có người giúp Cửu Yên, bằng không, hài tử nhu thuận đàng hoàng như nàng, là không có khả năng rời đi.”

Quế vương căn bản không biết Tần Cửu Yên có tính cách gì, “Vậy tìm một chút đi, sống thấy người chết thấy xác, sẽ có một thuyết pháp.”

“Vâng, cựu thần lại phái người đi tìm một chút.”

Quế vương gật đầu, “Đã hết chuyện, ta liền đi.”

“Vương gia, ” Tống ma ma nói: “Vương phi nương nương còn có một chút đồ ở vương phủ, nô tỳ. . . Nô tỳ có thể đi lấy chút trở về để niệm tưởng hay không?”

Quế vương gật đầu, “Vừa lúc, đem luôn đồ cưới của nàng về đi. Đến lúc đó ngươi đi tìm Tạ công công là được.”

“Vâng!” Tống ma ma xác nhận.

Quế vương phất tay áo đi.

An quốc công nói với ba người: “Đều đi nghỉ ngơi đi, chạy nhiều ngày như vậy cũng cực khổ.”

“Vâng, quốc công gia!” Tống ma ma nói: “Quốc công gia, nô tỳ, chúng nô tỳ muốn đi Long Ân tự túc trực bên linh cữu của vương phi nương nương, thỉnh quốc công gia ân chuẩn.”

An quốc công nói: “Trong nhà cũng không phải không chỗ của ngươi, các ngươi muốn rời đi thì cho các ngươi đi, không cần đi Long Ân tự.”

“Năm đó chúng nô tỳ thất trách, quốc công gia không có trách phạt, nhưng chúng nô tỳ thẹn trong lòng.” Tống ma ma nói: “Để chúng ta đi coi chừng linh vị của vương phi nương nương đi, trong lòng nô tỳ cũng có thể dễ chịu chút.”

An quốc công gật đầu, “Tùy ý của các ngươi đi, bước đi lấy thân khế, mỗi người lĩnh một trăm lượng bạc, tương lai không muốn ở Long Ân tự, thì tự tìm lối ra đi.”

Ba người xác nhận đi.

An quốc công dựa vào ghế, xoa trán thở dài.

Đỗ Cửu Ngôn lại lung lay hai ngày, củ cải nhỏ quấn quít lấy để cho nàng làm đăng lung, nàng ngồi chồm hổm dưới đất nhìn Bả Tử khéo tay một hồi bẻ một đèn con thỏ ra, gương mặt kinh ngạc, “Bả gia, tay nghề này của người khó lường a!”

“Đương nhiên.” Bả Tử vừa nói xong, Quế vương tiến đến, đưa kê huyết thạch của nàng cho nàng.

Một tư chương mới khắc xong, giữ lại hình dạng nguyên thủy, tên cũng khắc đẹp phi thường hợp quy tắc, nàng vui vẻ nói: “Vương gia, tay nghề này của ngươi cũng là cực tốt a.”

“Đương nhiên.” Quế vương nói xong nhìn củ cải nhỏ, “Làm nhiều như vậy làm gì?”

Củ cải nhỏ nói: “Ta muốn tặng người. Bên ngoài mua một cái đèn lồng phải hơn mười văn thậm chí đắt hơn, tự làm có lời a.” Lúc nói chuyện đưa giấy hồ qua, “Nghĩa phụ nghĩa phụ, người bôi hồ lên giấy.”

Quế vương và Bả Tử phân công, một người làm đăng lung, một người bôi hồ lên giấy.

“Ta thấy, tay nghề này đến tết Nguyên Tiêu chúng ta có thể ra ngoài bán lấy tiền.” Quế vương một đầu tương hồ, rất táo.

Hai phụ tử Đỗ Cửu Ngôn ghé vào trên bàn, vẻ mặt sùng bái nhìn hai người.

“Cửu ca, ” Đậu Vinh Hưng từ bên ngoài tiến đến, “Tam Xích đường tới một người thỉnh tụng, nói cầu người hỗ trợ biện tụng, nữ tế nàng giết nữ nhi nàng, thế nhưng đối phương mời tụng sư, bọn họ không muốn hung thủ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, “Án tử Từ thôn?”

“Phải. Hung thủ Từ Điền bị bắt, đường ngày hôm qua vừa qua, ngày hôm nay người nhà của hắn đi Yến kinh mời tụng sư. Phỏng chừng người trong nhà người chết sốt ruột, liền đến tìm người.”

Đỗ Cửu Ngôn ồ một tiếng, nói: “Thành, đi xem!”

(Luna: Hehe sắp rồi sắp rồi, ta rất muốn biết lúc lòi đuôi ra QV sẽ phản ứng nữ chủ và củ cải nhỏ thế nào. Nhất là củ cải nhỏ, bình thường thì keo với người ta, dụ người ta chỉ vì má người ta, sau khi biết chuyện xem áy náy cỡ nào)

—— lời nói ngoài ——

Tối hôm qua nửa đêm có thừa lục canh nga, không nhìn thấy nhớ kỹ nhìn, không thôi hội liên tiếp không hơn!

Vé tháng và vân vân không nên để lại trứ, mặc dù tạp lão Lý trên mặt.

Tam điểm thập phần còn có một canh! Ngày hôm nay tựu hai canh, ta yếu chậm nhất ngụm trọc khí, dù sao đại mùa đông truồng chạy gõ chữ cũng là rất lạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui