Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 546: VUNG QUYỀN SAI QUYỀN


Dịch giả: Luna Wong – vung nắm đấm chơi oản tù xì


“Ý gì, ngươi là nói nửa khối bánh nướng?” Quế vương hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Lúc này đầu mối minh xác duy nhất, chính là nửa khối bánh nướng kia.”


“Một vị nhà triết học vĩ đại nói cho chúng ta biết, bất kỳ vật gì tồn tại, ở trong hiện thực nhất định có lý do hợp lý và nguyên nhân của nó, nói ngắn gọn, ngay cả có nhân tất có quả!”


Bả Tử ngưng mi nói: “Nếu như chỉ là trùng hợp thì sao? Thí dụ như hắn chỉ là mua bánh nướng rồi bị người giết hại, như vậy ngươi đuổi theo đầu mối này để tra, chính là đường vòng.”


“Ta cảm thấy, nếu như hung thủ giết người thật liên quan đến khối bánh nướng này, như vậy hắn hẳn là càng thêm cảnh giác cẩn thận. Không nên để nửa khối bánh nướng ở lại trong túi người chết.” Bả Tử như có điều suy nghĩ, “Ta vẫn kiên trì cho rằng, hẳn là tiếp tục đi thăm dò chứng minh thân phận người chết.”


“Còn có một điểm, ” Bả Tử nhìn Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi có nhớ Thân Đạo Nho lúc đó đang tỷ thí với ngươi, từng làm một suy luận rất có trình độ hay không?”


Đỗ Cửu Ngôn nhớ kỹ, lúc hắn tìm hung thủ sát hại cả nhà Lưu tú tài, phu nhân Lưu tú tài đã bị hung thủ mang ra khỏi nhà, đồng dạng vứt bỏ ở trong một cái giếng cạn, Thân Đạo Nho đi tới lui mười hai lần qua lại giữa giếng cạn và nhà Lưu tú tài, bài tra trục hộ nhân gia ven đường, cuối cùng bắt được Trương Nhất Thông.


Tuy rằng vụ án này cuối cùng Thân Đạo Nho đi vào lạc lối, thế nhưng thủ pháp tìm kiếm Trương Nhất Thông của hắn, quả thực để kẻ khác bội phục.


“Hai tình huống hơi khác, người trước thân phận thông tin người chết rất rõ ràng, chỉ cần tìm tòi nghiên cứu tâm lý lúc hung thủ giết người là được.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhưng phương pháp này chúng ta dùng, phạm vi quá lớn, không khác biển rộng tìm kim.”


Bả Tử nói: “Ta đi thử một chút!”


Nhìn khả năng của ngươi, Quế vương nhìn Bả Tử không vừa mắt, hỏi: “Thân phận thông tin của người chết, treo ở bát tự tường mấy năm, cũng không có người đến nhận lãnh. Thậm chí cũng không có người đến báo tình huống người mất tích xấp xỉ.”


“Đây cho thấy người chết rất có thể không phải nhân sĩ kinh thành. Nếu như vậy, ngươi làm mới thật sự là vô dụng vô công.”


Bả Tử nói: “Không thôi thì sao, không có đầu mối không có manh mối, giống nha môn vậy, ôm cây đợi thỏ?”


“Nếu như làm như ngươi vậy, vậy không bằng ôm cây đợi thỏ, còn dễ dàng thanh nhàn hơn.” Quế vương phản bác.


Bả Tử trả lời: “Vậy không bằng hiện tại trả lại án tử cho Tiền đại nhân cho xong, sớm một chút nói rõ Cửu Ngôn không được càng thêm dễ dàng.”


Quế vương nói: “Không phải nàng không được, là ngươi không được.”


Bả Tử muốn nói, Đỗ Cửu Ngôn đau đầu cắt đứt tranh chấp của hai người, “Nhị vị gia, chúng ta uống một chén!”


Quế vương và Bả Tử có lệ cụng ly một cái.



“Ta có một ý tưởng, ” Thái Trác Như nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Nếu như ngươi hoài nghi người chết là tăng đạo, có thể đi quan phủ tra một chút tăng nhân trong danh sách đăng ký, có thể có thu hoạch thì sao?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Án tử trước ta và Pháp Hoa tự Viên Chân trụ trì lui tới, ta đã từng hỏi qua Đan Đức Toàn, nhân số tăng lữ trong kinh trong danh sách đăng ký. Từ mười năm trước bắt đầu tính, nhân số đăng ký chừng hơn sáu ngàn người.”


“Nhưng số người ở trong miếu của Pháp Hoa tự và Chung Sơn tự, hơn hai trăm người, còn dư lại đều là lưu động.”


Thái Trác Như gật đầu, “Độ khó này quá lớn, đồng dạng là biển rộng tìm kim.”


Những thứ này, kỳ thực Đỗ Cửu Ngôn đều nghĩ qua, mỗi con đường đều bị chặn cứng, “Nên, ta mới nói lúc này nhìn chằm chằm đầu mối bánh nướng này để thăm dò.”


“Tra đầu mối bánh nướng này, không cần nhiều người như vậy.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Bả Tử: “Ta trái lại muốn hỏi ngươi, ngươi có muốn tạm thời đi phủ nha làm bộ khoái một đoạn thời gian hay không? Nếu như Ngô đại nhân tiền nhiệm, ngươi cũng có thể giúp hắn một chút.”


Bả Tử hỏi: “Hắn cần giúp một tay không?”


“Ta cho rằng cần, bên cạnh hắn chỉ có hai vị phụ tá, nhưng hiển nhiên trình độ không cao lắm. Ngươi ở phủ nha, một mặt là có chuyện làm, về phương diện khác, phủ nha có động tĩnh gì, chúng ta cũng có thể sớm một chút biết.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tự ngươi suy nghĩ, không muốn đi thì không đi.”


Bả Tử không nói là có đi không, nói: “Chờ gặp Ngô đại nhân hỏi ý của hắn một chút, nếu hắn cần ta hỗ trợ, ta không ngại đi phủ nha mấy tháng.”


“Được.” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vụ án này hiện nay không cần rất nhiều người, một mình ta có thể làm được.”


Quế vương nói: “Ta rất rảnh rỗi, ta cùng ngươi.”


“Vương gia, gần đây thái hậu nương nương và Tĩnh Ninh hầu gia không có nói chuyện tìm vương phi cho người, có phải đang nhịn đại chiêu hay không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Tùy tiện đi, binh đến tướng chặn.” Quế vương cười híp mắt nói: “Ngươi yên tâm, trừ ngươi ra ai ta cũng sẽ không cần.”


Đỗ Cửu Ngôn chưa kịp giở mặt, Thái Trác Như đã nâng ly cắt đứt lời của Quế vương, mời rượu.


Bookwaves.com.vn

“Đơn phương tình nguyện.” Bả Tử không khách khí chút nào nói.


“Uống rượu, không nói chuyện không có ích lợi gì.” Thái Trác Như nói.


Quế vương mị mắt nhìn hai người, cười lạnh nói: “Tiểu nhân âm hiểm, nhìn chằm chằm tức phụ của người khác, các ngươi không ngại. sao”


“Tức phụ?” Thái Trác Như nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, trong ánh mắt mang theo hỏi.


Trước đây Quế vương không có nói Đỗ Cửu Ngôn như vậy.



Cái gì đổi giọng gọi tức phụ, vì sao gọi tức phụ?


Nhất định là lúc đi Trường Sinh đảo xảy ra chuyện gì rồi, hắn luôn cảm giác Quế vương, và Bả Tử đã biết cái gì!


“Ta thích gọi gì thì chính là cái đó, ngươi quản rộng nhỉ!” Quế vương trừng Thái Trác Như một mắt.


Đỗ Cửu Ngôn trừng Quế vương một mắt, Thái Trác Như thông minh biết bao, tâm tư cũng tỉ mĩ, nói mấy câu không đúng, hắn có thể phát hiện ra được. . .


Không phải cố ý muốn gạt hắn, chính là không muốn để cho nhiều người hơn biết nàng là nữ nhân.


Ảnh hưởng khí khái làm nam tử của nàng ở trong mắt người khác.


“Ăn cơm!” Đỗ Cửu Ngôn gõ bàn, “Không nên không có việc gì tập trung đề tài trên người ta, ta cũng không phải người chết. Các huynh đệ, làm nam nhân, mục tiêu phải rộng lớn, đường nhìn phải rộng lại lâu dài.”


“Nhắc tới, ” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Cố Thanh Sơn, “Tạ công công ngày hôm nay tiến cung chưa? Về chuyện tiến cử nữ tính, hắn làm xong chưa?”


Cố Thanh Sơn cũng quan tâm cũng chuyện này, trả lời: “Hắn sáng sớm đã tiến cung, nhưng làm sao thì còn không rõ ràng lắm.”


“Có cần tổ chức một buổi lễ hẹn hò hay không?” Đỗ Cửu Ngôn cảm giác mình như một vị mẫu thân cấp thiết hy vọng hài tử thành thân, “Tựa hồ có chú quá kinh thế hãi tục, vẫn là quên đi.”


Nàng lầu bầu, ngoại trừ Cố Thanh Sơn tương đối quan tâm chuyện này, ba người còn lại kỳ thực cũng rất quan tâm, đây là vấn đề duy nhất bọn họ sẽ vì đối phương suy tính.


Giải quyết hôn sự của đối phương, chính là vứt bỏ trở ngại trước mặt mình.


Mặc kệ giải quyết đối phương là ai, phản chính có thể giải quyết một thì là một.


Bốn người ăn cơm xong trở lại vương phủ, củ cải nhỏ đang cùng Hoa Tử còn có Nháo nhi chơi chung với nhau, Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Chơi trò gì đó?”


“Oản tù tì, ” củ cải nhỏ nói: “Người thua sẽ mất một cục kẹo.”


Đỗ Cửu Ngôn ồ một tiếng, “Thời gian không còn sớm, chơi chút nữa lập tức đi ngủ.” Lúc nói chuyện tự trở về, Quế vương tặc hề hề theo sát nàng trở về, Đỗ Cửu Ngôn chặn cửa, “Triệu Đỉnh, không nên không có việc gì tới phòng ta, như tên lưu manh, như vậy ta sẽ khinh bỉ ngươi.”


“Thỉnh thoả thích khinh bỉ ta.” Quế vương đẩy cửa ra, cười hì hì nói: “Chúng ta oản tù tì, chơi với ta mười lần, ta đi.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không chơi.”



“Nàng không chơi ta sẽ không đi.” Quế vương ăn vạ ngồi xuống, “Nàng tự lựa chọn đi.”


Vô lại a! Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống đối diện hắn, “Chơi thế nào?”


Quế vương nói: “Chơi oản tù tì, ta thắng hôn nàng một cái, ngươi thắng hôn ta một cái.”


Đỗ Cửu Ngôn khinh bỉ nhìn hắn, “Ta thắng, tát ngươi một cái!”


“Ác như vậy?” Quế vương sờ sờ mặt, nghĩ đến hôn hôn, quyết định từ bỏ mặt mình, “Được!”


Quế vương chỉa về phía mặt của nàng, “Ta không muốn hôn da mặt, ta muốn hôn da thật!”


“Ngươi thắng ta mới nói.” Đỗ Cửu Ngôn không muốn để ý đến hắn, “Đêm nay ta muốn danh chính ngôn thuận đánh ngươi thành đầu heo.”


Quế vương xoa xoa tay, “Nào!”


“Ngươi nhất định phải chết!” Đỗ Cửu Ngôn vỗ bàn.


Hai người ra quyền, Quế vương thua!


“Tiểu yêu tinh, ” Đỗ Cửu Ngôn cười hắc hắc, “Một hồi ngươi sẽ biến thành heo tinh!”


Quế vương đưa má trái qua, hào sảng nói: “Đánh!”


Đỗ Cửu Ngôn ha ha nở nụ cười, trái lại không đánh, hai bên cùng nhau kéo mặt của hắn, Quế vương gào khóc hô, “Đau, còn không bằng đánh.”


“Tiếp tục!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Bookwaves.com.vn

Ra quyền, Quế vương thua!


Đỗ Cửu Ngôn quả thực muốn cười ngạo. Quế vương u oán nhìn nàng, ném cho nàng một ánh mắt, “Nhẹ chút.”


“Không có khả năng!” Đỗ Cửu Ngôn kéo da mặt của hắn, đau ánh mắt của Quế vương ướt sũng nhìn nàng, ngực của Đỗ Cửu Ngôn rung động, buông lỏng tay, cả giận nói: “Chớ sắc dụ, làm người cho tốt!”


Quế vương xoa mặt, vén tay áo lên đứng lên, một cước dẫm lên băng ghế, “Tiếp!”


“Tiếp!” Đỗ Cửu Ngôn cũng dẫm trên cái băng, vén tay áo.


Ra quyền, thế hoà.


Lại ra, Đỗ Cửu Ngôn thua!


“Ha ha, ” Quế vương cười to, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, “Lúc này tới ta.”



“Làm người cho tốt a!” Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn run lên, đưa má trái của mình cho hắn, “Ta là một người không chơi nổi, rất dễ dàng giở mặt.”


Quế vương lắc đầu, “Giờ này khắc này, ta không làm người, ta muốn làm cầm thú.”


Hắn kéo da mặt của Đỗ Cửu Ngôn, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết tinh xảo của nàng, một tay nâng cố định.


Mặt của Đỗ Cửu Ngôn bị hắn chen phồng lên, chu mỏ.


“Triệu Đỉnh, ngươi không nên quá phận a, chỉ có thể hôn mặt, không thôi ta trở mặt.” Nàng vỗ tay của Quế vương, Quế vương căn bản không cho nàng cơ hội, dán qua đây chuẩn xác không có lầm hôn ở trên môi.


Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt, dùng sức đẩy hắn.


Khí lực căn bản không có lớn như hắn, không để ý đã bị hắn đè lên trên bàn.


Hôn kịch liệt, như đi trong sa mạc nửa năm đột nhiên nhìn thấy nước trong, hận không thể một hơi thở uống cạn hết toàn bộ hồ.


Đỗ Cửu Ngôn thở phì phò, vô lực bị hắn quấn.


Dị thường hối hận, chơi cái trò này với hắn.


“Ngôn Ngôn, ” Quế vương buông nàng ra, ghé vào trên người nàng cọ cổ, “Tức phụ nhi. . .”


Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn, “Đứng, đứng lên!”


“Không muốn đứng!”


“Eo của tiểu gia, sắp gãy, gãy rồi!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương vội vàng đứng lên, đỡ hông của nàng giúp nàng đứng lên, Đỗ Cửu Ngôn chống tay xoa xoa của hắn, “Lấy móng heo của ngươi ra!”


“Ta sai rồi, đợi lát nữa trực tiếp đè lên trên giường.” Quế vương xoa thắt lưng cho nàng, vừa quay đầu lại nhìn mặt của nàng, đôi môi của nàng sưng lên, hình dạng đặc biệt khả ái, hắn tép tép miệng chưa thỏa mãn, “Không bằng nàng nhịn đau một chút, chúng ta tiếp tục?”


Đỗ Cửu Ngôn bị tức nở nụ cười, lạnh buốt nói: “Ngươi cho rằng lấy thông minh tài trí của ta, còn có thể cùng ngươi chơi loại trò chơi ấu trĩ này sao?”


“Có thể!” Quế vương nói.


—— lời nói ngoài ——


Mị lực bảng cái này lễ bái vẫn có thể bảo trụ, cho nên muốn trứ lười biếng không tăng thêm. Nhưng gặp các ngươi vé tháng cà cà, ta không bằng gia lưỡng chương thẹn trong lòng buổi tối không ngủ ngon.

Ngẫm lại, vẫn là gia lưỡng chương.

Cảm giác thân thể bị móc sạch.

Bị móc sạch thân thể ta, thứ bảy quy củ cũ, chín giờ rưỡi canh tân!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận