Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 621: SÉT ĐÁNH HỒ NƯỚC

Dịch giả: Luna Wong

“Ngươi tên tiểu tử thúi này!” Thái hậu cầm lấy cổ áo của Quế vương dùng sức lắc hắn, “Ngươi tên tiểu tử thúi này, ngươi cái gì cũng biết, ngươi không nói với ai gia.”

“Ngày hôm nay ai gia đánh chết ngươi, xem như không có sinh ra nghiệp chướng như ngươi.”

Quế vương ẩn núp, “Nương, việc này có quan hệ gì với ta, ngươi đánh ta xem như xảy ra chuyện gì.”

“Ai gia không đánh ngươi thì đánh ai?”

Cũng không thể đi đánh Đỗ Cửu Ngôn.

“Không đúng!” Thái hậu dừng lại, chỉ vào mọi người, “Đều câm miệng cho ai gia, không cho phép nói.”

Kể cả Triệu Dục và Quế vương ở bên trong, không ai dám mở miệng.

“Cửu Yên, ngươi thực sự là Cửu Yên?”

“Phải” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Thái hậu đánh giá nàng, sờ soạng sờ mặt nàng, ngón tay giữa bạo lật nàng, “Ngươi đứa trẻ chết dầm này, mỗi ngày thấy ai gia, cũng không nói một tiếng.”

Đỗ Cửu Ngôn bưng đầu, đầy mặt ủy khuất nhìn thái hậu.

“Nương nương, ” Tiền ma ma bắt đầu sờ đầu của Đỗ Cửu Ngôn, “Đây chính là nhi tức của người, người lần này chỉ đến nàng choáng váng làm sao bây giờ.”

Thái hậu trừng mắt Đỗ Cửu Ngôn một cái, “Chờ trở về rồi hãy nói, ai gia lười quản ngươi và Quế vương.”

“Ai gia chỉ hỏi ngươi, củ cải nhỏ là hài tử của ai?”

Thái hậu túm tay của Đỗ Cửu Ngôn, dùng sức nắm bắt.

Đỗ Cửu Ngôn đau khóe miệng run lên, trả lời: “Của Quế. . . Quế vương đi.”

“Đúng rồi, đúng rồi.” Thái hậu nói: “Lớn lên giống như vậy, chạy không được.”

“Ai gia có tôn tử rồi, ” thái hậu vỗ tay một cái, hướng về phía bên ngoài hô: “Củ cải nhỏ, vào đây cho ai gia.”

Củ cải nhỏ nhìn Bả Tử, Bả Tử vỗ vỗ hắn thấp giọng nói: “Đi đi.”

Củ cải nhỏ như một con chim nhỏ, bay ra ngoài, hô: “Tổ mẫu!”

Thoáng cái vọt tới trong lòng thái hậu.

Thái hậu ngồi chồm hổm, bị củ cải nhỏ nhào tới thoáng cái ngồi trên mặt đất, nàng bất chấp hình tượng, ôm củ cải nhỏ, cầm mặt của hắn đánh giá, “Đúng rồi, đúng rồi. Bộ dáng như vậy chính là Quế vương khi còn bé.”

“Tiểu tử chết tiệt kia, khi còn bé chính là cái dạng này.”

“Ai u, tôn tử của ai gia.” Thái hậu ôm củ cải nhỏ hôn trái một cái, phải một cái, “Ai ô ô, tôn tử của ai gia!”

Tiền ma ma ở một bên gào khóc, “Vương gia của ta có nhi tử rồi, có hậu rồi.”

“Vừa tới tay lại lớn như vậy.” Tiền ma ma quỳ ở một bên, nhìn chằm chằm củ cải nhỏ ba tháp ba tháp rơi nước mắt.

Quế vương nhìn không được, hô: “Nương, ma ma, các ngươi cố kỵ hình tượng một chút.”

“Ngươi lăn ra.” Thái hậu nói: “Ai gia thấy các ngươi thì giận, ai gia có tôn tử rồi, còn cần nhi tử làm gì!”

Lúc nói chuyện ôm củ cải nhỏ đứng lên, “Đi, đi, cùng tổ mẫu ra phía sau, để tổ mẫu xem thật kỹ ngươimột chút.”

Củ cải nhỏ ôm cổ của thái hậu, ở bên tai nàng nhỏ giọng nói.

Quế vương sờ sờ mũi, lầu bầu nói: “Thế nào có loại cảm giác có la giết lừa.”

Có tôn tử không cần nhi tử?

Ta là thịt cắt từ trên người người xuống, quả thực lẫn lộn đầu đuôi.

Củ cải nhỏ chạy đến trước mặt Triệu Dục, thùng thùng đông dập đầu lạy ba cái, “Hồng Lân dập đầu cho hoàng bá bá, chúc người thiên thu vạn đại, mỗi ngày cao hứng.”

Triệu Dục cũng phát mộng, kéo dây thừng trong động, muốn một cây, không nghĩ tới kéo ra một đống.

“Đứng, đứng lên đi!” Triệu Dục đánh giá củ cải nhỏ, quả thực rất giống Quế vương, “Một hồi mới nói.”

Hắn phải suy nghĩ một chút, một đống chuyện này không dễ làm.

Hắn đặc biệt loạn.

“Ngươi bồi tổ mẫu trước, một hồi hồi cung hoàng bá bá nói chuyện với ngươi.”

Củ cải nhỏ gật đầu, lại chạy tới đứng ở trước mặt An quốc công.

An quốc công là võ tướng, vóc dáng rất cao vóng người mạnh mẽ, hắn đứng ở trước mặt hắn, An quốc công cúi đầu nhìn hắn.

Bookwaves.com.vn – Luna: Cảm ơn Thân Đạo Nho Thân tiên sinh đã giúp hoàng gia có một cuộc đoàn tụ vui vẻ cảm động và kịch tính

“Ngoại tằng tổ phụ!” Củ cải nhỏ nháy con mắt, “Củ cải nhỏ dập đầu cho ngoại tằng tổ phụ!”

An quốc công run rẩy ngồi xổm xuống, đỡ vai của củ cải nhỏ, đánh giá hắn, vuốt mặt của hắn, cặp mắt đỏ lên nói: “Tốt, tốt, tốt!”

“Không nghĩ tới ngươi là hài tử của Cửu Yên, tốt, thật tốt!”

Lúc nói chuyện, ôm củ cải nhỏ vào trong ngực, ôm chặt.

“Khụ khụ. . .” Lỗ các lão đứng ở một bên ho khan một tiếng, mất tự nhiên nhìn hai người, An quốc công xem như không có nghe thấy, ôm củ cải nhỏ vừa buông ra, đánh giá hắn, “Mặt mày này, vừa guống Quế vương gia vừa giống như nương ngươi, còn có mấy phần giống ngoại tổ phụ của ngươi!”

Củ cải nhỏ nhe hàm răng trắng nhỏ, gật đầu nói: “Còn có chút giống người, uy vũ mạnh mẽ.”

“Ha ha, ” An quốc công cười ha ha, “Đứng! Đợi lát nữa đi nhà của ta, ta dạy cho ngươi tập võ!”

“Võ công của ta, lúc còn trẻ không thể kém hơn phụ vương ngươi.”

Quế vương hừ hừ một tiếng, không nói gì.

“Được, được.” Củ cải nhỏ gật đầu, “Ta muốn theo người tập võ, ta muốn làm tướng quân uy vũ mạnh mẽ!”

An quốc công khó được phóng tâm tình ra ngoài, cười ha ha đứng lên, vuốt đầu của củ cải nhỏ.

“Được rồi được rồi.” Thái hậu thúc giục: “Đây là công đường, một hồi mới nói.”

An quốc công xác nhận, thấp giọng nói với củ cải nhỏ: “Đợi lát nữa mới nói.”

Củ cải nhỏ gật đầu.

Lỗ Chương Chi vuốt ve vạt áo của mình, đứng thẳng thu hồi ánh mắt, chờ củ cải nhỏ dập đầu.

“Ngoại ngoại tằng tổ phụ!” Củ cải nhỏ quỳ gối bên chân của Lỗ Chương Chi, chắp tay nhỏ bé như một chiêu tài đồng tử, “Củ cải nhỏ thỉnh an người.”

Lỗ Chương Chi ừ một tiếng, nói: “Đứng lên đi, đi trước bồi thái hậu nói chuyện, chút nữa lại nói.”

“Được!” Củ cải nhỏ đứng lên, Lỗ Chương Chi sờ sờ đầu của hắn, “Chờ chuyện của nương ngươi giải quyết xong, chúng ta trò chuyện tiếp.”

Củ cải nhỏ gật đầu, lại lộn trở lại chạy đến bên người thái hậu, theo thái hậu đi hậu nha ôn chuyện.

Chân của Quế vương bắt chéo đều thả xuống, cho rằng củ cải nhỏ sẽ chạy tới gọi hắn là cha, nhưng đợi nửa ngày, tiểu hài tử chết tiệt này đã chạy đi.

Căn bản không có ý định gọi hắn.

“Tức giận.” Quế vương lầu bầu một câu.

An quốc công tiến lên nói với Triệu Dục: “Thánh thượng, thật không ngờ Cửu Ngôn chính là Cửu Yên, củ cải nhỏ lại là hài tử của vương gia, việc này có chút đột nhiên, theo cựu thần thấy không bằng trước tiên lui đường về sau bàn lại đi.”

Triệu Dục đang muốn gật đầu, Nhâm Duyên Huy tiến lên một bước, nói: “Thánh thượng, không thể!”

Tất cả mọi người nhìn Nhâm Duyên Huy, “Tư sự thể đại, tuyệt không thể không minh bạch cứ tính như vậy.”

“Dù sao, ” Nhâm Duyên Huy nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, “Thân là nữ tử, nàng khi quân võng thượng, mạo danh thế thân, còn lên công đường làm tụng sư, các loại hành vi không có một việc là có thể đơn giản cho qua.”

“Việc này không nói rõ ràng, tương lai sẽ có vô số nữ tử noi theo, vô số người noi theo.”

“Đến lúc đó, nhất định thiên hạ đại loạn, triều cương dao động.”

Triệu Dục nhíu mày, đang muốn nói, ba vị quan viên khác đi theo phía sau tới theo Nhâm Duyên Huy cùng nhau quỳ xuống, đồng nói: “Mới vừa rồi thẩm Hoài vương gia, đã xử bình đẳng, sao bây giờ Quế vương phi, sẽ đối đãi khác?”

“Vương tử phạm pháp cùng tội với thứ dân, còn thỉnh thánh thượng đối đãi theo lẽ công bằng.”

Triệu Dục nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, tóc nàng rối bù, mang tụng sư mão, trước đây không có nghĩ tới phương diện này, cảm thấy nàng mặc dù vô cùng nhỏ gầy thanh tú, nhưng tính cách lại hào sảng hài hước, nhưng bây giờ biết nàng là nữ tử, thấy thế nào, trong đầu vẫn có chút không được tự nhiên.

Trước đây, Tần Cửu Yên là tính tình như vậy sao?

Bookwaves.com.vn

Hắn bây giờ hồi ức, tựa hồ không quá nhớ kỹ dung mạo và tính cách của Tần Cửu Yên, bởi vì hài tử kia quả thực vô cùng trầm, nói cũng quá ít.

Triệu Dục quả thật có chút do dự, nếu như nói thêm gì đi nữa, chỉ sợ Đỗ Cửu Ngôn là phải trực tiếp vào trong tù, mà nếu quả không nói. . . Hắn nhìn ra ngoài cửa, bách tính ngoài cửa như biến thành thạch điêu, từng ngọn đặt cửa.

Lặng ngắt như tờ.

Đây đều là biểu hiện của người bị kinh đến ngốc, sau khi trùng kích to lớn, đầu óc phản ứng không kịp nữa.

“Nhâm các lão, ” An quốc công nhìn Nhâm Duyên Huy nói: “Ngươi đây là ý gì? Nàng là Quế vương phi, chẳng lẽ có chuyện không thể rời đi sao.”

“Chuyện của nàng, mấy ngày nữa chờ chỉnh lý rõ ràng, mới dán thông cáo nói rõ ràng với mọi người.”

“Đây không phải công sự, khác với Hoài vương gia. Ngươi lúc này thấy việc tư của hoàng gia, phải giải quyết trên công đường?”

An quốc công rất ít dùng loại giọng nói này nói chuyện với ai, hắn luôn luôn tính tình rất tốt, cười khanh khách với người ngoài.

“Tản trước đi.” Triệu Dục xua tay, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Các ngươi đều theo trẫm hồi cung!”

Hắn nói chuyện, phất tay áo muốn đi.

Thân Đạo Nho liệu đến một màn này, nhưng là có đường thẩm của Hoài vương phía trước, dù là Đỗ Cửu Ngôn là Quế vương phi, cũng không có thể bất công đến tận đây. Nên, hắn vô luận như thế nào, đều muốn ngăn cản Triệu Dục mang Đỗ Cửu Ngôn về cung.

Cũng không chờ hắn mở miệng, Đỗ Cửu Ngôn đã quỳ xuống, thắt lưng thẳng, hành lễ nói: “Thánh thượng, Cửu Ngôn có tội!”

“Đã có tội, vậy ở công đường nói đi.”

“Còn thỉnh thánh thượng cho Cửu Ngôn một cơ hội, để Cửu Ngôn đứng ở trên công đường, đem chuyện của mình, chuyện muốn nói, đều nói rõ ràng!”

Nàng nói chuyện, ánh mắt nhìn chung quanh mỗi một chỗ trên công đường, lại kiên định nhìn Triệu Dục.

“Ngươi quả thực muốn như vậy?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vâng!”

“Được!” Triệu Dục lại lần nữa ngồi xuống, “Trẫm cho ngươi cơ hội, cũng nghe một chút ngươi muốn nói cái gì.”

Mặc kệ nàng là ai, có thể khẳng định là, nàng là một người thông minh.

Nàng là biết, lưu lại đứng ở chỗ này nói, hậu quả sẽ là cái gì.

Nên, Triệu Dục cho nàng cơ hội lần này.

“Đa tạ thánh thượng!” Đỗ Cửu Ngôn dập đầu, đứng dậy hành lễ với An quốc công, “Quốc công gia, cơ hội khó được, còn thỉnh người cũng nghe một chút.”

An quốc công gật đầu, không nói gì thêm.

Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía các vị chắp tay, đứng ở đường, trước mặt của mọi người, tháo mũ trên đầu nàng xuống, lại cúi đầu bắt đầu mở nút áo!

Mọi người kinh ngạc, đều rũ mâu lảng tránh, không hiểu được tại sao nàng phải cỡi quần áo.

Quế vương nhìn chằm chằm nàng, nhấp một ngụm trà, không nói chuyện.

Đỗ Cửu Ngôn cởi tụng sư bào ra, bên trong là một kiện bối tử phù dung sắc viền lan thân đối, phía dưới là một mã diện nguyệt sắc. Bối tử thu thắt lưng, để hông nhỏ bé và yếu ớt của nàng, thành hai bàn tay chập lại.

Nàng vén tóc của mình lên, xoay người lại, hướng về phía các “Tượng đá” đứng sừng sững ngoài cửa cười, nói: “Mọi người khỏe a!”

“Ông trời của ta!”

Đoàn người, như là bầy cá bị sét đánh, bùm bùm từ mặt nước lý nhảy ra. . .

“Đỗ tiên sinh thực sự là nữ tử!”

“Quế vương phi!”

“Ông trời của ta!”

“Đậu tiên sinh. . . Đậu tiên sinh ngươi làm sao vậy?”

“Tiền tiên sinh? Ngươi mau tỉnh lại a.”

“Tống tiên sinh, Tống tiên sinh người đấm vào ta chân!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui