Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 544: QUẦY HÀNG BÁNH NƯỚNG


Dịch giả: Luna Wong


Nói là sạp, kỳ thực ngay đầu ngõ bày một lò nướng, trên lò nướng không ít bánh nướng, khổ bàn tay, kim hoàng sắc, thật xa đã ngửi được hương vị, nhìn qua vị đạo rất ngon.


“Chẳng lẽ là bởi vì quá khó ăn?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia, ta mời người ăn bánh nướng, không cần khách khí, ăn thoải mái.”


Quế vương hừ một tiếng, “Ta hỗ trợ nàng, nàng không cho ta tiền công, mời ta ăn bánh nướng cũng thì thôi. Đáng trách chính là, còn phô bày giàu sang.”


“Mấy cái bánh nướng, đựng đầy một lượng bạc, nàng còn không biết ngại?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chỉ cần là mời khách, không quan tâm mời cái gì, rộng lượng cần phải hiển lộ.”


“Cho bốn cái bánh nướng.” Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía nữ tử ngồi xổm làm bánh nướng nói: “Hai khối ngọt hai khối mặn, để riêng.”


Thôi Xảo lên tiếng, đứng dậy lau tay trên tạp dề.


Đỗ Cửu Ngôn đánh giá nàng, trên dưới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, vóc người đẫy đà ngũ quan thanh tú.


Nhất là vóc người, đả nhãn nhất xảo, tiền đột hậu kiều. . . Điều này làm cho Đỗ Cửu Ngôn tự ti mặc cảm.


Nàng vẫn là lần đầu tiên nghĩ vấn đề này.


So sánh như thế, nàng bởi vì nàng vẫn là làm nam nhân tương đối tự tin.


“Hai văn tiền đi, nhị vị không bằng mua sáu cái?” Thôi Xảo tìm túi giấy nho nhỏ, vừa đựng vừa hỏi bọn hắn.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vậy sáu cái đi.”


Thôi Xảo cười xác nhận, đựng sáu bánh nướng đưa cho Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn trả tiền, “Ngươi là Thôi thị? Hai văn tiền ba bánh nướng, cách bán như thế, đã bán bao lâu rồi?”


“Có năm sáu năm rồi.” Thôi Xảo có chút kỳ quái đánh giá hai nam tử xa lạ, “Nhị vị khách quan quen biết ta sao?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta họ Đỗ, hai ngày trước được Đại Lý tự Tiền đại nhân phân phó, điều tra án nam thi không đầu trong giếng cạn ba năm trước đây.” Nàng đánh giá Thôi Xảo, “Trong túi của nam thi có nửa khối bánh nướng, nên chúng ta tiện đường qua chỗ ngươi xem thử.”



Thôi Xảo gật đầu, “Lúc đó người của quan phủ cũng tới điều tra ta, bánh nướng đó đúng là của chỗ ta, là khối bánh nướng mặn.”


“Thế nhưng một ngày ta phải bán rất nhiều bánh nướng, tuy nói đều là láng giềng, nhưng có người bên ngoài tới. Ta đi nhận thi, thực sự không nhớ ra được người kia có hình dáng ra sao.” Thôi Xảo nói: “Chủ yếu hắn không có đầu, ta. . . Ta nhìn thân thể không, một chút ấn tượng cũng không có.”


“Hiện. . . Bây giờ là tìm được đầu của nam thi sao?”


“Nếu như tìm được, có bức họa, ta, ta có thể giúp một tay nhận thức một chút, nhưng thời gian quá lâu, ta cũng không xác định.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Có thể hiểu được.”


“Người, người họ Đỗ? Là Đỗ Cửu Ngôn?” Thôi Xảo hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta là Đỗ Cửu Ngôn.”


“Vậy, vậy vị này chính là Quế vương gia?” Thôi Xảo tiểu tâm dực dực nhìn về phía Quế vương.


Quế vương gật đầu.


“Dân phụ bái kiến vương gia, dập đầu cho vương gia.” Thôi Xảo vội quỳ xuống dập đầu, Quế vương nói: “Hôm nay là hỗ trợ Đỗ tiên sinh, không có vương gia gì, ngươi, không cần khẩn trương.”


Thôi Xảo xác nhận, gan lớn tự tại không như lúc nãy nữa.


“Bánh nướng ăn thật ngon, ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hai bên một chút, “Một mình ngươi làm bánh nướng bán bánh nướng sao?”


Thôi Xảo nói: “Phải, cha chồng ta qua đời, thân thể bà mẫu không tốt, quanh năm uống thuốc. Nam nhân nhà của ta ra ngoài tìm đồ làm.”


“Ta nhận sạp bánh nướng trong nhà, ít nhiều có thể kiếm chút tiền ăn lót dạ mua một chút gia dụng.” Thôi Xảo có chút ngượng ngùng.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sinh hoạt không dễ, rất khổ cực a.” Lại nói: “Nhà ngươi ở đây sao?”


“Cái kia chính là nhà ta, ” Thôi Xảo chỉ vào tiểu viện tử cách một cái cửa, “Trời mưa, ta này bếp lò ở cửa viện, không mang tới nơi này.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Bánh nướng ăn thật ngon, tay nghề của ngươi rất tốt a.”


“Bánh nướng kỳ thực chính là vị, tiên sinh khen ngợi.” Thôi Xảo cười nói: “Tiên sinh có đủ hay không, ta lấy thêm cho nhị vị mấy túi nữa.”


Nàng nói chuyện, lấy túi mấy bánh nướng.


“Không cần, chúng ta ăn cơm trưa xong mới tới, hiện tại thuần túy ăn chơi thôi.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Không sao, ngươi làm việc đi, chúng ta lại đi chung quanh một chút.”



Thôi Xảo xác nhận.


Bookwaves.com.vn

Ba khối bánh nướng, một khối cũng tầm nửa bàn tay, Đỗ Cửu Ngôn tùy tùy tiện tiện ăn, nếu như đói, nàng bỏ vào không đủ để nhét kẽ răng.


“Quên hỏi, còn dư lại nửa khối, là xé ra hay cắn còn dư lại.” Đỗ Cửu Ngôn quên mất chuyện này.


Quế vương cũng ăn xong rồi, vò vò túi giấy nhét vào đống rác chồng chất góc tường ven đường, “Có gì khác biệt?”


“Nếu như là cắn, vậy nửa khối còn lại rất kỳ quái. Vương gia, nếu như là người ăn bánh nướng nhỏ như vậy, nếu như gặp phải tình huống đột phát, người sẽ xử lý như thế nào?”


Quế vương nói: “Nhỏ như vậy, một ngụm một cho vào miệng, nếu như cứ phải cắn hai cái, vậy còn dư lại một ngụm cũng là có thể bỏ vào luôn.”


“Đúng vậy, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu như là xé ra, đó chính là hắn rất có thể chỉ là nếm thử, trong bụng không đói bụng, nên còn dư lại cũng không muốn bỏ, sẽ thuận tay đặt ở trong túi.”


Quế vương nói: “Hai văn tiền ba cái bánh nướng.”


“Vương gia, người càng ngày càng thông minh.” Đỗ Cửu Ngôn thưởng thức không ngớt, “Người làm nhiều vụ án như vậy, logic và chỉ số thông minh thẳng tắp đề thăng.”


Quế vương liếc nàng một cái, “Nàng cho là ta cần khích lệ và cổ vũ của nàng?”


“Cần a. Trên đời này người người đều cần người khác khích lệ và cổ vũ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhất là cổ vũ và khẳng định của người xuất sắc nhất trong ngành nghề.”


Quế vương ghét bỏ không ngớt.


“Ba bánh nướng, ăn hai khối rưỡi, còn dư lại nửa khối, nói không thông.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Điều này làm cho ta rất hiếu kỳ.”


Quế vương bỗng nhiên lại gần hỏi: “Nàng có nên hiếu kỳ một chút, ta yêu nàng sâu đậm biết bao hay không?”


“Giống cái giếng cạn?” Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói: “trong giếng có quỷ.”


Quế vương giận dữ, dùng vai đẩy nàng một cái, “Khinh nhờn tình yêu của ta.”


Đỗ Cửu Ngôn bị hắn đẩy đụng vào tường, nàng hai ba bước đụng tới đẩy hắn, Quế vương ôm nàng vào lòng, tốc độ cực nhanh hôn một cái trên trán của nàng, sau đó lại buông ra, như không có chuyện gì xảy ra đi về phía trước.



“Vương gia, mặt của người thành tường thấy người, cũng phải gọi người một tiếng sư phụ.”


Quế vương nói: “Ta đây muốn nói với ca ta, tường thành quá mỏng, cần gia cố.”


“Gia cố tường thành phí tiền, không bằng gia cố hoàng lăng đi, ta cho rằng tổ sư gia trong hoàng lăng, sẽ bò ra ngoài mang ngươi đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương nhãn tình sáng lên, “Nàng luyến tiếc ta!”


“Ngươi từ chữ nào lý giải ra ta luyến tiếc ngươi?”


“Chữ nào của nàng đều có.” Quế vương hỏi: “Ta hỏi nàng, nếu như ta và Bả Tử cùng nhau rơi xuống nước, nàng sẽ cứu ai trước?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu như là nồi nấu, ta sẽ đi nhặt củi để lửa nổi lên, trở về nấu canh.”


“Đứng đắn một chút, đây đối với ta rất trọng yếu.” Quế vương nói.


“Ngươi hỏi một vấn đề không đứng đắn, lại muốn cầu ta dùng phương thức nghiêm chỉnh trả lời ngươi?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mạch lộ vấn đề tự hỏi của ngươi, là tổ truyền?”


Bookwaves.com.vn

Quế vương lầu bầu một câu, không cùng nàng kéo vấn đề này, “Kế tiếp, đi đâu?”


“Tìm phương trượng chơi cờ a, ” Đỗ Cửu Ngôn nói “Kinh Nhai Trùng chết rồi, chúng ta còn chưa có đi gặp qua phương trượng, ta rất muốn xem phản ứng của hắn một chút.”


Quế vương nói: “Nàng sẽ thất vọng.”


“Ý gì?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Có chuyện, ta vẫn thật tò mò, vừa lúc ở không tới hỏi ngươi thử.”


Quế vương nói: “Miệng ta rất kín, không thể nói, ta không sẽ nói cho nàng biết.”


“Vương gia, năm đó người thường đi Pháp Hoa tự đúng không?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương gật đầu.


“Phía đối tác của Kinh Nhai Trùng, không phải là ngươi chứ?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Quế vương ghét bỏ, mặt đều sắp rơi trên mặt đất, “Đầu óc của nàng, là bị bánh nướng mới vừa rồi ăn mất rồi?”


“Không phải, đầu óc của ta là vừa rồi ghen tỵ rơi ở trong bếp bánh nướng.”


Bộ ngực của Thôi Xảo, thật to!


“Đố kị nữ nhân kia?” Quế vương trên dưới quan sát nàng, “Vùng đất bằng phẳng, nên đố kị.”


Đỗ Cửu Ngôn giận dữ, “Ta nam nhân.”



“Ân, nam nhân!” Quế vương nói: “Kỳ thực ta không ngại kích cỡ của nàng, thực sự!”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vương gia người thân kinh bách chiến, thê thiếp thành đàn, không lo lắng những thứ này.”


“Nàng đây là nhục nhã ta.” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn còn chưa lên tiếng, Quế vương bỗng nhiên ôm lấy nàng, “Thế nhưng nàng có thể vũ nhục ta, thỉnh thoả thích vũ nhục.”


“Vũ nhục theo hình thức đạp hử?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Vóc dáng của Quế vương lớn như vậy, đầu cọ ngực của nàng, thể hiện cái tư thế này, hắn đã rất có thành ý.


“Đúng.” Quế vương nói: “Bảy mươi hai thức!”


Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, một tay đẩy hắn ra, “Tìm tổ tông ngươi đi.”


“Keo kiệt, ” Quế vương nói: “Đây là một cơ hội cuối cùng ta đưa cho nàng, sau này ta sẽ đạp hư nàng.”


Lúc nói chuyện, thấy Đỗ Cửu Ngôn đầy mặt phẫn nộ, hắn bỏ chạy.


Hai người xuyên toa ngõ hẻm, chạy một hồi Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào hắn nói: “Tiểu yêu tinh, ta lệnh cho ngươi lập tức dừng lại, để ta phát tiết, bằng không chúng ta không để yên.”


Quế vương ngoan ngoãn quay đầu lại, dẩu cái mông qua, “Đá nhẹ chút.”


Đỗ Cửu Ngôn không đá, dùng sức véo thịt trên lưng hắn.


Quế vương đau nhe răng trợn mắt.


“Nói chuyện đứng đắn, ta phát hiện một bí mật của ngươi. ” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương nhìn nàng, trong mắt xẹt qua một tia nghi hoặc.


“Bí mật gì?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Theo tin vỉa hè không định kỳ của, đêm thành thân người từng ra ngoài một lần, sau khi trở về liền uống say, mơ mơ màng màng động phòng xong thì trốn.”


“Hối hận.” Quế vương nói: “Đêm đó không nên mơ mơ màng màng.”


Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói: “Mà ban đêm hôm đó, Pháp Hoa tự cháy.”


—— lời nói ngoài ——


Canh tư, cũng là rất tốt, các ngươi phải có một dễ thỏa mãn tâm tính. Làm người ni, tâm tính quan trọng nhất lạp, tâm tính hảo tâm tình là được rồi!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận