Đại Tụng Sư


Q1- CHƯƠNG 495: XÚC CẢM BẤT ĐỒNG


Dịch giả: Luna Wong


“Phu nhân.” Quế vương chắp tay, thái độ cung kính, “Hồi lâu không gặp, thân thể của người tốt chứ?”


Lỗ phu nhân từ bên trong kiệu xuống, cười khanh khách đánh giá hắn, “Thân thể tốt vô cùng. Ngươi đều không đến nhà ngồi một chút, ngày hôm qua ta còn cùng Lý ma ma nhắc tới người nữa đó.”


Lý ma ma thiếp thân của Lỗ phu nhân tiến lên đây hành lễ.


Quế vương và Lỗ phu nhân nói chuyện.


Lúc này nếu như Đỗ Cửu Ngôn ly khai, liền có chút không thích hợp, nàng kiên trì hạ chậm sự tồn tại của mình, làm bộ sai vặt của Quế vương, như chim nhỏ nép vào người ẩn nửa người ở bên người Bả Tử.


“Vị này chính là Đỗ tiên sinh?” Lúc Lỗ phu nhân xuống kiệu, liền thấy hai người trẻ tuổi đứng một bên, lúc này quay đầu, liếc mắt liền thấy Đỗ Cửu Ngôn, thần sắc ngẩn ra, “Đỗ tiên sinh?”


Đỗ Cửu Ngôn đẩy Bả Tử cùng nhau, hai người tiến lên hành lễ.


“Là ta, phu nhân!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vốn có nói đi chúc tết cho người và đại nhân, nhưng năm trước năm sau đều có án tử trong tay, cũng đều là việc xui, nên không dám mậu mậu nhiên đến phủ.”


Lỗ phu nhân đi một bước, đầu lông mày khẩn túc đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, không yên lòng đáp: “Không quan hệ, nếu ngươi bận, lúc nào đi cũng được.”


“Củ cải nhỏ thường đi, cũng như nhau!”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay xác nhận, không dám ngẩng đầu.


“Làm sao vậy?” Quế vương cảm thấy thần sắc của Lỗ phu nhân rất quái lạ, “Phu nhân vì sao nhìn chằm chằm Cửu Ngôn thế?”


Lỗ phu nhân nở nụ cười một chút, nói: “Có chút thất lễ. Ta chính là cảm thấy Cửu Ngôn và Yên nhi có chút giống.”


Quế vương cũng nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, cười ha hả nói: “Một nam nhân một nữ nhân, sao có thể rất giống!”


“Là giống thật, vương gia không cảm thấy?” Lỗ phu nhân hỏi.


Quế vương ngẩn ra, trong đầu bỗng nhiên hiện ra bức họa kia Tống ma ma lấy ra, lại nghĩ đến lần đầu gặp mặt, hắn quả thực cảm thấy Đỗ Cửu Ngôn đã gặp qua ở nơi nào.

Thực sự giống Tần Cửu Yên?


Quế vương nhíu mày, dư quang len lén quan sát Đỗ Cửu Ngôn, không yên lòng.


Lỗ phu nhân thấy Quế vương không nói lời nào, liền cười khổ nói: “Có thể là ta nghĩ nhiều.”


“Đỗ tiên sinh, ở không đến nhà ngồi một chút.” Nét mặt của Lỗ phu nhân mơ hồ lộ ra bi thương, nàng cười cười với Đỗ Cửu Ngôn, xoay người trở về cỗ kiệu, lại nghĩ tới cái gì đến nói với Quế vương: “Vương gia, ở không đến nhà chơi.”



“Được!” Quế vương nói.


Lý ma ma theo cỗ kiệu, đi thật xa đều nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn đầy mặt úc tốt sờ sờ cằm, Quế vương khinh bỉ nói: “Ngươi lại không có râu mép, sờ cái gì.”


“Sờ da ta trơn bóng!” Đỗ Cửu Ngôn ở ven đường mua một khối điềm cao, vừa đi vừa ăn, kinh thành này, thật là không thể ở!


Nàng hoài nghi, nàng ở thêm một thời gian ngắn nữa, nàng sẽ biến thành hói đầu, bởi vì áy náy còn rất phí não.


Nhìn tận mắt ngoại tổ mẫu của Tần Cửu Yên, dùng ánh mắt từ ái nhìn mặt của nàng, mà nàng lại không thể thay Tần Cửu Yên hỏi một tiếng. . . Cảm giác này, rất không tốt.


Từ trước đến nay nàng là một người tốt.


“Công tử, tiến đến chơi a.” Đầu ngõ, có hai vị cô nương trẻ tuổi, từ trong tiểu viện tử lộ ra nửa gương mặt tô son điểm phấn, thấy ba nam nhân đều nhìn qua, hướng về phía bọn họ ném một mị nhãn, cả người đi ra.


Mùa đông khắc nghiệt, hai vị cô nương trẻ tuổi mặc y phục mùa hè, lộ nửa vai, và da thịt một mảnh tuyết trắng trước ngực.


Trước ngực cổ cổ nang nang, khẽ động thì lắc lư.


Quế vương nhìn chằm chằm ngực của hai vị cô nương, mất hồn mất vía đi tới.


“Công tử, ” hai vị cô nương vừa nhìn nam tử này không chỉ đẹp, lại sắc như thế, nhất thời cao hứng dính sát, “Công tử, tiến vào chơi đi.”


Quế vương căn bản không có nghe nàng đang nói cái gì, đưa ngón trỏ ra đâm.


Ngực của nữ tử hung ở dưới ngón tay của hắn lõm vào một lỗ, xúc cảm vô cùng kỳ lạ. . .

“Ai nha, vị công tử này thực sự quá chủ động, ” nữ tử cười khanh khách, “Công tử vào đi thôi, đi vào cho ngươi đâm đủ luôn.”


“Ta mặc quá ít, đứng lạnh, công tử giúp ta sưởi ấm.”


Quế vương gật đầu, theo nữ tử muốn đi vào.


Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử trợn mắt há hốc mồm mà đứng ở đầu ngõ, hơn nửa ngày Đỗ Cửu Ngôn hô: “Triệu công tử, cần chúng ta chờ ngươi không?”


“Không cần, các ngươi trở về đi.” Quế vương nói: “Ta có chút chuyện phải làm.”


Lúc nói chuyện, lôi kéo nữ tử tiến vào.


Bookwaves.com.vn

Còn dư lại một nữ tử hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn phất tay khăn, “Vị công tử này, hai người các ngươi cùng đi a, chúng ta có thể chơi với nhau nga.”


“Cùng nhau?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Bả Tử.



Bả Tử lấy cùi chỏ bao lại cổ của nàng, từ phía sau lưng kéo nàng đi, “Ngươi nói nhiều thêm một câu, ta lập tức đánh ngươi ngất xỉu kéo về.”


“Bả gia, Bả gia, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người hiện tại đây là kéo a!”


Bả Tử thật muốn gõ nàng hôn mê, “Ngươi còn nhớ ngươi là nữ nhân không?”


“Không nhớ rõ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta bây giờ rất mơ hồ với giới tính. Hơn nữa, giới tính đây là việc nhỏ, không đáng nhắc đến.”


Bả Tử không muốn để ý nàng.


“Đây liền đi a, chúng ta đi tham quan hoc tập vương gia cũng được a, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia đây là cây vạn tuế ra hoa rốt cục nhớ nữ nhân rồi. Chúng ta có cần đi hiện trường chỉ đạo một chút hay không, nếu như hắn không biết thì sao?”


Bả Tử nhìn chằm chằm nàng, trong ánh mắt thấu quang mang có thể giết nàng.


“Không, không nói.” Đỗ Cửu Ngôn đang muốn nói, Quế vương đã theo kịp, Đỗ Cửu Ngôn di một tiếng, nói: “Vương gia, tốc độ này của người cũng quá nhanh đi?”


Quế vương nói: “Ta làm chút chuyện mà thôi, xong xuôi thì đi ra a.”


“Nhưng người đi vào tổng cộng không có thời gian uống cạn một chun trà, người đã xong chuyện rồi?” Đỗ Cửu Ngôn đầy mặt khinh bỉ.


Quế vương mạc danh kỳ diệu, “Ân, xong chuyện rồi!”


“Đáng tiếc.” Đỗ Cửu Ngôn đẩy tay của Bả Tử ra, chỉnh chỉnh y phục, nhìn Quế vương từ trên xuống dưới, “Lớn như vậy, thời gian ngắn như vậy.”


Lúc nói chuyện thở dài.


Bả Tử lui về phía sau mấy bước, hỏi giá người bán hạt dẻ ven đường.


Đầu óc của Quế vương, vừa phảng phất bị người rót nửa cân dầu vào, một mực chuyển động, lúc này hắn nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, hỏi: “Ngươi lặp lại lần nữa.”


“Đáng tiếc?” Đỗ Cửu Ngôn cười, nói: “Vương gia, lúc này ta đói khổ lạnh lẽo, muốn về nhà.”


Quế vương nói: “Hoạt động gân cốt một chút sẽ không lạnh nữa.”


“Không muốn động, ” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Hàm răng của Quế vương cắn một cái, hét lớn một tiếng, “Ngươi ẻo lả chết tiệt này, ngươi mới thời gian ngắn, toàn thân ngươi đều ngắn!”


“Cứu, cứu mạng!” Đỗ Cửu Ngôn dạt chân ra bỏ chạy, Quế vương dùng sức đuổi theo.


“Tránh, tránh ra!” Đỗ Cửu Ngôn hô, bách tính nhường đường cho nàng hô: “Đỗ tiên sinh, người cùng vương gia thực sự là xứng, cảm tình còn tốt như vậy, thật là làm cho người ngưỡng mộ.”



Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại phi người nói chuyện một tiếng.


Người nọ đầy mặt ủy khuất nhìn Đỗ Cửu Ngôn chạy xa.


Bả Tử trả tiền, dẫn theo hạt dẻ đi không nhanh không chậm, có người nói: “Bả gia, bọn họ đánh nhau, người không kéo lại sao?”


“Có phải Đỗ tiên sinh đánh không lại vương gia hay không?”


Bả Tử nói: “Không có chuyện gì, vương gia sẽ không hạ ngoan thủ.”


Ngày hôm nay hắn ủng hộ Quế vương, bởi vì Đỗ Cửu Ngôn phi thường thiếu đánh.


Đỗ Cửu Ngôn bị ấn trên tường, Quế vương bùm bùm quất cái mông một cái, cả giận nói: “Lặp lại lần nữa? !”


“Vương gia tư thế của người bách biến, kim thương không ngã!” Đỗ Cửu Ngôn đầy mặt chân thành nhìn Quế vương.


Khóe miệng của Quế vương run lên, nắm bắt mặt của nàng, nói: “Ai có thể kim thương không ngã, ngươi lặp lại lần nữa!”


“Thỉnh. . . Thỉnh thoảng đảo?” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Như vậy cũng có thể.”


Quế vương bị tức đau phổi, chỉ nàng nói: “Ngươi thỉnh thoảng ngã một chút cho ta xem thử!”


“Người đừng như vậy, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Dù sao người vừa hạ nguyên khí, tổn thương thân thể, chúng ta phải hộ thận nuôi tinh!”


Quế vương tốn hơi thừa lời, muốn cắn chết nàng, “Ngươi chờ cho bổn vương, bút trướng này bổn vương nhớ kỹ, một ngày nào đó trong tương lai, bổn vương cho ngươi lãnh hội cái gì là kim thương không ngã!”


Lúc nói chuyện, phất tay áo tiến vương phủ.


Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn hoảng sợ nhìn chằm chằm cái mông của Quế vương xem, tép tép miệng đang muốn nói, bỗng nhiên Bả Tử xuất hiện, không đợi nàng nói, lấp mấy hạt dẻ đã lột vỏ vào miệng nàng, “Ăn nhiều đồ chút, nói ít lại!”


Lúc nói chuyện, hắn cũng tiến vào.


Đỗ Cửu Ngôn cười cười với sai vặt thủ vệ vào vương phủ, Quế vương đứng ở cửa thư phòng, hướng về phía nàng vẫy vẫy tay.


“Làm gì?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Mới vừa rồi học được ở chỗ hai vị cô nương kia sao? Tư thế tay này không đủ mềm mại.”


Quế vương không cùng nàng nói lời vô ích, lôi kéo nàng vào thư phòng, đóng cửa lại.


“Làm gì?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương chỉ chỉ ngực của nàng, “Cho ta sờ một cái.”


“Ngươi có bị bệnh không.” Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn ra, “Bản thân sờ mình.”


Quế vương nói: “Vừa sờ qua.”


“Sau đó thì sao?”



Quế vương nói: “Mới vừa rồi ta đâm ngực của hai vị nữ tử kia, lại sờ soạng mình, hiện tại sờ thêm ngươi.”


“Tại sao xúc cảm của ngươi không giống với chúng ta?”


Đỗ Cửu Ngôn không nói gì, “Bởi vì ta là ẻo lả a?”


Quế vương nhíu mày nhìn nàng.


“Ẻo lả là một hạt giống thần kỳ, xen vào giữa nam và nữ!” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.


Lúc nói chuyện, cấp tốc mở rộng cửa đi.


Quế vương giữ cằm, như có điều suy nghĩ. . .


“Cố Thanh Sơn, ” Quế vương mở rộng cửa, phân phó nói: “Ngươi đi Long Ân tự tìm Tống ma ma, để cho nàng mang bức họa của Tần Cửu Yên cho ta.”


Cố Thanh Sơn không có hỏi vì sao, trực tiếp đi.


Đỗ Cửu Ngôn vừa ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm, Tạ Hoa tới, “Đỗ tiên sinh, có một tiểu hài tử tên Phì Nhục tìm đến người.”


“Làm phiền ngươi dẫn hắn tiến đến.” Đỗ Cửu Ngôn cấp tốc ăn hai đũa cơm, Phì Nhục đến, nàng nói: “Thế nào đột nhiên tới nơi này tìm ta, ăn cơm chưa?”


Phì Nhục mặc áo bông mới, rửa mặt chải đầu trang phục xong nhìn qua nhiều tinh thần, mấy ngày nay cũng mập lên một chút, nhìn thoải mái hơn.


“Đỗ tiên sinh, ta có chuyện muốn tỉnh người giúp.” Phì Nhục câu nệ đánh giá bốn phía, “Chuyện gì?”


Phì Nhục nói: “Phiến Tử thúc hắn đi Bảo Định sửa miếu, nói phải cuối năm mới về. Nhưng là nương hắn sắp chết, muốn trước khi chết liếc hắn một cái.”


“Ta vốn có muốn tự đi, thế nhưng ta không thể đi, ta vừa đi nếu như mọi người có việc sẽ không có người làm chân chạy.”


Chuyện này không lớn, phản chính Bảo Định cũng không xa, “Ngươi có địa chỉ cụ thể không? Vội không, còn có thể chờ mấy ngày?”


“Có, nói là ở Bảo Định nam thành có một Thanh An tự, đang sửa. Vào thành tùy tiện hỏi ai cũng có thể nghe ngóng được.” Phì Nhục dừng một chút lại nói: “Đại phu nói, còn có thể chống được một ba năm ngày.”


Đỗ Cửu Ngôn để hắn ngồi xuống ăn cơm, “Sáng sớm ngày mai ta đi một chuyến, cưỡi ngựa nhanh một ngày có thể đến, nếu như có thể tìm được người, tối ngày mốt có thể đến.”


“Người tự mình đi sao, trời này cưỡi ngựa rất lạnh.”


Đỗ Cửu Ngôn muốn đi ra ngoài một chút, một mực ở kinh thành, nàng cảm thấy ý nghĩ của nàng không thể khai thông.


Muốn chứng cứ của Kinh Nhai Trùng, thì nhất định phải để cho hắn xuất thủ một lần nữa viết kịch bản, bằng không, chỉ bằng vào đầu mối và chứng cứ lúc trước, căn bản không làm nên chuyện gì.


“Được, ” Phì Nhục nói: “Vậy ta chờ người trở về.”


—— lời nói ngoài ——


Nhớ kỹ bưng vé tháng hắc, chờ ta đề lời nói với người xa lạ lý kêu thời gian tái đầu!

Có kế hoạch đầu phiếu, ha ha.

Mặt khác, hôm nay là thứ sáu, có canh tư!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận