Q1 – CHƯƠNG 589: TÂM TƯ CON NGƯỜI
Dịch giả: Luna Wong
Nói ngủ, nhưng không ai ngủ.
Nhưng Đỗ Cửu Ngôn không muốn đánh nhau với Quế vương lúc này, càng không muốn trêu chọc hắn lúc này.
Nhịn một chút, một đêm rất nhanh thì sẽ đi qua.
Nàng nhịn rất gian nan, Quế vương nhịn càng gian nan.
Ngay cả cách y phục, vùng đất của đối phương bằng phẳng, nhưng lửa trong lòng hắn vẫn là cọ cọ thiêu cháy, miệng khô lưỡi khô, lo nghĩ khó nhịn.
“Ngươi có thể không nhúc nhích hay không?” Đỗ Cửu Ngôn thực sự nhịn không được, “Triệu Đỉnh, thực sự thật là muốn đâm ngươi hai đao.”
Quế vương tiếp tục nhúc nhích, nhúc nhích phạm vi nhỏ, “Vậy nàng đâm đi”
“Xin đem yển nguyệt trường đao của ta đến.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương nói: “Trường đao không có, trường thương thì có!”
“Cút!”
“Không cút.” Quế vương vùi đầu, ôm chặt.
Đỗ Cửu Ngôn tốn hơi thừa lời, ép buộc bản thân quên đi sự hiện hữu của hắn.
Mãi cho đến trời sắp sáng, hai người đều tự ngủ, nhưng cũng may tường an vô sự.
Quế vương tỉnh lại đi tắm, Đỗ Cửu Ngôn lại ngủ một hồi, uể oải ăn điểm tâm.
Thẩm vấn một đêm, hai người kia hấp hối, nhưng không có cung khai.
Miệng mồm rất kín.
“Đi về trước đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương không có ý kiến. Do nha môn thông châu khiển sai dịch áp tải ba người Kiều Nhất Quang hồi kinh, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương theo sau.
Đưa ba người Kiều Nhất Quang đi phủ nha, hai người lại vào trong cung, nói chuyện nghe được nói cho Triệu Dục biết.
Triệu Dục mục trừng khẩu ngốc, “Thế nào kéo một vòng, đến trên người Hoài vương?”
“Hoài vương. . . Không thể làm loại chuyện này đi.” Triệu Dục nhìn Quế vương, “Hắn và vương phi của hắn là biểu huynh muội, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình rất tốt.”
“Làm sao có thể.” Triệu Dục qua lại đi mấy bước, lại dừng lại, “Vậy hai sát thủ kia cung khai?”
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Miệng mồm rất chặt, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, Điếu Đại nói hắn có loại thuốc để kẻ khác thần chí không rõ, có thể cho bọn hắn ăn một lần.”
“Mặc kệ dùng phương pháp gì, ngày hôm nay tốt nhất có thể thẩm một kết quả ra.” Triệu Dục nói.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.
“Chuyện tống tử thang. . .” Triệu Dục cau mày nói: “Trẫm đã khiển người đi an bài, tận lực tránh cho phát sinh nữa chuyện giết vợ.”
Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương cáo từ đi ra, Ngô Điển Dần để Điếu Đại lấy thuốc cho hai sát thủ kia.
Đỗ Cửu Ngôn đi Tỳ Bà hạng một chuyến, cách cửa có thể nghe được Lưu Đoan đang cùng Hàn thị cãi nhau, nàng quay đầu lại nói với Quế vương: “Kiều Nhất Quang cũng nói cho Lưu Đoan biết chuyện, nhưng so sánh mà nói, thái độ của Lưu Đoan trái lại khá một chút.”
Lưu Đoan là hoài nghi Hàn thị có dã nam nhân trước, sau biết được Hàn thị là bị hòa thượng mê gian.
Một trước một sau đối lập, Lưu Đoan trái lại có thể tiếp thu.
Cái sau, chí ít có thể chứng minh Hàn thị vô tội.
“Hai nhà khác phái người đi theo.” Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương trở về nha môn, Bả Tử vừa lúc từ trung từ đi ra, thấy bọn họ nói: “Tìm được người phóng hỏa đốt tự ngày hôm qua rồi, chính là một họ trong năm hộ các ngươi nói, trong lòng hắn tức giận, dưới cơn nóng giận dẫn theo dầu đốt rụi miếu.”
“Còn một hộ khác ta vừa rồi đã phái người nhìn chằm chằm.” Bả Tử nói.
Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nói: “Chúng ta thực sự là thần giao cách cảm a, chuyện vừa rồi ta và vương gia còn đang nói tìm người theo dõi, không nghĩ tới Bả gia đã làm.”
Bả Tử nhìn lướt qua Quế vương, không có tiếp lời này, “Mặt khác, căn cứ hai sát thủ thần chí không rõ nói, có thể phán định, bọn họ là từ Hoài vương phủ đi ra ngoài.”
“Trừ cái này bên ngoài, bọn họ cũng không nói gì khác?”
Bả Tử trả lời: “Hoài vương nuôi một nhóm sát thủ thư hùng, xuất ngoại làm việc đều là một nam một nữ phối hợp, ước chừng có chừng trăm người.”
“Bọn họ lúc nào tiến Hoài vương phủ, có nói không?”
Bả Tử lắc đầu, “Xem tình huống này, có phải cần đi Cát An một chuyến hay không?”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương.
“Đi!” Quế vương nói: “Nếu như chuyện Kiều Nhất Quang nói là hư ảo, chúng ta coi như đến Cát An chơi một chuyến, nếu như nói là thật, vậy làm rõ ràng. . .”
Hắn nói chuyện, nhìn về phía Bả Tử, “Không nên kinh động những người khác trong nha môn.”
“Ân.” Bả Tử gật đầu, liền trực tiếp đi làm việc.
Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương vừa nói chuyện vừa ly khai phủ nha, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia, nếu quả thật như Kiều Nhất Quang nói, tại sao Hoài vương muốn làm như vậy?”
bookwaves.com.vn
An Sơn vương là một khối bùn không có điểm mấu chốt không hề có hình dạng và nguyên tắc, thận cận với người nào thì hắn sẽ bị người đó nặn thành một hình dạng khác, thiện lương hay tà ác, đều không phải là bản thân An Sơn vương có thể quyết định, tính cách của hắn chính là như vậy.
Thế nhưng Hoài vương. . . lúc Quế vương miêu tả, Đỗ Cửu Ngôn cũng cảm giác đối phương không phải là người không có phân tấc.
Là cái gì để Hoài vương trở thành một người biến thái vặn vẹo?
Làm một vương gia, không tạo phản không mưu quyền không vơ vét của cải, cư nhiên mỗi ngày làm loại chuyện ác tha tìm đường chết này, nàng quả thực vô pháp lý giải.
“Làm vương gia, các vương gia của Đại Chu đều không hợp cách a.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
“Làm sao được gọi là hợp cách?” Quế vương hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia sao, không nên giấu dốt không lý tưởng, không nên liền trực tiếp phản, bản thân phản không được thì mưu hoa đặt nền móng cho nhi tử mình, nhi tử mình cũng không có năng lực, thì liều mạng vơ vét của cải đợi một ngày tử tôn có thể có cơ sở phản.”
“Người thường đi chỗ cao, cao của vương gia là có đế vị, đúng không.”
“Nếu đều là chết, đó là đương nhiên phải chết thể diện một chút a. Làm loại chuyện ác tâm người tìm đường chết này, sau này cũng không có mặt đi gặp lão tổ tông.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương liếc nhìn nàng, “Theo ý của nàng, ta là một vương gia hợp cách sao?”
“Người so với bọn hắn tốt một chút đi.” Đỗ Cửu Ngôn nghĩ đến một lần, “Nói chung, tất cả huynh đệ các ngươi trong mắt của ta, dùng mấy thành ngữ có thể khái quát.”
Quế vương nhướng mày, “Thành ngữ gì?”
“Ngư long hỗn tạp, tốt xấu lẫn lộn, loạn thất bát tao, mạc danh kỳ diệu!”
Quế vương hỏi: “Bao quát ta ở bên trong?”
” n.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người thuộc về cái cuối cùng, mạc danh kỳ diệu!”
Quế vương thấp giọng nói: “Ngẫm lại, đêm qua ta nhịn một đêm, quả thực rất mạc danh kỳ diệu. Ta nên quả đoán, ăn khô hút sạch nàng.”
“Vương gia, chúng ta đổi đề tài!”
Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện bước nhanh đi.
Quế vương lầu bầu một câu, suy nghĩ một chút nói: “Tổng kết kỳ thực còn thật đúng.”
. . .
Thân Đạo Nho nhìn Mục Diễm, “Thiệu Vũ ở phủ nha hai ngày trước ngộ sát thê tử, nhi tử của hắn là có được nhờ tống tử thang?”
“Vâng!” Mục Diễm nói: “Nếu không phải ta đi nha môn làm việc, nghe được bọn họ nghị luận một câu, ta còn thật không ngờ. Chờ sau khi ra ngoài ta đến nhà hắn nghe ngóng, mới xác định chuyện này.”
Đầu lông mày của Thân Đạo Nho tụ lại, “Nói như vậy, là có người ở sau lưng trợ giúp?”
“Vâng.” Mục Diễm nói: “Cảm giác có người cố ý muốn làm lớn chuyện này . Tiên sinh, người nói người này sẽ là ai?”
Thân Đạo Nho lắc đầu, “Không dễ nói.” Loại sự tình này, cũng sẽ không tạo thành bạo động, dù sao vô luận nam nhân nào biết được bản thân có vấn đề, mà thê tử đội nón xanh cho mình sẽ cả tiếng ồn ào, gây mọi người đều biết.
Những nam nhân này phản ứng kích liệt nhất, có thể chính là như Thiệu Vũ vậy giết tức phụ của mình, ném hài tử hoặc là đốt Chung Sơn tự.
Phạm vi lớn trả thù người khác, cũng không đến nỗi.
“Bất quá, hôm qua Đỗ Cửu Ngôn mới đi Thông châu bắt ba người trở về, hiện tại khẳng định hắn bể đầu sứt trán.” Mục Diễm nói.
Kết quả này Thân Đạo Nho cảm thấy cũng không tệ lắm, “Xem hắn xử lý như thế nào đi, nếu như xử lý không tốt, đối với danh tiếng của hắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn.”
“Thực sự không được, đến lúc đó chúng ta có thể giúp hắn một tay.”
Mục Diễm nói: “Tiên sinh, chuyện người cần làm, có thể theo phía sau chuyện này.”
“Họa vô đơn chí hay. . . rơm rạ cuối cùng.”
Thân Đạo Nho gật đầu, “Ngươi nói không sai.”
bookwaves.com.vn
. . .
Lỗ phu nhân để Lý ma ma lấy bàn tính và sổ sách đi, Lỗ Niệm Tông vừa lúc đặng đặng chạy vào, cười nói: “Nương, người xem sổ sách rồi sao?”
“Ân, xem xong rồi.” Lỗ phu nhân chỉnh lý y phục cho nhi tử, “Chạy thở hổn hển, đi đâu làm gì?”
Lỗ Niệm Tông nói: “Nương, ta muốn đi vương phủ chơi.”
“Ngày hôm trước, ngày hôm qua ngươi đều đi vương phủ, thế nào gần đây mỗi ngày đi vương phủ, bên kia có cái gì tốt để chơi sao?” Lỗ phu nhân hỏi.
Lỗ Niệm Tông cười, nhỏ giọng nói: “Nương, vương phủ hiện tại có rất nhiều tỷ tỷ đẹp.”
“Nga. Đó là nữ quan thái hậu nương nương đưa cho vương phủ, rất đẹp sao?” Lỗ phu nhân đại khái đoán được ý của thái hậu, một viện tử nam nhân, quả thực phải đưa chút nữ hài tử qua, không thôi sớm muộn gì cũng xảy ra đại sự.
“Rất đẹp.” Lỗ Niệm Tông nói: “Ta chuẩn bị cũng ở trong các tỷ tỷ chọn một tức phụ.”
Một miệng trà của Lỗ phu nhân rất không hình tượng phun ra ngoài.
“Nương, ” Lỗ Niệm Tông bị phun một thân, sắp khóc, “Người, sao người phun nước miếng.”
Lỗ phu nhân xấu hổ lại giật mình, để Lý ma ma đi lấy y phục đến, lại nhìn Lỗ Niệm Tông nói: “Ngươi, nhìn trúng tỷ tỷ trong vương phủ?”
“Còn chưa, ” Lỗ Niệm Tông nói: “Nên ta mới phải mỗi ngày đi a, nói không chừng tỷ tỷ nào coi trọng ta.”
Lỗ Niệm Tông đắc ý vẫy đuôi nói, “Củ cải nhỏ nói, ta rất ưa nhìn.”
Cái dạng này của hắn giống củ cải nhỏ như đúc, lúc dụ dỗ người khác làm việc, sẽ đắc ý vẩy đuôi vẻ mặt cười lấy lòng. Lỗ phu nhân cảm thấy, nhi tử đơn thuần của nàng, bị củ cải nhỏ làm hư.
“Được rồi, vậy ngươi đi đi.” Lỗ phu nhân đổi áo cho hắn, “Vậy ngươi phải có chừng mực. Ngươi và củ cải nhỏ dù sao cũng bất đồng, ngươi thân cao là một người lớn, nếu như mọi chuyện đều học theo củ cải nhỏ, sẽ thất lễ.”
Lỗ Niệm Tông không rõ, nháy con mắt nhìn nàng.
“Tỷ như, lúc tiểu cô nương ôm củ cải nhỏ, ngươi có thể chạy tới đòi ôm sao?”
Lỗ Niệm Tông nói: “Có thể!”
Khóe miệng của Lỗ phu nhân run lên, nàng phải nói với nhi tử sao đây, hắn không giống củ cải nhỏ?
“Các nàng còn hôn củ cải nhỏ, ” Lỗ Niệm Tông chỉ vào gò má của mình, “Hôn ở đây, ta cũng muốn hôn!”
Lúc nói chuyện, kéo y phục của mình, “Nương, ta không nói với ngươi nữa, ta đi tìm tỷ tỷ đẹp chơi.”
Lúc nói chuyện chạy ra ngoài, chạy vài bước lại trở về, Lỗ phu nhân nói: “Lý ma ma, thịt khô cho Ngôn Ngôn ngươi để ở nơi đâu?”
“Yên Yên?” Lỗ phu nhân ngẩn ra.
“Ngôn Ngôn, ” Lỗ Niệm Tông nói: “Là Ngôn Ngôn không phải Yên Yên, tuy rằng bọn họ giống nhau, nhưng là vẫn không đồng dạng.”
Lỗ phu nhân nghe choáng váng đầu phất tay, “Ngươi đi nhanh đi.”
Lỗ Niệm Tông chạy đi.
Lỗ phu nhân tựa ở đầu giường sưởi, bưng trà uống, một giọt nước trà vẫy ra, rơi vào trên ngón tay của nàng, không rõ nàng liền nghĩ đến ngày đó thấy nốt ruồi trên ngón tay của Đỗ Cửu Ngôn.
Ngôn Ngôn, Yên Yên?
“Lý ma ma, ” Lỗ phu nhân gọi Lý ma ma tiến đến, thấp giọng hỏi: “Trên ngón tay của Cửu Yên, có phải cũng có một nốt ruồi nhỏ hay không?”
Lý ma ma nhớ kỹ tựa hồ là có, “Nô tỳ không quá chắc chắn, tựa hồ là có.”
“Tìm người xác nhận một chút, ” Trong lòng của Lỗ phu nhân bang bang nhảy dựng lên, “Ngươi đi Long n tự, tìm Lục Châu hỏi thăm một chút. Nhớ kỹ không nên lộ ra chân ngựa.”
Lý ma ma rất khẩn trương, “Phu nhân, người, người thực sự cảm thấy Đỗ Cửu Ngôn chính là. . . Chính là Cửu Yên tiểu thư?”
“Ngươi cẩn thận một ít, đừng cho người khác biết.” Lỗ phu nhân nói: “Bất kể có phải hay không, cũng không nên mang phiền phức đến cho hắn.”
Lý ma ma biết tính nghiêm trọng của chuyện, trong lòng bang bang nhảy, đi ra cửa làm việc.