Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 530: ĐỔI MỘT KIỂU CHẾT


Dịch giả: Luna Wong


Án tử Trường Sinh đảo nuôi quân cùng với khu vực săn bắn, chính thức điều tra.


An Sơn vương cùng với Quế vương trình chứng cứ lên, rất rõ ràng.


Liệt kê toàn bộ Trường Sinh đảo, đều là Kinh Nhai Trùng để hắn làm, hắn cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết.


Không chỉ vô tội, hơn nữa còn là người bị hại.


An Sơn vương ở ngự thư phòng khóc nửa ngày, sinh mẫu của hắn Chu thái phi, đi ngoài cửa Khôn Ninh cung thắt cổ, gặp trở ngại, lấy cái chết chứng minh thuần khiết của mẫu tử hai người.


Tam ti thẩm vấn Kinh Nhai Trùng.


Đêm đó Bả Tử kéo hắn uống rượu ở Thái ký, Cố Thanh Sơn và Hàn Đương đi cửu lưu trúc viên tìm chứng cứ, khống chế tất cả thư đồng trong cửu lưu trúc viên.


Lấy được thư tín lui tới của Kinh Nhai Trùng và An Sơn vương.


Nhưng tất cả chứng cứ thẩm tra sau khi kết thúc. Sai sử giết người không cần nói, bắt cóc giết người chỉ là thư đồng cùng với tùy tùng của Kinh Nhai Trùng gây nên, mà có thể chứng minh Kinh Nhai Trùng, chỉ là hắn biết chuyện An Sơn vương xây Trường Sinh đảo nuôi quân và xây khu vực săn bắn, mà không có nửa điểm chứng cứ thậm chí là ngôn ngữ, có thể chứng minh hắn sai sử và uy hiếp An Sơn vương làm việc này.


Nói cách khác, đây hết thảy, Kinh Nhai Trùng chỉ biết chuyện, nếu có tội cũng bất quá là một tội danh biết chuyện không báo thôi.


An Sơn vương đầy mặt phát mộng nhìn Triệu Dục, “Không có khả năng! Hai chuyện này rõ ràng đều là chủ ý của hắn, làm sao có thể không có liên quan gì đến hắn được.”


“Chứng cớ đâu?” Triệu Dục híp mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Trường Sinh đảo là đất phong của ngươi, binh là ngươi nuôi, khu vực săn bắn là ngươi bảo vệ, ngươi bây giờ nói cho người thiên hạ biết, việc này đều là người khác làm, không có quan hệ gì đến ngươi.”


“Ngươi cho rằng, sẽ có người tin tưởng ngươi sao?”


An Sơn vương rất sợ, hắn phù phù quỳ xuống, khóc thét lên nói: “Thánh thượng, thật là như vậy. Ngươi hiểu ta, từ nhỏ ta không phải là người có chủ ý, tuy rằng ta thích nháo mê một chút, nhưng nào có lá gan làm việc này.”


“Xem ra, ngươi là không biết bản thân!”


“Ngươi tốt nhất quay về Tông nhân phủ đợi, phản tỉnh bản thân. Chờ tam ti tra rõ, trẫm sẽ tính sổ với ngươi.” Hắn nói chuyện, để nội thị đem An Sơn vương nhốt đến Tông nhân phủ.


An Sơn vương ở ngoài ngự thư phòng gặp được Chu thái phi.


Mẫu tử hai người ôm nhau khóc ròng.


Chu thái phi cầu thánh thượng để cho nàng theo cùng đi Tông nhân phủ. Thái hậu đứng ra, giam lỏng Chu thái phi ở Dực Khôn Cung.


Triệu Dục mất hứng, gọi Tiền Vũ đến, hỏi: “Nhiều chứng cứ như vậy, không có một việc là hữu dụng?”


“Vâng.” Tiền Vũ trả lời: “Lúc này nhìn từ chứng cứ, ngược lại như An Sơn vương hãm hại hắn.”


Triệu Dục vỗ bàn, nói: “Buồn cười, nhiều người tìm chứng như vậy, cư nhiên không có một chút biện pháp với hắn!”


Tiền Vũ cũng không biết nói cái gì.


“Hắn ở đâu, hiện tại ở nơi nào?” Triệu Dục hỏi.


Tiền Vũ trả lời: “Người nhốt tại Đại Lý tự.” Lúc nói chuyện, hắn ngừng một chút nói: “Thánh thượng, nội ngoại triều đình rất nhiều thanh âm. Còn có học sinh của Tập Hiền thư viện cũng náo loạn một hồi. Nói Kinh Nhai Trùng lớn tuổi, cầu để hắn nhốt ở cửu lưu trúc viên.”



“Mọi người bọn họ có thể đảm bảo, Kinh Nhai Trùng không sẽ rời kinh thành.”


Triệu Dục ngưng mi đang muốn nói, Tiền Vũ lại nói: “Vi thần cho rằng, thực sự không được thì để hắn ở nhà trong thành, hắn ở thành đông có một viện tử.”


“Chủ yếu, hắn lớn tuổi thân thể cũng không cường tráng, nếu như ở tù có gió thổi cỏ lay. . . lấy tầm ảnh hưởng của hắn, hậu kỳ nhất định sẽ rất phiền phức.”


Không phải sợ ai, chỉ là có phiền phức không cần thiết.


Coi như là Triệu Dục giết người, vậy cũng phải cho ngoại giới một lý do quan danh đường hoàng. Nếu như người còn chưa có phán hình liền chết ở trong tù, coi như là bách tính phổ thông, cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.


Triệu Dục nhíu mày, nói: “Thực sự không được, thỉnh Đỗ Cửu Ngôn làm tụng sư.”


Tiền Vũ trả lời: “Vâng!”


Kinh Nhai Trùng được ưu đãi đặc biệt, để hắn trở lại nhà ở thành đông, bên cạnh hắn còn dư lại một thư đồng và một thường tùy hầu hạ, người khác đều trong đêm hôm đó bị mấy người Cố Thanh Sơn giữ lại, hôm nay nhốt tại trong tù, sinh tử chẳng biết.


“Tiên sinh, sư huynh đệ của thư viện bên kia muốn tới thăm người.”


Kinh Nhai Trùng tắm rửa đi ra, thư đồng dâng nước trà cho hắn, thần sắc hắn thoải mái mà ngồi xuống uống trà, nói: “Bảo các ngươi đi học cho giỏi, không nên ảnh hưởng con đường làm quan tương lai.”


“Tiên sinh, tội của An Sơn vương còn chưa định, người nói thánh thượng sẽ giết hắn sao?”


Kinh Nhai Trùng nói: “Đây phải xem thánh thượng có niệm tình huynh đệ không. Giết gà dọa khỉ, dù sao phiên vương không chỉ có mỗi mình An Sơn vương. Nhưng hắn chỉ nuôi quân năm nghìn cũng không chứng cứ tạo phản, không giết cũng có thể lý giải.”


“Thánh thượng luôn luôn nhân từ.” Thư đồng cười nói: “Vậy chắc chắn sẽ không giết.”


Kinh Nhai Trùng nói: “Giết hay không đều không ảnh hưởng đại cục.”


“Tiên sinh, người nói người sẽ bị lưu vong Lĩnh Nam. Bên kia đẹp không, ta nghe nói Lĩnh Nam nhiều yên chướng, khí ẩm rất lớn, không phải chô người có thể ở.”


Kinh Nhai Trùng nói: “Không có đáng sợ như vậy, phần nhiều là non xanh nước biếc.”


“Tiên sinh, vậy muốn cũng xây dựng một Tập Hiền thư viện và cửu lưu trúc viên ở Lĩnh Nam chứ?” Thư đồng thật cao hứng.


Kinh Nhai Trùng nói: “Tiên sinh lớn tuổi, cũng liền mấy năm này. Nên làm đều làm rồi, còn dư lại mấy năm, chỉ muốn thanh tịnh mấy năm.”


“Tiên sinh là người tốt, người tốt nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi.” Thư đồng nói: “Người không thấy được, trong Pháp Hoa tự rất nhiều người cầu phúc cho người.”


Kinh Nhai Trùng đạm đạm nhất tiếu, “Tìm cơ hội nói cho bọn hắn biết, ta không sao, để mọi người an tâm một chút chớ nóng, tâm ý ta đều lĩnh.”


Bookwaves.com.vn

“Hiện tại ra không được.” thư đồng che mặt cười, “Cứ để cho bọn họ nháo đi, cũng tốt để tất cả mọi người biết, tiên sinh chúng ta là người tốt.”


Kinh Nhai Trùng bất đắc dĩ lắc đầu, “Đi đóng kỹ môn hộ, mấy ngày nay chúng ta có thể thanh tịnh.”


“Vâng, khẳng định không ai tới bái phỏng.”


Thư đồng cười hì hì nói.


“Tiên sinh, ” Kinh Nhai Trùng còn dư lại một thường tùy, vội vã tiến đến, một đầu mồ hôi, “Không xong, những người vẫn thay người chờ lệnh, đi ngoài cung nháo sự.”



“Đến bên ngoài cửa cung chờ lệnh? Ai tổ chức?” Dáng tươi cười mới vừa rồi bỗng thu, sắc mặt của Kinh Nhai Trùng đại biến.


Ở mặt đường làm ồn ào coi như thôi, nếu là đến bên ngoài cửa cung, vậy thì tính chất hoàn toàn bất đồng.


Đây chính là hoàng cung.


“Bọn họ tự phát, ” người đến trả lời: “Bọn họ nói tiên sinh người là người tốt, thánh thượng không thể định tội người.”


Kinh Nhai Trùng giận dữ, phất tay áo nói: “Đây quả thực hồ đồ!”


Vốn có thánh thượng có thể còn niệm không có chứng cớ, xem xét xử nhẹ, chờ trận danh tiếng này qua đi, An Sơn vương lĩnh tội danh, hắn chờ mấy tháng có thể đi ra.


Nhưng là bây giờ nhiều người như vậy xuất hiện, không phải là đang nói với thánh thượng, hắn được người kinh thành ủng hộ rất nhiều, chỉ cần hắn vung cánh tay hô lên, rất có thể gặp phải bạo động!


“Đi giúp ta hồi bẩm Tề đại nhân, thỉnh hắn an bài, ta muốn ra ngoài cửa cung thỉnh tội!”


Hắn không thể không đi, bằng không, chuyện kế tiếp phát triển, sẽ khó có thể khống chế.


Hiện tại tất cả ưu thế, đều sẽ biến thành hoàn cảnh xấu.


Rốt cuộc là ai làm?


Kinh Nhai Trùng lập tức liền nghĩ đến Đỗ Cửu Ngôn.


Lúc này, bên ngoài cửa cung người tấp nập, thô thô vừa nhìn đủ bốn năm trăm người hơn, tất cả mọi người cùng nhau quỳ, đầu người hắc áp á, tiếng gọi ầm ĩ một tiếng cao hơn một tiếng.


Cầu thánh thượng nhìn rõ mọi việc, Kinh Nhai Trùng vô tội.


Triệu Dục đứng ở trên Ngũ Phượng lâu, nhìn cảnh tượng người tấp nập phía xa, cười lạnh một tiếng, nói với An quốc công: “Quốc công có từng thấy tình hình như vậy?”


“Chưa từng!” An quốc công nói: “Không nghĩ, Kinh Nhai Trùng còn có hiệu triệu lực lớn như vậy.”


Triệu Dục nói: “Quốc công gia mới vừa rồi cũng nhìn thấy, người ủng hộ trong triều đình của trẫm cũng là cực nhiều. Tầm ảnh hưởng của hắn, còn hơn cả trẫm a.”


“Bất quá là một tiên sinh dạy học, có thể nào so sánh với thánh thượng.” An quốc công nói: “Nếu thánh thượng muốn giết, mặc dù hôm nay giết không được, qua một đoạn thời gian nữa, tìm một tội danh cũng là có thể giết.”


Triệu Dục nói: “Trường Sinh đảo lớn chuyện như vậy, cũng có thể để cho toàn thân hắn trở ra. Trẫm nghĩ không ra còn có biện pháp nào lấy tính mệnh của hắn.”


“Thật đúng là người tâm tư sâu tựa như biển.” Triệu Dục nói.


An quốc công cùng Lỗ các lão ở bên nháy mắt ra dấu, Lỗ các lão thở dài, tiến lên phía trước nói: “Người ăn ngũ cốc hoa màu, cũng không phải là tiên nhân thần cơ diệu toán, hắn coi như là khôn khéo giả dối hơn nữ, cũng lúc có lộ ra chân ngựa.”


“Thánh thượng giam lỏng hắn ở trong nhà trước, để người ngoài quên lãng hắn, lại loại bỏ là được.”


Triệu Dục gật đầu, “Chỉ có thể như thế.”


Thế nhưng hắn rất không cao hứng. Muốn một người chết rất đơn giản, tìm người ám sát, hạ độc trong cơm nước thậm chí lúc ra cửa làm điên ngựa.


Biện pháp rất nhiều.



Thế nhưng tùy tiện để hắn chết, há có thể bình nộ trong lòng.


Người như vậy, nhất định phải để cho thế nhân căm hận, thiên đao vạn quả nhận hết khuất nhục mới được.


“Thánh thượng, ” Tiết Án chỉ người đang đi bên dưới lâu, “Đó là Kinh Nhai Trùng.”


Triệu Dục ngưng mi nói: “Trẫm nhớ kỹ, hắn bị nhốt ở nhà, ai cho hắn đi ra ngoài?”


“Là cựu thần.” Lỗ các lão chắp tay nói: “Hắn không đến, những người này không tản được. Nên , cựu thần để người đi phủ nha, mang hắn đến.”


“Hiện đuổi những người này trước.”


Triệu Dục nhíu mày, nhìn chằm chằm dưới lầu, “Hắn đang nói cái gì?”


“Nếu thánh thượng muốn nghe, không bằng xuống phía dưới nghe một chút.” Lỗ các lão nói.


An quốc công sửng sốt một chút, thấp giọng nói với Lỗ các lão: “Thánh thượng xuống phía dưới, thích hợp sao?”


“Hợp, ” Lỗ các lão nói: “Những người này đều là bách tính phổ thông. Huống chi, có thủ vệ trong cung ở, bọn họ cũng không đả thương thánh thượng.”


An quốc công minh bạch, Lỗ các lão không phải người mãng chàng, nếu hắn lên tiếng, khẳng định có lý do và nguyện ý của hắn.


Nên không có phản đối.


“Không được, ” vẫn không nói gì Nhâm Duyên Huy nói: “Nếu là tổn thương thánh thượng làm sao bây giờ, không thể mạo hiểm như vậy.”


Lúc nói chuyện, tiến lên đây ngăn Triệu Dục, “Thánh thượng trăm triệu lần không thể đi.”


Triệu Dục do dự một chút, nói với Tiết Án: “Ngươi đi nghe một chút. . .” Hắn vừa mới nói xong, chợt thấy trong đám người dưới lầu truyền đến một trận tiếng động lớn xôn xao, Tiết Án kinh hô một tiếng, nói: “Thánh thượng, là Quế vương gia và Đỗ Cửu Ngôn tới.”


Triệu Dục thật bất ngờ, nhìn chằm chằm phía dưới, nghe không được thanh âm, thế nhưng có thể thấy Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn bị mọi người bao vây lại.


Mọi người tâm tình rất kích động.


“Đi!” Triệu Dục có hăng hái, “Trẫm đi nghe một chút.”


Bookwaves.com.vn

Hắn vừa đi vừa phân phó Tiết Án, “Phân phó Vũ Lâm vệ coi chừng tứ diện, chuẩn bị cung tiễn.”


Thật dám bạo động, một người hắn cũng không lưu.


Tiết Án xác nhận.


Triệu Dục mang theo đoàn người ra cửa cung.


Đối diện, dân chúng cả thành nghe đến mấy tin tức này, cũng đều chạy tới xem náo nhiệt.


Trong đám người, Kinh Nhai Trùng hàm tiếu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Nghe nói Đỗ tiên sinh bị thương, đã đỡ chút nào chưa?”


“Nhờ phúc của tiên sinh, còn có thể kiên trì nữa một trăm tám mươi năm. Bất quá, tiên sinh đưa hết phúc khí cho ta, sợ là thọ mệnh của mình sắp hết.” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách nói.


Đầu lông mày của Kinh Nhai Trùng tụ lại, lập tức xoè ra, nói: “Lão phu niên du thất tuần, quay đầu lại không tiếc nuối, nếu có thể dùng phúc khí còn sót lại, đổi cho Đỗ tiên sinh suốt đời khoẻ mạnh, cũng đáng giá.”


“Phải không, ta đây không khách khí, phúc khí của người ta đều thu. Người chết rồi, ta cũng sẽ nhặt một miếng thịt, để bày tỏ kính ý cao thượng của ta đối với người.”


Bốn phía bách tính nghe rất phẫn nộ, có người nói: “Đỗ tiên sinh, kinh tiên sinh nói như thế nào cũng là trưởng bối, người làm sao có thể nói chuyện như thế với trưởng bối.”


“Trước đây còn cho rằng Đỗ tiên sinh là một người có học thức thật tốt, hiện tại xem ra, cũng bất quá là mua danh chuộc tiếng, tốt mã dẻ cùi mà thôi.”


“Phải đó, thù bao lớn, để ngươi nguyền rủa một lão nhân đi tìm chết!”



Bốn phương tám hướng tức giận nhục mạ, bên tai không dứt.


Đỗ Cửu Ngôn hàm tiếu nhìn Kinh Nhai Trùng.


“Đều bớt tranh cãi, Đỗ tiên sinh tuổi còn trẻ khí thịnh, mọi người không nên tức giận. Lão phu lớn tuổi, sớm muộn gì cũng là phải đi, hắn cũng không có nói sai.” Kinh Nhai Trùng cười khanh khách nói.


“Mọi người tất cả giải tán đi, chuyện của lão phu lão phu sẽ xử lý, tâm ý của các ngươi ta lĩnh.”


“Tản đi.”


Hắn rộng lượng thong dong, lại càng phát để như là Đỗ Cửu Ngôn vô lễ và bất kham.


“Chớ đi, mắng tiếp!” Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía Kinh Nhai Trùng khiêu khích cười, “Nếu như các ngươi đi, một hồi ta chửi Kinh tiên sinh, nhưng sẽ không có người giúp hắn.”


Kinh Nhai Trùng càng thêm khẳng định, trận ngày hôm nay, chính là Đỗ Cửu Ngôn làm.


Khó trách hắn sẽ được thả khỏi Đại Lý tự, khó trách hắn khinh địch như vậy có thể tới nơi này.


Thì ra là thế, nàng không có kéo tất cả chứng cứ để biện tụng, mà là ở chỗ này chờ.


Nàng muốn làm gì?


Bởi vì Đỗ Cửu Ngôn khiêu khích, mọi người liền mắng càng hung.


Xa xa, có người nghe không vô, cảm thấy nhiều người như vậy khi dễ Đỗ Cửu Ngôn thật là quá đáng, đều muốn đi qua mắng nhau.


“Tất cả câm miệng!” Quế vương mắng: “Nghe các ngươi ở chỗ này nói liên tục, đọc mấy ngày sách, nhận thức vài người, thấy rõ mấy thứ, ở nơi này xem mình là thánh nhân?”


“Từ giờ trở đi, ai mở miệng nữa dong dài một câu nữa, bổn vương tuyệt không khinh tha.”


Dứt lời, lại ngữ khí ôn hòa nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Nàng nói!”


“Được!” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay dạo qua một vòng, đối mặt đại chúng, “Sự tình, kỳ thực rất đơn giản. Chính là trước sau lễ mừng năm mới kinh thành phát sinh một loạt án nhân mạng, cùng với khu vực săn bắn ở Trường Sinh đảo, đều là một tay Kinh tiên sinh các ngươi sùng kính chỉ huy tổ chức.”


“Nhưng đáng tiếc là chúng ta vơ vét nhiều chứng cứ như vậy, cư nhiên không có một cái là có tác dụng, đây thật là một chuyện để người thần thương.”


Có người nói: “Không có tác dụng, là bởi vì tiên sinh vốn là vô tội.”


Kinh Nhai Trùng hiểu rõ nàng muốn làm gì.


Nàng muốn dùng biện pháp kích động và điều khiển lòng người của hắn, báo phục hắn.


Nhưng là, thời gian ngắn ngủi, chỉ bằng năng lực của nàng, có thể làm được sao?


Không có khả năng!


“Điều khiển nhân tâm. . .” Đỗ Cửu Ngôn đi tới nhìn Kinh Nhai Trùng, “Kỳ thực chứng cứ a, chém đầu a, đối với ngươi mà nói đều là chuyện không coi vào đâu. Nói vậy, ngươi đã sớm làm tốt chuẩn bị chết, đúng không.”


Kinh Nhai Trùng cười nhạt một tiếng, vui vẻ tán thành.


“Ta đây là dùng phương thức của ngươi, để giết chết ngươi thế nào.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đổi chết kiểu này, ngươi sẽ có thể nghiệm không đồng dạng như vậy .”


Kinh Nhai Trùng không cho là đúng, “Không có chứng cứ, không thể định tội. Lão phu hiếu kỳ, Đỗ tiên sinh thiết kiểu chết nào cho lão phu.”


“Một hồi, tiên sinh sẽ biết.”


—— lời nói ngoài ——


Trong đó cuộc thi qua đi, theo thông lệ gia trưởng hội, xế chiều hôm nay ta muốn đi khai gia trưởng hội. Nhà của ta Lý tiểu thư, cũng không có cho ta mặt dài, rất không muốn đi!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận