Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 480: TỪ ĐIỀN VƯƠNG THỊ


Dịch giả: Luna Wong


Đỗ Cửu Ngôn đánh giá phụ mẫu của Vương thị ở đối diện, hỏi: “Nhị vị nói một chút tình huống với ta.”


“Là như thế này, ” Vương Hán nói chuyện Từ Điền đánh Vương thị lòng đầy căm phẫn một lần, “. . . Lý trưởng đi rồi, nói là không có động thủ nữa, buổi tối hắn đến nhà Từ Đại Lực cùng thôn tiếp tục uống rượu.”


“Hắn nói hắn một đêm đều không có trở về. Hai lão bất tử thân gia của ta ăn xong cơm tối liền ngủ, hai hài tử ngủ trong phòng.”


“Ai biết sáng ngày thứ hai, trong thôn có người giặt quần áo trong đường, liền thấy người nổi.” Vương Hán khóc, nói: “Trên mặt huyết nhục mơ hồ, ngâm trắng bệch.”


“Là nữ nhi của người?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Vương Hán gật đầu, “Nữ nhi chúng ta nuôi nhiều năm như vậy, mặc kệ bộ dáng gì đi nữa, chúng ta đều nhận ra.”


Hàn thị ở một bên khóc, “Đúng là Nha nhi của ta, ta hận không phải là nàng.”


“Nha nhi số khổ của ta a.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn thoáng qua Tống Cát Nghệ ở một bên ghi chép, hắn ghi rất nhanh, liền lại hỏi: “Sau đó thì sao, các ngươi báo quan?”


“Nhất định phải báo, đều như vậy, không có khả năng tự mình đánh mình thành như vậy, sau đó nhảy hồ tự sát.” Vương Hán nói: “Giết người khẳng định chính là Từ Điền, quả nhiên quan phủ tới tra một cái, liền mang Từ Điền đi.”


“Vốn có một thẩm một hỏi còn tìm chứng nhân ở trong thôn, sẽ định tội, ngày hôm nay bọn họ cư nhiên thỉnh tụng sư đánh quan ti, thật sự là. . . Thật sự là khinh người quá đáng.”


“Đỗ tiên sinh, Nha nhi nhà ta gả qua mười năm, vẫn giữ khuôn phép. Hắn bình thường đánh chửi không nói, lại còn giết nàng, khẩu khí này. . . Ta nuốt không trôi a.” Hàn thị khóc nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Thi thể ở nha môn sao?”


“Ở, nha môn mang về khám nghiệm tử thi. Chúng ta cũng không hiểu, phản chính kết quả nghiệm chính là Nha nhi của ta là bị người giết.” Vương Hán nói: “Hắn nói không có giết người, ta một chữ cũng không tin!”


“Ta đi nha môn xem hồ sơ trước, lại cho các ngươi câu trả lời thuyết phục.” Đỗ Cửu Ngôn nói.



Vương Hán và Hàn thị xác nhận.


Đỗ Cửu Ngôn đi phủ nha, Đan Đức Toàn thấy nàng rất kinh ngạc, “Đỗ tiên sinh, sao người lại tới?”


“Phụ mẫu của Vương thị mời ta làm tụng sư.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Có trả thù lao!”


Gần đây nàng đều không lấy được thù lao, nên vụ án này tính là khởi đầu tốt đẹp của năm nay.


“Như vậy a, vậy người muốn xem hồ sơ sao?” Đan Đức Toàn nói: “Kết quả nghiệm thi đều ở bên trong.”


Đỗ Cửu Ngôn xem hồ sơ.


Trong hồ sơ viết rất rõ ràng, người báo quan là lý trưởng, người phát hiện là một vị phụ nhân họ Trang trong thôn, sáng sớm ở hồ trước cửa thôn nước giặt quần áo thấy thi thể trôi trên mặt nước, sau đó hô người trong thôn đến.


“Trong hồ không có kết băng sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Đan Đức Toàn nói: “Kết phân nửa, còn phân nửa bởi vì người trong thôn phải giặt quần áo rửa rau và vân vân, nên đập bể.”


Đỗ Cửu Ngôn tiếp tục xem.


Kết quả thi kiểm, là Vương thị chết đuối, trên mặt là bị gạch đập, ở bụi cỏ bên cạnh hồ nước phát hiện vết máu đông lạnh, không có tìm được tảng đá đập người.


Kết quả thi kiể định tính là bị giết.


Thi kiểm điều tra Từ Điền, hắn và Từ Đại Lực trong thôn cùng với Từ Triêu ba người uống rượu cược tài xỉu, nháo đằng một đêm, thế nhưng sau nửa đêm Từ Đại Lực và Từ Triêu hai người đều chứng minh, Từ Điền đi hầm cầu, thi kiểm phỏng chừng thời gian có nửa nén hương.


Lúc trở lại hài của Từ Điền đều là bùn, hắn còn cởi vớ sưởi ấm, sau đó không có ra ngoài nữa, mãi cho đến hừng đông, ba người ở nhà của Từ Đại Lực ăn điểm tâm, hắn mới về nhà, ngay sau đó thì biết thi thể của Vương thị xuất hiện ở hồ nước.


Mà đối với lời khai của hai người, Từ Điền không có phản bác, thế nhưng không thừa nhận hắn về nhà giết Vương thị, mà là ngồi chồm hổm hầm cầu sau nhà, nhưng là bởi vì uống nhiều rượu, nên ngồi xổm sau nhà ngủ gật. đông lạnh tỉnh thì mơ mơ màng màng, một cước đạp vào trong cống ngầm sau nhà.


“Án kiện rất đơn giản.” Đan Đức Toàn nói: “Hiện tại còn thiếu tảng đá giết người chưa có tìm được, ta phỏng chừng bị vứt vào trong đường, rất khó tìm được.”


Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Hhiện trường án phát đầu tiên, ngay bên hồ nước?”



“Trong bùn đất bên bờ có vết máu, tám chín phần mười.” Đan Đức Toàn nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta đi xem người chết, sau đó lại đi Từ thôn một chuyến.”


Đan Đức Toàn theo nàng đi tìm Điếu Đại, xốc vải trắng lên Đỗ Cửu Ngôn ngây ra một lúc, bởi vì mặt của người chết hầu như công nhận không được ngũ quan, toàn bộ đầu đều bị đập thay đổi hình dạng.


Người chết mặc một bộ trung y màu lót là bạch sắc nhưng bởi vì đã lâu cũ nên biến thành màu xám tro, trên cổ áo thiếu một cái nút áo, nhìn vết tích còn rất mới, chắc là rơi gần đây.


“Trên người cũng có thương.” Điếu Đại chỉ vào thắt lưng bụng, vai, cánh tay của người chết, “Người chết trước khi chết từng bị ngược đánh.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn kỹ vết thương, gật đầu: “Là chết đuối?”


Thương nghiêm trọng như vậy, lại là chết đuối?


“Cái ót có ba đến bốn lần bị đánh, trên mặt có ít nhất bảy tám lần, bằng không sẽ không như vậy.” Điếu Đại nói: “Ta phỏng chừng, trước đó người chết bị đánh chết và ngất, thì bị đẩy rơi vào trong nước, do đó chết chìm.”


Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy thuyết pháp này là có thể thành lập.


Nàng xem qua tay và chân người chết, lại tra xét cổ, nói: “Ta có thể gặp Từ Điền không? Tụng sư hắn thỉnh đã tới chưa?”


Đan Đức Toàn gật đầu, “Thỉnh tụng sư của Thái A viện, tên Hạ Phong, cùng một tiên sinh với Khấu Lễ, trước đây cùng chúng ta đánh không ít giao tế.”


“Xem qua hồ sơ rồi, hiện tại phỏng chừng đi Từ thôn.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta đi gặp Từ Điền.”


Từ Điền tóc rối mặt bẩn ngồi ở trong tù, nhốt mấy ngày, mỗi ngày hô oan uổng, thế cho nên bây giờ nói chuyện đều là khàn.


“Ngươi là tụng sư Vương gia thỉnh?” Từ Điền đề phòng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi, ngươi không phải là Đỗ Cửu Ngôn chứ?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đúng, ta là Đỗ Cửu Ngôn.”



Từ Điền hoảng sợ biến sắc, “Đỗ tiên sinh, người chớ làm tụng sư của bọn họ, ta không muốn chết, ta không có giết người.”


“Có phải ngươi giết hay không, không phải ngươi nói cái gì thì chính là cái đó.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Làm phiền nói với ta lúc Vương thị chết, ngươi đang làm cái gì.”


Từ Điền nói: “Ta đều đã nói, ta đi ra nửa nén hương, ngồi xổm bên ngoài hầm cầu, dựa vào tường ngủ gật. Chờ ta lúc tỉnh lại, một cước đạp trong rãnh bùn.”


“Vậy ngươi cho rằng, nếu như Vương thị không phải ngươi giết, sẽ là ai giết?”


“Ai có động cơ này?”


Từ Điền sửng sốt một chút, lắc đầu, “Ta, ta không biết, ta bình thường không ở trong nhà, ta nào biết nàng có mâu thuẫn với ai.”


Đỗ Cửu Ngôn không có nói nữa, cùng Đan Đức Toàn ly khai.


Đan Đức Toàn hỏi: “Muốn ta cùng ngươi đi Từ thôn không?”


“Được!”


Hai người ra khỏi thành đi Từ thôn, lúc đến cửa thôn, chợt nghe bên hồ nước cửa thôn có người ở cãi nhau, chờ bọn hắn đi vào, Vương Hán và Hàn thị hô: “Đỗ tiên sinh, Đỗ tiên sinh người tới thật đúng lúc, ta đến thăm ngoại tôn và ngoại tôn nữ của ta, bọn họ không cho chúng ta thăm.”


“Bọn họ giết người, còn lớn lối như vậy a.”


Hàn thị gào khóc.


Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn đánh giá phụ mẫu của Từ Điền, ánh mắt của hai lão nhân lóe ra, cúi thấp đầu không dám nhìn Đỗ Cửu Ngôn.


“Về công về tư, bọn họ đều có quyền lợi thăm ngoại tôn và ngoại tôn nữ, các ngươi không có quyền ngăn.” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Phụ thân của Từ Điền Từ Yểu nói: “Bọn họ hại nhi tử ta, nhi tử ta không có giết người. Cả nhà họ Vương của bọn họ đều không phải là người tốt.”


“Đúng!” Mẫu thân của Từ Điền Thái thị cả giận nói.


Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, “Nữ nhi của người ta đã chết!”


“Chết thì chết, lại không phải chúng ta giết, ai biết nàng ở bên ngoài trêu chọc người nào.” Từ Yểu nói: “Không có quan hệ gì với nhi tử ta.”


Đỗ Cửu Ngôn lười nói với bọn họ, nói với lão phu thê Vương gia: “Các ngươi thăm đi. Đan bộ đầu ở chỗ này, ai dám ngăn cản thì bắt hết.”



“Vâng, vâng!” Lão phu thê Vương gia vội đi ôm ngoại tôn và ngoại tôn nữ.


Hai vị lão nhân Từ gia không dám nói nữa.


“Làm phiền hỏi một chút, là ai người thứ nhất phát hiện người chết?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi lý trưởng đứng ở một bên.


Lý trưởng hô một vị phụ nhân ra, phụ nhân có chút khẩn trương, chỉ vào chỗ đấy bên hồ nước sáu bảy thước, “Chính là bên đó, khi ta tới trời còn chưa sáng choang, ta cũng không có nhìn chỗ khác, chờ trời hơi sáng chút, ta liền thấy, làm ta sợ không nhẹ.”


“Lúc đó mặt của nàng là hướng lên trên hay là hướng xuống dưới? Chung quanh trong nước có thấy máu không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Phụ nhân trả lời: “Không có máu, nằm úp sấp trôi ở trong nước.”


“Suy đoán thời gian chết, đoán chừng là sau nửa đêm giờ sửu đến giờ dần.” Đan Đức Toàn nói: “Hơn nữa trong nước lạnh, không có vết máu.”


Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm bên hồ nước, Đan Đức Toàn dùng vôi bao vòng tròn, bên trong có vết chân và vết máu rõ ràng cùng với vết tích chân nửa đạp ở trong nước, trợt xuống.


“Đi nhà hắn xem.” Đỗ Cửu Ngôn vào viện tử nhà của Từ Điền, tất cả mọi người theo nàng đứng ở cửa viện, nghị luận Đỗ tiên sinh lợi hại.


Đỗ Cửu Ngôn đứng ở trong sân, đánh giá chung quanh, liền đẩy cửa vào căn phòng của Vương thị.


Đêm án phát hai hài tử ở chỗ này, chờ báo quan xong quan phủ đến phá án, phòng này mới bị đóng cửa, tạm thời không để cho người ra vào.


Đỗ Cửu Ngôn đứng ở cửa, chăn trên giường không có xếp, quần áo dơ của hai hài tử thay ra được vắt ở trên ghế dựa, trong phòng không tính là ngăn nắp sạch sẽ. Giường đặt sát tường, đầu chân giường là hai đỉnh đều là tủ hai cánh, mở ra, một đặt y phục của hai hài tử, còn có cái khác là treo đồ của Vương thị và Từ Điền.


Y phục cũng không có xếp, chất đống ở bên trong nhiều nếp nhăn.


Trên giường chăn đơn có một chút vết bẩn do tiểu hài tử tè dầm lưu lại, dưới sàng đặt mấy đôi miên hài.


Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm xuống, lấy hài ra.


(Luna trải lòng chút: Đọc mà lạnh lòng ghê, yêu nhau cỡ nào thì vì chuyện tiền bạc cũng sẽ phát sinh mâu thuẫn. Mà cổ đại còn là tới tuổi bị ép lấy không thì bị nói thúi đầu nữa chứ, chán cái xã hội cũ đó thiệt. Tuy hiện tại vẫn còn mấy người có tư tưởng cũ này, thế nhưng ít nhất phụ nữ vẫn có tiếng nói, vẫn có nữ quyền. Ta từng tận mắt nhìn thấy gia bạo, nên trong lòng vẫn tồn sợ hãi, tóm lại trước khi tiến tới hôn nhân, vẫn nên tìm hiểu thật kỹ, sau đó thì tiết kiệm càng nhiều tiền càng tốt để có thể duy trì hạnh phúc. Ta cảm thấy bản thân thật may mắn khi sinh ra tại xã hội hiện đại, có đầy đủ kiến thức và điều kiện để tự bảo vệ mình.)


—— lời nói ngoài ——


Ngày hôm nay chỉ có hai canh hắc, sáng sớm ngày mai bình thường canh tân! Sao sao đát.


Nhớ kỹ vé tháng nga.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận