Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 529: KHÔNG ĐƯỢC THÌ THẢ


Dịch giả: Luna Wong


“Suỵt!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hai bên một chút, nhỏ giọng nói: “Tối nay canh ba, ngươi tới phòng ta, ta cho ngươi xem.”


Thái Trác Như ngẩn ra, bỗng nhiên bất đắc dĩ bật cười, “Ngươi cho ta là tôn hầu tử, canh ba đi phòng ngươi để ngươi điểm hóa sao?”


“A Như thật thông minh.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ vai Thái Trác Như, thấp giọng nói: “Mặt chân chính làhơi chút trắng tuấn mỹ hơn cái mặt này một chút.”


“Ngươi đừng xem, ta sợ ngươi xem xong sẽ tự ti!”


Nàng nói chuyện, cười khanh khách phất tay, “Ta đi trừ hại cho dân mở rộng chính nghĩa.”


Thái Trác Như đứng ở đầu hẻm nhìn bóng lưng của nàng, dở khóc dở cười lắc đầu, thấp giọng rù rì nói: “Nói vậy Quế vương và Bả huynh đều thấy hình dáng của hắn rồi đi?”


Chỉ có hắn, cơ duyên xảo hợp dưới vội vã thoáng nhìn mà thôi.


Không rõ, trong lòng Thái Trác Như lên men.


Chua xong, lại là khổ sáp. Hắn cảm giác như vậy, vô cùng mạc danh kỳ diệu, để bản thân cũng khó có thể lý giải.


Phảng phất hắn đặt mình trong vũng bùn, biết rõ càng đi về phía trước, càng hãm sâu nguy hiểm trọng trọng. Nhưng là, phía trước vũng bùn đã có một lực hấp dẫn to lớn, khó có thể khắc phục, không ngừng dẫn hắn đi, mang theo cách nghĩ không lý trí chút nào thiêu thân lao đầu vào lửa.


Hắn vì thế khổ não, vội vã đi tiệm cơm, chỉ có không ngừng làm việc, để cho mình bận rộn, mới sẽ không nghĩ chuyện kỳ quái.


“Đông gia, ” sai vặt cầm một phong thư qua đây cho hắn, “Là thư của người nhà người.”


Thái Trác Như gật đầu, lấy thư mở ra.


Là Lộ Diệu viết cho hắn, trong thư nói nàng sắp đính hôn, hôn kỳ rất có thể định vào cuối năm, hỏi bọn hắn lúc nào trở về.


Trong viện hoa đón xuân hoa nở, nhưng khí trời vẫn là rất lạnh, nàng thường thường ngồi ở trong viện tử đờ ra, tưởng tượng kinh thành là dạng gì, tưởng tượng nếu như nàng là nam tử, nàng muốn làm gì thì làm. Khẳng định cũng muốn đọc sách thi công danh, sau đó vân du tứ hải, kiến thức thiên hạ kỳ văn.


Đáng tiếc nàng là nữ tử, chỉ có thể vây ở bên trong, đến niên kỷ gả người sinh con.



Thời khắc suốt đời của nàng huy hoàng nhất không lo sẽ kết thúc.


Thái Trác Như để thư trên bàn, không hiểu sinh ra một cổ bi thương. . .


Đỗ Cửu Ngôn gặp được Tiền Vũ và Tạ Duẫn, Mâu Chinh ở hình bộ còn chưa đến. Vì là đầu năm, quan viên các lộ đến kinh báo cáo công tác rất nhiều, các nha môn, vô cùng bận rộn.


Tạ Duẫn hoàn lễ cho Đỗ Cửu Ngôn, lại cười nói: “Lúc này đây khổ cực ngươi, nghe nói còn bị thương?”


“Đại nhân, lúc đó đây đơn giản là cửu tử nhất sinh a.” Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu nói: “Thật sự là hung hiểm, thiếu chút nữa thì không thể toàn tu toàn vĩ trở về.”


Tạ Duẫn nghe nói qua, hết hồn nói: “Trường Sinh đảo này thật là làm người tâm hàn, quả thực chính là luyện ngục nhân gian.”


Đỗ Cửu Ngôn thâm dĩ vi nhiên gật đầu.


Tiền Vũ nói: “Không nghĩ tới ngươi đọc sách còn luyện một ít công phu phòng thân, bằng không, lúc đó thật là nguy hiểm.”


“Sau này, gặp lại chuyện như vậy, nhất định phải an bài thỏa đáng trước. Mệnh chỉ có một, nếu là đánh mất, chẳng phải là tổn thất của Đại Chu và bách tính sao.”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Vâng! Đa tạ nhị vị thương yêu, sau này học sinh phá án, nhất định cẩn thận một chút.”


Hai người gật đầu.


“Ngươi thư tín và chứng cứ giao lên, chúng ta đều xem rồi.” Tạ Duẫn nói: “Thánh thượng cũng phái người khống chế cửu lưu trúc viên, thế nhưng có một chút lo lắng, ta và Tiền đại nhân mới vừa rồi đang thảo luận.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Tạ đại nhân, xin mời người nói.”


“Kinh tiên sinh. . . Kinh Nhai Trùng, chứng cứ tựa hồ còn chưa đủ a.”


“Hình phạt, chắc là không có vấn đề, thế nhưng nếu thật án luật pháp, rất khó phán định tội gì.” Tạ Duẫn nói: “Những chứng cớ này, chỉ có tính chỉ hướng và tính liên quan, không cụ bị xác định và tính duy nhất.”


Đỗ Cửu Ngôn rất rõ ràng, cho nên ngày hôm nay nàng mới đến đây.


Bookwaves.com.vn


Nàng thấp giọng nói vài câu với hai vị đại nhân, lại nói: “. . . Nhị vị đại nhân theo trình tự luật pháp bình thường đi, nên thế nào thì đi thế đó, thực sự không được, thì thả người.”


“Cũng không thể vẫn cứ giữ người, lực ảnh hưởng trong triều quan viên cùng với trong kinh bách tính của hắn quá lớn, nếu không cho được một thuyết pháp cho người tin phục, sẽ khiến mọi người bất mãn.”


Tạ Duẫn nghe phương pháp của nàng, ngưng mi nói: “Phương pháp này của ngươi, được không?”


“Có vương gia ở, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhị vị đại nhân cứ coi như không biết. Nếu có chuyện, vương gia sẽ giúp một tay.”


Tạ Duẫn thở phào nhẹ nhõm, nói: “Ngược lại không phải là ta và Tiền đại nhân sợ đảm đương trách nhiệm, nhưng ngươi nói như vậy, hai người chúng ta cứ làm như vậy.” Hắn nói chuyện nhìn Tiền Vũ.


Tiền Vũ gật đầu, “Cũng không có biện pháp tốt hơn.”


Sự tình đàm xong, Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy cáo từ, Tiền Vũ cũng vừa lúcra ngoài, cùng nàng ra cửa. Tiền Vũ hỏi: “Kinh Nhai Trùng còn là bổn quan dẫn tiến cho ngươi. Thật sự là không ngờ, trong này còn có chuyện như vậy.”


“Bổn quan thật sự xấu hổ.”


Ngày xưa người vẫn xem là bằng hữu, hiện tại phát hiện không chịu được như thế, hắn giống như bị người đánh bạt tai, trên mặt nóng hừng hực.


“Đại nhân, trong triều lui tới mật thiết với Kinh Nhai Trùng, bằng hữu hỗ xưng rất nhiều người a, đại nhân không nên tự trách, là hắn ngụy trang tốt.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đại nhân, Tạ đại nhân, có thể tin được không?”


Tiền Vũ nhướng mày, lại cười nói: “Ngươi vừa rồi ra kế hoạch, tại sao không có lo lắng vấn đề này?”


“Đây không phải là do đại nhân người ở sao! Ta tín nhiệm đại nhân của người, như tín nhiệm bản thân ta. Người ngươi có thể không ngại, vậy khẳng định là người tin tưởng người.” Đỗ Cửu Ngôn cười híp mắt nói: “Cho nên, ta nói.”


Tiền Vũ cười khúc khích, bất đắc dĩ nói: “Ngươi cũng không cần tâng bốc bổn quan. Ngươi tiểu tử này, lúc dùng bổn quan, là thái độ dụ dỗ dễ nói chuyện, không dùng được phảng phất như chưa từng có bổn quan.”


“Ngày tết, cũng không đi chúc tết ta?”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Năm nay thực sự quá bận rộn, ai!” Lại nói: “Hiện tại chúc tết đại nhân người.”


Tiền Vũ vẫy tay, “Bổn quan năm nay rất tốt, ngươi cũng không cần chúc.”


Lúc nói chuyện, lắc đầu muốn đi.



“Đại nhân đi nơi nào?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu như đi Lỗ phủ, ta và đại nhân người cùng nhau đi a.”


Tiền Vũ nở nụ cười, “Đi, đi!” Lúc nói chuyện quay đầu lại phân phó tùy tùng một tiếng, “Đi nói một tiếng với Tạ đại nhân, sau nửa canh giờ ta trở về.”


Tùy tùng của hắn xác nhận đi.


Tiền Vũ và Đỗ Cửu Ngôn cùng nhau, thừa dịp buổi trưa đi Lỗ phủ.


. . .


Tần thái phu nhân từ Pháp Hoa tự trở về, đi nửa đường liền thấy hai hai ba ba người tụ chung một chỗ nói chuyện, thần thái kích động hình dạng nghĩa phẫn điền ưng.


“Những người này ở đây làm gì?” Tần thái phu nhân xốc màn xe quan sát phía ngoài, bà tử nói: “Nô tỳ cũng không rõ ràng lắm, bằng không tiến lên hỏi một chút?”


Tần thái phu nhân gật đầu.


Một hai nhóm người coi như xong, nhưng một đường đi tới, nàng nhìn thấy hơn mười nhóm người quỷ quỷ túy túy tụ chung một chỗ.


Điều này làm cho nàng nhớ tới, lúc đó có một năm theo huynh trưởng đi hội chùa, nàng cũng nhìn thấy hai ha người thành đàn người nói chuyện như vậy, sau đó đêm hôm đó xảy ra bạo động. Chuyện cụ thể nàng nhớ kỹ không rõ lắm, thế nhưng hình ảnh kia mấy chục năm qua, một mực trong óc nàng lái đi không được.


Bà tử trở về, cách xa trả lời: “Bọn họ đang nghị luận chuyện Kinh Nhai Trùng Kinh tiên sinh bị nhốt ở cửu lưu trúc viên, nói Kinh tiên sinh là đại nho, vì thiên hạ nuôi dưỡng nhiều người tài như vậy, còn giúp rất nhiều người làm rất nhiều chuyện tốt, thánh thượng không nên vây khốn hắn.”


“Kinh Nhai Trùng?” Tần thái phu nhân ngạc nhiên, “Chẳng lẽ hắn có liên quan đến án tử của An Sơn vương?”


Bà tử lắc đầu, “Cái này nô tỳ không hỏi, nhưng nhìn hình dạng tám chín phần mười.”


Bookwaves.com.vn

“Đây. . . Rất kỳ quái a.” Tần thái phu nhân đầy mặt hồ nghi, “Hắn và An Sơn vương?”


“Tên ngu xuẩn kia An Sơn vương có cái gì tốt để nâng đỡ, dù là cho hắn mười vạn binh, hắn cũng không dám đoạt ngôi vị hoàng đế.” Tần thái phu nhân nói: “Người thông minh như Kinh Nhai Trùng, làm sao có thể chứ.”


Nàng tiến đến An quốc công phủ.An quốc công đang muốn ra ngoài làm việc, Tần thái phu nhân ngăn cản hắn, “Ca, chuyện của Kinh Nhai Trùng và An Sơn vương, ngươi nghe nói rồi chứ?”


“Nghe nói tội. Ta đây đang muốn vào trong cung, thánh thượng vừa để người mang An Sơn vương vào cung hỏi chuyện.” An quốc công nói: “Ngươi có rảnh thì đưa một lá thư cho Cửu Giang vương, bảo hắn đàng hoàng một chút.”


Tần thái phu nhân nói: “Cửu Giang vương luôn luôn nhu thuận, hắn làm sao có thể không thành thật.”


“Ngươi biết là tốt rồi. Thừa Đức hầu phủ không thể chịu thêm bất luận một chút sóng gió gì nữa đâu, ngươi muốn thái bình, thì không nên gây chuyện thị phi.” An quốc công nói: “Hôn sự của Quý Ngọc, thôi đi.”



Tần thái phu nhân chưa từ bỏ ý định, “Vậy Quý Ngọc làm sao bây giờ?”


“Tìm một phủ đệ môn đăng hộ đối gả ra ngoài, nếu như ngươi tìm không được, ta sai người giúp ngươi tìm.” An quốc công không rảnh nhiều lời với nàng, “Ngươi trở về đi, ta vào trong cung.”


Tần thái phu nhân phiền táo, “Đây đều chuyện gì, quấy rồi cùng một lúc.”


“Ca, ngươi cẩn thận một chút, cuối cùng ta cảm giác những người bên ngoài đó, không thích hợp.”


An quốc công gật đầu, “Hẳn là còn không đến mức, bên cạnh ta mang người không có việc gì.”


Tần thái phu nhân cũng vô tâm tư ở lại An quốc công phủ, ngồi xe trở về nhà, Quý Ngọc nghe nói nàng trở về, qua đây cho nàng thỉnh an.


“Tổ mẫu, người sáng sớm đi Pháp Hoa tự?” Quý Ngọc châm trà cho Tần thái phu nhân.


Tần thái phu nhân gật đầu, nói: “Mấy ngày nay mí mắt của ta vẫn nhảy liên tục, luôn cảm thấy có chuyện gì sắp phát sinh.” Dừng một chút, nàng lại nhìn Quý Ngọc, đau lòng nói: “Hôn sự của ngươi, làm sao bây giờ.”


Quý Ngọc nói: “Người tùy tiện tìm người cho ta gả xa đi.”


“Ta, ta không muốn ở lại kinh thành.”


Tần thái phu nhân ngẩn ra, “Đây là vì sao. Ngươi gả xa một năm đều không về được mấy lần, có chuyện gì, chúng ta đều không thể giúp ngươi.”


“Người yên tâm, ta đi nơi nào cũng sẽ bảo vệ tốt cho mình.” Quý Ngọc thấp giọng nói: “Tổ mẫu, người đừng tìm Quế vương, nháo về sau, vẫn là nhà chúng ta mất mặt a.”


Tần thái phu nhân không phục.


“Còn có, chuyện ngựa điên vẫn không có manh mối, cái này mới là chỗ mấu chốt của sự kiện kia.” Quý Ngọc nói.


Tần thái phu nhân khẽ gật đầu, “Ta một mực để người tra, người ngày đó tiếp xúc ngựa, cũng liền vậy mấy bà tử và hai sai vặt kia. Đều thẩm vấn qua, cũng không có không thích hợp.”


“Việc này, người giao cho ta đi.” Quý Ngọc nói: “Ta tra.”


Tần thái phu nhân gật đầu, “Được, vậy giao cho ngươi.”


“Hôn sự của ngươi, ta lại nghĩ biện pháp. Tuyệt không thể ủy khuất ngươi.”


Quý Ngọc gật đầu xác nhận.


(Luna: Ủy khuất chút gả cho Tiền Đạo An, Chu Tiếu đi mà, hợp lắm đó)



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận