Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 520: ÁC CỦA NHÂN TÍNH


Dịch giả: Luna Wong


“An Sơn vương, không nên hỏi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Là một người không điểm mấu chốt.”


“Kinh Nhai Trùng nhất định sẽ đem hết trách nhiệm đều giao cho An Sơn vương, nên, để hai người bọn họ đánh một trận trước, chúng ta ngư ông đắc lợi thì tốt rồi.”


Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện nhìn về phía Quế vương, “Vương gia, sau đó người để An Sơn vương chạy, đã nói làm đệ đệ, người vì hắn lo lắng, để hắn tốc tốc trở về tìm phụ tá nghĩ biện pháp.”


“Làm sao giao toàn bộ trách nhiệm cho Kinh Nhai Trùng, làm sao dính dáng ra người nhiều hơn.”


Quế vương nói gì nghe nấy, “Được. Còn có cái gì muốn giao phó?”


“Bốn phía đảo nhỏ lại tra một chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bất luận kẻ nào làm việc đều có động cơ, chúng ta đến tận đây đều không có tìm được động cơ của Kinh Nhai Trùng.”


“Ngay từ đầu, chúng ta cho rằng Kinh Nhai Trùng là cùng An Sơn vương cấu kết với nhau làm việc xấu, ý đồ mưu phản. Nhưng là bây giờ biết rồi, động cơ này nên là không thành lập, Kinh Nhai Trùng căn bản không có dự định giúp An Sơn vương mưu nghịch, mà An Sơn vương cũng không có lá gan. Quan trọng nhất là, bọn họ chỉ nuôi năm nghìn binh mã, nếu như không có an bài khác, hành động này không khác tự tìm đường chết.”


Quế vương nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, hỏi: “Tức phụ nhi, thương thế của nàng không đau sao, có muốn nghỉ ngơi một hồi hay không?”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, khóe miệng run lên, “Vương gia, ngươi lại bắt đầu khiêu khích ta sao?”


“Bình tĩnh một chút!”


Quế vương lắc đầu, “Ta lãnh tĩnh không được.” Lại nói: “Từ một nam nhân biến thành một nữ nhân, từ một nữ nhân biến thành tức phụ của ta, từ tức phụ của ta biến thành nương của hài tử ta.”


“Ngươi tới nói, ta lãnh tĩnh thế nào.”


Đỗ Cửu Ngôn đỡ trán.


“Chúng ta đi.” Bả Tử nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Có người đã khai không thông đầu óc.”


Đỗ Cửu Ngôn thâm dĩ vi nhiên, “Vương gia, xin cho người online thông minh tài trí ổn trọng săn sóc, không thôi ta phải ở chỗ này diệt khẩu ngươi.”


“Bình thường không nói, lúc này đã nói liên tục.” Quế vương không có lúc nào, chán ghét Bả Tử như thế, “Đây là chuyện của phu thê chúng ta, tự chúng ta giải quyết.”


Bả Tử muốn động thủ.


“Suỵt!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Làm chuyện đứng đắn.”


Quế vương đã không muốn tự hỏi vấn đề nữa, hắn hôm nay kích thích quá lớn, giờ này khắc này đầy đầu đều là tức phụ của hắn, còn có củ cải nhỏ là nhi tử của hắn.



Hắn từ hai bàn tay trắng, biến thành cái gì cũng có.


Việc này nếu để cho nương hắn biết, phỏng chừng nàng từ trên giường la hán nhảy dựng lên.


Khóe miệng Quế vương co rúm, buồn buồn vui vui.


“Chúng ta phải bỏ qua tiểu ái, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia, tư tưởng giác ngộ của người quá thấp.”


Quế vương nói: “Không có tiểu ái, nơi nào có đại ái? Vậy cũng là thánh nhân lừa gạt ngươi, bản thân thánh nhân cũng là thê thiếp nhi nữ thành đàn.”


Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn run lên.


“Tức phụ, nhi tử, tiền tài danh vọng, đây là dục vọng cơ bản của mỗi một con ngươi. Nếu như ta bỏ, ta đây cũng có thể đi xuất gia rồi.” Quế vương nói: “Rất hiển nhiên, ta là một người đại tục, hiện nay mới giục ta làm những chuyện như vậy đều ngâm không ra danh lợi. Bất quá sau này. . .”


“Sau này ta cũng chỉ vì tức phụ và nhi tử.”


Quế vương nói biết nghe lời phải, vẻ mặt nghiêm nghị nói.


Đỗ Cửu Ngôn trong cơn giận dữ, tốn hơi thừa lời.


“Bớt giận!” Quế vương nói: “Có cái gì không như ý, một hồi chúng ta nói riêng một chút.”


Đỗ Cửu Ngôn choáng váng đầu, trên người đau rát, “Đi, đi, ta muốn đi xem Đan Đức Toàn.”


Quế vương vui vẻ đỡ nàng, cùng Bả Tử mỗi người một bên. Đỗ Cửu Ngôn dường như thái hậu đi tuần.


Đỗ Cửu Ngôn cho rằng, Quế vương đến một điểm tự tôn cuối cùng, đều muốn bỏ.


“Đáng thương.” Nàng đồng tình nhìn Quế vương, “Mị lực của ta lại lớn như vậy, cho ngươi dục tiên dục tử, hận không thể liều mình tương tùy?”


Quế vương gật đầu, “Phải!”


Khóe miệng Đỗ Cửu Ngôn run lên, “Nguyện ý đặt tất cả tôn nghiêm dưới lòng bàn chân của ta, để ta nghiền ép?”


Quế vương gật đầu, “Đúng!”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vậy sở cầu của người đâu, để ta làm tức phụ của người?”


Quế vương gật đầu, “Phải!”



Bookwaves.com.vn

Còn muốn ngủ với nàng!


Lời này Quế vương lúc này không dám nói, chủ yếu là thương của Đỗ Cửu Ngôn còn chưa lành.


Chờ thương lành, hắn thế tất muốn vì thế nỗ lực.


Trước kia là nam nhân, hắn chưa nghĩ ra ngủ thế nào, sau này là nữ nhân, còn không có không thích hợp của thành thân nữa, bây giờ là tức phụ của mình.


Tức phụ của mình không ngủ? Hắn lại không ngốc.


“Vương gia, người có biết hay không, thời khắc này biểu tình của người rất hèn mọn.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không cần hỏi, ta cũng biết người đang suy nghĩ gì.”


Quế vương nói: “Biết là tốt rồi.”


“Không có khả năng!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Kim thương của người, nhất định không chịu nổi bảo vệ của kéo.”


Quế vương nhướng mày, gật đầu: “Tức phụ nói rất đúng, lúc này, chúng ta không thể cứ dây dưa tiểu ái giữa chúng ta. Xử lý đại sự trước, chờ đại sự xong, chúng ta bàn lại.”


Thời gian mấy hơi này, Đỗ Cửu Ngôn tiến hành khắc sâu tỉnh lại, nàng quay đầu nhìn Bả Tử, “Bả gia, là thái độ làm người của ta quá mức tùy tiện sao?”


“Không phải ngươi tùy tiện, là hắn!”


Quế vương trừng mắt, “Ngươi không tùy tiện, dán tức phụ của ta.”


“Nàng không phải tức phụ của ngươi.” Bả Tử nói.


Quế vương cười nhạt, “Ngươi nói không tính, đi hỏi Tông nhân phủ một chút, giấy trắng mực đen đại hồng chương sẽ nói cho ngươi biết, nàng chính là tức phụ của ta.”


“Tức phụ của ngươi tên Tần Cửu Yên, nàng là Đỗ Cửu Ngôn.”


Quế vương nói: “Tên chỉ là một cái xưng hô, ta lập tức có thể lấy mười tám cái tên cho ngươi, a mèo a cẩu ngươi muốn cái gì, tùy tiện lựa tùy tiện chọn.”


“Tên chỉ là xưng hô, đó là đối với người nông cạn mà nói. cái tên Đỗ Cửu Ngôn này, đối với người khắp thiên hạ mà nói, hắn đã không chỉ là một tên nữa, mà là một hướng chỉ, là một ngọn đèn sáng, hắn đã cho rất nhiều người công bằng công chính và sống tiếp hy vọng, cũng mang lại cho người nhiều ấm áp cùng an toàn.”


“Đỗ Cửu Ngôn là Đỗ Cửu Ngôn của người trong thiên hạ, Tần Cửu Yên là Tần Cửu Yên của một mình ngươi. Vô luận từ tên chữ hay là nội hàm cũng không cùng cấp!”


Quế vương nói: “Ngươi xả nhiều không có như vậy, sự thực chính là, nàng chính là tức phụ của ta, nàng muốn làm Đỗ Cửu Ngôn hay là Tần Cửu Yên, cũng không phải người trong thiên hạ quyết định, mà là sau khi hai phu thê chúng ta thương nghị xong quyết định.”



Bả Tử cười nhạt, phất tay nói: “Nói với ngươi không thông, ngươi đại khả tiếp tục lừa bản thân, bởi vì ta không có khả năng gọi tỉnh người trong mộng được.”


“Ngươi nói, chính là xen vào việc của người khác, ngươi không nói, chính là bản phận. Mời ngươi làm một người bản phận, không nên không có việc gì đưa bàn tay dài như vậy, để ý tới vụ sự của nhà người khác.”


Hai người nói xong, cùng nhau hừ một tiếng, không để ý tới đối phương.


Đỗ Cửu Ngôn mục trừng khẩu ngốc, nhịn không được vỗ tay, “Hay, hay!”


“Không nghĩ tới, đã bay lên đến đại nghĩa quốc gia rồi. Ta Đỗ Cửu Ngôn ở trong mắt nhị vị vĩ đại như vậy, cao thượng như vậy, ý nghĩa tiếng vọng bất đồng như vậy.”


“Nhị vị, có muốn suy tính một chút, ba người chúng ta cùng nhau sống hay không?”


“Nhất thê, nhị phu?” Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói.


Ánh mắt của hai người cà một chút trừng hướng nàng.


“Lời như vậy ngươi cũng nói ra miệng?”


Bả Tử liếc nàng một cái.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương, “Người xem, Bả gia của ta đồng ý rồi, nếu người muốn ta làm tức phụ của người, người chỉ có thể ủy khuất cầu toàn, làm thiếp của ta!”


“Ta bây giờ không nói những thứ này với nàng, ” Quế vương nói: “Chúng ta xử lý đại sự, việc này sau này từ từ nói.”


Đỗ Cửu Ngôn nộ, “Ta cho rằng các ngươi có kỳ thị với nữ tính!”


“Nếu như ta là nam nhân, các ngươi là nữ nhân. Nhị vị tất nhiên sẽ vui mừng tới ủy thân cho ta. Nhưng hiện tại sao lại không được nhỉ.”


“Nhị vị vì đoạt ta, đều nhanh sắp liều mình đánh nhau.”


Bookwaves.com.vn

Quế vương buông lỏng tay, Bả Tử cũng buông lỏng tay, hai người bỏ lại nàng cũng không quay đầu lại đi căn phòng của Đan Đức Toàn.


Đỗ Cửu Ngôn ngượng ngùng, lầu bầu, “Quả nhiên, ái tình đều là không qua nổi khảo nghiệm.”


Phanh!


Cửa đóng.


Nàng không thể làm gì khác hơn là tự mình đẩy cửa ra, tự mình đi vào.


Đan Đức Toàn và Đại Tráng ở tại một gian quân trướng, đây là Quế vương an bài, lúc có việc hỏi không cần chạy tới chạy lui.


“Vương gia, Bả gia, ” Hai cánh tay của Đan Đức Toàn ở trong cái nẹp, toàn thân vết thương vô số, trên đầu vai sớm nhất bị thương đã bị nhiễm sinh mủ, hắn rất suy yếu hướng về phía hai người cười cười, “Không thể đứng lên đón chào, thất lễ.”


Quế vương phất tay nói: “Ngươi vì công thụ thương, làm sao có thể cho ngươi đón chào. An tâm dưỡng thương, chuyện khác có chúng ta.”


Đan Đức Toàn rất cảm động.



“Đan Đức Toàn.” Đỗ Cửu Ngôn tiến đến, Đan Đức Toàn nói: “Đỗ tiên sinh, vết thương của người không sao chứ?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đau! Ta vừa đếm một chút, mười mấy vết đao.”


“Vậy ngươi mau nằm nghỉ ngơi.” Ngày hôm nay đánh một trận, Đan Đức Toàn nhìn từ đầu tới đuôi, Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử khổ chiến, mặc dù vì đối phương nhiều người bọn họ bị thương, thế nhưng sự chịu đựng và võ công của hai người, lại làm cho hắn bội phục và giật mình.


Nhất là Đỗ Cửu Ngôn, hắn thật không ngờ nhất giới thư sinh như nàng, võ công cư nhiên rất tốt.


Quế vương kéo một cái ghế cho Đỗ Cửu Ngôn, nàng cẩn cẩn dực dực dẩu cái mông ngồi xuống.


Sát vách, Đại Tráng cũng tỉnh lại, hắn trần nửa người, trên người đeo băng, thần sắc hoảng hốt nhìn bọn họ.


“Ngươi nằm nghỉ ngơi trước, chúng ta nói, ngươi có bổ sung, liền trực tiếp nói.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đều là người một nhà, ngươi đừng sợ.”


Đại Tráng gật đầu xác nhận, vừa nằm xuống.


“Ta nói với các ngươi một chút, chuyện ta theo dõi Kiều Chí Cương.” Đan Đức Toàn nói.

“Ngay từ đầu, ta là theo Trần Doanh, thế nhưng trong lúc vô ý chú ý tới Điếu Đại, ta suy tư xong, lại cải biến chủ ý đi theo Điếu Đại.”


“Điếu Đại chỉ đi cửu lưu trúc viên một lần. Ta lúc đó theo hắn, ngoài ý muốn nhìn thấy Kiều Chí Cương. Lúc đó hắn từ cửu lưu trúc viên đi ra, cùng Điếu Đại hai người gặp ở nửa đường, nói nói mấy câu xong, Kiều Chí Cương liền đi.”


“Thời gian quá gấp, ta không kịp tự hỏi nhiều, liền chuyển theo Kiều Chí Cương.”


“Công phu của Kiều Chí Cương mặc dù không bằng ta, nhưng thái độ làm người của hắn tương đối cẩn thận giả dối. Ta một đường theo hắn đến cảnh nội Sơn Đông, đã bị hắn gọi mấy người miền núi khốn trụ. Lúc đó ta bị hắn tổn thương vai, may mắn đào tẩu.”


“Ở trong núi ta đụng phải một tiều phu, ta đưa lệnh bài cho hắn. Cùng ngày ban đêm, Kiều Chí Cương lần thứ hai tìm được ta, ta qua chiêu với hắn, bị hắn bắt tới đây lai, lại đập gãy hai cánh tay của ta.”


Đỗ Cửu Ngôn nhíu mày, “Ngươi ở nơi này mấy ngày?”


“Sáu ngày.” Đan Đức Toàn nói: “Hôm nay là lần thứ hai bị thả ra làm con mồi.”


Đỗ Cửu Ngôn rất tức giận, quay đầu hỏi Đại Tráng, “Ngươi tới đã bao lâu?”


“Ba mươi chín ngày.” thanh âm của Đại Tráng khàn khàn nói: “Ba mươi chín ngày này, bảy nhóm người săn thú tới, chúng ta đã chết sáu mươi bốn người, có người biết có người không biết.”


“Sau khi bọn họ chết, đã bị ném vào biển làm mồi cho cá, hài cốt không còn!”


Đại Tráng nằm nghiêng, giường sưởi rất ấm áp, nhưng hắn vẫn như cũ lãnh đến run.


—— lời nói ngoài ——


Còn có một chương! Tám giờ rưỡi canh.

Có tiểu tử bạn không biết cụ thể thời gian đổi mới, bình thường canh tân là mỗi thiên canh ba, bảy giờ, bảy giờ rưỡi, tám giờ. Nếu như tăng thêm ta sẽ ở đề lời nói với người xa lạ thảo luận, sở dĩ nhìn xong chính văn nhớ kỹ tảo một mắt đề lời nói với người xa lạ, dù sao ngoại trừ nói những thứ này, ta còn muốn, cầu phiếu!

Phiếu! Nãi đại sự, sở dĩ, có phiếu thỉnh đầu đại tụng sư!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận