Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 528: TÂM TƯ NHO NHỎ

Dịch giả: Luna Wong

Sáng sớm ngày thứ hai, Quế vương ăn xong cơm sáng liền xuất môn.

Hàn Đương theo hắn ra ngoài, “Gia, sau khi cửu lưu trúc viên bị khống chế, bên trong rất an tĩnh, bên ngoài trái lại rất nhiều người rục rịch, cảm giác sẽ có chuyện gì phát sinh.”

“Trong triều cũng là thanh âm rất nhiều rất lớn.”

Quế vương gật đầu, “Ca ta nói hắn xử lý chuyện này, đã phân phó.”

“Vâng.” Hàn Đương nói chuyện ngừng lại, lại nói: “Gia, người đây là đi nơi nào?”

Quế vương nói: “Long Ân tự!”

Long Ân tự không mở cho bách tính, người xuất gia tu hành bên trong, phần nhiều là từ hậu cung đi ra, hoặc là nội thị nữ quan, hoặc là phi tần. Quế vương đến, phương trượng vội ra đón tiếp đãi, chắp tay nói: “Vương gia, người tự mình đến, là có việc phân phó?”

“Ta đến xem bài vị của Tần Cửu Yên.” Quế vương nói.

Phương trượng xác nhận, “Bài vị của vương phi nương nương ở phía sau, thỉnh vương gia theo lão nạp đến.”

Lúc nói chuyện, liền dẫn Quế vương đến thiền điện.

Trong thiền điện cung phụng rất nhiều bài vị và trường minh đăng.

Quế vương thấy được bài vị của Quế vương phi Tần thị cửu yên, hắn phất phất tay, nói: “Đều đi ra ngoài đi, bổn vương muốn một mình ở đây một hồi.”

“Vâng!” Phương trượng cho rằng Quế vương là tới tế bái, liền đóng hai bên cửa, để một mình Quế vương ngây ngô bên trong.

Qua một khắc đồng hồ, Quế vương cáo từ.

Tống ma ma mang theo Lục Châu tiến đến thêm dầu vừng. Tống ma ma thấp giọng nói: “Mới vừa rồi hậu viện nói vương gia đến tế bái qua. Xem ra, trong lòng vương gia vẫn có vương phi nương nương của chúng ta.”

“Vương phi nương nương cũng là bạc phúc, nếu như nàng không có đi, cùng vương gia nhất định là một đôi bích nhân, ngày trôi qua mỹ mãn hạnh phúc.”

Nếu như vương phi không có ly khai, hiện tại vương gia cũng đã trở về, vậy phải là một dạng quang cảnh gì?

Nói không chừng có tiểu thế tử đó.

Tống ma ma thở dài, lập tức di một tiếng, “Lục Châu, bài vị này. . . Có phải có chút không đúng hay không.”

“Làm sao vậy?” Lục Châu tiến lên trước, “Không có a.”

Tống ma ma nói: “Ta cảm giác chữ cửu này, có phải có chút không giống hay không.”

“Đúng!” Lục Châu nói: “Sao chữ cửu lại có thêm một phiết?”

Tống ma ma nói: “Tần Hoàn Yên?”

Hai người đầy mặt kinh ngạc không dám tin tưởng, Lục Châu nói: “Là vương gia làm, như là mới khắc lên.”

“Vương gia? Vương gia sao lại phải làm như vậy?”

Lục Châu lắc đầu, cùng Tống ma ma đối diện nhau, sờ không rõ tâm tư của Quế vương, “Phải, phải đi về nói với quốc công gia sao?”

“Nếu không phải là vương gia?” Tống ma ma nói: “Chẳng phải là để quốc công gia và vương gia sinh kẽ hở sao.”

“Vậy làm sao bây giờ?” Lục Châu nói.

Tống ma ma thấy hai bên không ai, len lén lấy tay lau lên cái phiết vừa khắc, lại dùng hương tro lau sạch một ít, “Như vậy trước, chờ nhìn thấy vương gia, có thể thử dò xét hỏi một câu.”

“Có phải không dễ dàng bị phát hiện hay không?” Tống ma ma nói.

Lục Châu gật đầu, hai người tìm không được lý do, vô pháp giải thích nguyên nhân Quế vương làm như thế.

. . .

Quế vương ly khai Long Ân tự tưởng, trên nửa đường lại đụng phải Tần thái phu nhân.

“Vương gia, ” Tần thái phu nhân xuống xe ngựa, “Ngươi là đến thăm Yên nhi?”

Quế vương đánh giá Tần thái phu nhân, “Ngươi và tôn nữ của ngươi, cũng không có gặp trở ngại vì danh dự nữa sao?”

Mặt của Tần thái phu nhân nhất thời treo xuống tới, “Vương gia, Ngọc nhi vẫn bệnh nhà của ta.”

“Chuyện này đối với nàng đả kích quá lớn.”

Quế vương nói: “Vì sao ngựa điên, tìm được nguyên nhân chưa?”

Sắc mặt của Tần thái phu nhân cứng đờ, ho khan một tiếng, nói: “Chuyện ngựa điên, rất. . . Rất khó tra, chúng ta vẫn đang tra.”

“Vậy là tra vì sao ngựa của nhà ngươi điên đi.” Quế vương nói: “Ta kính ngươi là trưởng bối, ở trước mặt nương ta lưu chút mặt mũi cho ngươi, ngươi lại bởi vì này sự kiện mà dây dưa, để ta thú cái quỷ vương phi gì.”

“Thấy không, ” Quế vương chỉ vào Long Ân tự, “Chỗ để bài vị bên trong, còn nhiều mà!”

Lúc nói chuyện phất tay áo phải đi.

Bookwaves.com.vn

“Vương gia, nhưng là Ngọc nhi nhà của ta làm sao bây giờ.” Tần thái phu nhân nói: “Người thương cảm thương cảm nàng không được sao?”

Quế vương dừng lại nhìn nàng, “Ngươi muốn chết thì cứ chết tử tế, dài dòng thêm câu nữa, đêm nay ta một cây đuốc đốt Thừa Đức hầu phủ.”

Tần thái phu nhân nhìn bóng lưng của hắn, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Bà tử bên người nàng nói: “Hôn nhân đại sự không phải do vương gia làm chủ, nô tỳ cảm thấy, vương gia cuối cùng vẫn là phải nghe thái hậu nương nương.”

Tần thái phu nhân nhìn lướt qua bà tử không nói chuyện.

“Thái phu nhân, còn đi nữa không?” Bà tử hỏi.

“Còn đi làm cái gì, không tâm tình.” Tần thái phu nhân nói chuyện, ngồi kiệu tử đi.

Xem ra Quế vương thật là quyết tâm không thú Quý Ngọc.

Vậy Quý Ngọc làm sao bây giờ?

Chỉ có thể đưa đến Cửu Giang, chỉ là Cửu Giang vương có vương phi, Quý Ngọc đi cũng chỉ có thể làm thiếp. Đây không để cho nàng thoả mãn.

Tiểu thư của Thừa Đức hầu, dù là tiến vương phủ, cũng không có khả năng làm trắc phi.

“Đi An quốc công phủ!” Tần thái phu nhân nói.

Nàng oán An quốc công mặc kệ chuyện này, nếu như An quốc công hơi chút giúp đỡ, việc này cũng sẽ không biến thành như vậy.

. . .

Tâm tình của Quế vương cũng không tệ lắm, vừa đến cửa Quế vương phủ, gặp phải Mao đạo sĩ muốn ra cửa, hắn sửng sốt nhìn chằm chằm đối phương, “Lỗ mũi của ngươi làm sao vậy?”

“Đụng, đụng phải.” Mao đạo sĩ xoa mũi nói: “Vương gia, mấy ngày nay bần đạo phải ra khỏi cửa làm việc, liền, liền không trở lại.”

Lúc nói chuyện, như một làn khói chạy đi.

Quế vương mạc danh kỳ diệu, quay đầu lại hỏi Hàn Đương, “Hắn động kinh gì thế?”

“Hắn, hắn tối hôm qua bị Đỗ tiên sinh đánh.” Hàn Đương nín cười, “Cũng không biết hắn xảy ra chuyện gì, hơn nửa đêm chạy tới tìm Đỗ tiên sinh, cứ muốn xem tướng cho Đỗ tiên sinh.”

“Cụ thể ta không có nghe được, thế nhưng có thời gian, ta, ta đi xem náo nhiệt.”

Hàn Đương nói chuyện, ho khan một tiếng, rất sợ Quế vương cho là hắn bỏ đá xuống giếng không có đồng tình tâm.

“Đáng!” Quế vương nói: “Ngày hôm qua bảo hắn không nên đi, hắn cứ không kềm chế được.”

Đơn giản là muốn ăn đòn.

Hắn cấp tốc trở về nội viện, Đỗ Cửu Ngôn vừa ăn xong cơm sáng, ở trong viện tử qua lại tản bộ, Quế vương đi nhanh đi vào, nắm tay nàng, nói: “Ngôn Ngôn, tối hôm qua đánh Mao đạo sĩ, có đau tay nàng không?”

“Đánh Mao đạo sĩ không đau, đánh người có thể sẽ đau.” Nàng nói chuyện, cũng không biết thế nào từ trong tay áo liền rút ra một cây gậy trúc, đánh tới cái mông của Quế vương.

Quế vương rất mẫn tiệp, thoáng cái nhảy ra.

“Nói chuyện đàng hoàng, không thể động một chút là đánh người, ” Quế vương nói: “Nàng có nhớ vụ án của Mã Ngọc Nương, đã nói, không thể gia bạo!”

“Giữa phu thê, có lời thì nói, đánh người thì không được.” Quế vương nói: “Nàng là tụng sư, ngươi không thể biết pháp phạm pháp.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta đánh ngươi không phải gia bạo, là trừ bạo an dân.”

“Ngôn Ngôn, ” Quế vương hướng về phía nàng nháy mắt, đuôi mắt của hắn hơi nhướng, hiện lên tia sáng, như một đóa hoa đào nở diễm lệ, lông mi khép mở giống như cánh bướm, nhìn trước mắt Đỗ Cửu Ngôn choáng váng.

Có cửa! Quế vương lập tức nhào tới, hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn lại là cười, nụ cười này, ba phần mị hoặc bốn phần diêm dúa lẳng lơ, lại không hiện lên nữ khí, để tâm thần người rung động.

“Yêu tinh!” Đỗ Cửu Ngôn quáng mắt lợi hại, hừ một tiếng nói: “Sáng sớm không đứng đắn, không muốn tốn thời gian với ngươi.”

Quế vương dán nàng, “Ngôn Ngôn, sáng sớm ta đi Long Ân tự.”

“Ném bài vị của Tần Cửu Yên thật rồi?” Đỗ Cửu Ngôn không dám tin tưởng.

Quế vương thấp giọng nói một câu, Đỗ Cửu Ngôn sửng sốt, lập tức nhịn không được cười, “Đầu óc ngươi đều chứa thứ gì kỳ kỳ quái quái.”

Ở chữ “Cửu” tự càng thêm một nét, loại sự tình này, cũng chỉ có Quế vương có thể làm được.

Quế vương theo nàng đi vào, củ cải nhỏ đang mặc quần áo muốn xuống giường, hắn nhìn sửng sốt, nói: “Ngươi hài tử lớn như vậy, nên tự ngủ.”

“Ta không có quá lớn a, ” củ cải nhỏ nói: “Hơn nữa, chúng ta là ở nhờ, ta và cha ta ở cùng là được rồi.”

Quế vương xách hắn lên, “Không được, ngươi là nam hài phải độc lập. Lúc ta lớn cỡ như ngươi vậy, sớm đã ngủ một mình.”

Bookwaves.com.vn

“Đi, hiện tại ta dẫn ngươi đi chọn gian phòng.”

“Muốn cái gì, tùy ngươi chọn.”

Hắn còn chưa được ngủ cùng tức phụ.

Nhìn đố kị.

“Nghĩa phụ a, ” củ cải nhỏ bị Quế vương ôm đi ra ngoài, “Người như vậy không được, thái độ của người phải tốt với ta một chút.”

“Thái độ của ta, sẽ trực tiếp ảnh hưởng thái độ của cha ta.”

Quế vương nói: “Thái độ của cha ngươi không bị bất kỳ người nào hưởng.”

“Đó cũng không nhất định, ” củ cải nhỏ nói: “Nếu như ta nháo muốn nhận người, cha ta nhất định sẽ mềm lòng. Dù sao, ta cũng là thịt lấy xuống từ trên người.”

Quế vương đánh giá hắn.

“Ân, liền giống thái hậu nương nương đối với người vậy!” Củ cải nhỏ nói.

Quế vương nói: “Vậy được, ngươi đi thuyết phục cha ngươi, ở chính viện. Một nhà ba người chúng ta đoàn tụ.”

“Nếu được chuyện, tất có thâm tạ!”

Khóe miệng của củ cải nhỏ run lên, “Người như vậy không thành tâm a.”

“Thấy không, ” Tay Quế vương quét một cái, “Toàn bộ Quế vương phủ đều là của ngươi, còn có Quảng Tây, cũng là của ngươi.”

“Ngươi biết Quảng Tây tốt bao nhiêu không? Nếu như bổn vương truyền cho ngươi, ngươi chỉ có phú giáp thiên hạ.”

Củ cải nhỏ nở nụ cười, “Nghĩa phụ, vậy vì sao người nghèo như vậy?”

“Ta xem tiền tài là cặn bã.” Quế vương nói.

Hai người đấu khẩu, tiệm hành tiệm viễn.

Không có hai người bọn họ, Đỗ Cửu Ngôn chợt cảm thấy thanh tịnh không ít, giấu hà bao lên xà ngang, nàng thu thập một phen, chuẩn bị đi tìm Tiền Vũ.

Tam ti hội thẩm. . .

Nàng không muốn để cho Kinh Nhai Trùng tam ti hội thẩm.

Cứ dễ dàng định tội cho Kinh Nhai Trùng như vậy, chém đầu, khó bình tâm phẫn nộ!

Nàng xuất môn, Thái Trác Như ở cửa chờ nàng, cười khanh khách nói: “Ngươi đi nha môn một mình sao?”

“Ta đi bái kiến Tiền đại nhân. Hôm nay sinh ý của Thái ký tốt không?”

Thái Trác Như gật đầu, “Cũng không tệ lắm, xem cái tình huống này, trong vòng hai năm có thể thu hồi giá vốn.”

“Nghe rất tốt.” Hai người vừa nói chuyện đi ra cửa, Thái Trác Như suy nghĩ một chút, hỏi: “Lần trước mặt của ngươi. . . Ngươi vẫn dán da mặt sao?”

Sáng sớm ngày đó nàng đi An sơn, đưa da mặt cho Kiều Mặc, lần đầu tiên hắn thấy Đỗ Cửu Ngôn trắng nõn xinh đẹp.

Cái nghi vấn này hắn nhịn thật lâu, cho tới giờ khắc này có cơ hội hỏi ra miệng.

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mặt, lại cười nói: “Đúng vậy. Chủ yếu quá mềm mại, sợ không có sức thuyết phục, nên dán da mặt.”

“Phải không.” Thái Trác Như cười nói: “Ngươi giải thích như vậy, rất khó để ta tin tưởng.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi phải tin tưởng ta, ta nói chân thành như thế.”

“Vậy ngươi. . . Ngươi có thể lại để cho ta nhìn mặt của ngươi một chút hay không.” Thái Trác Như nói, “Chỉ, một lần.”

—— lời nói ngoài ——

Ngày hôm nay phát hiện một rất vật có ý tứ: Đáy biển lao tiểu Hỏa oa.

Thật là xao khả ái, vị đạo cũng rất tốt. Song thập nhất thời gian mua, ngày hôm nay cương bắt được tựu khẩn cấp ăn.

Bản thân đun nóng, két két bốc hơi nóng, nhượng ta đại mở rộng tầm mắt, ha ha ha ha.

Sau này tự giá du, đái hai người muộn cốc chịu nóng muộn thượng cơm tẻ, tái mang cho một tiểu Hỏa oa, tề hoạt!

Không đúng, còn muốn mang cho lão Lý, dù sao hắn phải lái xe, ha ha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui