Đại Tụng Sư


Q1- CHƯƠNG 550: NGỘ THƯƠNG NGOÀI Ý


Dịch giả: Luna Wong


“Lá gan bình phục rồi, đã trở về?” Đỗ Cửu Ngôn ở nội viện vương phủ đụng phải Mao đạo sĩ.


Mao đạo sĩ xoa xoa mũi, lầu bầu nói: “Nam tốt không đấu với nữ!”


“Ngươi có nghe hay không?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương, “Sau khi ngươi chia sẻ bí mật với hắn xong, hắn chạy đi cười nhạo ta, bị ta đánh cho một trận xong ra ngoài né vài ngày, hiện tại lá gan mập chắc rồi trở về, xuất khẩu chính là nói như vậy.”


“Nam tốt không đấu với nữ?” Đỗ Cửu Ngôn cười lạnh một tiếng, “Ai viết lời kịch cho ngươi, cho ngươi ngang như vậy?”


Mao đạo sĩ cứng cổ nói: “Bần đạo không nói với ngươi, bần đạo quay về ngủ.”


“Vương gia, đánh hắn!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương gật đầu, “Được!”


Dứt lời, đi tới đè Mao đạo sĩ đánh một trận, Mao đạo sĩ khổ ha ha ngồi chồm hổm dưới đất nhìn hai người, “Bần đạo trêu ai ghẹo ai, vết thương cũ chưa lành lại thêm thương mới.”


“Thực sự khổ cực.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu là bí mật của ta bị lan truyền ra, ta lập tức giúp ngươi mọc cánh thành tiên thăng tiên.”


Nàng nói chuyện liền đi, Quế vương đá đá hài của Mao đạo sĩ, thấp giọng nói: “Ngươi ăn no rửng mỡ phải không, cái gì nam tốt không đấu với nữ, ngươi đây là chọc đánh.”


“Ta nháo không lại đánh không lại, thật mất mặt biết bao.” Mao đạo sĩ lầu bầu nói: “Nói lời làm bậc thang cho mình xuống cũng không được sao.”


Quế vương nói: “Ta cũng không có bậc thang, ngươi muốn bậc thang gì. Muốn chết thì nói một tiếng, chúng ta thành toàn ngươi.”


“Tạm thời không muốn thăng tiên, ” Mao đạo sĩ nói chuyện, xoa cái mông mới vừa rồi bị đá đau, “Vương gia, nghe nói các ngươi lại nhận vụ án? Người chết là một đạo sĩ?”


Quế vương xua tay, “Người chết không có đầu, Cửu Ngôn suy đoán đối phương có thể là một đạo sĩ hoặc hòa thượng.”


“Vậy chắc chắn sẽ không phải đạo sĩ, người tu đạo chúng ta, đều là thành thật bản phận.”


Quế vương khinh bỉ nói: “Lời này ngươi đi nói với Viên Chân đại sự đi.”


“Nói thì nói, bần đạo cũng không sợ hắn.”


Quế vương không cùng hắn nhiều lời, “Đừng làm trở ngại ta, ta còn có đại sự chưa làm.”



“Đã trễ thế này còn đại sự gì?” Trong lòng Mao đạo sĩ vòng vo chuyển, nhất thời nghĩ tới điều gì, vẻ mặt hèn mọn xích tới, “Aha, vương gia người không phải là. . . Ngủ chung?”


Quế vương đuổi theo Đỗ Cửu Ngôn, Mao đạo sĩ theo Quế vương.


“Nghĩ đẹp quá, tay cũng không cho nắm.” Quế vương nói chuyện, lại dừng lại lòng tin mười phần, “Bất quá, cách ngày đó không xa.”


Lúc nói chuyện, chạy đuổi theo Đỗ Cửu Ngôn.


Vừa chạy vài bước, liền thấy phía trước viện tử của Đỗ Cửu Ngôn, có một người đứng.


“Cửu Ngôn ngủ.” Bả Tử ôm kiếm, như một pho tượng môn thần, diện vô biểu tình, “Vương gia cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi.”


Quế vương nói: “Muốn đánh nhau? Đến đây!”


Mỗi người một câu nói, đang nói chưa rơi, hai người đã động thủ.


Quyền cước giống như huyễn ảnh, cát bay đá chạy bẻ gãy nghiền nát, đến cây cỏ đầu tường đều bị đứt, run rẩy rơi trên mặt đất.


“Cha a, ” củ cải nhỏ đứng ở cửa, “Đánh nhau rồi.”


Đỗ Cửu Ngôn mở cửa, giũ tóc còn ướt, khoác một cái áo khoác, trong tay còn cầm khăn, hiển nhiên mới vừa rồi là đang tắm.


“Ngõa Tứ thiếu người biểu diễn, ” Đỗ Cửu Ngôn cầm quần áo mặc, hai ba bước chạy tới, quát: “Ngày mai ta mua vé, nhất định kiếm bồn mãn bát mãn.”


Quế vương và Bả Tử đều dừng lại, cục gạch đầu tường cũng lộp bộp một tiếng, rơi xuống một góc.


“Tắm rửa?” Quế vương đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, tóc nàng còn ướt dính vào trên má trắng nỏn, cái cổ thon dài, xương quai xanh như ẩn như hiện ở trong cổ áo, trừng mắt thụ nhãn nhìn bọn hắn chằm chằm, thiếu lạnh lùng nghiêm nghị và cà lơ phất phơ vào ban ngày, lúc này nàng xinh đẹp lại quyến rũ.


Đẹp quá!


Trong lòng Quế vương lay động, hận không thể tiến lên gánh nàng đi.


“Sắc trời không còn sớm, đều nghỉ ngơi đi.” Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía hai vị chắp tay, “Cáo từ, cáo từ!”


Bả Tử quét nàng một mắt, rũ đôi mắt, khẽ gật đầu nói: “Ân, ngươi sớm nghỉ ngơi.” Lúc nói chuyện, quay đầu nhìn Quế vương, “Vương gia, đi thôi!”


bookwaves.com.vn

Quế vương trừng hắn. Đã nói lúc đầu rất tốt mà đột nhiên xuất hiện cửa, nguyên lai là biết Đỗ Cửu Ngôn ở bên trong tắm rửa.


“Ngươi đây là lòng tiểu nhân độ quân tử chi phúc!” Quế vương cả giận nói: “Bổn vương là người như vậy sao?”



Bả Tử nói: “Nếu ngươi không có cách nghĩ không an phận, lúc này cần gì phải tức giận.”


“Làm quân tử bị động, và làm quân tử chủ động là bất đồng.” Quế vương nói: “Ngươi lợi hại, lấy ta ra làm nổi bật ngươi, ngươi cũng rất quân tử?”


Bả Tử nói: “Bởi vì ta vô cầu, nên ta không muốn. Vương gia là như vậy?”


“Ngươi cầu hay không không có quan hệ gì với ta, Đỗ Cửu Ngôn là của ta, nàng sinh là của ta. . . Ta sinh là người của nàng, chết là quỷ của nàng.” Quế vương nói: “Quản ngươi cầu hay không, ngươi cầu cũng không cầu được.”


Bả Tử nói: “Vương gia, sớm an giấc đi.”


Ngày hôm nay Quế vương chưa hôn, không cam lòng, lúc này thấy bộ dáng này của Đỗ Cửu Ngôn, tâm tình chập chờn trảo tâm cong phế khó chịu.


“Muốn bồi nhi tử ta ngủ, kể chuyện cho hắn nghe trước khi ngủ.” Quế vương nói.


Bả Tử ngăn cửa, đang muốn nói, bỗng nhiên có người thất hồn lạc phách hô: “Cửu. . . Cửu Ngôn?”


Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn cấp tốc run run, cứng đờ nhìn phía cửa, Thái Trác Như từ trong ám ảnh đi ra, mặt đỏ lên giống như trái táo chín mùi, kinh hãi lại ngượng ngùng nhìn nàng.


“Hi, chào buổi tối.” Đỗ Cửu Ngôn phất phất khăn trong tay, vừa cảm thấy không đúng, thu khăn, rất ổn trọng long long áo, “Trễ như thế còn chưa ngủ a.”


Thái Trác Như choáng váng đầu, tim đập, lại nhảy lên cổ họng, nhảy lên bên lỗ tai, thùng thùng thùng, đụng hắn tâm thần cụ loạn.


Dung mạo, thân hình và tư thái. . .


Đỗ Cửu Ngôn thật là nữ nhân!


Thái Trác Như không dám tin tưởng, kinh giác tay của mình đều đang run.


Hắn đang muốn nói, bỗng nhiên hai chân bay lên không, không đợi hắn phản ứng kịp, Quế vương và Bả Tử đã mỗi người một bên, kéo hắn đi, “Không sớm nữa, sớm trở về nghỉ ngơi đi.”


“Ân, sắc trời ám hỗn độn không rõ!” Bả Tử nói.


“Cửu Ngôn, ” Thái Trác Như suy yếu hô một tiếng.


Công phu đảo mắt, bị Bả Tử và Quế vương gánh ra ngoài.


Đỗ Cửu Ngôn yên đầu đạp não trở về, củ cải nhỏ chạy tới ôm nàng, “Đừng thương tâm, bọn họ đều sẽ không nói.”


“Ai, ” củ cải nhỏ ngồi xổm xuống ôm nhi tử, “Ta phải dùng diện mục gì, đối mặt với A Như a.”



Củ cải nhỏ vỗ sau lưng của Đỗ Cửu Ngôn, ôn nhu nói: “Không có việc gì, Thái thúc thúc sẽ trốn trước, có thể chừng mấy ngày ngươi cũng không thấy được hắn.”


“Vì sao?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn nhi tử, củ cải nhỏ nói: “Nương, người vẫn là không hiểu tâm tư của nam nhân.”


Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt, nhi tử nàng lúc nào hiểu?


“Bởi vì Thái thúc thúc bỉ càng xấu hổ hơn người aa.” Củ cải nhỏ thấp giọng nói: “Trên đời này kỳ thực không bao nhiêu người có da mặt có thể so được với người.”


Đỗ Cửu Ngôn suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Cũng đúng.”


“Quên đi, ngủ đi, phản chính là Thái thúc thúc của ngươi xấu hổ, không phải xấu hổ ta.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mệt nhọc!”


Củ cải nhỏ theo sát nàng vào phòng, Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại nhìn hắn, “Làm gì?”


“Ta có loại cảm giác, ” củ cải nhỏ nói: “Một hồi nghĩa phụ còn có thể trở về.”


Đỗ Cửu Ngôn dựng thẳng một ngón tay cái lên, “Hài nhi của ta thông minh.”


Lúc nói chuyện, mẫu tử hai người kéo bàn bàn qua đây chặn cửa, tắt đèn ngủ.


bookwaves.com.vn

Quế vương một đêm không có tới, bởi vì hắn phải đề phòng Thái Trác Như.


Thái Trác Như đang cầm thư, ngồi ở trước bàn đọc sách, một chữ cũng không nhìn thấy, trước mắt hoảng động đều là tình cảnh Đỗ Cửu Ngôn khoác tóc, tiếu sinh sinh đứng ở đó.


Vô luận như thế nào, hắn cũng không nghĩ ra, Đỗ Cửu Ngôn cường đại hơn bất luận kẻ nào, thật ra là nữ tử.


Nữ tử a. . .


Thái Trác Như lấy thư che mặt nở nụ cười, vấn đề khốn nhiễu lâu như vậy, vào giờ khắc này có được giải đáp.


Nguyên lai, tim của hắn đã sớm mau hơn đầu óc của hắn, mà nhận ra nàng là nữ tử.


“Làm sao bây giờ, ” Thái Trác Như ghé vào trên bàn, một lòng thùng thùng nhảy, “Trên đời này tại sao có thể có nữ tử như vậy?”


Nguyên bản Đỗ Cửu Ngôn là nam nhân , hắn còn có lý do nhắc nhở bản thân, thời khắc bảo trì khắc chế.


Nhưng là bây giờ, đến một chút cái chắn yếu ớt cuối cùng đều biến mất.


Trong thân thể có tiếng đang không ngừng khiếu hiêu, điên cuồng mà đụng chạm, lao tới, để hắn đầu hôn não phồng, chỉ muốn liếc nhìn nàng thêm một cái.


Làm cái gì, hắn cũng không biết.


Nhưng là, hắn lại không dám.


Vừa cao hứng lại hoảng loạn.



Sáng sớm ngày thứ hai, Đỗ Cửu Ngôn rửa mặt đi phòng khách ăn điểm tâm, Quế vương và Bả Tử còn có bốn người Tam Xích đường đều ở, duy chỉ không có Thái Trác Như.


“Thái công tử sớm như vậy phải đi tiệm cơm sao?” Đậu Vinh Hưng cảm thấy kỳ quái, “Hay là chưa có rời giường?”


Quế vương nói: “Trời chưa sang đã đi.”


Hắn nhìn chòng chọc hắn một đêm, hiện tại mệt chết đi được.


Quế vương ngẫm lại rất tức giận, trừng mắ Đỗ Cửu Ngôn một cái.


Đỗ Cửu Ngôn cũng trừng hắn. Có quan hệ gì với nàng, rõ ràng là ngươi và Bả Tử hai người ở cửa đánh nhau trêu chọc Thái Trác Như sang đây xem náo nhiệt.


Nếu hắn không tới xem, cũng sẽ không bị kinh sợ, không bị kinh hách cũng sẽ không tránh né.


“Ngày hôm qua có thu hoạch sao?” Chu Tiếu hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Thu hoạch rất lớn, vụ án này rất nhanh thì có thể kết thúc.”


“Nhanh như vậy?” Đậu Vinh Hưng nói: “Quả nhiên, vẫn là Cửu ca lợi hại nhất. Án tử người khác mấy năm đều không phá hết, người vừa ra tay ba ngày đã làm xong.”


Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói: “Khen tặng của ngươi ta nhận, mời ngươi đọc nhiều sách, lần sau khích lệ, từ ngữ có thể phong phú hơn chút.”


“Tốt, Cửu ca!”


Đỗ Cửu Ngôn thả đũa, “Các vị, ta đi.”


Quế vương và Bả Tử đều đứng dậy, Bả Tử nói: “Ta hẹn Ngô đại nhân gặp mặt, muốn đi phủ nha.”


“Ta vào trong cung chọn cung nữ.” Quế vương nói.


Hắn phải tốc tốc mang hết nữ nhân về.


Không thôi, một hai người đều cùng hắn đoạt Đỗ Cửu Ngôn.


Thực sự là phiền chết.


Ba người đi ra cửa, ban ngày Bả Tử không lo lắng Quế vương, cho nên liền sớm đi, Quế vương lại nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, cảnh cáo nói: “Không có việc gì đừng để bản thân quá ưu tú, bổn vương rất khổ cực.”


“Mị lực từ trong ra ngoài, không tự chủ được.” Đỗ Cửu Ngôn nói


Quế vương lầu bầu vài câu, đi.


Đỗ Cửu Ngôn đi Tỳ Bà hạng. Hết ý là, sạp bánh nướng của Thôi Xảo cũng không có bày, nàng có chút kỳ quái, gõ cửa nhà Thôi Xảo.


—— lời nói ngoài ——


Tảo! Hảo khốn, nhìn xong nữa ngủ một lát mà ba.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận