Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 541: TIẾN CỬ NỮ TÍNH


Dịch giả: Luna Wong – tiến cử nữ giới


Nàng vỗ vỗ hồ sơ, “Án này, ta đã lấy được mười lượng tiền đặt cọc, chờ sau khi chuyện thành công còn có. . . Mười lượng!”


“Thật nhiều!” Đậu Vinh Hưng ghét bỏ nói.


Tống Cát Nghệ nói: “Cửu, Cửu ca, ngươi, ngươi, ngươi hiện, bây giờ, thân, thân, thân, không chỉ, chỉ, mười mười lượng.”


“Thân thể hay là giá trị con người?” Đậu Vinh Hưng hỏi.


Tống Cát Nghệ chỉ vào Đậu Vinh Hưng cáo trạng, “Cửu, Cửu ca, hắn, hắn, hắn đùa, đùa giỡn ngươi.”


“Cho ngươi đùa giỡn!” Quế vương ném một cái đệm mềm qua đây, đập trên mặt Đậu Vinh Hưng, Đậu Vinh Hưng bị đập đầy mặt ủy khuất, ôm cái đệm nói: “Tên mập mạp chết bầm này nói, không phải ta.”


Tống Cát Nghệ cọ một chút đứng lên, chống nạnh nói: “Ai, ai, ai béo?”


“Ngươi!” Đậu Vinh Hưng nói.


Tống Cát Nghệ bắt đầu xắn tay áo, muốn đánh nhau.


“Được rồi được rồi.” Thái Trác Như can ngăn, “Nhị vị, Cửu Ngôn nói phải họp đó.”


Đỗ Cửu Ngôn đau đầu, cảm thấy nàng thực sự nên suy tính một chút, làm sao giải quyết đại sự quần cư nam tính thành niên sử dụng không hết khí lực.


“Cái kia. . .” Đỗ Cửu Ngôn nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy trong đoàn đội của chúng ta, cần phải tiến cử một ít nữ tính chất lượng tốt.”


Tất cả mọi người không nói lời nào nhìn nàng.


“Nói án tử trước đây, chúng ta tiên nhờ một chút, làm sao tiến cử một ít nữ tính chất lượng tốt đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Tống Cát Nghệ hiếu kỳ, “Làm, thế nào dẫn, tiến cử?”


“Không biết a.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn mọi người, “Thỉnh hăng hái phát biểu ý kiến.”


Nàng ra ngoài, lại mời Cố Thanh Sơn và Hàn Đương cùng với Kiều Mặc đến.



Một phòng nam nhân, mắt lớn trừng mắt nhỏ, như một đám sói cực đói.


Khát vọng thịt.


“Chuyện này dường như khó!” Tiền Đạo An nói: “Ta thấy vẫn là tiếp tục trò chuyện án tình đi, án tình giản đơn hơn nữ tính một chút.”


Đỗ Cửu Ngôn ai thán, mời luôn Tạ Hoa đến.


Tạ Hoa rất khẩn trương, nhìn bọn họ hỏi: “Vương gia và các vị tiên sinh, có cái gì phân phó?”


Đỗ Cửu Ngôn lập tức đem nguyện vọng của mình nói cho hắn biết, “. . . Người có biện pháp tốt hay không?”


“Bằng không. . . Từ trong cung tiến cử một ít nữ quan?” Tạ Hoa nói: “Dung mạo và tính cách đều rất tốt.”


Quế vương lập tức ứng, “Có thể, chỉ cần là nữ nhân đều có thể.”


Hắn hiện thay đổi chủ ý, sau này hắn phải đặt thêm chút nữ nhân ở trong vương phủ.


Đỗ Cửu Ngôn là nữ nhân, nên không cần phòng bị nàng nữa. Thế nhưng Bả Tử và Thái Trác Như lại là nam nhân.


Giải quyết rồi hai người đó trước.


“Vậy. . . ngày mai nô tài vào trong cung nói chuyện này thái hậu nương nương?” Tạ Hoa hỏi.


Quế vương vỗ bàn, “Việc này giao cho ngươi, đêm chút tiểu cô nương thông minh đẹp đến tuổi thích hợp nghị hôn , gia thế cũng chọn một chút, không thể quá nghèo.”


“Không môn đăng hộ đối, ủy khuất bọn họ.”


Tạ Hoa xác nhận đi.


Tất cả mọi người nhìn Quế vương, Đậu Vinh Hưng nói: “Vương gia, ta ta cảm giác bị vũ nhục.”


“Ta vũ nhục ngươi?” Quế vương hỏi.


Đậu Vinh Hưng gật đầu, “Ánh mắt tìm tức phụ của chúng ta cũng rất cao, nếu không cũng không có khả năng bây giờ còn chưa thành thân, người như vậy, chính là kéo lang phối, tùy tùy tiện tiện tìm người rồi đuổi chúng ta.”


“Người như vậy, không tốt.” Đậu Vinh Hưng nói.



“Ngươi có thể tìm được?” Quế vương chất vấn.


Đậu Vinh Hưng không phục, “Ta đương nhiên có thể tìm được, ta muốn dung mạo có dung mạo, muốn tài tình có tài tình, gia thế của ta cũng là tốt.” Hắn nói chuyện, đứng lên phô bày quần áo mới của mình một chút.


“Làm nhiều quần áo mới như vậy, cũng không có ai xem, lãng phí vải vóc.” Quế vương ghét bỏ nói.


Bookwaves.com.vn – Luna: làm ơn đi, nhét Quý Ngọc vào đây đi


Đậu Vinh Hưng nháo không lại Quế vương, ủy khuất nhìn Đỗ Cửu Ngôn.


“Không nên coi khinh nữ quan trong cung, bình thường có thể vào, gia thế cũng sẽ không tệ. Hơn nữa bối cảnh cũng đều điều tra qua, tổ tiên ba đời trong sạch.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Các nàng muốn dung mạo có dung mạo, muốn năng lực có năng lực, khéo léo ôn nhu săn sóc.”


“Đây đều là những người khác muốn cầu cũng không cầu được.”


Đậu Vinh Hưng và Tống Cát Nghệ biểu thị rất động tâm.


“Vấn đề tạm thời giải quyết rồi, cứ chờ năng lực làm việc của Tạ công công.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chúng ta nói án tình.”


Mọi người gật đầu.


“Hai năm trước, tháng sáu Thuận Thiên năm thứ tám, trong giếng cạn ở thành nam Áo Tử hạng, phát hiện một nam thi không đầu, suy đoán tầm hai mươi lăm đến ba mươi lăm tuổi. Nam thi mặc một bộ trường bào hôi sắc miên chất, dưới chân một đôi hài vải mùi tròn hắc sắc, trên ngón tay trái có chút vết chai cũ, trải qua phân tích như là một người đọc sách quen dùng tay trái viết chữ.”


“Trên mông bên trái của người chết, có một vết bớt tròn màu hồng cỡ lòng bàn tay.”


“Kinh qua ngỗ tác kiểm tra thực hư, lúc người chết được phát hiện thì đã hơi có hư thối, thời gian tử vong chí ít trước đó chừng năm ngày, cũng chính là ở trước sau mùng bảy tháng. Trên người người chết không có vết thương dư thừa, nên suy đoán vết thương trí mạng hẳn là ở trên đầu.”


“Đầu kia đã tìm được chưa?” Tiền Đạo An hỏi.


“Không có.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngoại trừ những thứ này trong túi quần áo của người chết, có nửa khối bánh nướng còn dư lại. Bánh nướng kinh qua bộ khoái của Đại Lý tự kiểm tra thực hư ngay lúc đó, chính là mua ở đầu hẻm Tỳ Bà hạng cách Áo Tử hạng ba ngõ nhỏ , bán bánh nướng chính là nữ nhân, họ Thôi, tên Thôi Xảo.”


“Thôi Xảo cũng tra hỏi qua. Bán bánh nướng vốn là trượng phu của nàng, nhưng sau này gia dụng gánh vác quá nặng, nên phu quân của nàng Hồ Ẩm ở bên ngoài làm thợ mộc kiếm tiền, do Thôi Xảo mang theo nữ nhi bán bánh nướng.”


“Thôi Xảo không nhận ra nam thi không đầu.”


“Thân phận của nam thi kia, vẫn là mê?” Đậu Vinh Hưng cầm hồ sơ sang đây xem, nhụt chí nói: “Đó không phải là giống án kiện nữ thi trên sông sao?”



Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Không giống, bởi vì so với án nữ thi còn khó hơn một ít.”


“Dù sao nữ thi có đầu, mang bầu, còn có thể làm ra một ít đoán và từ suy đoán mà thu nhỏ phạm vi. Thế nhưng nam thi không tìm ra manh mối.”


Đậu Vinh Hưng đưa hồ sơ cho Tiền Đạo An, ủ rũ ngã vào trên người Tống Cát Nghệ, “Cửu ca, hiện tại đến một phòng cô nương xinh đẹp, cũng không cứu vớt được ta.”


“Nghĩ, nghĩ quá đẹp!” Tống Cát Nghệ đẩy hắn ra.


“Bớt trên mông là vô ích, trừ phi là chí thân, bằng không ai có thể biết, bộ vị tư ẩn của đối phương có bớt chứ.” Chu Tiếu nói: “Về phần thuận tay trái, cũng không ngạc nhiên.”


Bả Tử hỏi: “Dán thông báo tìm người bao lâu?”


“Đến nay còn dán, không người đến nhận lãnh.” Đỗ Cửu Ngôn nói cũng hiểu được rất ủ rũ, quá phí não tốn thời gian.


Then chốt ít tiền.


“Nếu nhận thì làm cho tốt đi.” Nàng nói: “Đều phát biểu một chút quan điểm và sức tưởng tượng, chuyện phiếm cũng là có thể.”


“Lại xác định một chút, chúng ta phải hạ thủ từ nơi nào.”


Đậu Vinh Hưng nói: “Ta cảm thấy là báo thù, bằng không cũng giết người rồi, vì sao còn phải chặt đầu?”


“Hận một người nhiều thế nào, mới có thể cố sức chặt đầu.”


Tiền Đạo An hỏi ngược lại: “Vừa xử lý vụ án Trương Man Tử giết người, giải thích như thế nào.”


“Đó là ngoại lệ, ” Đậu Vinh Hưng nói: “Đúng nga, trên hồ sơ cũng không có nói vết cắt trên cổ, có chỉnh tề không?”


Lúc nói chuyện thăm dò nhìn hồ sơ, ngỗ tác khám nghiệm tử thi bộ phận cổ thật đúng có viết, “Vất cắt không hoàn chỉnh, chỉ dùng cưa và búa để hoàn thành.”


“Ai nghiệm thi?” Đậu Vinh Hưng tự hỏi tự trả lời, “Là Điếu Đại, có muốn đi hỏi Điếu Đại một chút hay không ?”


Điếu Đại còn nhốt trong tù.


Bookwaves.com.vn

“Có thể.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tiếp tục suy nghĩ.”


Chu Tiếu nói: “Vừa rồi Vinh Hưng nói có chút đạo lý, nếu như động cơ giết người không giống Trương Man Tử, như vậy người này cố sức chặt đầu người chết, nguyên nhân phía sau, cũng rất đáng giá tìm tòi nghiên cứu.”


“Thứ nhất, là cừu hận. Hung thủ chặt đầu người chết cho hả giận. Thứ hai, trên đầu người chết cất giấu, có thể để cho người tra được chỗ của hung thủ.”


“Tỷ như liên hệ nào đó.”



Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói: “Liên hệ nào đó, hòa thượng hay đạo sĩ?”


“Ý nghĩ này có đạo lý.” Trước mắt Chu Tiếu sáng ngời, “Không phải có thể nhận ra hung thủ, mà là đầu của người này, có thể biểu lộ thân phận của người chết.”


Hòa thượng là đầu trọc lóc mang theo dấu nhang, đạo sĩ mặc dù không rõ một chút, nhưng nếu như thân thể là hoàn chỉnh, khí chất hiện ra, vẫn còn có chút bất đồng với thường người.


“Có chút lộ số.” Quế vương cổ vũ mọi người, “Tiếp tục tự hỏi.”


Tất cả mọi người nhìn về phía Quế vương, phía dưới con mắt trái của hắn một chút có máu ứ đọng, hiện tại rõ ràng hơn.


Nhìn một chút liền có chút đau lòng Quế vương, không có việc gì trêu chọc Đỗ Cửu Ngôn làm gì.


“Vương, vương gia gia, ” Tống Cát Nghệ nếu nói nói, Quế vương chỉ vào hắn, “Là vương gia, không phải vương gia gia. Không phải ta kỳ thị ngươi, ngươi là cố ý khiêu khích ta.”


Tống Cát Nghệ đình chỉ, hắn vốn còn muốn khuyên Quế vương không nên trêu chọc Đỗ Cửu Ngôn, hắn còn đau lòng đây này.


Hiện tại không đau lòng, chúc phúc con mắt khác của vương gia mặt cũng bị đánh thành màu đen.


“Y phục kia giải thích thế nào?” Tiền Đạo An hỏi: “Nếu như người này là hòa thượng hay đạo sĩ, vì sao hắn mặc y phục người thường, chẳng lẽ là người chết giết hắn xong, thay cho hắn?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Xem hồ sơ nói, quần áo người chết mặc trước khi nhập táng cởi ra bảo quản ở Đại Lý tự. Sáng sớm ngày mai có thể đi xem.”


“Cuối cùng ta kết lại, ” Đỗ Cửu Ngôn thấy mọi người không có nói, đơn giản sửa sang một chút đầu mối của cuộc trò chuyện vừa rồi cùng suy đoán của nàng, “Người chết nam tính, chừng ba mươi trên dưới dao động năm tuổi, không có đầu, thuận tay trái, trên cái mông có một bớt đỏ, bánh nướng trong túi là Thôi thị bán bánh nướng ở Tỳ Bà hạng, thời gian tử vong ở tầm ngày bảy tháng sáu.”


“Mới vừa rồi những thứ chúng ta suy đoán, ta cho rằng có đạo lý. Hung thủ giết chết người chết, cùng sử dụng búa và cưa, rất cố hết sức lấy đầu của người chết xuống. Đây không giống như là một người phát tiết cừu hận làm.”


Nàng nói: “Thông thường giết người để phát tiết, đều mang nhất định tan vỡ và xung động. Nếu như hắn dùng đao lung tung chém thi thể người chết, ta cảm thấy có thể lý giải.”


“Nhưng hung thủ lại không có, mà là sử xuất khí lực cả người, lấy đầu người chết lấy giấu kín.”


“Rất có thể, chính là đầu người chết, có thể bại lộ thân phận thông tin của người chết.”


“Có thể đi qua vẻ ngoài lộ ra thông tin, hòa thượng có khả năng khá lớn.” Nàng nói chuyện nhìn về phía Cố Thanh Sơn, “Trong kinh thành ngoại tổng cộng có bao nhiêu miếu thờ để hòa thượng có thể ở?”


Cố Thanh Sơn nói: “Ngoài Long Ân tự ra, bên trong thành có Thành Hoàng miếu và Nương Nương miếu, đều ở phụ cận thành nam, bên trong có hòa thượng ở.”


“Ngoài thành có Pháp Hoa tự, còn có một số nhỏ, ở Quan Thế Âm miếu dưới Chung sơn.”


—— lời nói ngoài ——


Lại đã thứ sáu lạp! Ngày hôm nay canh tư.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận