Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 605: CÁC TIỂU CÔ NƯƠNG


Dịch giả: Luna Wong


Lúc tới một chiếc thuyền, lúc trở về hai chiếc.


Đi lên, có hai nữ hài tử muốn lưu lại tìm người nhà của mình, các nàng không muốn rời khỏi nơi này. Đỗ Cửu Ngôn lưu nàng cho Mạnh Giao, để hắn giúp đỡ tìm.


Mạnh Giao mang theo Hàn Đương còn ở Cát An, giải quyết tốt hậu quả chuyện còn lại, sau đó sẽ từ lục lộ ra roi thúc ngựa đi xử lý mấy chỗ dân biến.


Ngày hôm nay khí trời tốt, gió thổi trên biển không lạnh cũng không nóng, Đỗ Cửu Ngôn ngồi xếp bằng ở trên boong thuyền, cười nói: “Lúc này đây ai cũng không được chơi xấu, người chơi xấu, đợi lát nữa phạt người đó ăn thêm một chén cơm.”


Các tiểu cô nương vây bắt nàng ngồi thành hình tròn đều cười khanh khách, tiểu cô nương nửa lớn, dáng tươi cười so với cảnh xuân còn tươi đẹp hơn, Đỗ Cửu Ngôn nhìn, tâm tình cũng khá hơn nhiều.


“Đỗ tiên sinh, buổi trưa hôm nay ta ăn hơn một chén cơm, bây giờ còn nó đó.” Ngọc Tử tám tuổi ôm bụng, cau mày, “Ta không muốn ăn.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thua thì phải chịu, không chịu làm sao bây giờ?”


“Cù lét!” Các tiểu cô nương cùng nhau cười nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, xoa xoa tay, nói: “Nào!”


Chơi không phải trò cao nhã gì, chính là đan song trong đổ phường thường thường chơi, một đống quân cờ tiện tay rút một ít, đoán xem là đơn hay đôi.


“Quy củ cũ, đơn ngồi bên phải, đôi ngồi bên trái.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.


Các tiểu cô nương dắt váy, phe phẩy bím tóc mở ra khuôn mặt tươi cười, ngươi tới ta đi di chuyển, cuối cùng ngừng lại, Đỗ Cửu Ngôn bắt đầu đếm, có một tiểu cô nương hô: “Đỗ tiên sinh, người còn chưa có nói sao.”


“Đơn đi!” Đỗ Cửu Ngôn cười, đếm lại ra đôi, mọi người cười ha ha.


Có người nói: “Tối hôm nay, Đỗ tiên sinh phải ăn ba chén cơm!”


Đỗ Cửu Ngôn thần bí nói: “Xem ra, ta phải lấy bảo bối giữ nhà của ta ra rồi.”


Một đôi ánh mắt sáng ngời, quay tròn tò mò nhìn nàng, “Bảo bối gì?”


“Xem!” Đỗ Cửu Ngôn từ phía sau lấy ra một chén nhỏ, chén chỉ có to như ngón tay cái của nàng, vô cùng khéo léo khả ái, “Đây chính là chén ăn cơm đêm nay của ta, chớ nói ba chén, ba mươi chén ta cũng ăn được!”



Mọi người cười ha ha.


“Đỗ tiên sinh chơi xấu, chúng ta đi cù lét Đỗ tiên sinh!”


Các tiểu cô nương cùng xông lên, Đỗ Cửu Ngôn cười né ra, mọi người nhìn nàng dáng vẻ chật vật, cười té trên mặt đất.


Các nàng đang làm ầm ỉ, dẫn tới các tiểu cô nương sợ tham đầu tham não trong khoang thuyền khác nhìn lén, có người ngượng ngùng đi ra, chắp tay hỏi: “Các ngươi đang chơi cái gì?”


“Chơi cùng a, đừng sợ, Đỗ tiên sinh rất tốt.”


“Đúng vậy, hắn không giống với những người lớn khác.”


Tiểu cô nương nhìn dáng tươi cười của Đỗ Cửu Ngôn, lo sợ bất an gật đầu, “Ta, ta đi gọi các nàng cùng chơi được không?”


“Được a.”


Tiểu cô nương trở về lại lôi hai người, các nàng mới vừa ra tới, Quế vương vừa lúc từ phía sau đi tới, vài người như là con chuột nhìn thấy mèo, chạy về, đóng cửa.


Quế vương lúng túng đứng tại chỗ.


“Không có việc gì. Đây là vương gia!” Đỗ Cửu Ngôn trấn an mọi người, “Hắn là người tốt a, đi cùng chúng ta.”


Tất cả mọi người ngượng ngùng câu nệ hướng về phía Quế vương cười, nhưng vẫn là tiểu tâm dực dực trở về gian phòng của mình.


Quế vương rất phiền muộn, đầu lông mày nhíu lại nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Diện mục của ta đáng ghét sao?”


“Không, là người quá có khí dương cương!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương cúi đầu nhìn bản thân, gật đầu: “Cũng đúng, cái này không thể trách ta, đây là trời sinh.”


Các tiểu cô nương không phải sợ Quế vương, mà là sợ nam nhân. Nên, mỗi lần thấy nam nhân, các nàng cũng sẽ dường như chim sợ cành cong, núp xa xa.


Nàng đang cố gắng tu bổ, nhưng đây không phải một sớm một chiều là có thể làm được.


Nàng không rõ ràng, cuộc sống sau này của những hài tử này, có thể quên lãng quá trình một đoạn bóng tối này không, nhưng nàng sẽ tận lực.


Tín nhiệm người, tín nhiệm nam nhân. . .



Thế đạo này, quá mức hà khắc với nữ tử, nếu như không có kỹ năng sinh tồn, gả người, được một nam tử chiếu cố, sinh hạ hài tử để bảo đảm tuổi già thì có người nuôi nàng. . . Đây là lộ tuyến sinh tồn duy nhất của các nàng, mà gả người sinh con cũng sẽ thành duy nhất giá trị của các nàng.


Bookwaves.com.vn

Đây là giá trị vặn vẹo, nàng rất phẫn nộ, nhưng mà hiện tại nàng lại không có cách nào đánh vỡ, cải biến những thứ này.


Làm sao bây giờ?


Nên nhiệm vụ nặng mà đường xa a.


“Nhắc tới, ta rất thất bại.” Thần sắc của Đỗ Cửu Ngôn ngưng trọng nhìn Quế vương. Quế vương cũng chính sắc nhìn nàng, hỏi: “Làm sao vậy?”


Nàng thấp giọng nói: “Tiểu hài tử khoảng chừng có trời sinh tri giác, các nàng sẽ thân cận ta, khả năng ở trong tiềm thức biết, ta không phải là nam nhân, không cụ bị tính công kích.”


Quế vương nhìn nàng, nàng đầy mặt trịnh trọng, nhưng nói chuyện. . . Hắn cười ha ha, vỗ vỗ bả vai của nàng, nói: “Nàng mới biết được?”


“Không thôi vì sao ta gọi nàng là ẻo lả?”


Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi, bỗng nhiên đẩy ngực của hắn một chút, nâng giọng nói: “Đều tại những xú nam nhân các ngươi.”


“Nôn!” Cả người của Quế vương nổi da gà lên, hoàn toàn cười không nổi, “Ngôn Ngôn, đáp ứng ta một việc.”


Đỗ Cửu Ngôn chu môi hồng diễm diễm, dùng ánh mắt nhu nhược vô tội nhìn hắn, “Vương gia a, xin mời người nói.”


“Câm miệng!” Quế vương thấp giọng nói: “Dù là tương lai nàng biến thành nữ nhân, cũng xin nàng không nên như vậy.”


“Quá quái dị!” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn một mắt, cả giận nói: “Cút!”


Lúc nói chuyện, quay đầu nhìn ngoài khơi xa xa, Quế vương cũng cùng nàng sóng vai đứng thẳng, phía sau có tiếng bước chân truyền đến, Đỗ Cửu Ngôn không cần quay đầu lại cũng biết là Bả Tử, nàng nói: “Bả gia, Hoài vương khá hơn chút nào không?”


“Uống thuốc rồi, đang ngủ.”


Vì có thể để cho Hoài vương sống đến kinh thành, không thôi bởi vì nghiện mà đập đầu tự sát, bọn họ mở cho hắn hơn mười thang thuốc an thần, hắn vẫn mờ mịt ngủ, lúc tỉnh lại sẽ thanh tỉnh một chút, nhưng lúc bệnh, lại la to, gào thét khó nhịn.


Bất quá tốt là, hôm nay trạng huống hơi tốt hơn so với mấy ngày hôm trước một chút.


“Nghiện này là có thể từ bỏ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bất quá, hắn cũng không có cơ hội.”


Bả Tử nói: “Ta để nhà đò đi nhanh chút, tận lực về sớm một chút.”


“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương, “Ngươi không đi trò chuyện với Cửu Giang vương?”

Quế vương nói: “Chút nữa sẽ đi.”


“Cửu Giang vương bên kia, ngươi điều tra qua chưa? Bên cạnh hắn có phụ tá hay bạn tốt như Kinh Nhai Trùng và Mẫn Nhiên Cử hay không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Quế vương lắc đầu, “Không có, bên cạnh hắn tuy có phụ tá, nhưng cũng không có quá được coi trọng.”


“Mà, Cửu Giang cảnh nội dân phú lực cường, mọi người tôn kính Cửu Giang vương có thừa.”


Đỗ Cửu Ngôn lộ ra biểu tình nguyên lai như vậy, “Vậy chờ tin tức của Ninh vương bên kia đi.”


“Không có là tốt nhất.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương gật đầu.


“Mặc Hề, ” Cửu Giang vương từ phía sau qua đây, mọi người chào lẫn nhau, hắn nói: “Hiện tại có rảnh không, ta có việc muốn nói với ngươi.”


Quế vương gật đầu.


“Đỗ tiên sinh và Bả tiên sinh cùng đi đi.”

Bookwaves.com.vn

Bốn người đi gian phòng Cửu Giang vương ở, gian phòng đều rất nhỏ, bốn người vây bắt bàn ngồi xuống, dâng trà xong, Cửu Giang vương nghiêm mặt nói: “Hai ngày này ta tỉ mỉ cân nhắc qua, đối với chuyện có thôi thủ phía sau màn tồn tại hay không, ta có một chút cách nhìn.”


Đỗ Cửu Ngôn thật tò mò, lộ ra biểu tình chăm chú lắng nghe.


“Để ta kỳ quái nhất, thật ra là động cơ của người này.” Cửu Giang vương nói: “Nếu như, mục đích cuối cùng của hắn, là để tất cả vương gia đều biến mất, tại sao hắn phải phí nhiều khúc cua như vậy?”


“Ám sát không phải càng thêm trực tiếp sao?” Cửu Giang vương nói: “Giữa mấy huynh đệ chúng ta, ngoại trừ Mặc Hề từ nhỏ yêu thích võ công ra, mấy người chúng ta bất quá đều học một ít da lông.”


“Chúng ta xuất hành cũng chưa từng có tiền hô hậu ủng phòng bị ai. Ý của ta là, nếu như hắn ám sát, kỳ thực rất dễ đắc thủ!”


Cửu Giang vương nói xong, nhìn mọi người.


“Nên, ý của vương gia là?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Cửu Giang vương nói: “Đây có phải là trùng hợp hay không? Vị người giật dây, căn bản không tồn tại.”


“Ngày đó Mặc Hề nói với ta xong, ta chăm chú nghĩ lại. Bên cạnh ta cũng không có người như vậy, hơn nữa, ta cũng không có bị ai dẫn đạo, làm bất cứ chuyện gì.” Cửu Giang vương nói: “Vì sao người này không có xuống tay với ta?”



“Ta đã viết thư cho Ninh vương.” Cửu Giang vương nói: “Nếu như bên cạnh hắn có người như vậy, như vậy suy đoán của các ngươi chính là thành lập, nếu như hắn không có, không phải có thể chứng minh, các ngươi suy đoán có sai lầm sao?”


Đỗ Cửu Ngôn không nói gì.


Cửu Giang vương có nói và suy đoán như thế không kỳ quái, bởi vì nàng không có nói chuyện ba sai vặt công khai cho hắn biết.


Thế nhưng hắn có một chút không có nói sai, nếu như Ninh vương cũng không có, như vậy nàng xác xác thật thật phải một lần nữa xem lại mục đích của người này.


“Vậy chờ tin tức của Ninh vương.” Quế vương nói.


Cửu Giang vương đạo: “Mặc Hề, ngươi không được quên, ngươi cũng là vương gia!”


“Bên cạnh ngươi vì sao cũng không có?” Cửu Giang vương hỏi.


Quế vương nói: “Phải, bên cạnh ta không có. Nhưng thứ ta làm đủ để có chuyện nói!”


Tạo phản, là chuyện Quế vương làm.


Cửu Giang vương sửng sốt, lắc đầu nói: “Tạo phản của ngươi là tiểu đả tiểu nháo, có cái gì có thể chém đầu.”


Quế vương tiền tiền hậu hậu giết mấy tham quan, quét sạch bầu không khí của Quảng Tây và Trấn Viễn , chuyện khác, nếu nói làm hắn cũng làm, nhưng đối với bách tính kỳ thực không có thương tổn thực chất.


Không có khiến cho nhiều người tức giận, không coi vào đâu.


“Hồi kinh rồi hãy nói.” Quế vương nói.


Cửu Giang vương gật đầu, “Chờ nhìn thấy thánh thượng, lại thảo luận đi.”


Một đường rất bình tĩnh, trên nửa đường, Đỗ Cửu Ngôn viết thư cho Trần Lãng, nói cho hắn biết chuyện nơi đây, lại đem chuyện nàng muốn đưa các nữ hài tử đi Tân Hóa chuyện, nói với Trần Lãng.


Mấy ngày sao bọn họ lên bờ ở Sơn Đông, điều hơn mười chiếc xe ngựa, đội ngũ thật dài đi kinh thành.


Đỗ Cửu Ngôn ngồi trên lưng ngựa đi ở cuối cùng, quay đầu nhìn Bả Tử, “Huynh đệ của ngươi đưa thư cho ngươi?”


Vừa nãy ăn cơm, nàng thấy Bả Tử đi hậu viện một chuyến.


“Ân.” Bả Tử nói.


—— lời nói ngoài ——


Ta nếu như không bảo hôm nay chỉ có hai canh mà các ngươi lại phát hiện ta chỉ canh hai canh, như vậy canh thứ ba rất có thể là ta đặt ra sai rồi thời gian, o(╯□╰)o

Ngày hôm qua chính là loại này, đặt ra thành tám giờ rưỡi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận