Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 561: LÀ TIN TỨC TỐT

Dịch giả: Luna Wong

“Ta cho rằng có chuyện để nói với ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn thật tò mò.

Huyền Ngô khấp khễnh đi tới, chấp tay đứng trong lan can, nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, lạnh lùng nói: “Đại Chu khai triều, bắt đầu từ tổ sư gia, liền quảng dương phật hiệu. Lão nạp ở Chung Sơn miếu đã có nửa cuộc đời, nội ngoại kinh thành không người không biết lão nạp.”

“Đây không phải là nội dung miệng ngươi thuật, xuất ra mấy chứng cứ chỉ tốt ở bề ngoài, có thể làm gì lão nạp.”

“Ngươi phải suy nghĩ kỹ, ảnh hưởng mang đến khi ngươi thẩm vấn lão nạp, thẩm vấn nhiều người xuất gia như vậy.”

Huyền Ngô niệm một câu a di đà phật, “Đỗ thí chủ, lão nạp chẳng biết nơi nào đắc tội ngươi, để ngươi dùng thủ đoạn như vậy, nói xấu lão nạp và nhiều tăng nhân như vậy, nhưng lão nạp ở chỗ này vẫn là khuyên nhủ ngươi một câu, phật hiệu vô biên, quay đầu lại là bờ.”

“Lời này nếu như đại sư khác nói, ta nhất định sẽ chăm chú thính chăm chú tìm hiểu. Ngươi nói, sao ta cảm thấy buồn cười như vậy.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi cũng biết, hôm nay ta ở trong miếu phát hiện cái gì không?”

Đầu lông mày của Huyền Ngô run lên, lập tức đoán được Đỗ Cửu Ngôn nhất định là phát hiện bí mật trong tượng phật.

Bởi vì trong toàn bộ miếu, chỉ có vậy mấy pho tượng phật có bí mật đáng nói.

“Cái gì?” Huyền Ngô hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thân tiên sinh và ta phát hiện mười cổ thi thể!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người xem, mười cổ thi thể người phải giải thích thế nào?”

Quả nhiên bị nàng phát hiện!

Vì sao chỉ nói thi thể?

Huyền Ngô nhất thời hiểu được, vàng bạc bên trong tượng phật còn dư lại, nhất định bị tiểu tử này tư nuốt.

Thật là độc ác.

Huyền Ngô nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, như một còn độc xà tùy thời nhi động, một lúc lâu hắn tỉnh táo lại, nói: “Tại sao có thể có thi thể, tượng phật này là khách hành hương đưa tới miếu!”

Hắn đầy mặt kinh ngạc, để Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy buồn cười.

Nàng hướng về phía các hòa thượng sau lưng Huyền Ngô hô: “Ta phát hiện trong tượng phật của các ngươi cất giấu thi thể nga, mười bốn pho tượng phật cư nhiên ẩn dấu mười cổ thi thể, thật sự là quá để kẻ khác chấn kinh.”

Nàng nói vừa rơi, các hòa thượng sau lưng Huyền Ngô nhất thời quá sợ hãi, nhưng lập tức lại đều tự tỉnh táo lại.

Lúc này không thể cố kỵ tiền tài bên trong.

Trước phải bảo trụ mệnh mới được.

“Lão nạp cũng không thể tưởng tượng nổi cũng không dám tin tưởng, ” Huyền Ngô đầy mặt chân thành nói: “Còn thỉnh Đỗ tiên sinh kiểm chứng, trả thuần khiết cho chúng ta.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi vẫn là ước Thân Đạo Nho có thể tra rõ đi.” Nàng nói xong đứng dậy đến bên cạnh lan can, thấp giọng nói với Huyền Ngô: “Ngươi đoán, ta sẽ dùng phương pháp gì giết chết ngươi?”

Huyền Ngô nói: “Sợ rằng Đỗ tiên sinh không có bản sự này.”

“Đúng không, vậy chúng ta mỏi mắt mong chờ.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện phải đi, lại nghĩ ra gì, “Quên mất, ta không phải muốn huyền diệu với ngươi, là có chuyện muốn hỏi ngươi.”

Tim của Huyền Ngô nhảy một cái, nhìn nàng.

“Ngươi quen biết Kinh Nhai Trùng không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Huyền Ngô không biểu tình gì, “Biết, nhưng không gọi được quen thuộc. Đỗ tiên sinh chẳng lẽ muốn dùng án tử của Kinh Nhai Trùng để ta chết, vậy sợ rằng ngươi không dễ dàng.”

“Vậy Thân Đạo Nho và Kinh Nhai Trùng có quen biết sao?”

Huyền Ngô nói: “Chuyện của người khác, lão nạp chẳng biết.”

“Được rồi, ta liền thuận miệng hỏi một câu.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện phất phất tay, “Được, công đường gặp.”

Huyền Ngô nhìn bóng lưng của Đỗ Cửu Ngôn, cắn nát môi.

“Trụ trì, tiền của chúng ta, bị tụng sư lòng dạ hiểm độc này nuốt rồi sao?” Có tiểu sa di dính sát, đau lòng nói.

Huyền Ngô trừng tiểu sa di một mắt, cả giận nói: “Tiền tài là vật ngoài thân, mạng mới quan trọng.”

“Vâng.” Tiểu sa di xác nhận, ngồi trở lại.

Huyền Ngô đả tọa nhắm mắt lại, lòng mơ hồ đau. Chuyện trộm mộ, là những năm trước đây bọn hắn làm, mấy năm này nội ngoại kinh thành không có mộ gì lớn, bọn họ cũng dự định rửa tay chậu vàng, dùng số tiền này dưỡng lão.

Không nghĩ tới, cư nhiên bị Đỗ Cửu Ngôn tận diệt.

Đáng trách chính là, Thua thiệt hắn chỉ có thể nuốt xuống, một chữ cũng không dám nói.

Thật sự là đáng giận.

bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn ở căn phòng của Tiền Vũ đợi một hồi, Tiền Vũ mới từ trong cung đi ra, thấy nàng nói: “Đang muốn phái người mời ngươi tới.”

“Chuyện mười cổ thi thể, bổn quan mới vừa rồi đã hồi bẩm cho thánh thượng nghe rồi.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Thánh thượng có ý gì?”

“Ý của thánh thượng, nếu tìm được thi thể, vậy lấy án giết người làm trọng điểm, về phần chuyện tống tử thang, có thể giấu diếm được thì giấu.” Tiền Vũ nói: “Việc này mang tới ảnh hưởng quá lớn.”

Triệu Dục nghĩ không khác gì với bọn họ nghĩ, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mặc dù bây giờ còn chưa có cụ thể tra được thân phận của tất cả người chết , nhưng trái phải có quan hệ với tống tử thang.”

“Nếu là như vậy, khó tránh khỏi sẽ lan truyền ra ngoài.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thánh thượng có đề cập qua, nếu như lan truyền ra ngoài, có biện pháp gì giải quyết tốt hậu quả không?”

Tiền Vũ lắc đầu, “Nếu quả thật là như vậy, vậy cũng chỉ có thể đóng cửa thẩm vấn.”

“Chờ án tình chứng thực, mới công bố ra ngoài chuyện giết người.” Tiền Vũ nói.

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, “Chờ điều tra rõ thân phận người chết, mới định ngày khai đường đi.”

Tiền Vũ gật đầu.

Đỗ Cửu Ngôn đi thăm dò người bán hàng rong cung rượu thịt cho chùa miểu, mời người tới ở biệt viện ngoài thành cùng Phì Nhục cùng với đám người Đại Tráng.

Mười cổ thi thể, kinh qua năm ngày bài tra, xác nhận ba đôi trong đó, như mọi người sở liệu, đều là phu thê.

Ba đôi phu thê màu, có một đôi thời gian tử vong là bốn năm trước Thuận Thiên năm thứ bảy, hai cỗ khác đều ở Thuận Thiên năm thứ chín, Đỗ Cửu Ngôn cầm hồ sơ điều tra liếc nhìn, vừa nhìn bất quá hai trang, Thân Đạo Nho tới.

“Tra được thân phận người chết?” Hỏi hắn.

Đầu của Đỗ Cửu Ngôn cũng không có nâng, “Thân tiên sinh chờ, ta còn chưa có xem xong.” Lại nói: “Người tra được lai lịch của tượng phật chưa?”

“Tra được.” Thân Đạo Nho nói: “Mười bốn pho tượng phật, đều xuất từ tay của một vị người Đại Hưng, hắn làm tượng đã có hai mươi năm, Đỗ tiên sinh có thể tự mình đi tra, ta đã thỉnh sai dịch đưa hắn đến.”

“Mang về hai người, hắn và đồ đệ của hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn ngẩng đầu nhìn về phía Thân Đạo Nho, “Nhìn Thân tiên sinh rất tự tin, xem ra là ở trên người hai người này, tìm được chứng cứ rồi?”

Tượng phật, trái lại nhắc nhở nàng, nàng quên mất chuyện này.

“Đúng vậy.” Thân Đạo Nho nói: “Đỗ tiên sinh cũng có thể tìm, có thể hữu dụng với ngươi.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Nếu như thế, ta thật phải đi tìm thử.”

Nàng nói chuyện, đưa hồ sơ trong tay cho Thân Đạo Nho, “Thân tiên sinh từ từ xem, ta đi tìm chứng cớ.”

Thân Đạo Nho nhìn nàng ra ngoài, hắn ngồi xuống tỉ mỉ lật xem hồ sơ.

Ba đôi phu thê trong hồ sơ, kinh qua bài tra quanh thân, hai đôi trong đó chết vào năm Thuận Thiên thứ chín trong miệng của các hàng xóm quê nhà có được chứng từ hai người gấp gáp cầu tử, mà Thuận Thiên năm thứ bảy thì không có, chẳng những không có, bọn họ còn có một đôi nhi nữ.

“Không tệ a.” Thân Đạo Nho nhìn hồ sơ nở nụ cười, kết quả kiểm chứng này, với hắn mà nói, phi thường có lợi.

Đỗ Cửu Ngôn một lần nữa trở lại lao phòng, hai người nặn tượng mới vừa rồi Thân Đạo Nho mang về, vẻ mặt thấp thỏm lo âu ngồi ở trong phòng giam.

Hai người, một già một trẻ, già chính là sư phụ, tuổi trên dưới năm mươi, đầy mặt tang thương, mí mắt trái có chút sụp, xem người thì dùng mắt phải xem, người nhỏ tuổi chừng ba mươi, mặc hạt y xám trắng, quần không dài rơi ở trên bắp chân, nhìn qua rất trung hậu thành thật.

“Tại hạ Đỗ Cửu Ngôn, nhị vị xưng hô như thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn đứng ở ngoài lao phòng, hỏi.

Sư phụ lớn tuổi vội qua đây nói: “Đỗ tiên sinh hảo, ta họ Chu tên Gia, đây là đồ đệ của ta cũng là chất nhi của ta, tên Chu Kim.”

“Tượng phật ở Chung Sơn tự đều là ngươi làm?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Chu Gia gật đầu xác nhận, “Phải. Ta quen biết Huyền Ngô trụ trì, mấy năm nay bọn họ có khách hành hương muốn làm tượng phật, hắn cũng sẽ chỉ đến chỗ ta.”

“Ngươi làm tượng phật thứ nhất cho Chung Sơn tự, là lúc nào?”

Bởi vì mới vừa rồi Thân Đạo Nho đã hỏi vấn đề giống như vậy, lúc này Chu gia trả lời không cần suy nghĩ, “Có chừng vài chục năm, lúc đó tiên đế còn tại vị. Có ít nhất mười lăm năm.”

“Vậy pho tượng phật còn ở đó không?”

Chu gia lắc đầu, “Cái này ta không rõ lắm. Bất quá ta đi Chung Sơn miếu đưa tượng phật, không nhìn thấy mấy pho tượng vài chục năm trước đã làm.” Hắn lại quay đầu lại nhìn Chu Kim, “Ngươi thấy qua chưa?”

Chu Kim cũng lắc đầu, “Căn cứ Thân tiên sinh miêu tả, mười bốn pho tượng phật chắc là làm trong vòng mười năm.”

bookwaves.com.vn

“Đúng, trước đây lão phu thích làm tượng đứng, sau này đổi thành tượng ngồi.” Chu Gia nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vậy ngươi cũng biết, nguyên nhân Thân Đạo Nho thỉnh các ngươi tới, cùng với các ngươi vì sao bị giam ở trong tù.”

Sư đồ hai người đều lắc đầu, “Thân tiên sinh cũng không nói gì, chẳng lẽ không phải tìm chúng ta đến làm chứng sao?”

“Không phải, ” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện trong tượng phật giấu thi thể với bọn họ, sư đồ hai người mục trừng khẩu ngốc, Chu gia ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, “Không có khả năng, chúng ta làm sao có thể giết người, đem thi thể giấu bên trong.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn sư đồ hai người, nói: “Như vậy, tượng phật thành hình xong, thi thể còn có thể bỏ vào không?”

“Không, không thể.” Chu Gia lắc đầu nói: “Cái này khẳng định làm không được.”

Đỗ Cửu Ngôn bất đắc dĩ nhìn bọn họ, “Quan hệ mạng của các ngươi, các ngươi suy nghĩ lại một chút.”

“Nhưng, chúng ta không biết a.” Chu Gia nói: “Đỗ tiên sinh, chúng ta chính. . . Chính là làm tượng phật, người khác muốn Bồ Tát chúng ta liền làm Bồ Tát, người khác muốn cái gì chúng ta làm cái đó, cũng chưa từng có nói bỏ người ở bên trong, đây quá ly kỳ.”

“Đỗ tiên sinh, người phải tin tưởng chúng ta a.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bây giờ không phải là chuyện ta tin tưởng các ngươi là được.”

“Các ngươi suy nghĩ lại một chút đi.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay ly khai lao phòng, để lại sư đồ hai người hai mặt nhìn nhau.

Ra Đại Lý tự, Đỗ Cửu Ngôn quẹo đi Tỳ Bà hạng, Sài thái thái đang từ trong nhà Thôi Xảo đi ra, trong tay dẫn theo rỗ không, thấy nàng nhất thời cao hứng nói: “Đỗ tiên sinh, người đoán ra gì không.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn nàng, “Có phải Cao thẩm tử hay hòa ly không?”

“Đúng!” Sài thái thái nói: “Được một tiểu trạch tử, cầm mười lượng bạc, hiện tại một mình nàng ở đó.”

“Ngày hôm qua dọn qua, chúng ta giúp đỡ nàng cùng nhau dọn nhà, nhà kia mặc dù không lớn, nhưng một mình nàng ở vậy là đủ rồi. Nàng nói sau này nàng giúp đỡ người khác giặt quần áo, kiếm tìm ăn khẳng định không có vấn đề. Mặc dù sống kham khổ, nhưng tự tại.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vậy đúng là chuyện tốt, chúc mừng nàng.”

“Đúng vậy, thực sự là chuyện tốt nhất gần đây.” Sài thái thái vừa nói vừa nói: “Đỗ tiên sinh, án tử của Thôi Xảo lúc nào thẩm?”

“Nàng bị buộc bất đắc dĩ, cùng đường giết người cũng phải bị hình phạt chém đầu sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bây giờ còn không dễ nói, chờ khai đường xong xem tình huống mà định.”

“A di đà phật, nếu như Thôi Xảo có thể bình an vô sự trở về thì tốt rồi. Thế đạo này, người tốt sống không lâu, tai họa di thiên niên, ngẫm lại hận ngứa răng.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, cùng Sài thái thái thăm Vương thị và tiểu Bảo, Đỗ Cửu Ngôn quay về vương phủ nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau, nàng tra xét quê quán cùng với pháp hiệu của tất cả tăng nhân đăng ký trong danh sách, sau lại cùng Quế vương còn có Bả Tử rời kinh.

—— lời nói ngoài ——

Ngày hôm qua có muội tử nói Thân Đạo Nho vì sao không phân biệt tựu nhận tụng án, ta và nàng giải thích qua Thân Đạo Nho ở đây đừng nói. Nhưng của nàng nghi vấn nhượng ta nghĩ đáo một chuyện, ta ban đầu ở tìm đọc tư liệu thời gian, ở mỗ trạm thấy một vấn đề. Đối với ta mà nói có cực lớn lực đánh vào.

Có người hỏi: Nếu như luật sư biết rõ đương sự trái pháp luật, mà không chuyển giao chứng cứ, giá có tính không vi phạm chức nghiệp đạo đức? (tỷ như đương sự nói sạo vị giết người, nhưng luật sư của hắn đang tra chứng thì phát hiện hắn giết người then chốt tính chứng cứ. )

Chính là đương chức nghiệp đạo đức và đạo đức phát sinh xung đột thì, này đây chức nghiệp đạo đức ưu tiên, vẫn là lấy đạo đức làm đầu?

Phía dưới có một cái trả lời: Đạo đức là đại đa số người đạo đức, đang cùng chức nghiệp đạo đức phát sinh xung đột thì, yếu dĩ chức nghiệp đạo đức làm đầu.

Ta thấy thời gian lôi kéo lão Lý tranh luận thật lâu, ta hai người tài sơ học thiển không có được đáp án.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui