Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 569: KỲ NHÂN CHI ĐẠO


Dịch giả: Luna Wong – con đường/chiêu thức của người


“Xảy ra chuyện gì, ngày hôm nay Cửu Ngôn nói cứ bị cắt đứt, hắn nói lại có đạo lý.” Thái hậu có chút không quá muốn nghe, mặc dù nàng cũng biết Thân Đạo Nho, nhưng trong tư tâm lý, nàng vẫn là hy vọng Đỗ Cửu Ngôn thắng biện tụng.


Huống chi, vụ án này Quế vương cũng tham dự, nếu bị thua, thật mất mặt.


“Để Tiền Vũ hưu đường đi.” Thái hậu không vui nói.


“Nương, thua hay thắng có trọng yếu như vậy sao?” Quế vương nói: “Dù là Cửu Ngôn thua một hồi quan ti cũng không có gì, vụ án này quá khó biện tụng, nơi chốn cản tay, còn cẩn cẩn dực dực.”


“Hắn thua cũng không kỳ quái.”


Quế vương nhàn nhạt nói chuyện, nhưng trong lòng lại cực tức giận, nếu như Thân Đạo Nho đánh lại đoạn lời của Đỗ Cửu Ngôn, la lý ba sách nói một đống, hắn ra ngoài, đại náo Đại Lý tự, nhốt Thân Đạo Nho và lão lừa ngốc kia vào ngục hết.


Luật pháp? Hắn cũng để cho hắn xem, luật pháp quyền bính lớn hơn nữa, cũng phải cầu toàn dưới quyền lực tuyệt đối.


“Ngươi đây nói cái gì.” Thái hậu mất hứng, đỡ tay của Tiền ma ma, nói: “Ai gia mệt mỏi, hồi cung đi.”


Lỗ Niệm Tông lắc đầu, “Thái hậu nương nương, án tử còn chưa kết thúc, người chớ vội đi a.”


“Đợi lát nữa để Ngôn Ngôn mời người ăn cơm.”


Thái hậu mặc dù tức giận nhưng cũng biết không có quan hệ gì với Lỗ Niệm Tông, nên ấm áp nói: “Ai gia nghe mệt, nên hồi cung, ngươi chậm rãi nghe.”


Nàng đi, mọi người đều theo đứng lên, bỗng nhiên Lỗ Niệm Tông nói: “Thái hậu không cần nói!”


Thái hậu sửng sốt, sát vách Đỗ Cửu Ngôn không biết lúc nào đang nói.


“A, Thân tiên sinh vừa rồi sao người không nói luôn hoài nghi ra, còn bị một đoạn suy đoán của ta chặn giữa, sau đó người trở lại nói hoài nghi hai sư đồ Chu gia, giọng lại khẳng định, thực sự để ta rất khó xử a.”


“Lão phu cũng là mới vừa nghĩ ra, đây là may nhờ có một đoạn suy luận của Đỗ tiên sinh, bằng không lão phu cũng khó nghĩ tới những thứ này.” Thân Đạo Nho nói.


Nghĩ không ra? Nghĩ không ra ngươi sẽ nhanh như vậy lấy cả mảnh nhỏ tượng phật ra sao?


Phân minh chính là chuẩn bị xong rồi, chỉ là muốn đợi đến cuối cùng, cho rằng đây là cọng rơm cuối cùng đề chết con lạc đà cuối cùng của nàng.


“Đúng không, vừa lúc ta cũng có.” Đỗ Cửu Ngôn đi tới, trong mảnh nhỏ đầy đất cầm lấy một khối bùn khối ra, loay hoay hai cái trong tay.


Mảnh nhỏ của tượng phật, là Huyền Ngô nói cho hắn biết, lẽ nào Đỗ Cửu Ngôn cũng tra xét? Thân Đạo Nho cau mày, nhất thời không ổn.


Đỗ Cửu Ngôn đi tới trước mặt Chu Gia, nói: “Làm phiền hỏi một câu, ngươi làm tượng phật đều có trình tự làm việc gì?”



“Trước làm dàn giáo, làm xong dàn giáo dùng bùn thô trộn với rơm rạ nhuyễn bôi lên dàn giáo, chờ bùn thô không rồi, lại dùng bùn nhuyễn bôi thêm một tầng lên, tầng bùn nhuyễn này tương đối chú ý, ta đều là để bùn thô hong gió xong, mới nghiền nát thành viên thô sau đó sẽ điều chế ra, thoa lên mặt ngoài, chờ bùn nhuyễn khô, cuối cùng mới tu bổ một phen.”


“Bởi vì tượng phật của Chung Sơn tự không có tô màu, nên ta ở bên ngoài bôi thêm một tầng dầu. Ta làm tượng phật coi như là gió thổi phơi nắng vài chục năm, cũng sẽ không nứt.” Chu Gia nói: “Đây là tay nghề sư phụ ta truyền cho ta, sư phụ ta nói, trước đây lão tổ tông của chúng ta làm tượng phật, vừa lúc thái tổ hoàng đế đi ngang qua, chỉ điểm thủ pháp này cho hắn, nên, tay nghề của ta là độc nhất vô nhị Đại Chu.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vậy thật đúng là cao thâm.”


Thân Đạo Nho đoán được Đỗ Cửu Ngôn muốn nói gì, hắn tiến lên một bước, đang muốn nói, Đỗ Cửu Ngôn bỗng nhiên chỉ vào hắn, “Ngươi được rồi a! Ngày hôm nay ngươi nói, ta một lần cũng chưa từng cắt đứt ngươi.”


“Ta nói chuyện ngươi năm lần bảy lượt xen mồm.”


“Thân tiên sinh, ta nhịn ngươi rất lâu rồi.”


Sắc mặt của Thân Đạo Nho trầm xuống, nói: “Ta cắt đứt, là phản bác bình thường!”


“Lúc ta nói chuyện ngươi không xen mồm không phản bác, chỉ có thể nói rõ. . .”


“Câm miệng!” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào hắn, “Ta hiện tại phản bác ngươi, mời ngươi câm miệng được rồi.”


“Không có lễ phép trong chuyện này, ta phải học tập ngươi, cảm tạ ngươi, hiện tại ta học được rồi, không chỉ vô lý còn rất thô lỗ, nếu ngươi xen mồm cắt đứt ta nói chuyện, ta có thể muốn động thủ.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, không nhìn Thân Đạo Nho nữa, mà là đưa mảnh nhỏ trong tay cho Chu Gia, “Ngươi đến xem, đây là xuất từ tay ngươi sao?”


Thân Đạo Nho tức giận phất tay áo.


“Đây không phải, ” Chu gia lật qua lật lại kiểm tra, hắn vẫn không ngờ, tượng phật trong Chung Sơn tự sớm đã không phải tay nghề của hắn, dù sao nhiều năm như vậy hắn chưa từng có tỉ mỉ nhìn qua, “Đây không phải, bùn nhuyễn ta dùng phi thường nhuyễn, một tầng ở giữa này, phân minh rất thô ráp, tay nghề của người làm tượng phật này đến đồ đệ của ta cũng không bằng.”


“Đỗ tiên sinh, nếu người không tin, có thể đi nhà ta, tùy tiện dọn một tượng phật, đập bể sau đó so sánh, lập tức có thể nhìn ra được.”


“Ta, ta đã nói vì sao trong tượng phật có thi thể, nguyên lai. . . Nguyên lai là nguyên nhân này.”


“Nguyên lai những tượng phật này căn bản không phải ta làm.”


Đỗ Cửu Ngôn lộ ra biểu tình nguyên lai như vậy, chắp tay nói với Tiền Vũ: “Còn thỉnh đại nhân khiển người đi nhà hắn dời vài pho tượng phật đến.”


“Duyệt.” Tiền Vũ phân phó người đi làm.


Trong lòng Thân Đạo Nho bang bang nhảy dựng lên, hắn thấp giọng hỏi Đỗ Cửu Ngôn, “Đây sẽ là đòn sát thủ sau cùng của ngươi?”


“Không phải, ” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Một khắc đồng hồ trước đây ta cũng không nghĩ tới điểm ấy, may nhắc nhở ngươi, mới để cho ta chú ý tới tác giả của tượng Phật.”


Thân Đạo Nho căn bản không tin nàng, người như nàng không có khả năng chuyện tới trước mắt mới nghĩ đến chứng cớ trọng yếu như thế.


Nàng phân minh là cố ý khí hắn.


bookwaves.com.vn
Người đi làm việc quay lại rất nhanh, không lâu sau liền ôm hai pho tượng bùn trở về, một pho tượng là tượng phật, một pho tượng còn lại là một con ngựa, dùng trang sức, cao cỡ nửa người làm rất tinh xảo.



“Có thể đập bể không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Chu Gia.


Chu Gia gật đầu, nói với đồ đệ hắn Chu Kim: “Ngươi đi. Hiện ở không có đồ gì, quan trọng hơn mạng của chúng ta!”


“Vâng!” Chu Kim xác nhận, đứng dậy trước mặt của mọi người, một quyền đánh nát ngựa, mảnh nhỏ rơi trên mặt đất, nhất thời lăn lộn cùng một chỗ với mảnh nhỏ tượng phật vừa dọn ra, nhưng là mặc dù lăn lộn cùng một chỗ, cũng một mắt có thể nhận ra, nội bộ của hai loại bùn khối hoàn toàn bất đồng.


Một tinh tế, một thô ráp.


“Đại nhân, Đỗ tiên sinh các ngươi xem.” Chu gia cầm lấy hai khối đối lập, “Đây là tay nghề của ta, bùn nhão nhuyễn hơn nhiều, làm đồ không có tế văn, đây cũng là chỗ tinh túy truyền thừa của sư môn ta.”


“Mà khối này rõ ràng thô ráp rất nhiều.”


Tiền Vũ xem qua lại truyền cho người phía dưới xem.


“Quả thực như vậy, thủ pháp rõ ràng bất đồng.”


Chu Gia thở phào nhẹ nhõm, lại lần nữa quỳ trở về.


“Đại nhân, nếu như điêu khắc không phải xuất từ tay sư đồ Chu gia, như vậy Thân tiên sinh nói, người giết người là hai sư đồ bọn hắn thì không thể thành lập.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, Tiền Vũ hỏi: “Như vậy, nếu như tượng phật không phải bọn hắn làm, lại là ai làm?”


Thân Đạo Nho xen vào nói: “Cũng không có thể bài trừ khả năng này, nếu bọn họ có thể dùng bùn nhuyễn, tự nhiên cũng có thể dùng bùn thô để nghe nhìn lẫn lộn. Huống chi, những tượng phật này còn bị cố ý đưa đến Chung Sơn tự, ý đồ hãm hại các tăng nhân Huyền Ngô. Trên cơ sở này, làm thêm chút tay chân, hợp tình hợp lý.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Sự tình quả thực như vậy. Nhưng có một chút chứng cứ, chẳng biết mọi người chú ý tới không.”


Nàng đi tới bên cạnh thư lại, lấy một khối kim đĩnh một khối ngân đĩnh, ở trong tay cân một chút.


Thân Đạo Nho xem qua những chứng cớ này, là vật cũ của tiền triều, hắn cũng theo đó hỏi qua Huyền Ngô, Huyền Ngô nói cho hắn biết là đồ lúc sớm bọn hắn trộm mộ lưu lại.
Trộm mộ là chuyện đã nhiều năm trước, hiện tại tra nữa đã không hề có tung tích đầu mối. Huống chi, là một ít đại mộ cổ mộ, không phải là người nào muốn tra đều có thể tra được.


Nên, hắn không có nữa kiểm chứng thêm những thứ này, muốn phủ định những thứ chứng cứ không cụ bị không có tính chỉ trực tiếp này, không cần phí bao nhiêu tâm lực.


Nhưng lúc này, mấy thứ này ở trong tay Đỗ Cửu Ngôn, bắt đầu để hắn không thể coi thường nỗi.


Chẳng lẽ là hắn quên?


“Vật cũ của tiền triều, vật như vậy, ở triều đại trải qua hơn hai trăm năm sau, đã khó tìm tung tích. Nếu muốn gặp được, hơn phân nửa chỉ có thể một cách!” Đỗ Cửu Ngôn biểu diễn cho mọi người xem chữ khắc phía trên, “Trộm mộ!”


“Huyền Ngô đại sư, chẳng những là một trụ trì đại sư còn là một kẻ trộm mộ.”


Lại thêm một thân phận mới, cư nhiên đi trộm mộ!


Trộm mộ là chuyện tổn hại âm đức, người cực ác mới có thể làm, nhưng bây giờ làm điều này người lại là hòa thượng.



Mọi người nghe tức giận không ngớt, hận không có sớm một chút nhìn rõ chân diện mục của Huyền Ngô.


“Đại sư, phải không?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Huyền Ngô, lại nhìn thủ hạ bên cạnh hắn, “Nhị vị đây, là trợ thủ đắc lực của người đi?”


“Phật tổ nói, phật hiệu vô biên quay đầu lại là bờ, những thứ giang dương đại đạo như các ngươi, làm hết chuyện táng tận thiên lương tình xong, lại cắt tóc xuất gia, quay đầu lại là bờ?” Đỗ Cửu Ngôn chỉ đầu bóng lưỡng của Huyền Ngô một cái, “Vậy ngươi quay đầu lại a, hay là phía sau ngươi có quỷ?”


Huyền Ngô cả giận nói: “Ngươi không hiểu phật hiệu, không nên ở chỗ này Ban môn lộng phủ.”


“Ta thuận miệng nói một chút, đại sư không nên nghiêm khắc như thế a.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện, Thân Đạo Nho hỏi: “Đỗ tiên sinh không nên quên lúc này ngươi biện tụng chủ đề gì, ngươi đây là đang lạc đề, ngươi đang lãng phí thời gian của tất cả mọi người.”


“Nói nhiều sinh nghiện a.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn lướt qua Thân Đạo Nho, ho khan một tiếng, “Trộm mộ, không có quan hệ trực tiếp đến vụ án này, thế nhưng, vị hòa thượng này ngoại trừ trộm mộ ra, còn có một bản lĩnh cường đại hơn!”


Đỗ Cửu Ngôn chỉ chỉ một hòa thượng bên trái Huyền Ngô, “Hắn vốn tên là Ngô Sương, người Giang Tây Cửu Giang. Mười bảy tuổi rời nhà làm việc, cuộc đời này chưa từng thú thê.”


“Sau này ở ngoài quen biết Huyền Ngô lúc đó đã xuất gia quy y. Hai người một ác thật một giả nhân giả nghĩa, ăn nhịp với nhau từ đó về sau đi trộm mộ.”


bookwaves.com.vn
“Ngô Xương có một bản lĩnh, là tay nghề tổ truyền của nhà bọn hắn, vừa lúc tương đồng với Chu Gia, làm tượng đất tượng phật. Mặc dù hắn không học vấn không nghề nghiệp không có kế thừa y bát của tiền bối, nhưng mô phỏng theo người khác làm mấy tượng phật, vẫn là có đầy đủ năng lực.”


Ngô Xương vẫn cúi đầu, nghe được Đỗ Cửu Ngôn điểm danh điểm họ nói hắn, hắn nhất thời luống cuống, lắc đầu nói: “Không, không có.”


“Ngươi bây giờ phủ nhận cũng đã quá muộn.”


Ngô Xương nói: “Ngươi, ngươi chỉ tra, tra xét một mình ta?”


“Đó cũng không phải, ta tra xét vài người, dù sao lượng công việc quá lớn, ta cũng không tinh lực thời gian này.” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách nói: “Tượng phật là ngươi làm, đúng hay không?”


Ngô Xương đang muốn nói, Huyền Ngô quát lớn một tiếng, “Đừng vội nói bậy!”


“Hắn không nói cũng phải có không nói hết.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Huyền Ngô, nói: “Trộm mộ, giết người, giấu thi! Huyền Ngô, ngươi cho rằng ngươi còn có thể phủ nhận và chống chế sao?”


Huyền Ngô nói: “Ta, ta tại sao phải giết những người đó, ta căn bản không có lý do.”


Hắn nói chuyện, ngẩng đầu cười lạnh nhìn chăm chú vào Đỗ Cửu Ngôn.


“Không hề có động cơ!” Huyền Ngô gằn từng chữ.


Ngươi có bản lĩnh nói a, nói ra xem cái mông của chuyện này, ngươi muốn lau thế nào!


Người biết chân tướng cũng sẽ không cảm tạ ngươi nói cho hắn biết chân tướng, chỉ sẽ hận ngươi, hận không thể để ngươi chết.


Ba!


Đỗ Cửu Ngôn giơ tay lên xán hắn một bạt tai, đánh cho Huyền Ngô thoáng cái nằm trên đất.


Kinh hắn bụm mặt, vẻ mặt phát mộng nhìn nàng.


Chẳng những là hắn, tất cả mọi người kinh hãi không ngớt.


“Ngươi đoán, động cơ của ta đánh ngươi là cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.



Huyền Ngô nói: “Ngươi, ngươi chính là người điên, ta há có thể biết động cơ ngươi đánh ta.”


“Đúng vậy, ngươi là người điên, ta làm sao biết động cơ của ngươi!” Đỗ Cửu Ngôn túm cổ áo của hắn lên, nói: “Nào, nói một chút coi ngươi là động cơ gì.”


Có người nở nụ cười, “Đỗ tiên sinh lần nào cũng sẽ xuất kỳ bất ý, lấy đạo của người trả thân của người.”


Miệng Huyền Ngô đầy máu, nói: “Ta không hề có động cơ, nếu như ngươi muốn biết, thì tự đi thăm dò.”


“Được!” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói với Tiền Vũ: “Đại nhân, ta yêu cầu dụng hình!”


“Luật pháp Đại Chu chú ý nhân tính, không phải vạn bất đắc dĩ, không thể dùng hình.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhưng bây giờ chính là vạn bất đắc dĩ.”


Nàng chỉ vào hai hòa thượng bên người Huyền Ngô, “Huyền Ngô đại sư tuổi tác đã cao, dụng hình bọn họ đi.”


“Thẩm một cái xem, động cơ giết người của bọn họ, rốt cuộc là cái gì!”


Thân Đạo Nho nói: “Trên công đường trong kinh, đã nhiều năm chưa từng dùng qua hình cụ. Đây cũng là chỗ khác nhau của Đại Chu với những đời khác.”


“Quy củ trước đây tổ sư gia quyết định, chính là vì bảo vệ lợi ích và nhân quyền của mỗi người.”


“Mặc dù ở công đường, cũng không có thể dùng hình.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn Thân Đạo Nho, nói: “Cái gì là quy củ? Quy củ là đại thể người tán thành!” Nàng quay đầu hỏi người nghe ngoài cửa , “Giờ này khắc này, có thể dụng hình không?”


“Đồng ý dụng hình, hét một tiếng cho Thân tiên sinh nghe một chút!”


Đồng ý!


Thanh âm của sơn hô hải khiếu, vọt vào trong công đường, Đỗ Cửu Ngôn nhìn Thân Đạo Nho, “Thân tiên sinh, vì sao chúng ta vi phạm lúc quyết định ban đầu, mà mở rộng cửa thẩm án? Dân tâm hướng tới mới là đại đạo mới là thật quy củ mới là tổ sư gia theo đuổi.”


“Nên, đại nhân thỉnh dụng hình đi!”


Hai hòa thượng đang quỳ đầu đầy mồ hôi lạnh.


“Chuẩn!” Tiền Vũ đã ném bài lệnh, “Lên kẹp!”


Trái phải có người mang kẹp lên, áp ở ngón tay của hai hòa thượng, không đợi kéo hai người phát sinh một trận kêu thảm thiết, Ngô Xương nói: “Chém đầu bất quá là đầu rơi xuống đất, ta nói, cái gì ta cũng nói!”


“Ngô Xương!” Huyền Ngô quát dẹp đường.


Ngô Xương quay đầu lại nhìn Huyền Ngô, nói: “Sư phụ, lẽ nào người không nhìn ra được sao? Hắn là muốn chúng ta chết a!”


Huyền Ngô phẫn hận nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn.


“Đúng!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Huyền Ngô, “Lúc này đây thẩm không được, còn có lần sau, không đem bọn ngươi ra công lý, ta tuyệt không sẽ bỏ qua.”


—— lời nói ngoài ——


Còn có một chương, buổi sáng canh rơi ba, tiết kiệm các ngươi vẫn nhớ thương một ngày. Ha ha.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận