Q1 – CHƯƠNG 547: TỒN TẠI KHÁCH QUAN
Dịch giả: Luna Wong
“Tốc tốc tiêu thất ở trước mắt ta, ” Đỗ Cửu Ngôn xoa thắt lưng, môi cũng đau rát.
Quế vương nói: “Chơi nữa một lần.”
“Chơi nữa ta không phải là kéo, ta thực sự tát a!” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương bất cứ giá nào, “Tát, tát mạnh vào.”
“Không muốn để ý ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn ra ngoài, “Đi, đi. Xem như ngày hôm nay ta không may!”
Quế vương không đi, chỉa về phía hông của nàng, “Vậy không chơi, ta nên chịu trách nhiệm cho sai lầm ta phạm phải, ta xoa xoa cho nàng.”
“Không cần!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chỉ cần nhìn không thấy ngươi, thắt lưng của ta sẽ tự động khang phục.”
Vì sao nàng luôn cùng hắn làm chuyện ngu xuẩn vậy.
Chỉ số thông minh, thật là lần nữa bị kéo thấp, chẳng lẽ là bởi vì ở cùng Quế vương, nên gần mực thì đen, cũng trở nên càng ngày càng đần?
Nhất định là như vậy.
“Đang nghĩ tại sao bản thân lại biến thành đần?” Quế vương hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn không để ý tới hắn.
“Bởi vì nàng thích ta a, ” Quế vương nói: “Lúc thích một người, là sẽ làm chuyện ngu xuẩn, tỷ như ta.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không, ngươi vẫn luôn ngu xuẩn, mà ta, là bị ngươi ảnh hưởng.”
“Trước đây nàng cũng không có bị ta ảnh hưởng.” Quế vương lại gần, “Ngôn Ngôn, nàng phải nhìn thẳng vào nội tâm của mình, trong lòng của nàng có ta, đồng thời đã rất thích ta.”
Đỗ Cửu Ngôn phun ra một ngụm trọc khí, “Vương gia, ta nhất định phải nhắc nhở người một trọng điểm.”
“Nói, ta nghe.” Quế vương nói.
“Về vấn đề hôn nhân tình yêu của ta ngươi, trong ngăn cách này, cũng không phải là ta có thích ngươi hay không, mà là, ta đối với chuyện thích ngươi, cùng ta đối với công việc yêu thích hiện nay sinh hoạt cùng với quy hoạch có điều xung đột, mà sau khi xung đột, ta rất quả quyết sẽ bỏ ngươi.”
“Hiểu chứ?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Nhãn tình của Quế vương sáng lên, “Như vậy, nếu như không có xung đột thì sao, có phải nàng sẽ không từ bỏ ta hay không?”
“Không, xung đột này là tồn tại khách quan. Không có cái sau, cũng sẽ không tồn tại ta ngươi quen biết. Đây theo ngươi mà nói thì đó là vấn đề lựa chọn, nhưng ở chỗ của ta, từ vừa mới bắt đầu sẽ không có lựa chọn, bởi vì so hai cái, phân lượng phải không đối lập.”
“Nàng đang khích lệ ta càng thêm nỗ lực, để tình yêu của ta đối với nàng, phân lượng lại nặng thêm chút.” Quế vương khẳng định nói.
Đỗ Cửu Ngôn bị đánh bại, “Ngươi làm sao cho ra kết luận này?”
Quế vương dùng lời của nàng hỏi nàng: “Theo ý của nàng ta kết luận là cần logic và suy đoán, nhưng ở chỗ này của ta cũng không có, ta không cần lựa chọn và suy tính, bởi vì lòng của ta tự động chọn làm như vậy.”
“Gánh phải không.” Đỗ Cửu Ngôn đỡ thắt lưng, một cước đạp ở trên cái băng, hoành mi lãnh đối, “Như vậy, ngày hôm nay chúng ta thảo luận về chuyện này, cho ra một thị phi đúng sai.”
Quế vương xua tay, “Ta yêu nàng, là phân không ra thị phi trắng đen.”
Đỗ Cửu Ngôn sửng sốt một chút.
“Ngôn Ngôn, loại chuyện tình yêu này chỉ có toàn bộ và không có, ta yêu nàng, chính là yêu nàng, lúc nàng là nam nhân ta nguyện ý làm đoạn tụ, lúc nàng là nữ nhân, ta chính là muốn ngủ với nàng. Đây rất đơn giản, dù là nàng thông minh đi nữa, thảo luận ba ngày ba đêm, cũng sẽ không có câu trả lời.”
“Nên, nàng phải học tập ta, chỉ hỏi lòng, không nên suy tính được mất.”
Đỗ Cửu Ngôn bị hắn nói sửng sốt một chút, hơn nửa ngày thở dài nói: “Được a, ngươi nói tình yêu này thuần túy như thế, nói ta đều không lời chống đở.”
“Dụng tâm đối xử là được rồi.” Một tay của Quế vương để ở ngực của nàng, “Hỏi nơi này một chút, có ta hay không.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn lướt qua tay hắn, lại nhìn hắn, giơ quả đấm, “Ta cho rằng cùng ngươi, ta chỉ hỏi nắm tay tương đối hợp.”
“Lấy tay bẩn thỉu của ngươi ra!”
Quế vương hừ một tiếng, “Keo kiệt. Không có gì cả, còn không cho sờ.”
“Ngươi lặp lại lần nữa?” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào hắn, Quế vương lập tức đổi giọng, “Có, có, cơ bắp rất lớn.”
Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn một mắt.
Bookwaves.com.vn
“Ngươi, có thể đi rồi.” Nàng đẩy hắn, “Tốc tốc tiêu thất trước mắt ta, ta muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai tra án.”
Quế vương nói: “Được rồi, phản chính ngày hôm nay cũng nhận được đáp án ta mong muốn.”
“Ngươi được đáp án gì?” Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn ra ngoài.
Quế vương nói: “Trong lòng nàng có ta, chỉ là đối với nàng tạm thời còn không quan trọng bằng tụng sư mà thôi. Đây không phải vấn đề, ngày nào đó chúng ta thực tế diễn luyện bảy mươi hai thức, phân lượng của ta như vậy đủ rồi.”
Ba!
Cửa đóng lại.
Quế vương sờ sờ mũi bị đụng đau, nhỏ giọng nói: “Ngôn Ngôn, bắt đầu từ ngày mai, ta muốn tiến hành kế hoạch của ta.”
“Đó là kế hoạch quỷ gì.” Đỗ Cửu Ngôn cách cửa hỏi.
“Mỗi ngày hôn một cái, ” Quế vương nói: “Vô luận trời mưa bão tố, đều phải có.”
Đỗ Cửu Ngôn ở cửa quát: “Lăn, lăn cho êm!”
Quế vương bĩu môi, đi sát vách gõ cửa, “Nhi tử, mở cửa.”
“Ngủ rồi, nghĩa phụ!” Củ cải nhỏ nói.
Quế vương nói: “Ngươi không mở cửa, ta ngủ cách vách ngươi.”
Cửa mở, củ cải nhỏ đứng ở cửa nhìn Quế vương, “Nghĩa phụ, người lại muốn kể chuyện ma cho ta nghe sao?”
“Cũng không phải, đêm nay ta đến ngủ với ngươi, chúng ta câu thông tình phụ tử một chút.” Quế vương đại lạt lạt vào cửa, “Ta ngủ bên ngoài, ngươi ngủ bên trong.”
Củ cải nhỏ nhìn Quế vương không nói lời nào.
“Ta bù đắp tình thương của cha, ngươi hẳn là cảm động.” Quế vương nói.
Củ cải nhỏ lắc đầu, “Lúc ta cần nhất, người không có cho ta, hiện tại ta không cần.”
“Người bù đắp, chính là mưa trên bàn thạch, không thấm được.” Củ cải nhỏ dẩu cái mông bò lên trên giường, nằm thành một chữ đại, chiếm toàn bộ giường.
Quế vương đẩy hắn, “Ngươi tiếp thu không là một chuyện, ta bù đắp không là chuyện khác.”
“Đây là vấn đề thái độ.” Quế vương nói: “Ta có thể cho phép thái độ của ngươi không tốt, thế nhưng ta phải cố gắng bày rõ thái độ của ta.”
Quế vương ôm cổ củ cải nhỏ, “Ngủ.”
Củ cải nhỏ ghét bỏ không ngớt.
Hai người nháo một lúc lâu, thực sự không chống cự nổi đều ngủ mất, ngày thứ hai trời vừa sáng, Quế vương bị nháo tỉnh.
Vừa mở ra mắt, liền thấy một cái chân mập đang đặt ở mũi và trên miệng hắn, vẻ mặt hắn kinh hãi đẩy chân ra ngồi dậy, “Tiểu hài tử gì đâu, ngủ cũng không thể ngủ cho ngoan.”
Lúc nói chuyện, xoa mũi mở rộng cửa muốn đi, suy nghĩ một chút lại quay đầu lại đặt củ cải nhỏ nằm thẳng lại, đắp kín chăn đi.
Củ cải nhỏ bưng chăn khanh khách cười.
Thúi chết ngươi!
Đỗ Cửu Ngôn ngủ không được ngon giấc, vừa mở cửa liền thấy Quế vương đang bưng cơm sáng đứng ở cửa, nàng ngáp một cái, nói: “Sáng sớm, người lại làm cái gì?”
“Ăn điểm tâm, ” Quế vương vào cửa, nói: “Tối hôm qua ngủ có ngon hay không, có mơ thấy ta hay không?”
Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống trước bàn, “Vương gia, người bưng cơm sáng tới, ta hoài nghi hạ mông hãn dược.”
“Sáng sớm không thành vấn đề, buổi tối sẽ không bảo đảm.” Quế vương đưa cháo cho nàng, “Có muốn ta đút nàng hay không?”
Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt hắn, vùi đầu ăn cháo, vô tình nói: “Ngày hôm nay ta chuẩn bị đi thăm dò bánh nướng.”
“Tối hôm qua ngủ không ngon, mãn nhãn đều buồn ngủ.” Quế vương hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Nói chuyện phiếm với ngươi xong, ta chăm chú suy tư lòng một chút, tịnh môn tự vấn lòng, ta có thích ngươi hay không.”
Quế vương nói: “Không cần hỏi, ta rất khẳng định.”
Đỗ Cửu Ngôn liếc hắn một mắt, “Vì hỏi rõ, ta phải suy nghĩ một chút tình huống nếu như ngươi chết.”
Quế vương gật đầu, “Sau đó thì sao? Đau nhức toàn nội tâm?”
Đỗ Cửu Ngôn khổ não nói: “Vì vậy ta nghĩ tất cả khả năng bị hại và tử vong tự nhiên một lần. Lại không cách nào ức chế suy nghĩ khả năng ngươi bị ai sát hại, ta truy tra hung thủ thế nào.”
Bookwaves.com.vn
Khóe miệng của Quế vương run lên.
“Cho ra một cái kết luận.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta có thể là một thần bộ, dù là bây giờ không phải, tương lai cũng phải.”
Quế vương không muốn nói chuyện với nàng, vùi đầu ăn điểm tâm.
Đỗ Cửu Ngôn rất mệt, tùy tiện ăn vài miếng thả chén, “Vương gia, căn cứ vào biểu hiện tối hôm qua của người, môi ta lúc này còn đang đau đớn, nửa ngày ta đây muốn tuyệt giao với ngươi, ngươ bận chuyện của ngươi đi, ta đi tra bánh nướng.”
Nàng nói chuyện, chắp tay không nhanh không chậm đi.
Quế vương nói lầm bầm hai tiếng, đứng dậy vào trong cung.
Đỗ Cửu Ngôn lần thứ hai đi tìm Điếu Đại, hỏi: “Bánh nướng lúc đó ngươi có xem chưa?”
“Xem rồi, là một khối bánh nướng rất nhỏ, còn lại phân nửa.” Điếu Đại nói.
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Là cắn còn dư, hay là xé ra còn dư?”
Điếu Đại không có chú ý, trên thực tế trong hồ sơ cũng không có ghi lại. Hắn khổ tưởng một hồi, nói: “Chắc là cắn. . . đúng, là cắn qua nửa khối.”
“Được, cảm tạ!”
Đỗ Cửu Ngôn ra phủ nha, dọc theo đường đi đều đang suy tư nửa khối bánh nướng. Người bị hại ở dưới dạng tình huống gì, sẽ nhét một chút bánh nướng còn dư lại như vậy vào trong túi của mình?
Người bình thường, không phù hợp lẽ thường.
Nàng đứng ở ven đường quan sát người đi đường, muôn hình muôn vẻ cả trai lẫn gái kinh qua trước mặt nàng.
“Đỗ tiên sinh, người ở chỗ này chờ vương gia sao?” Phạm lão tứ gánh gánh đồ chơi làm bằng đường dừng lại, tiện tay cầm hai món đồ chơi làm bằng đường, một đôi nam tử dung mạo tuấn tú, “Cho người và vương gia ăn.”
Đỗ Cửu Ngôn nhận đồ chơi làm bằng đường nói lời cảm tạ, nói: “Buôn bán của người tốt chứ?”
“Khí trời ấm áp, trên đường tiểu hài tử nhiều một chút, làm ăn tốt hơn mùa đông.” Phạm lão tứ nói: “Đỗ tiên sinh, Đỗ tiểu công tử sao lại không ra ngoài chơi?”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hắn rất ít đi bộ trên đường phố.”
Ý của củ cải nhỏ, đi bộ trên đường phố sẽ dùng tiền, nên hắn thông thường sẽ không đi bộ.
Tôn chỉ của hắn chính là, không ra khỏi cửa cũng không cần dùng tiền.
“Ta cho người một tờ giấy, đồ chơi làm bằng đường người không ăn hết dùng giấy túi đựng.” Phạm lão tứ cho nàng hai tấm da trâu chỉ, cười nói: “Vậy người tiếp tục chờ, ta đi.”
Đỗ Cửu Ngôn tiếp nhận giấy, phất phất tay, nói: “Chúc người sinh ý thịnh vượng.”
Phạm lão tứ đáp lời vâng, cười đi.
Đỗ Cửu Ngôn nhìn chằm chằm giấy trong tay, trước mắt sáng ngời!
Nàng rốt cuộc hiểu, nửa khối bánh nướng kia không đúng ở đâu rồi.
Không phải cắn hay xé, mà là không có tờ giấy này.
Ngày hôm qua lúc nàng mua bánh nướng, Thôi Xảo chỉ dùng giấy để bọc, bọn họ ăn xong bánh nướng cố ý tìm một chỗ ném giấy.
Nhưng người chết chỉ là bỏ bánh nướng vào trong túi.
Vì sao không cần bọc giấy đựng? Đây không phù hợp lẽ thường.
Trên tay có giấy, tiện tay bọc lại bỏ vào trong túi, vì sao tùy ý bỏ vào?
Giải thích duy nhất, nửa khối bánh nướng này, rất có thể là người chết trước khi chết, lưu đầu mối, hoặc là nói, người chết ăn bánh nướng căn bản không dùng giấy túi, hắn và Thôi Xảo rất quen, tiện tay lấy một khối bánh nướng ăn nửa một nửa bỏ vào trong túi.
Ý không ở bánh nướng, ở người.
Đỗ Cửu Ngôn ăn đồ chơi làm bằng đường, đi Tỳ Bà hạng.
(Luna: Haha, lúc đầu nói bà Xảo đẹp trong đầu ta đã xuất hiện 2 tình huống mà không dám nói, edit đến đây đột nhiên có tự tin nói ra. Một, bả giống bà ở cái án thi bài chứng tụng sư, ngoại tình giết chồng. Hai, vợ chồng bà này giết người tham sắc đẹp của bả. Mà ta nghiên về cái 2 hơn, vì truyện này thấy tình tiết của từng vụ án không trùng lập)