Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 574: DI DI XINH ĐẸP


Dịch giả: Luna Wong


Quế vương mang tượng bùn về nhà, bày ở trên bàn của mình.


Hai tượng bùn một cái bệ, phong cách nặn rất tả thực, tả thực đến biểu tình của hai người đều tràn đầy dục vọng nguyên thủy.


Nàng chắp tay đứng thẳng vạt áo không gió tự động, tiếu ngữ dịu dàng, nếu như chỉ là như vậy cũng liền không có gì, nhưng bên người nàng Quế vương đứng thẳng, nàng đang nghiên đầu, đầu tựa ở trên ngực của Quế vương.


Chu Gia cố ý nghe ngóng, giữa hai người là có tình, nên lúc nặn tượng bùn, tận lực để hai người tương hỗ dựa sát vào nhau cho mị hoặc một ít.


Nhưng mị hoặc hơi quá, có vẻ có chút thô tục.


“Ngươi để ở chỗ này, sẽ ảnh hưởng cách cục chỉnh thể của thư phòng ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương lắc đầu, “Không, có bọn chúng trong thư phòng của ta nhất thời ấm áp không ít.” Hắn nói chuyện dừng một chút lại nói: “Ngôn Ngôn, nàng không cảm thấy rất giống sao? Hai người chúng ta người chính là lang tài nữ mạo!”


“Không cảm thấy.” Đỗ Cửu Ngôn cầm quyển sách tựa ở trên nhuyễn tháp lật xem, “Vương gia, người dẹp ý niệm này đi, đời này ta không làm được nữ nhân.”


Quế vương kéo cái ghế qua đây, ngồi ở đối diện nàng, cau mày nói: “Nàng chính là nữ nhân, có gì mà làm được hay không.”


“Vậy vương gia là muốn ta làm vương phi, hay là làm Đỗ Cửu Ngôn?”


Quế vương sửng sốt, lấy sách đặt trên mặt nàng xuống, nhìn chằm chằm nàng hỏi: “Đây không xung đột, buổi tối nàng là Quế vương phi, ban ngày nàng là Đỗ Cửu Ngôn.”


“Nhưng ta không muốn như vậy, ” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách nói: “Tại sao ta phải che che giấu giấu, như chuột chạy qua đường vậy?”


Quế vương nói: “Vậy để ta làm chuột chạy qua đường.”


“Ta làm đoạn tụ, để mọi người xem ta là đoạn tụ đi, ta không quan tâm.”


Lúc nói chuyện, ngồi xổm xuống dùng mặt cọ cánh tay của Đỗ Cửu Ngôn, “Ngôn Ngôn, nàng phải nhìn thẳng vào vấn đề này, chuyện chúng ta là phu thê, là không sửa đổi được.”


“Đây là sự thực tồn tại khách quan.”


Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn ra, động thân ngồi dậy, ngáp một cái nói: “Nhắc tới, Quý tiểu thư có phải sắp xuất giá rồi không?”


Quế vương bị nàng đẩy ngồi dưới đất, hắn thuận thế cầm lấy tay của Đỗ Cửu Ngôn đứng lên ôm nàng, đẩy ngã nàng tựa ở trên nhuyễn tháp, “Ngươi thấy, Quý Ngọc đều sắp gả rồi, chúng ta cũng nên làm chính sự.”


“Ngôn Ngôn, ” Quế vương cọ, “Nàng không thích kinh thành, ngày mai chúng ta sẽ quay về Thiệu Dương, nếu như chủ ý ta quyết định, ai cũng ngăn không được chúng ta.”


Đỗ Cửu Ngôn lên gối, Quế vương sợ nhảy dựng lên, Đỗ Cửu Ngôn cũng theo đứng lên, vỗ tay một cái đang muốn nói, Tạ Hoa ở ngoài cửa nói: “Vương gia, Đỗ tiên sinh, cô nương trong cung tới.”



“Không đi được rồi.” Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên, lôi kéo Quế vương, “Đi đi, các mỹ nhân tới rồi.”


Đỗ Cửu Ngôn mở cửa đi ra ngoài, liền thấy Cung đại cô cô dang mang theo mười hai vị cô nương tiến đến.


Váy lụa mỏng cùng một màu liễu sắc, hoàn mập yến sấu thanh xuân hoạt lực đập vào mặt, trong viện thoáng cái sáng rỡ.


Đỗ Cửu Ngôn nuốt nước bọt một cái, nói với Quế vương: “Đẹp a!”


“Vưu kì vị cô nương thứ nhất, thật là đẹp!” Đỗ Cửu Ngôn lập tức bị vị cô nương thứ nhất hấp dẫn, eo nhỏ chân dài bộ ngực nảy nở, mắt hạnh đào má da lán mịn giống như đồ sứ trắng, tiếu sinh sinh đứng ở cách đó không xa, như hoa đào kiều tích tích ngày xuân.


Nàng nhìn cô nương, cô nương cũng lớn mật nhìn qua chỗ nàng, cười ngọt ngào, Đỗ Cửu Ngôn quáng mắt, đỡ Quế vương, “Ngọt!”


Lại còn có lúm đồng tiền.


“Không đẹp bằng nàng.” Quế vương dán tại bên tai nàng thấp giọng nói một câu, ghét bỏ nhìn nữ nhân đối diện, “Cô cô, đây có bao nhiêu người?”


Mười mấy nữ tử này quả thực rất đẹp, đều là mỹ nhân khó gặp, coi như là dung mạo không tính là đặc biệt xuất chúng, nhưng nhất định là khí chất tương đối khá.


Nói chung mỗi người có một đặc sắc riêng luôn luôn có chỗ mắt sáng.


“Mười hai vị, ” Cung đại cô cô cười nói: “Vương gia, vị cô nương thứ nhất họ Tạ. . .”


Quế vương cắt đứt giới thiệu của Cung đại cô cô, “Người mang người vào trước đi, một hồi chờ mọi người cùng tới mới giới thiệu.”


“Vâng.” Cung đại cô cô không kỳ quái phản ứng của Quế vương, hắn luôn luôn như vậy. Thế nhưng vẻ mặt háo sắc này của Đỗ Cửu Ngôn, cũng làm cho nàng có chút ngoài ý muốn. . . Nam nhân tóm lại vẫn là nam nhân a, mặc kệ mặt ngoài chính kinh không thèm bao nhiêu, có thể thấy được nữ tử đẹp mắt, vẫn là sẽ khó có thể tự giữ.


Đây là chuyện tốt, mặc kệ Đỗ Cửu Ngôn thích vị cô nương nào ở chỗ này đều có thể.


Chỉ cần hắn và vương gia không cùng một chỗ là được.


Cung đại cô cô dẫn người vào nội viện, vừa đi vừa nói với Tạ Hoa: “Nơi ở đều chuẩn bị xong chưa?”


“Chuẩn bị ba viện tử, đều ở tận cùng bên trong.” Tạ Hoa thấp giọng nói: “Đã lấy danh nghĩa phục vụ để tới đây, thì không thể quá mức gióng trống khua chiêng, vài người một viện là được.”


Cung đại cô cô gật đầu, “Nương nương cũng là ý tứ này.”


bookwaves.com.vn

Cung đại cô cô quay đầu lại phân phó các cô nương sau lưng, “Lời nói với tất cả mọi người trước khi đến đây đã nhớ kỹ rồi chứ, không được dùng chiêu pháp ở trong cung dùng ở đây.”


“Những thứ này đều là người đọc sách quang minh lỗi lạc, mặc kệ cùng ai. . . Thái hậu nương nương cũng sẽ làm chủ cho các ngươi.”


Mọi người khom người xác nhận.



Mọi người xuất thân cao có thấp có, nhưng thấp nhất nhà cũng là nhà người đọc sách, nhưng đa số đều là xuất thân tiểu thư quan lại.


Mặc dù tiến cung làm nữ quan, nhưng ở nhà mỗi người đều là tiểu thư khuê tú.


Lần này thái hậu chọn người, chọn trước chọn hình dạng gia thế tốt, hai cũng là để cho các nàng tự lựa chọn, nguyện ý thì tới đây, không muốn cứ thì tiếp tục ở lại hầu hạ trong cung.


Ở lại trong cung, vận khí tốt sẽ được Triệu Dục thu ở hậu cung, vận khí không tốt qua hai mươi cũng liền thả về nhà hôn phối.


Nữ tử tới đây đều là tự nguyện, nên, tất cả mọi người thật vui vẻ theo sát Cung đại cô cô.


Cung đại cô cô lĩnh người tiến trong ba viện sau cùng của vương phủ, hai người ở đổi diện phòng nhau, bốn người một viện, ra vào đều rất tiện.


“Một hồi chờ tất cả mọi người trở về, tỉ mỉ giới thiệu thêm cho các ngươi.”


Mọi người xác nhận đều tự đi thu thập đồ trang trí của mình.


“Mau!” Đỗ Cửu Ngôn tiện tay bắt một tiểu nội thị, kích động nói: “Mau đi gọi người nhà trở về, bất luận lão ấu, tất cả đều trở về!”


Tiểu nội thị cường điệu nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, gật đầu nói: “Vâng vâng!”


Hắn lại gọi hai người, phân công nhau hành động đi tìm người trở về.


“Nàng xem vẻ mặt bỉ ổi này của nàng.” Quế vương dòm trái phải không ai, một tay ôm lấy cổ của Đỗ Cửu Ngôn, lôi nàng vào thư phòng, đóng cửa, “Đỗ Cửu Ngôn, nàng không được quên nàng là nữ nhân!”


“Các nàng có nàng cũng có, các nàng không có, nàng cũng có!”


“Nàng nhìn chằm chằm cô nương người ta, là chuyện gì.”


Đỗ Cửu Ngôn bị hắn chen dựa vào cửa, không khỏi đẩy hắn, nói: “Tiểu cô nương tuổi còn nhỏ, xinh đẹp hơn, đẹp biết bao a!”


“Có đẹp như ta không?” Quế vương nói: “Nàng nhìn ta, ta đẹp hơn các nàng nhiều.”


Đỗ Cửu Ngôn có lệ gật đầu, “Đã biết vương gia, người mau buông tay, ta phải về nội viện.”


“Không được.” Quế vương nói: “Những thứ này đều không phải là tìm cho nàng, nàng không nên chọc loạn những cô nương kia!”


Quế vương lôi kéo nàng, Đỗ Cửu Ngôn tằng hắng một cái, “Người cho ta, ta cũng không dám lấy a.”


“Ta đây là sốt ruột, vội vàng muốn xem rõ ràng, cấp thiết muốn uống rượu mừng a.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lẽ nào người không muốn?”


Quế vương lắc đầu, “Vậy nàng chứng minh cho ta xem, ta để nàng ra ngoài.”



“Chứng. . . Chứng minh cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Quế vương nắm bắt cằm của nàng, thấp giọng nói: “Hôn ta.”


“Đã nói mỗi ngày hôn một cái, đã tám ngày không có hôn, nên ngày hôm nay ta muốn một lần hôn cho đủ.”


Lúc nói chuyện, đè Đỗ Cửu Ngôn liền hôn xuống.


Đỗ Cửu Ngôn bị chen. Hắn hiện tại rất có kinh nghiệm, chân dài kẹp nàng lại, một đôi tay cũng bị hắn kéo ở sau người, chớ nói đẩy hắn, chính là động cũng không động được!

Càng hôn càng có kinh nghiệm.


Không biết qua bao lâu, trong viện truyền đến tiếng bước chân lẹp xẹp, lúc này Quế vương mới buông nàng ra, một đôi mắt vụ khí mưa lất phất nhìn nàng, thanh âm tội nghiệp khô khàn, “Ngôn Ngôn, ta khó chịu!”


“Đáng đời!” Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn ra, “Ngươi còn như vậy, sau này ta không cùng ngươi một chỗ nữa!”


Lúc nói chuyện đẩy hắn ra, Quế vương không chịu, ôm nàng mặt dán trong hõm vai của nàng, cọ, “Ngôn Ngôn, ngoại trừ nàng muốn hoàn thiện luật pháp của Đại Chu, nàng còn muốn. . . giúp đỡ nữ tử yếu thế?”


Đỗ Cửu Ngôn sửng sốt.


bookwaves.com.vn

Quế vương có thể cảm giác được thân thể nàng cứng ngắc, hắn biết hắn đã đoán đúng, không khỏi ở bên tai nàng nhẹ giọng nói: “Ta giúp nàng.”


“Nàng muốn làm, ta đều giúp nàng.”


Hắn một tiếng giúp nàng này, để cho lòng nàng nhảy một cái.


“Ta giúp nàng, tương lai mỗi ngày, nàng có thể mặc váy, đứng ở trên công đường, làm tụng sư để kẻ khác tôn kính!”


Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Làm sao ngươi biết ta muốn như vậy?”


Quế vương nói: “Ta ở trong lòng nàng, nên nàng đang suy nghĩ gì, ta đều biết.”


“Có bệnh!” Đỗ Cửu Ngôn lúng túng không thôi, đẩy hắn ra, vặn mặt của hắn nói: “Đừng tưởng rằng hiện tại lừa tình, ta có thể tha thứ chuyện ngươi vừa cưỡng hôn.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Từ hôm nay trở đi, ta ngươi không nên ở cùng một chỗ, tái kiến tái kiến!”


Lúc nói chuyện, mở rộng cửa ra ngoài.


Thân thể của Quế vương không khỏe ngại đuổi theo ra ngoài, lầu bầu một câu, “Vịt chết mạnh miệng!”


Đỗ Cửu Ngôn sửa lại áo một chút, long tay áo đi nội viện, trên mặt của lộ ra một tia tiếu ý không dễ phát giác, mắng: “Thực sự là bệnh không nhẹ!”


“Vương gia thật tốt không làm, không đi hưởng phúc, theo ta lăn qua lăn lại.”


Nàng nghĩ, sờ sờ môi.


Kỹ thuật hôn càng ngày càng cao a, thể nghiệm cũng không tệ lắm!



Đỗ Cửu Ngôn vừa tới cửa chính viện, liền thấy từ trong viện bay có một con hoa hồ điệp ra ngoài, bất ngờ không kịp đề phòng ngăn ở trước mặt nàng, nhìn hai bên một cái đè thấp âm thanh thô bỉ nói: “Cửu ca, những cô nương kia thật xinh đẹp a.”


“Ta thấy một vị cô nương, đặc biệt đẹp.”


Đỗ Cửu Ngôn cũng đè thanh âm, hỏi Đậu Vinh Hưng, “Một mình ngươi trở về? Tống Cát Nghệ bọn họ đâu?”


“Bọn họ muốn đợi lát nữa, ta về tới trước.” Đậu Vinh Hưng lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn đè ở bộ ngực mình, “Cửu ca, ngươi sờ sờ, tim nhảy thật nhanh a.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không phải còn chưa có giới thiệu sao, ngươi liền gặp rồi?” Tim đập là khá nhanh.


“Ngươi nhìn lén?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn đức hạnh liền biết, nhất định là không kịp đợi, nên tự chạy đi nhìn lén.


Đậu Vinh Hưng thở dài một tiếng, “Bọn họ đã trở về.”


Đỗ Cửu Ngôn liền thấy mọi người quả nhiên đều trở về, nàng liền chỉ ra bên ngoài, “Đi phòng khách, một hồi có chuyện tốt nói cho các ngươi biết.”


Thái Trác Như hỏi: “Chuyện gì?” Lại thấy Đậu Vinh Hưng, “Vinh Hưng, mặt của ngươi vì sao đỏ như vậy?”


“Nóng, nóng.” Đậu Vinh Hưng nhăn nhó bóp nắn, “Đừng nói nữa, chúng ta đi phòng khách.”


Thái Trác Như mạc danh kỳ diệu, Tiền Đạo An và Chu Tiếu cũng là không biết.


Mọi người ngồi xuống trong phòng khách, bao quát Hoa Tử Nháo nhi cũng bị mời về, nam nhân ngồi vây quanh một bàn.


Từ già đến trẻ, toàn bộ là nam nhân.


Cung đại cô cô nhìn tới mắt đau, thảo nào vương gia và Đỗ tiên sinh. . . Nam nhân cũng quá nhiều.


Không nữ nhân, nam nhân và nam nhân ở cùng nhau lâu còn không phải là. . .


“Xin mọi người chờ.” Cung đại cô cô hành qua lễ ra ngoài đón các cô nương.


Mọi người mơ hồ đoán được chuyện sắp phát sinh, Bả Tử bất đắc dĩ uống trà, Tống Cát Nghệ làm bộ không thèm để ý, nhưng đường nhìn vẫn bay ra bên ngoài.


“Đều là di di sao?” Củ cải nhỏ hỏi Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đều là di di, đặc biệt đẹp.”


“Thực sự a, ” củ cải nhỏ nhìn chằm chằm bên ngoài, Cung đại cô cô lần thứ hai tiến đến, vốn là phòng khách rất an tĩnh, càng thêm an tĩnh.


Ngoại trừ Quế vương, tỏ vẻ tôn trọng tất cả mọi người đứng dậy đứng thẳng, nhìn về phía cửa.


Mười hai vị cô nương xếp thành một hàng đứng ở cửa, bất đồng với lúc nãy vào cửa mặc y phục một màu, lúc này mỗi người bọn họ đều đã đổi y phục chải lại tóc, nhìn như vậy, đặc điểm của mỗi người càng thêm tiên minh.


“Thật là thiên thiêu vạn tuyển a.” Đỗ Cửu Ngôn đụng đụng cánh tay của Bả Tử, “Bả gia, qua thôn này sẽ không có tiệm này nữa đâu, sau này ngươi muốn thú tức phụ, sẽ không có người ngươi phải chọn sớm.”


Bả Tử ân một tiếng, nói: “Ta sẽ nhìn kỹ.”


Hắn nói như vậy, mí mắt lại một lần cũng không có nâng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận