Q1 – CHƯƠNG 611: CHÓ HEO TUYỆT PHỐI
Dịch giả: Luna Wong
“Ngươi phân chấn cái gì?” Triệu Dục hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn nuốt nụ cười, nhìn Triệu Dục, khó khăn ngăn chặn môi run rẩy, nói: “. . . Kích. . . Kích động đi?”
“Cũng phải, ” Triệu Dục nói: “Ngươi và tổ sư gia đều là tụng sư nổi tiếng, nói vậy có tình ý tương thông, thấy bản viết tay của hắn, ngươi kích động cũng là bình thường.”
Đỗ Cửu Ngôn không dám nói tiếp, bởi vì nàng thực sự không nhịn được nữa muốn cười.
Nàng lại lật hai trang.
Một bản chép tay, phỏng chừng có năm sáu chục trang, toàn cuốn đều là mắng chửi. Nàng hoài nghi đây là tổ sư gia đặt ở bên tay, một khi tức giận bắt đầu ở phía trên mắng chửi người, mắng xong thì thu.
Nàng tựa hồ thấy được người kia ngồi ở long vị, múa bút thành văn thăm hỏi mười tám bối tổ tông của người khác xong, lại ngẩng đầu mặt mày hớn hở rất có tu dưỡng tiếp tục nói chuyện.
Đỗ Cửu Ngôn để quyển chép tay không có tác dụng gì này sang một bên, lại cầm lấy một thiên lý nhãn, đan đồng(ống đơn), mặt kiếng rất mơ hồ, hiệu quả rất kém cỏi.
Ngoại trừ thiên lý nhãn ra, trong rương còn có mấy khối ngọc phẩm tương phi thường tốt.
“Có đáp án ngươi muốn không?” Triệu Dục nhìn đồ của Đỗ Cửu Ngôn lấy ra, cái rương sắp thấy đáy, “Phía dưới cùng có quyển sách, trong sách mang theo một phong thư, ngươi có muốn xem một chút hay không?”
Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên, lấy thư ra.
Là một quyển tổ sư gia tự biên soạn,《 Chu Luật 》bản đầu tiên in ấn ra.
Nàng từ đó lấy ra lá thư này, trên phong thư viết: chỉ cho người hữu duyên xem.
Trong lòng của Đỗ Cửu Ngôn nhảy, tính toán của tổ sư gia có chút lớn a, không chỉ xuyên qua còn làm hoàng đế, không chỉ làm hoàng đế, chẳng lẽ có bản lĩnh dự kiến tương lai?
Thảo nào nàng lăn lộn cho tới hôm nay còn là một tụng sư, không có mệnh làm hoàng đế, nguyên lai là số phận không công bằng, chuyện tốt đều cho tổ sư gia chiếm.
Nàng mở thư, nhất thời mục trừng khẩu ngốc.
Bởi vì toàn bộ tiếng Anh.
“Đây là thứ quái quỷ gì?” Quế vương đầy mặt mạc danh kỳ diệu, “Cũng là chữ?”
Triệu Dục nói: “Phụ hoàng nói là chữ, thế nhưng cái chữ này chỉ có tổ sư gia có thể đọc được.”
“Phụ hoàng còn nói, nếu như người mở phong thư này của có thể đọc được, vậy chính là người có duyện, đồ trong cái rương này, đều có thể đưa cho người đó.” Triệu Dục nhìn Đỗ Cửu Ngôn.
Đỗ Cửu Ngôn đang xem thư.
“Nếu như tiếng Anh của ta kém, làm sao bây giờ?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sao ngươi không viết tiếng Ả Rập?”
“Cửu Ngôn xem hiểu?” Triệu Dục kinh ngạc nhìn Đỗ Cửu Ngôn.
Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn giật một cái, suy tính nói là đọc được, vẫn là xem không hiểu, nàng nhìn hướng Triệu Dục, nói: “Xem hiểu, đồ. . . liền cho ta?”
“Phải.” Triệu Dục nói.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu bất điệt, “Xem hiểu.”
“Thật xem hiểu?” Triệu Dục không dám tin tưởng, “Không thể nào? Ngươi làm sao sẽ đọc được?”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hoặc. . . Có lẽ là trùng hợp? Ta cũng không biết vì sao đọc được.”
“Mặc Hề. Cửu Ngôn thật cùng thái tổ hữu duyên a, đều là tụng sư, còn có thể đọc được thư.” Triệu Dục nói: “Cửu Ngôn, ngày hôm nay ngươi vì sao đột nhiên muốn tới xem mấy thứ này?”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chính là trong nội tâm có một thanh âm một mực nhắc nhở ta, để cho ta tới đây xem.”
“Vậy thì thật là trong chỗ u minh đã định trước.” Triệu Dục nói: “Trong thư nói cái gì, hơn trăm năm này, đều là chưa giải được.”
Đỗ Cửu Ngôn giải thích: “Trong thư thảo luận, nếu như ta có thể đọc được phong thư này, đem hết tất cả đồ trong rương cho ta. Còn nói, nếu như luật pháp của Đại Chu, đã bị sửa chữa thương tích đầy mình trăm ngàn chỗ hở, hy vọng ta có thể giúp hắn lần nữa khôi phục mở lại, hoàn thiện như lúc ban đầu.”
Triệu Dục sửng sốt một chút, “Thái tổ hắn liệu được người có thể xem hiểu phong thư này, là tụng sư, còn liệu đến luật pháp sẽ bị cải biến?”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.
Luật pháp cải biến là tất nhiên, bất luận xã hội này văn minh là thụt lùi hay là tiến bộ. Lui bước, tự nhiên là loại bỏ rất nhiều thứ hạn chế của người cầm quyền, tiến bộ, còn lại là càng thêm hoàn thiện.
Nên, tổ sư gia không phải dự liệu, là bởi vì đọc sách sử quá nhiều, biết đây là tất nhiên.
Về phần dự liệu người mở phong thư này là tụng sư. . . kỳ thực trong thư cũng không nói gì.
Từ phong thư này đến xem, tổ sư gia hình như không có biết bói toán.
Không biết bói toàn cũng có thể làm hoàng đế, Đỗ Cửu Ngôn rất đố kị.
Quế vương nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nàng nháy mắt với, ra hiệu đợi lát nữa trở về nói.
“Tu bổ luật pháp, ” Triệu Dục như có điều suy nghĩ, ở trong phòng đi một qua lại, “Đây cũng không phải là việc nhỏ, coi như là trẫm muốn nhúc nhích, cũng khó như lên trời.”
Bookwaves.com.vn
“Thánh thượng, ta trở về nữa nghiên cứu một chút, chờ có đáp án và cách nghĩ, ta trở lại nói tỉ mỉ với người ý của tổ sư gia được không?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Dù sao tổ sư gia cũng không phải người thường, thư này, ta phải nghiên cứu thêm một chút.”
Triệu Dục gật đầu, “Ngươi nói có đạo lý.”
“Vật kia ngươi mang về trước. Ngươi tìm được đầu mối mới và đáp án, nhớ kỹ đến nói với trẫm.”
Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, một lần nữa trả đồ về, Quế vương ôm cái rương, hai người cáo từ ra cửa cung.
“Trong thư nói cái gì, làm thần bí như vậy.” Quế vương hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn ngồi ở trong xe ngựa, nương ngọn đèn đọc thư cho Quế vương nghe, Quế vương cùng nàng nhìn, khoảng cách hỏi: “Nàng đọc tới chỗ nào rồi?”
Đỗ Cửu Ngôn chỉ một chỗ.
Quế vương kỳ quái đánh giá nàng, một lát sau lại chờ nàng, “Đọc xong?”
“Ân.”
Quế vương hỏi: “Nàng, quen tổ sư gia?”
“Ngươi đoán chúng ta quen biết không biết?” Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt hắn.
Quế vương nói: “Vậy vì sao hắn nói nàng có thể đọc hiểu thư, có thể biết hắn là ai?”
“Ta đọc không hiểu thư cũng biết hắn là tổ tông của người a.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chuyện này, ta đã sớm nói với ngươi, ta, Đỗ Cửu Ngôn, không phải tức phụ ngươi Tần Cửu Yên!”
“Ta là một người bất bình phàm, tới nơi này, là vì thành một phen đại nghiệp!”
Quế vương nói: “Nàng cũng muốn tạo phản làm hoàng đế, lấy thái tổ làm chuẩn?”
“Quá mệt mỏi, ngươi vừa không thấy thánh thượng mệt choáng váng đầu sao?” Đỗ Cửu Ngôn xuất ra bản viết tay của tổ sư gia cho hắn xem, “Biết ở đây viết cái gì không? Bản chép tay phát tiết thông thiên mắng chửi người.”
“Ngôn từ thô lỗ, quả thực còn quá mức hơn ta ngươi!”
Quế vương không quan tâm những thứ này, tổ tông đều chết hết rồi có quan hệ gì với hắn, “Nàng không phải Tần Cửu Yên, ngươi là ai?”
“Đỗ Cửu Ngôn, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta đã từng nói với ngươi rồi.”
Quế vương hé mắt, “Bả Tử ngay từ đầu đã biết? Nên hắn vẫn cường điệu nàng không phải Tần Cửu Yên?”
“Đúng không, ” Đỗ Cửu Ngôn không yên lòng trả lời: “Hắn cường điệu, hắn đang thủ hộ linh hồn của ta.”
“Lại khinh bỉ ngươi nhìn chằm chằm thân thể của ta.”
Quế vương gõ bàn một cái nói, “Hồn phách quan trọng, hay là thân thể quan trọng?”
“Đều quan trọng a, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không thể phân cách mà.”
Quế vương nói: “Không có thân thể, nàng vẫn là nàng sao?”
“Không có linh hồn, ở trước mặt ngươi chính là Tần Cửu Yên.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không phải ta khinh thường cô nương Tần Cửu Yên kia, mà là ta cùng nàng không phải người cùng một đường.”
Quế vương nói: “Nói như vậy, nàng chính là cưu chiêm thước sào, giết hồn phách của Tần Cửu Yên?”
“Có thể đi.” Đỗ Cửu Ngôn nhún vai, “Nói chung, ta và lão tổ tông của ngươi là giống nhau, hắn đi tới nơi này rồi, thành một phen đại nghiệp, làm hoàng đế khai quốc Đại Chu.”
“Mà ta, lại bị tử tôn của hắn truy đuổi.”
Quế vương liếc nàng một cái, “Ta muốn yên tĩnh một chút, nàng từ từ xem đi.”
Hai người đều không nói.
Nàng nàng xem thư lại một lần nữa, tựa ở trên xa bích nở nụ cười. . . Thư này, quá có giá trị.
“Chuyển cơ tới a!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương, “Vương gia, bây giờ là lúc ta khai sáng đại nghiệp.”
Quế vương xem cùng nàng, “Ta bỗng nhiên thay đổi rất không có cảm giác an toàn.”
“A?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Vì sao?”
Bookwaves.com.vn
Quế vương lại gần nhìn chằm chằm nàng, “Nếu như ngày nào đó hồn phách của nàng đi, ta làm sao bây giờ?”
“Vậy chính là ta đã chết rồi, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người ai không chết, ngươi phải tiếp nhận hiện thực.”
Quế vương lắc đầu, “Hồn phách của nàng như con diều, tuyến trục không ở trong tay ta, nếu như nàng bay, ngay cả dáng vẻ của nàng ta cũng không biết, ta đi nơi nào tìm nàng?”
“Ta sao nàng phải nói cho ta biết chuyện này!” Quế vương rất tức giận, thoáng cái đè nàng xuống, đẩy ra bàn trà, đè nàng ở phía dưới.
Hai người gần trong gang tấc, hô hấp quấn quít.
“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Là ngươi muốn hỏi.”
Quế vương ngao ô một ngụm hôn nàng.
Đỗ Cửu Ngôn thiếu chút nữa một hơi thở nghẹn luôn, hơn nửa ngày bị hắn thả ra, nàng thở gấp nói: “Chỉ cái cách hôn này của người, hồn phách của ta thật sự bị ngươi ép đi ra.”
“Không cho phép đi!” Quế vương cả giận nói: “Ta hôn, yêu đều là nàng.”
“Không có nàng, ta quản ai là Cửu Yên, Hoàn Yên!”
“Nhưng, ” Quế vương mò eo của nàng ép sát bản thân, nhe răng cười, “Thân thể ta cũng thích luôn.”
Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nói: “Ta vừa rồi vốn đang rất cảm động phần tình yêu đến chết cũng thay đổi của ngươi, nhưng nửa câu phía sau, lập tức đánh ta trở về hiện thực.”
“Ta đây nghiêm túc.” Quế vương nói: “Ta thích nàng, chính là muốn ngủ với nàng, hoặc là bị nàng ngủ.”
“Còn muốn sinh rất nhiều củ cải.”
Đỗ Cửu Ngôn tép tép miệng, “Làm phiền người đứng lên trước, nặng chết!”
“Không đứng, ” Quế vương nhìn nàng, mắt sáng, như một con chó bị kinh hách, “Nàng phải giao tuyến trục cho ta.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cái gì tuyến trục? Ta kéo một nhúm tóc cho ngươi, người thấy được không?”
“Không được, ” Quế vương nói: “Nàng phải yêu ta, yêu ta rồi nàng mới có ràng buộc, dù là nhập vào một con heo, nàng cũng sẽ quay về tìm ta.”
Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Vương gia sẽ thích thân thể của một con heo sao?”
“Ta sẽ ăn nó, cho nàng đổi chỗ nhập thể một lần nữa.”
Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, “Ngươi có bị bệnh không. Mau tránh ra, không nên làm lỡ ta làm chính sự.”
“Ta lập tức sẽ tai vạ đến nơi, người cứ chờ ta nhập vào một con heo đi.”
Quế vương nói: “Ta đây ăn nàng.”
Lúc nói chuyện, cắn lỗ tai của nàng, Đỗ Cửu Ngôn nhéo hắn đẩy hắn, “Ngươi tuổi con chó hả.”
“Vậy thì thật là tốt, ta là chó nàng là heo, chúng ta tuyệt phối!”
Đỗ Cửu Ngôn không muốn để ý đến hắn.
“Ngôn Ngôn, ” Quế vương hôn môi nàng một cái, thấp giọng nói: “Phản chính, không cho nàng rời khỏi ta.”
Đỗ Cửu Ngôn ngẩn ra, khẽ cười nói: “Nếu như có thể lựa chọn, ta khẳng định không ly khai, mọi người các ngươi, ta đều luyến tiếc.”
“Vậy phải luyến tiếc ta nhất mới được.” Quế vương nói.
“Ta là người có nhi tử, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta đương nhiên là luyến tiếc nhi tử nhất.”
Quế vương hừ một tiếng, “Vậy xếp ta hạng thứ hai.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta suy tính một chút.”
“Nàng yên tâm.” Quế vương nói: “Có ta ở đây, ai cũng không thể biến nàng thành một con heo.”
Đỗ Cửu Ngôn cả giận nói: “Cút!”
—— lời nói ngoài ——
Tổ sư gia tín lý viết cái gì, phía sau hội hơn nữa, hiện tại đặt.