Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 620: KHÔNG THỂ NÀO ĐÂU


Dịch giả: Luna Wong


“Cát Nghệ.” Đỗ Cửu Ngôn bật cười, đi tới ôm hắn, “Đừng như vậy. Chúng ta là người có phong cách, chó sủa bậy chúng ta không cắn chó.”

Tống Cát Nghệ buông Tống Cát Xương ra, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, khóc lớn lên, “Cửu ca, ta thay ngươi đánh chết bọn họ.”

“Ân, ngươi đừng khóc, một hồi chúng ta cùng nhau đánh.”

Tống Cát Nghệ lau nước mắt, “Cửu ca, dù là ngươi là bạch đinh, cũng là Cửu ca của ta.”

“Ân, nhất định là ca, ta vẫn không muốn làm cha ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Tống Cát Nghệ bị tức cười khúc khích, nước mũi thổi ra một bong bóng, Đỗ Cửu Ngôn lấy tay khăn lau cho hắn, thuận lợi bỏ vào trong ngực hắn, “Ra ngoài, không thôi huynh đệ chúng ta phải gặp ở nhà lao.”

“Cửu ca.” Tống Cát Nghệ khóc.

Sai dịch bắt đầu kéo Tống Cát Nghệ ra ngoài.

Tống Cát Xương nằm trên mặt đất thở phì phò, thở hổn hển một hồi mới ngồi dạy, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đường đệ của ta đơn thuần biết bao, ngươi lừa hắn, ngươi chính là tội ác tày trời, ngươi đáng chết!”

“Ngươi mau câm miệng đi, lăn lộn hai năm, cũng không thấy ngươi tiến bộ, ngoại trừ bị người lợi dụng, ngươi còn có thể làm gì?” Đỗ Cửu Ngôn đều mặc kệ hắn.

Tống Cát Xương tức giận đang muốn nói, Đỗ Cửu Ngôn đã quay đầu hỏi Thân Đạo Nho, “Đều là đám ô hợp! Còn có ai, Chu Nham đâu?”

Thân Đạo Nho nói với Tiền Vũ: “Đại nhân, còn có chứng nhân.”

“Đều dẫn tới đi.” Tiền Vũ nói.

Chu Nham bị dẫn theo lên, chắp tay hành lễ, chuyển mâu nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, lạnh lùng cười, “Nguyên lai Đỗ Cửu Ngôn cao cao tại thượng, cuồng vọng tự đại, đến một công danh cũng không có.”

“Thật không biết, lúc đó ngươi là có dũng khíi gì để tự đại càn rỡ.”

Đỗ Cửu Ngôn nhún vai, “Ngươi nên nghĩ, ta một bạch đinh đều lợi hại hơn ngươi, sách của ngươi đọc đều vào bụng chó hết rồi.”


“Chết đã đến nơi, còn kiêu ngạo!” Chu Nham chắp tay nói: “Đại nhân, chính là người này cả gan làm loạn, không chỉ lừa Tam Xích đường, càng dùng thủ đoạn ti tiện, ép chư vị tiên sinh của Tây Nam bỏ đi, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.”

“Tất cả danh lợi hắn có được, đều là lừa được. Người như vậy, là không có tư cách đứng ở trên công đường!”

Tống Cát Xương phụ họa nói: “Phải, hắn chính là một tên lừa gạt triệt đầu triệt đuôi!”

“Thỉnh đại nhân vì bọn ta làm chủ. Người đường đường chính chính thi công danh thi tụng sư bài chứng như chúng ta, bị hắn dùng thủ đoạn ti tiện chèn ép phải trốn trốn tránh tránh, tham sống sợ chết.”

“Mà một tên lường gạt như hắn, lại hưởng thụ danh lợi, hưởng thụ tôn kính của bách tính không biết chuyện!”

Chu Nham nói: “Đây là vũ nhục luật pháp, đây là khinh nhờn công bằng, phải trừng phạt nghiêm khắc!”

“Phải trừng phạt nghiêm khắc!” Tống Cát Xương nói.

“Cầu đại lão gia làm chủ cho Gia Kỷ nhà chúng ta, hắn mười năm gian khổ học tập lại bị người khác hái quả, hắn chết oan uổng, dưới cửu tuyền khó có thể nhắm mắt a!”

Vài người kẻ xướng người hoạ, nói đến Đỗ Cửu Ngôn không đáng một đồng.

“Không phải, ” ngoài cửa, củ cải nhỏ hô: “Cha ta dù là không có công danh, nhưng là danh lợi của hắn đều là hắn tự giành lấy.”

“Các ngươi mới là nói lung tung! Quan ti của cha ta, đều là bản thân hắn biện tụng.”

Mọi người đều gật đầu, hô: “Đúng vậy đúng vậy, tất cả của Đỗ tiên sinh hôm nay, đều là dựa vào bản lĩnh của bản thân hắn.”

Thân Đạo Nho nói: “Đây giống như cơ bản của góc tường, hắn đến nền cũng không có, như vậy xây lầu lên, đều là hư vô mờ ảo.”

“Tựa như lời vừa rồi Đỗ Cửu Ngôn nói, Hoài vương gia ngay cả bị người điều khiển, ngay cả hắn trước đây đã làm không ít chuyện tốt, nhưng đây chút cũng không thể cải biến tội ác trên người của hắn.” Thân Đạo Nho nói: “Đỗ Cửu Ngôn cũng là tương đồng, ngay cả hắn quả thật có vài phần tài văn chương, nhưng thì thế nào? Hắn mạo danh thế thân, lừa gạt Tam Xích đường, Tây Nam tụng hành, hắn thậm chí danh tụng sư lui tới với Quế vương gia, tiến cung bái kiến thánh thượng. Tội lừa gạt, khi quân của hắn quyết không thể khoan thứ!”

Tiền Vũ nhìn Đỗ Cửu Ngôn, trong lúc nhất thời không biết làm sao bây giờ, hắn do dự một chút, chuẩn bị thối đường đi hỏi ý của Triệu Dục.

Trong hậu đường, Nhâm Duyên Huy nói: “Đỗ Cửu Ngôn hành vi ác liệt, quyết không thể nhẹ nhàng cho qua, bằng không, chính là bất công với những người lão lão thật thật thi công danh.”

“Thử nghĩ, sau này tất cả mọi người muốn mạo danh thế thân đi thi tụng sư, vậy sẽ phát sinh bao nhiêu án nhân mạng? Những người cấp công cấp lợi cũng không chăm chú đọc sách nữa, chỉ cần nửa đêm chờ người đọc sách đi ra, lại sát hại đối phương hái quả của hắn quả thực không là được rồi.”

“Nếu như diễn biến thành cục diện như vậy, sẽ là tràng diện khó có thể dọn dẹp, không có người có thể gánh vác được.”

Sắc mặt của Triệu Dục tái xanh, hắn khẩn túc đầu lông mày, bỗng nhiên đứng dậy đi ra ngoài, Nhâm Duyên Huy vội theo ở phía sau ra ngoài.


Bookwaves.com.vn

Lỗ các lão và An quốc công liếc nhau, hai người cũng đứng dậy theo.

Những người khác cũng đều hộ tống.

Trên công đường, Tiền Vũ vừa nhìn thấy Triệu Dục xuất hiện, lập tức mang theo mọi người hành lễ, sai dịch mang cái ghế, Triệu Dục ngồi xuống.

“Ngươi đã sớm biết?” Triệu Dục ngồi sóng vai với Quế vương.

Quế vương đưa một nắm mứt hoa quả cho hắn, bị Triệu Dục đẩy ra, “Không có tim không có phổi, ngươi còn nuốt trôi?”

“Ta biết.” Quế vương nói: “Vậy thì thế nào, tài hoa của hắn không cần công danh để tán thành.”

Triệu Dục chỉ vào Quế vương, cả giận: “Hồ đồ!”

“Tiếp tục!” Triệu Dục nói: “Trẫm chợt nghe, không cần vì trẫm mà dừng lại.”

Tiền Vũ xác nhận, trong miệng phát khổ, hắn cũng không biết tiếp tục thế nào a.

Đổi thành những người khác, đương nhiên là phải định tội. Mạo danh thế thân công danh, công nhiên lừa gạt, còn phạm có khi quân chi tội, nhất định phải chết.

Nhưng, người nọ là Đỗ Cửu Ngôn.

Hắn không biết làm sao bây giờ.

“Đại nhân!” Thân Đạo Nho đứng dậy, chắp tay nói: “Loại án kiện này, vì sao người do dự?”

“Luật pháp rõ ràng minh bạch liệt sáng tỏ, người chỉ cần dựa theo luật pháp phán định là được.”

Tiền Vũ nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn quỳ, không đứng lên, dù sao nàng bây giờ là thân mang tội.


“Được!” Thân Đạo Nho nói: “Nếu, mạo danh thế thân lừa gạt công danh, khi quân chi tội không thể để cho Tiền đại nhân lập tức đánh nhịp định tội, vậy lại thêm một tội!”

Mọi người kinh ngạc nhìn hắn, Tiền Vũ nói: “Còn có?”

Đỗ Cửu Ngôn này, rốt cuộc còn làm chuyện gì a, đầu của Tiền Vũ đau muốn nứt ra.

Các vị đại nhân đứng phía sau Triệu Dục, cũng đều nhìn Đỗ Cửu Ngôn, không biết nói gì cho phải.

“Đỗ Cửu Ngôn, ” Thân Đạo Nho đi tới trước mặt của Đỗ Cửu Ngôn, nửa ngồi chồm hổm nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng, “Đỗ tiên sinh?”

Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía hắn cười, “Thân tiên sinh, chuyện gì?”

“Gọi ngươi tiên sinh, ngươi cũng dám đáp ứng, có thể thấy da mặt của ngươi dày bao nhiêu.” Thân Đạo Nho lớn tiếng nói: “Thân mỗ ta làm tụng sư cả đời, người vô sỉ gì đều đã biết, lại là lần đầu tiên nhìn thấy . . . Nữ nhân như ngươi!”

Nữ nhân?

Cái gì nữ nhân?

Phía sau lưng của Triệu Dục cứng còng, không đợi hắn nói, Tiền Vũ hỏi: “Ngươi nói cái gì?”

“Thánh thượng, các vị đại nhân!” Thân Đạo Nho chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn đang quỳ, “Người này, còn cất giấu âm mưu kinh thiên đại!”

“Nàng chẳng những là một bạch đinh, nàng, Đỗ Cửu Ngôn, còn là một nữ nhân!”

“Một nữ nhân nếu giả bao đổi!”

Bookwaves.com.vn

“Nàng đã lừa gạt thánh thượng, lừa người trong thiên hạ. Nữ nhân này, nữ nhân để kẻ khác khinh thường!” Thân Đạo Nho nói.

Thân Đạo Nho là thật tức giận, lúc đó hắn có được tin tức này, vô cùng khiếp sợ! Bọn họ nhiều nam nhân như vậy, cư nhiên bị một nữ nhân áp không ngốc đầu lên được.

Đơn giản là vô cùng nhục nhã.

Nữ nhân này đáng chết, phải chết.

Quá vô sỉ.

“Đỗ Cửu Ngôn!” Triệu Dục quát dẹp đường: “Thân Đạo Nho nói có phải là thật không?”

Ngoài cửa, một trận sóng nhiệt xốc qua đây, phảng phất thoáng cái tiến nhập tháng sáu, vô số tiếng kêu nhức đầu.

Sóng nhiệt một trận tiếp một trận, có người phù phù té trên mặt đất, Đậu Vinh Hưng ôm chân của Bả Tử, “Bả Tử ca, cái gì, tình huống gì?”


“Chờ!” Bả Tử kéo Đậu Vinh Hưng lên, hắn đứng ở trong đám người, chung quanh không có thanh âm, bởi vì còn hơn Đỗ Cửu Ngôn là bạch đinh đi lừa gạt, chuyện nàng là nữ nhân, càng thêm khiếp sợ, kinh để cho bọn họ quên mất phản ứng, ha ha lăng lăng nhìn bóng lưng của Đỗ Cửu Ngôn, không biết phải làm ra phản ứng gì.

Bên trong cánh cửa, Chu Tiếu nuốt nước bọt, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, vẻ mặt hắn trắng trắng, sắc mặt từ tái nhợt dần dần biến đỏ, không biết làm sao.

Tống Cát Xương và Chu Nham cũng là sững sờ ở tại chỗ, bọn họ cũng không biết chuyện này.

Đấu nửa ngày, thực sự là nữ nhân?

Không thể nào đâu? Nữ nhân có. . . Có năng lực này?

“Cái gì?” Thái hậu nhịn không được, từ phía sau đỡ Tiền ma ma đi ra, đứng ở bên Tiền Vũ nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đỗ Cửu Ngôn, ngươi nói chuyện a!”

Nàng rất kích động, đỡ tay của Tiền ma ma, cấp tốc lay động.

Vô số ánh mắt, rơi vào trên người của Đỗ Cửu Ngôn, chỉ thấy nàng đứng lên hướng về phía mọi người hành lễ, nàng hành qua một vòng lễ, giơ tay lên bỏ đi cái mũ của mình.

Một đầu mái tóc rã xuống, đen bóng, rơi vào trên vai gầy của nàng, nàng hướng về phía mọi người cười, xé da mặt trên mặt, lộ ra một khuôn mặt trắng noản tuyệt mỹ.

Lông mi tú khí dường như trăng rằm, một đôi mắt hạnh đen bóng trong suốt, tiếu ý giống như đầy sao trong màn đêm, mũi tú lệ cao thẳng, khóe môi hơi kiều lộ ra một tia đẹp đẽ, nàng hướng về phía mọi người cười, thẳng thắn bằng phẳng tán lạc kiều mị, trước mắt kẻ khác nhịn không được sáng ngời, lung lay một thần.

Sau khi hoảng thần, chính là khiếp sợ.

“Vâng!” Đỗ Cửu Ngôn không hề nín thanh âm nói, tiếu sinh sinh nói: “Ta là nữ tử, nữ tử nếu giả bao đổi!”

Triệu Dục cọ một cái đứng lên, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, nói không ra lời.

“Cửu Yên!”

An quốc công và Lỗ Chương Chi cùng nhau mở miệng, cơ hồ là thất thố thốt ra!

Nhâm Duyên Huy cười lạnh một tiếng, nhìn nhị vị nói: “Lẽ nào nhị vị không biết?”

Hai người trong khiếp sợ, căn bản không có tâm tư tới tiếp lời của hắn.

“Cửu Yên? !” Thái hậu bật thốt lên kinh hô một tiếng, “Cửu Yên, ngươi là Cửu Yên?”

Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía thái hậu hành lễ, “Đúng vậy, ta là Tần Cửu Yên!”

Thái hậu nhìn chằm chằm, đầu cháng váng não phồng, thoáng cái quá nhiều đồ vọt tới, nàng hai ba bước đi tới, nắm cổ áo của Quế vương lên, hỏi: “Ngươi biết?”

Quế vương gật đầu.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận