Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 590: CÓ NGƯỜI THU XẾP


Dịch giả: Luna Wong – Không thể nào chống được tới lúc giao thừa nên sớm chúc mọi người năm mới vui vẻ


Tâm tình của Triệu Dục không tốt, lúc ăn cơm với thái hậu, cũng là không yên lòng.


“Thế nào ăn cơm như đếm gạo vậy.” Thái hậu đánh giá Triệu Dục, “Có phải xảy ra chuyện gì hay không? Mặc Hề lại rước phiền phức cho ngươi?”


Nàng biết Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn buổi sáng đã tới.


“Tiền ma ma, người đo đóng cửa lại, ” Triệu Dục phân phó Tiền ma ma, chờ đối phương đóng cửa lại, hắn thấp giọng nói chuyện Quế vương tra được cho thái hậu nghe, “Mặc Hề và Cửu Ngôn đều nói sự tình rất kỳ hoặc.”


Thái hậu thả đũa, sắc mặt cũng thay đổi, “Hoài vương?”


Trong trí nhớ của nàng, Hoài vương là nhu thuận hiểu chuyện, không nói giết người, hắn đến giết một con gà cũng không dám.


“Chuyên giết tiểu cô nương?” Thái hậu hỏi.


Triệu Dục gật đầu, “Chuyên lựa những tiểu cô nương từ chín đến mười ba tuổi, gian dâm xong lại giết người.”


Thái hậu không có lập tức trách cứ Hoài vương, nàng uống nửa chung trà, mở miệng nói: “Phái người đi Cát An xác nhận, nhất định không thể lan truyền ra ngoài.”


“Chuyện này trẫm để Mặc Hề và Cửu Ngôn đi làm.” Triệu Dục nói: “Bọn họ làm việc, trẫm yên tâm.”


Thái hậu nói: “Ngươi thả thêm chút quyền cho bọn hắn, lần trước đi Liêu Đông, Cửu Ngôn bị thương nghiêm trọng như vậy.”


“Trẫm đã biết, lúc này đây sẽ không để cho bọn họ đan thương thất mã đi mạo hiểm.” Triệu Dục nói chuyện, lại nhắc tới chuyện tống tử thang, “Mấy người này vì để gây chú ý, lan truyền chuyện tống tử thang ra ngoài quả thực đáng trách đáng chết, nhưng là, người đưa thư cho Kiều Nhất Quang sai khiến làm chuyện này, càng thêm đáng trách.”


“Cửu Ngôn nói như thế nào?” Thái hậu hỏi.


“Cửu Ngôn hết chỗ chê rất rõ ràng, thế nhưng lời trong lời ngoài hắn ám chỉ qua, nàng cảm thấy, từ lúc An Sơn vương gặp chuyện không may đến An Sơn vương chết cùng với hiện tại Hoài vương gặp chuyện không may, rất có thể là cùng một người ở sau lưng trợ giúp.” Triệu Dục nói: “Thế nhưng, động cơ của người này, quá khó suy đoán.”


“Ý của hắn là, có người muốn mượn dùng tay của triều đình, giết hết tất cả vương gia?” Thái hậu nói.


Triệu Dục gật đầu, “Hắn là có loại hoài nghi này.”


“Đây. . .” Thái hậu đứng dậy đi hai bước, ngồi xuống trên nhuyễn tháp, mẫu tử hai người trầm mặc thật lâu, thái hậu nói: “Suy đoán của hắn mặc dù có thể giải đáp một ít nghi vấn, thế nhưng đồng thời lại xuất hiện càng nhiều nghi vấn hơn.”


“Thứ nhất, mục đích của người này là cái gì? Tại sao hắn muốn giết vương gia?”


“Thứ hai, nếu như chuyện Hoài vương gian hành hạ đến chết ấu nữ là thật, như vậy vô luận là hắn hay An Sơn vương, hành vi phạm tội lại là chân chân thật thật. Đây là cánh tay thúc đẩy phía sau màn vô pháp tiên tri thiết định.”



“Hắn không có khả năng cưỡng chế An Sơn vương và Hoài vương làm chuyện không muốn làm. An Sơn vương không dễ nói, nhưng Hoài vương không phải là không có chủ kiến.”


Triệu Dục cũng nghĩ như vậy.


“Mẫu hậu, người nói mục đích của người này có phải tốt hay không?” Triệu Dục nói: “Nếu như người này thật tồn tại, như vậy hắn có phải là bởi vì đã biết các chuyện ác của các vương gia, mà dùng phương thức tương đối cực đoan dẫn ra hay không?”


Thái hậu nói: “Ý của ngươi là, Hoài vương và An Sơn vương quả thực tội ác tày trời, thủ đoạn dẫn chuyện bọn họ làm ác của người này tuy có khó chấp nhận, nhưng ước nguyện ban đầu lại là quét sạch bầu không khí của hoàng gia?”


“Vâng.” Triệu Dục nói.


Thái hậu như có điều suy nghĩ, một lúc lâu nàng gật đầu nói: “Quả thực như vậy, chỉ có như vậy mới có thể giải thích đây hết thảy.” Nhưng lại nói: “Nhưng nào có người như vậy?”


Căn bản không có!


Mẫu tử hai người cũng không có tâm tình ăn cơm, ngồi một hồi, Triệu Dục cáo từ trở về làm việc.


Thái hậu và Tiền ma ma ngồi đối diện nhau, Tiền ma ma tự làm quần áo mùa xuân cho Quế vương, một lúc lâu không có nghe được thái hậu nói, không khỏi kỳ quái nói: “Nương nương, người còn đang suy nghĩ chuyện của Hoài vương gia sao?”


“Ân.” Thái hậu nói: “Ai gia cảm thấy, Cửu Ngôn rất có thể hoài nghi thánh thượng, cho nên mới ở trước mặt của thánh thượng lộ ra một chút ý tứ.”


Tiền ma ma ai u một tiếng, bị kim đâm khe tay, đau, “Điều đó không có khả năng đi, tính tình của thánh thượng làm sao có thể.”


“Ân.” Thái hậu nói: “Thế nhưng người đổ dầu vào lửa Cửu Ngôn nói, động cơ của thánh thượng là lớn nhất.”


Tiền ma ma nói: “Còn có vương gia.”


Thái hậu sửng sốt, chủ tớ hai người liếc nhau, trong lòng đều là vừa nhảy.


“Gây xích mích quan hệ của huynh đệ bọn họ?” Thái hậu lắc đầu, “Nếu như chỉ là gây xích mích quan hệ, cái này cũng lượn quá xa.”


Tiền ma ma gật đầu, “Nô tỳ cảm thấy là trùng hợp, Cửu Ngôn suy nghĩ nhiều.”


“Ân, hài tử kia luôn luôn tâm tế như tóc, nhưng chuyện này nàng có thể thật là suy nghĩ nhiều. Hắn không hiểu thánh thượng, trong nhiều hài tử như vậy, tính tình của thánh thượng là chính trực nhất.” Thái hậu nói.


Tiền ma ma cũng gật đầu, “Cũng là bởi vì chính trực thành thật, khi còn bé không biết ăn bao nhiêu thiệt thòi của vương gia.”


Quế vương vừa tinh vừa keo, bắt đầu từ khi còn bé, Triệu Dục nói là nhường, nhưng nếu thật là động tâm nhãn, hắn không phải là đối thủ của Quế vương.


“Ai gia đau đầu, không nghĩ nữa không nghĩ nữa.” Thái hậu khoác tay nói: “Hiện tại thế cục ổn định, ai ngờ người tìm đường chết liền có thể làm mạnh như thế!”


bookwaves.com.vn

Nàng có hai nhi tử. Hai nhi tử mỗi người đều thông minh tuyệt đỉnh, còn huynh hữu đệ cung.



Xem ai có năng lực, lay động thế cục này.


Bất quá là con hề nhảy ra tìm cái chết thôi.


“Nương nương nói rất đúng, ” Tiền ma ma nói: “Có vương gia ở, cái gì đều không cần sợ.”


Thái hậu ghét bỏ nhìn Tiền ma ma, “Hắn không dựa vào Đỗ Cửu Ngôn, hắn có cái rắm bản lĩnh.”


“Nương nương, ” Tiền ma ma nhìn hai bên một chút, thấp giọng nói: “Để người nghe.”


Thái hậu uống trà, xem như bản thân cũng không nói gì.


. . .


Đỗ Cửu Ngôn mang theo Khâu Hổ và Thiệu Vũ cùng với Lưu Đoan, tổng cộng năm nam nhân đi gặp Kiều Nhất Quang.


Năm người này, đều bị Kiều Nhất Quang truyền bá chuyện tống tử thang.


“Là người này nói với các ngươi sao?” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào Kiều Nhất Quang hỏi mấy người.


Khâu Hổ gật đầu, “Chính là hắn, nhất định là hắn.”


“Phải, ” Thiệu Vũ nói: “Hắn nói cho ta biết chuyện tống tử thang và hòa thượng mê gian.”


Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào Kiều Nhất Quang, “Biết vì sao hắn nói như vậy không?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn năm người.


“Vì sao?” Thiệu Vũ hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bởi vì hắn muốn gây xích mích để các ngươi nháo sự, làm cho triều đình chú ý tới hắn, thay giải oan cho nữ nhi đã chết của hắn.”


“Hắn đang lợi dụng các ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn đạp Kiều Nhất Quang một cước, “Có phải hay không?”


Kiều Nhất Quang chắp tay bồi lễ với mấy người, “Là, nữ nhi của ta bị người hại chết, ta tố cáo thật nhiều lần đều không người nào để ý, lúc này đây ta đến kinh thành nghe được chuyện tống tử thang, liền cố ý tản ra lời đồn này.”


“Không nghĩ tới, không nghĩ tới các ngươi kích động như vậy.” Kiều Nhất Quang nhìn Thiệu Vũ, “Lại, lại còn đánh chết tức phụ của mình.”


Thiệu Vũ tức giận thẳng run, “Ngươi, ngươi nói là giả?”


“Ân, tự ta nói bừa.”



Lưu Đoan nói: “Nói bừa? Sao ngươi không bịa chuyện khác?” Dứt lời lại nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh có phải cảm thấy chuyện này xử lý không dễ, nên buộc hắn nói xạo để che giấu hay không?”


“Tròn thế nào đi nữa, chuyện này giả thì thật không nỗi, thực thì không giả nỗi.”


Hắn không thể sinh! Hắn xem nhiều đại phu như vậy, chuyện này không phải giả rồi.


“Xem như ngươi có thể nhịn, khó có được một câu thuận lợi, còn biểu hiện bản thân học vấn đúng không?” Đỗ Cửu Ngôn khinh bỉ nhìn Lưu Đoan, “Ta nói cho ngươi biết, dù là Hàn thị như thế nào đi nữa, ngươi cũng không thể động thủ đánh nàng.”


“Triều đình không có bất kỳ luật pháp, quy định trượng phu có thể tùy tiện đánh chửi thê tử.”


“Từng người một rất giỏi, bản thân có vấn đề còn quay đầu lại trách tức phụ của mình. Không biết xấu hổ chính là người như các ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào năm nam nhân, nói: “Có thể sống thì sống, sống không nỗi thì hòa ly, ai con mẹ nó muốn động thủ đánh tức phụ lần nữa, ta mang theo tức phụ người đó cáo đến người đó sống nửa đời còn lại với cái mông trần.”


“Có nghe hay không?”


Lưu Đoan bị Đỗ Cửu Ngôn mắng không có lời nói nữa.


“Sự tình thật hay giả, bây giờ nói không rõ ràng lắm. Các ngươi là có phương pháp gì chứng minh hài tử không phải là của mình không?”


Tất cả mọi người lắc đầu.


“Vậy cũng chớ dong dài, lúc trước sống thế nào thì bây giờ sống thế đó. Không được nữa thì hòa ly!” Đỗ Cửu Ngôn xua tay, “Đều đi đi, không nên nháo sự không nên nói lung tung ra ngoài.”


bookwaves.com.vn

“Bằng không ta đem chuyện các ngươi không lên được, dán tại trên tường bát tự của nha môn.”


Khóe miệng của năm người run lên, không dám nói nhiều, bị người mang đi.


“Bọn họ sẽ không tin.” Kiều Nhất Quang thấp giọng lầu bầu nói.


Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái, “Ta đương nhiên biết bọn họ sẽ không tin tưởng, nhưng ngươi nói cho ta biết có biện pháp gì tốt?”


Kiều Nhất Quang sờ sờ mũi.


“Ngươi trực tiếp tới tìm ta thì bớt việc bao nhiêu, quanh co lòng vòng.” Đỗ Cửu Ngôn đè lửa giận của mình, hỏi: “Lá thư này, ngươi không có hoài nghi là ai đặt ở trong xe của ngươi?”


Lúc đó là bốn chiếc xe ngựa, của hắn và vài đồng bạn.


“Khẳng định không phải người ta quen biết, bởi vì lúc đó xa dừng ở ven đường nghỉ ngơi, chúng ta đều uống trà ăn điểm tâm trong trà liêu.” Kiều Nhất Quang nói: “Thế nhưng, nếu như không phải người chúng ta quen biết, hắn làm sao sẽ biết chúng ta muốn làm gì?”


Kiều Nhất Quang không nghĩ ra.


Đỗ Cửu Ngôn không muốn hỏi hắn, “Ngươi nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta khởi hành.”


Kiều Nhất Quang xác nhận.


Đỗ Cửu Ngôn đi tiền nha, Ngô Điển Dần đang nói chuyện với Mạnh Giao, Đỗ Cửu Ngôn thấy Mạnh Giao rất kinh hỉ, “Mạnh đô đốc, người cũng quen biết Ngô đại nhân sao?”


“Bởi vì Quách Đình, gặp qua Ngô đại nhân một lần.” Mạnh Giao nói: “Lần này các ngươi ra ngoài làm việc, thánh thượng để ta đi với các ngươi.”



Đỗ Cửu Ngôn lộ ra vẻ kinh ngạc.


“Vùng đó ta rất quen thuộc, vừa lúc, cũng rất gần Bảo Khánh. Rất nhiều chuyện ta xử lý, còn tiện lợi hơn vương gia một ít.”


Hắn là ngũ quân đô đốc phủ, thống lĩnh vệ sở của các nơi ở Đại Chu, tự nhiên cũng có quyền lực điều binh khiển tướng.


“Có người ở, chúng ta nhất định có thể làm ít công to.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Sáng mai chúng ta liền xuất phát, quần áo nhẹ giản lược, đi nhanh chút.”


Mạnh Giao xác nhận, “Ta đây trở về chuẩn bị một chút.”


Lúc này đây chuyện tương đối bí ẩn, Mạnh Giao xuất môn làm chuyện gì, cũng không có nói với người nhà.


Đỗ Cửu Ngôn vốn có cũng dự định giống như trước đây mua ít đồ mang theo, lương khô và y phục vớ và vân vân. Nhưng đi tới cửa hàng cửa, mới nhớ tới, tất cả mọi thứ nàng đều có người chuẩn bị.


Nàng trở lại vương phủ, Diệp Nhu đang cùng Tạ Oánh hai người thương lượng kiểm lại đồ vật.


“Hài mang một đôi là được đi, bao phục bỏ vào quá nhiều, phỏng chừng bọn họ mất hứng mang đi.” Diệp Nhu nói.


“Cũng phải nga, huynh trưởng ta mỗi lần ra cửa, hận không thể chỉ mang theo bạc mới tốt.” Tạ Oánh nói.


Diệp Nhu lấy thêm một đôi hài chuẩn bị cho Đỗ Cửu Ngôn ra, đếm bít tất, tổng cộng mười đôi bít tất, trong tư tâm của nàng cho rằng, Đỗ Cửu Ngôn một đôi bít tất mang hai ngày, đồ dự bị cho hai mươi ngày thay đổi không sai biệt lắm.


“Nếu như Đỗ tiên sinh có thể rảnh giặt một đôi, hẳn đủ mang.” Diệp Nhu nói.


“Sẽ không giặt đâu.” Tạ Oánh thấp giọng nói: “Ngươi không có nghe tiểu nội thị nói sao, những người như bọn họ trừ nội y khỏa khố của mình ra, những thứ khác cũng không giặt. Thực sự mặc không được nữa thì ném ở một bên chờ vài ngày liền bỏ.”


Diệp Nhu đập tạp, “Củ cải nhỏ quá đáng thương.”


Đỗ Cửu Ngôn thu hồi bước chân, lặng lẽ lui ra ngoài, đi bàn đu dây đối diện ngồi.


Củ cải nhỏ sao lại đáng thương, có ăn có mặc không đói bụng, hạnh phúc biết bao!


“Nàng, chơi bàn đu dây?” Quế vương thật xa đã thấy nàng, “Không đi thu thập hành lý?”


Đỗ Cửu Ngôn cười, nên cổ họng kiều tích tích nói: “Ha ha, vương gia, đến đẩy ta nha.”


Quế vương sợ run cả người, “Nàng, nàng đứng đắn một chút.”


Đỗ Cửu Ngôn bĩu môi, “Không cần ta thu thập, Tạ tiểu thư và Diệp tiểu thư đã làm xong.”


“Ta đây đẩy nàng!” Quế vương vui vẻ qua đây, đẩy bàn đu dây của nàng.


—— lời nói ngoài ——


Ngày hôm nay cuối tuần, nhìn xong nhắn lại sau đó sẽ đi ngủ một chút ba, ha ha!

Chúc mọi người cuối tuần khoái trá.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận