Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 608: HUYNH ĐỆ BỐN NGƯỜI

Dịch giả: Luna Wong

Trong lòng của Đỗ Cửu Ngôn thẳng run, ánh mắt của Lỗ phu nhân so với nàng nghe được chuyện tống tử thang còn đáng sợ hơn, cũng may đối phương cũng không nói gì, nàng vội chạy trốn về vương phủ.

“Gần đây Lỗ phu nhân không tìm người nói chuyện chứ?” Đỗ Cửu Ngôn và củ cải nhỏ ở trong phòng, nhỏ giọng hỏi.

“Không có a, gần đây răng trắng lớn mỗi ngày đều đến vương phủ. Lỗ phu nhân làm sao vậy?” Củ cải nhỏ nói.

Đỗ Cửu Ngôn nói cho hắn biết ánh mắt của n Lỗ phu nhân, “Sao ta cảm thấy không thích hợp, cái ót đổ mồ hôi.”

“Không thể nào?” Củ cải nhỏ cũng bắt đầu đổ mồ hôi, “Cha a, Lỗ phu nhân phát hiện thân phận của người, cho nên muốn muốn nhận biết với người sao?”

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Xem biểu tình hôm nay của nàng, phỏng chừng sẽ dự định thay ta giấu diếm, nhưng ánh mắt kia của nàng, cũng giấu không được bao lâu.”

“Nếu đeo lưng.”

Củ cải nhỏ lo lắng lo lắng, “Vậy làm sao bây giờ?”

“Còn có chuyện đáng sợ hơn, ” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện Thân Đạo Nho tra thân phận nàng, củ cải nhỏ che miệng, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Cha a, chúng ta đây mau trốn đi thôi.”

“Ta cảm thấy chuyện này nếu như bộc phát ra, nghĩa phụ đều không bảo vệ được ngươi.”

Khi quân chi tội! Đây chính là tội lớn đó.

“Ân.”

Gần đây một mực bạo động, có khẩu hiệu, chính là trừng phạt Hoài vương nghiêm khắc.

Đa số là bởi vì lần trước thánh thượng xử trí An Sơn vương hơi nhẹ, nên dân chúng mới có thể rất dễ bị người kích động tâm tình, bức bách thánh thượng giết Hoài vương.

Nếu như đến lúc đó, thân phận của nàng bị tuôn ra, sau đó đối phương cũng kích động dân chúng. . . Kỳ thực không cần dân chúng, quan viên triều đình bạo động một cái, thánh thượng không chống cự nổi áp lực, giết nữ nhân khi quân như nàng, không chỉ lấy tội nữ tử mạo danh thế thân, càng sâu hơn là, phá vỡ cơ cấu nam quyền, vũ nhục lợi ích của rất nhiều nam tính đồng bào chí cao vô thượng, không giết không được.

“Là một vấn đề lớn.” Đỗ Cửu Ngôn thở dài.

Củ cải nhỏ bị dọa, ôm nàng rúc trong ngực nàng, nghẹn ngào nói: “Cha a, nếu là bọn hắn cứ muốn giết ngươi, ta. . . Chúng ta liền theo nghĩa phụ đi Quảng Tây.”

“Triệt để tạo phản.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn nhi tử.

Củ cải nhỏ siết nắm tay, nói: “Người đừng sợ, chúng ta đều có thể bảo hộ người.”

“Nhất thời không sợ nữa, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cái ý nghĩ này của ngươi tương đối tốt, không được thì chúng ta liền đi Quảng Tây, tạo phản với hắn!”

“Sau đó học tổ sư gia, trọng lập một hoàng triều, gọi là Hậu Chu!” Đỗ Cửu Ngôn ha ha nở nụ cười, “Đẹp! Cửu gia ta cũng trải nghiệm một lần làm hoàng đế, mới không phụ lòng xuyên việt hảo thời quang.”

Củ cải nhỏ nghe mí mắt nhảy, “Cái gì xuyên việt?”

“Ta cảm giác, có người muốn ép ta lên Lương Sơn!” Đỗ Cửu Ngôn vỗ bàn một cái, cả giận nói: “Ta đây làm thật lớn!”

Củ cải nhỏ gật đầu, “Được, ta cùng người, làm thật lớn!”

“Làm cái gì lớn?” Bả Tử vốn có muốn gõ cửa, nhưng nghe được hai phụ tử bọn họ ở trong phòng đại hống đại khiếu, đơn giản đẩy cửa tiến vào, “Hào khí can vân như thế, chuẩn bị làm gì?”

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mũi, dáng vẻ bệ vệ nhất thời tiêu mất.

“Cha ta muốn tạo phản, ” củ cải nhỏ lôi kéo Bả Tử ngồi xuống, nói nhỏ với hắn, “Nên, chúng ta chuẩn bị đi Quảng Tây, mang theo nghĩa phụ ta, tạo phản cùng hắn.”

Khóe miệng của Bả Tử run lên, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi dạy nhi tử ngươi như vật? Còn tạo phản nữa?”

“Người một nhà, tùy tiện xạo chút thôi, lại không phạm pháp.” Đỗ Cửu Ngôn ha hả cười, ngồi xuống uống trà, “Ngươi mua bà tử đưa đi rồi?”

Bả Tử ừ một tiếng, lại nói: “Ngươi suy nghĩ kỹ chưa, có muốn ở nửa đường, giết hết người Thân Đạo Nho tìm được hay không?”

“Giết người. . .” Đỗ Cửu Ngôn sầu mi khổ kiểm, “cùng tạo phản cái nào dễ?”

Bả Tử dù bận vẫn ung dung nhìn nàng, “Ngươi đoán?”

“Cũng đúng nga, tạo phản người chết càng nhiều.” Đỗ Cửu Ngôn tép tép miệng, “Lại để cho ta nghĩ nghĩ, ta phải đợi Thân Đạo Nho tới tìm ta đàm phán, rồi quyết định.”

Bả Tử nói: “Ngươi cho là hắn sẽ làm thế?”

“Sẽ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mục tiêu thứ nhất của hắn, không phải muốn cho ta thân bại danh liệt, mà là muốn cái thứ gì. Hắn ở tây nam tìm không được, hoài nghi bị ta cầm đi.”

“Ta muốn biết rõ ràng, đó là cái thứ gì. Bất định thật là một bản đồ bảo tàng.”

Bookwaves.com.vn

Bả Tử bật cười, lắc đầu, “Vậy ngươi chờ một chút, hẳn là còn có một hai ngày.”

“Chu Tiếu bọn họ trở về chưa?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Bả Tử lắc đầu, “Ta trở lại không nhìn thấy bọn họ.”

“Ta đi xem Tam Xích đường, ” Đỗ Cửu Ngôn chỉnh chỉnh y phục, “Chuyện tống tử thang, thật phiền.”

“Ngươi nhớ phải giúp ta tra Vô Vi đạo nhân, còn có chuyện cổ mộ kia nữa.”

Bả Tử gật đầu, “Vô Vi đao nhân không khó tra, cổ mộ thì không dễ dàng, ngươi phải có kiên trì.”

“Hy vọng ta có thể sống đến ngày đó đi.” Đỗ Cửu Ngôn phất tay, xuất môn đi.

Củ cải nhỏ nói với Bả Tử: “Ta cảm thấy cha ta rất ủ rũ, tâm tình không tốt.”

“Vậy ngươi đừng thêm phiền cho nàng, hiện tại nàng có chút sứt đầu mẻ trán.” Bả Tử thấp giọng nói: “Buổi tối làm chút thịt nàng thích ăn, mấy ngày nay, nàng cũng không có ăn ngon miệng.”

Củ cải nhỏ gật đầu, “Ta đi tìm Nhụy di di trở về làm cơm.”

“Được.” Bả Tử sờ sờ đầu của hắn, “Khổ cực ngươi.”

. . .

Trong Tông Nhân phủ, huynh đệ bốn người Quế vương ngồi ở trong một gian phòng, sắc mặt Triệu Dục nghiêm túc nhìn Hoài vương, ẩn nhẫn tức giận, gằn từng chữ: “Ngươi trái lại có chút cốt khí, không chút trốn tránh nào với mình sở tác sở vi của mình.”

“Sự tình là ta làm, ta không có gì để trốn tránh.” Hoài vương nói: “Thánh thượng, người. . . Người biếm ta làm thứ dân đi.”

Triệu Dục vỗ bàn nói: “Ngươi trái lại rất yêu mệnh nhỉ? Nhưng là ngươi giết nhiều người như vậy, mệnh của bọn họ không phải là mệnh sao?”

“An Sơn vương làm ầm ĩ, ngươi cũng theo dính vào. Ấu nữ, ngươi không ngại sao?” Triệu Dục nói: “Ngươi là thiếu nữ nhân, hay là thiếu vui đùa, ngươi thế nào liền. . .”

Hắn chỉ vào Hoài vương, nói không ra lời.

Độc nghiện của Hoài vương khá hơn một chút, nói rất ít. Hắn cũng không đau khóc lăn lốc quỳ xuống đất cầu xin nữa, nhìn như vậy, khôi phục vài phần hình dạng thanh cao quý khí.

“Ta quỷ mê tâm khiếu.” Hoài vương nói: “Ta sai rồi!”

“Chỉ cầu người tha cho ta một cái mạng, cái khác ta cũng không cần.” Hoài vương nói.

Triệu Dục nói: “Bạo động còn chưa có bình, ngươi nói cho trẫm biết, phải giải quyết trong lòng tức giận bách tính thế nào?”

Hoài vương không nói chuyện.

Bạo động, trấn áp thì tốt rồi.

Bách tính còn có thể đối kháng triều đình, đối kháng thánh thượng sao.

“Người bớt giận, miễn cho chọc tức long thể.” Cửu Giang vương khuyên nói: “Thời gian không còn sớm, ta và Mặc Hề tiễn người hồi cung đi, buổi trưa người không có dùng bữa, cũng nên trở về ăn một chút gì.”

Triệu Dục cũng không muốn nhiều lời với Hoài vương nữa, gật đầu, mệt mỏi nói: “Đi thôi.”

“Ngươi tốt nhất nghỉ ngơi, không nên nháo đằng.” Cửu Giang vương thông báo, liền theo Triệu Dục đi.

Hoài vương không thích Cửu Giang vương, không để ý tới hắn, liền hô Quế vương nói: “Mặc Hề, ngươi giúp ta lấy chút rượu đến đây đi, ta muốn uống chút rượu, bằng không ban đêm ngủ không được, ta khó chịu.”

“Không có.” Quế vương đáp, đóng cửa ra ngoài.

Ra Tông Nhân phủ, Triệu Dục nói với Cửu Giang vương: “Ngươi mấy năm chưa có trở về, khó có được một lần trở về, cũng không cần cứ bồi trẫm, quay về đi thăm Tần thái phu nhân đi.”

“Ta còn muốn thỉnh an mẫu hậu.” Cửu Giang vương nói.

Triệu Dục xua tay, “Ngày mai đi. Tần thái phu nhân khẳng định ở nhà chờ ngươi. Để Mặc Hề bồi trẫm trở về là được rồi.”

Bookwaves.com.vn

Cửu Giang vương xác nhận, nói với Quế vương: “Mặc Hề, ngươi nhớ kỹ nhắc nhở thánh thượng dùng bữa.”

“Ân.” Quế vương gật đầu, cùng Triệu Dục ngồi xe ngựa đi.

Cửu Giang vương cưỡi ngựa đi Thừa Đức hầu phủ.

Vẫn chờ ở bên ngoài, gia đinh của Thừa Đức hầu phủ chạy vội chạy về hồi âm. Chờ Cửu Giang vương đến cửa phủ, Tần thái phu nhân và một nhà Quý Hạ Nam đã chờ ở cửa.

“Vương gia, ” thật xa, Tần thái phu nhân liền thấy Cửu Giang vương.

Cửu Giang vương xuống ngựa, ba bước thành hai bước tới, phù phù quỳ xuống, nói: “Thỉnh an ngoại tổ mẫu , ” lại dập đầu cho Quý Hạ Nam, “Thỉnh an cữu cữu và cữu mẫu.”

Tần thái phu nhân đỡ Cửu Giang vương dậy, nhìn hắn thẳng rơi nước mắt, “Thực sự trưởng thành rồi, càng ngày càng giống mẫu thân ngươi.”

“Tổ mẫu, thân thể người tốt không?” Cửu Giang vương hỏi.

Tần thái phu nhân do Cửu Giang vương đỡ đi vào, vừa đi vừa nói: “Có cái gì tốt hay không tốt, sống một ngày là một ngày.”

“Chuyện của Quý Lâm và Trường Bình ta cũng biết, Quý Lâm cũng không nhắc lại, Trường Bình thì đáng tiếc.” Cửu Giang vương nói: “Bất quá người chết không có thể sống lại, người không nên quá thương tâm, làm bị thương thân thể của chính mình.”

Vành mắt của Tần thái phu nhân đỏ lên, nói: “Một năm này, trong nhà thật là biến hóa nghiêng trời lệch đất, nếu như mẫu phi ngươi còn ở thì tốt rồi.”

Lúc nói chuyện, khóc lên.

Cửu Giang vương dỗ một lúc lâu, còn nhắc tới Quý Ngọc, “Biểu muội có gởi thư không, đoạn đường này nàng rất khổ cực.”

“Chưa có nhận được thư, hài tử kia vừa đi, như chim ra khỏi ổ ấm, căn bản cũng không nhớ nhà.” Tần thái phu nhân nói: “Sau này, ta cũng không trông cậy nổi.”

Cửu Giang vương nói: “Nàng đoán chừng là tàu xe mệt nhọc, cũng không có tinh lực nghĩ đến chuyện khác. Ba bốn tháng đều ở trên đường, người thông cảm nàng đi.”

“Gả xa như vậy, cực khổ nhất chính là nàng a.”

Tần thái phu nhân gật đầu, “Ân. Ta cũng biết, cũng là bởi vì nhớ nàng, vnói một chút với ngươi mà thôi.” Dứt lời, phân phó người bày rượu đồ ăn, Cửu Giang vương nói với Quý Hạ Nam: “Cữu cữu nhìn gầy không ít.”

“Cữu cữu gì rồi, ốm một chút cũng là chuyện tốt.” Quý Hạ Nam hỏi: “Ngươi mới vừa rồi cùng thánh thượng đi thăm Hoài vương?”

Cửu Giang vương xác nhận.

“Thánh thượng không để cho Vương thái phi đi Tông Nhân phủ thăm sao?” Tần thái phu nhân hỏi.

Cửu Giang vương nói: “Lấy tính tình của thánh thượng, ngày mai có thể sẽ đồng ý.”

“Lần này, sẽ giết Hoài vương hay không? Hây là tước phiên nhốt tại Tông Nhân phủ?” Quý Hạ Nam quan tâm chuyện này hơn. Đều là vương gia, hôm nay là Hoài vương, ai biết ngày mai có phải là Cửu Giang vương hay không.

Không phải do bọn họ không sợ.

“Phía ngoài tiếng hô quá cao, thánh thượng cũng không có cách nào.” Cửu Giang vương nói: “Cữu cữu không cần nghĩ nhiều, ta ngay thẳng, không có việc gì.”

Quý Hạ Nam nói: “Nhưng khó bảo toàn sẽ không. . .”

“Không nên nói chuyện lung tung, ” Tần thái phu nhân cắt đứt lời của nhi tử, “Tuổi đã cao, thực sự là một chút tiến bộ cũng không có.”

“Vương gia khẳng định không có chuyện gì.”

Quý Hạ Nam ngượng ngùng, gật đầu xác nhận.

—— lời nói ngoài ——

Cái này cao trào không quá dễ dàng thôi, khắp nơi muốn viết gì đó nhiều lắm, o(╯□╰)o

Chớp mắt một cái, giá tháng trôi qua một nửa!

Còn có một bán, năm nay tựu kết thúc, ngẫm lại tựu cao hứng, dù sao hựu trẻ nhất tuế ni.

Có phải hay không còn không biết ngày nào đó lễ mừng năm mới? Năm nay là 2 nguyệt 4 hào là đêm 30.

Thật nhanh thật nhanh, những người bạn nhỏ lại muốn phóng nghỉ đông, ai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui