Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 623: MỘT ĐIỀU LUẬT PHÁP


Dịch giả: Luna Wong


“Cái này khó, không phải ba mươi tám các nàng, mà là khó của tất cả nữ nhân trong cả Đại Chu!”

“Vô học khả thượng, ngay cả các nàng thông minh cơ linh, một lòng cầu học.” Đỗ Cửu Ngôn thương xót nhìn mọi người, mặt hướng thánh thượng, “Đi tìm công, vô luận chỗ nào cũng không cần nữ nhân.”

“Khả năng duy nhất, giúp người khác thêu thùa may vá, làm tú nương, ở hậu trù rửa chén rửa rau, chính là những thứ này cũng khó như lên trời!”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Sống là khó khăn như thế sao?”

“Nữ nhân không phải gả người sinh tử, ở hậu trạch. Ngươi nói những thứ này bất quá là lấy lòng mọi người.” Thân Đạo Nho không nhịn được nói.

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu nhìn hắn, “Như vậy, những nữ nhân không ai thèm lấy này, làm sao bây giờ?”

“Làm sao không ai thèm lấy? Bất quá là gả cao hay là gả thấp mà thôi. Xuất thân không tốt, điều kiện không tốt thì thả thấp ánh mắt xuốngmột chút, tự nhiên có thể gả ra ngoài.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Đúng vậy, trên đời này quá nhiều người, khuông định cả đời của nữ nhân như vậy!”

“Ngươi là ai, ngươi có năng lực gì, để khuông định cả đời của người khác?”

“Làm người, một mũi hai mắt, mọi người đều là một cái mạng sống đến chết, ngươi cao cấp hơn ta ở điểm nào?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Đầu óc sao? Thân cao sao?”

“Ngươi từ nơi nào cảm thấy ưu việt hơn?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Thân Đạo Nho bị nàng liền hỏi diện mục đỏ đậm, muốn phản bác, nhưng Đỗ Cửu Ngôn đã nói tiếp: “Nếu muốn giải quyết mấy vấn đề này, chỉ có xem xét từ căn bản.”

“Cái gì xem xét từ căn bản?”

Những lời này, là Triệu Dục hỏi.

“Ít một chút hạn chế!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Để cho các nàng năng đọc sách, có thể xuất môn, có thể làm công, như nam nhân, đường đường chính chính mà đi, tự nuôi sống bản thân, cũng có thể được tôn trọng cơ bản nhất, của làm người.”

“Mà không phải, giá trị duy nhất, gả người sinh tử!”

“Thánh thượng!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thế đạo có tiến bộ hay không, không phải xem quốc khố cất ít nhiều bạc, không phải xem ranh giới bao lớn, cũng không đơn giản xem nam nhân có bao nhiêu càn rỡ cao cao tại thượng, mà là xem, các nữ nhân chiếm được bao nhiêu tôn trọng, chiếm được bao nhiêu công bình!”


“Chỉ có như vậy, Đại Chu mới có thể nghênh đón thịnh thế phồn hoa chân chính!”

Nàng dứt lời, ngoài cửa vang lên một trận tiếng vỗ tay như tiếng sấm.

“Hay!” Quế vương vỗ tay, “Nói rất hay!”

“Bổn vương cảm thấy nàng nói đúng cực kỳ.” Quế vương nói.

Tất cả mọi người nhìn về phía Quế vương, hắn trừng mắt nhìn mọi người, chất vấn: “Không đúng sao? Tức phụ ta đứng ở chỗ này làm tụng sư, cản đường của người nào?”

“Hay là nói, bản thân các ngươi tự ti?”

“Có mất thể diện hay không, lúc nào tôn nghiêm của nam nhân chúng ta cần phải đi chương hiển đạp thấp nữ nhân!” Quế vương cười nhạt, “Nam nhân như vậy, cũng có thể tiến Chung Sơn tự cầu một chén tống tử thang!”

Người nghe được, run lên.

“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi đơn giản là dối thiên hạ!” Thân Đạo Nho cả giận nói: “Ngươi vì giải tội của mình, cư nhiên kéo đến thịnh thế thái bình.”

“Mặc dù ngươi nêng cao độ tới đâu, cũng không sửa đổi được, khi quân chi tội của ngươi.”

Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Thân tiên sinh, khi tất cả mọi người đang suy tư và trầm mặc, ta khuyên ngươi nên câm miệng. Bởi vì ngươi nhảy ra phản đối, biểu lộ vô tri và nông cạn của ngươi, càng thêm rõ ràng!”

“Ngươi, ngươi, ngươi thật là quá đáng.”

Đỗ Cửu Ngôn đi mấy bước, nhìn Triệu Dục, “Thánh thượng, người là quân chủ khai sáng, người khẳng định minh bạch, trên đời này không có khả năng chỉ có nam nhân, mà giá trị của nữ nhân, cũng không chỉ chỉ là sinh con dưỡng cái, nối dõi tông đường!”

“Từng chút, ” Đỗ Cửu Ngôn ánh mắt bi thiết, nắm bắt ngón tay, “Không phải cầu, mà là thỉnh, mà là nên! Điểm này chính là là văn minh tiến bộ!”

“Cửu Ngôn, ” Triệu Dục ngưng mi nói: “Việc này không phải chuyện đùa, trẫm tuy vô pháp phản bác ngươi, nhưng là cũng không có thể lập tức cho ngươi đáp án.”

“Quá khó khăn, ngươi minh bạch!” Triệu Dục nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Là rất khó! Khó như lên trời!”

“Nhưng cũng là bởi vì khó, mới càng thêm có thể nói rõ, khai sáng và bất phàm của người.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Quốc do người cấu thành, mà người lại không chỉ là nam nhân.”

Triệu Dục ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt có khiếp sợ, suy tư, và mờ mịt không dễ phát giác. . .

Mà người, lại không chỉ là nam nhân!


Đúng vậy, còn có một nửa là nữ nhân.

Bọn họ bỏ quên giá trị của phân nửa người, nếu như mọi người ninh thành một sợi dây thừng, Đại Chu thịnh thế còn có thể xa sao?

“Nữ nhân có thể làm cái gì?” Nhâm Duyên Huy cười lạnh một tiếng, “Ngoại trừ sinh con dưỡng cái, nàng còn có thể làm cái gì?”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Có thể đứng ở chỗ này, chỉ vào ngươi ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông!”

Bookwaves.com.vn

“Làm càn!” Nhâm Duyên Huy cả giận nói.

“Nhâm các lão, người ở chỗ này khiêu khích ta, vì sao ta ngươi không thể đáp lễ người!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nghị luận, đầu tiên muốn chính là công chính khách quan, người mang theo phiến diện, thảo luận vấn đề với ta, tại sao ta phải khách khí với người?”

“Người từ trong bụng nữ nhân bò ra ngoài, lại quay đầu lại cắn nàng? Người dựa vào cái gì khinh thường? Người chính là từ chỗ người xem thường, chui ra ngoài.”

Đỗ Cửu Ngôn thấy hắn muốn nói, nàng nói tiếp: “Lời càng thô tục, ta còn giữ, nếu ngươi mang phiến diện nữa, ta cũng không uyển chuyển khách khí với người nữa.”

“Thánh thượng!” Nhâm Duyên Huy nói: “Nàng nói nhiều như vậy, bất quá là giải vây khi quân chi tội cho mình mà thôi. Cái gì bình đẳng, cái gì văn minh tiến bộ. Phóng nhãn quay về nhìn nghìn năm, cũng không có một đời thịnh thế phồn hoa nào, là do nữ nhân sáng lập.”

“Phải!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chính là bởi vì trước đây không có, cho nên mới không có đạt được thịnh thế phồn hoa chân chính. Thánh thượng là người đầu tiên, là chưa từng có ai vượt qua được!”

Nhâm Duyên Huy cười nhạt, “Thánh thượng tự nhiên là quân chủ khai sáng, là chưa từng có ai, nhưng tuyệt không chỉ là công cụ, giúp đỡ ngươi giải tội danh.”

“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi quá biết giảo biện, nâng đạo lý bày cao như vậy, nhưng chỗ đứng vẫn là hèn mọn như thế, để kẻ khác khinh thường như thế.”

“Tội của ngươi, không được khoan thứ.” Nhâm Duyên Huy nói.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tội của ta?” Nàng đi tới theo dõi hắn, “Vì sao ta có tội?”

Nhâm Duyên Huy nói: “Khi quân, lừa gạt, còn công nhiên chạy đến công đường lừa gạt!”

“Đỗ Cửu Ngôn, một nữ nhân như ngươi làm không được những thứ này, có phải có ai sai sử ngươi làm như vậy hay khôn?” Nhâm Duyên Huy nói chuyện, nhìn thoáng qua Lỗ Chương Chi.

Lỗ Chương Chi không có nhìn hắn, hắn là thủy chung mâu sắc ngưng trọng, nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

“Khi quân, lừa gạt?” Đỗ Cửu Ngôn lớn tiếng nói: “Vì sao ta lừa gạt, vì sao ta khi quân?”


“Vấn đề căn nguyên, hay là thân nữ tử của ta, mặc dù năng lực cao hơn nam tử, nhưng ta như trước không thể thi công danh, không thể làm tụng sư.”

“Vì sao? !”

“Ta có người sai sử? Nhâm các lão, năng lực của ta, ta án tử biện tụng, nếu người không biết có thể hỏi thăm. Chớ làm bộ bí hiểm lấy người vô tri, kiếm chỉ người khác.”

“Nên, ta không có tội, càng không có khi quân.”

“Là thế đạo này, để ta không có quyền lựa chọn, ta bất lực, ta chỉ có làm như vậy!” Đỗ Cửu Ngôn vỗ tay, bên ngoài lần thứ hai tiến vào một ít phụ nhân, các nàng mang khăn che mặt, từ từ vào cửa.

“Những phụ nhân này, chính là người bị hại trong sự kiện tống tử thang!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Các nàng bị đánh, bị nhục nhã, các nàng sống không bằng chết! Nhưng các nàng không dám hòa ly, chỉ có thể tiếp tục chịu đựng, tiếp tục bị khi dễ.”

Đỗ Cửu Ngôn đi ra ngoài, đứng ở bên người một phụ nhân trước nhất, phụ nhân cũng nhìn nàng, ánh mắt ửng đỏ, bỗng nhiên tháo xuống khăn che mặt.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn nàng cười, lớn tiếng nói: “Tô thị, đương gia chủ mẫu Hoài Nhu Hạ gia!”

“Cũng là bởi vì chuyện tống tử thang, nàng bị người toàn tộc nghi vấn. Nhục nhã, nghi vấn, chửi rủa, thậm chí còn muốn đem nàng ngâm lồng heo!” Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, lắc đầu nói: “Dựa vào cái gì?”

“Có chứng cứ sao?”

Bookwaves.com.vn

“Không có chứng cứ, bọn họ dựa vào cái gì đối đãi như thế với Tô thị, một tiểu thúc tử, nhảy dựng lên nghi vấn chất nhi của mình không phải là cốt nhục của Hạ gia. Thế nào sẽ không có người đến nghi vấn hắn, cũng không phải Hạ gia cốt nhục?”

“Tô thị là may mắn, cũng là bất hạnh.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bởi vì người bất hạnh hơn nàng còn rất nhiều.”

Nàng nhất nhất giới thiệu, “Vì sao các nàng không ly khai, còn phải tiếp tục ở nhà để bị đánh, thậm chí, bị trượng phu giết chết?”

“Bởi vì các nàng không có sự lựa chọn, các nàng biết, đi ra cái nhà kia, chờ các nàng chỉ có chết đói, bởi vì một nữ nhân ở bên ngoài, là bị thế đạo hắt hủi.”

“Vì sao hắt hủi? Dựa vào cái gì hắt hủi?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chúng ta cầu, cũng chỉ có điểm này.”

Nàng nói xong, mọi nữ nhân mở khăn che mặt ra, mặt hướng nha đường.

Các nàng tuổi tác bất đồng, dung mạo bất đồng kinh lịch bất đồng, nhưng ánh mắt lại tương đồng, đau khổ, bất đắc dĩ, tuyệt vọng!

“Thánh thượng!” Đỗ Cửu Ngôn vén bào tử lên, bỗng nhiên quỳ xuống, nàng vừa quỳ tất cả phụ nhân và cô nương phía sau đều quỳ xuống, ngoài cửa, nữ nhân nghe tụng cũng quỳ theo, một con đường thật dài, các phụ nhân đều quỳ theo.

Mặc dù nhìn không thấy tình trạng trong Đại Lý tự, các nàng cũng quỳ theo.

Nhìn về phía cùng một phương hướng, bởi vì chỗ nào có người quỳ, đang mang theo các nàng đi về phía trước, mặc dù nhấp nhô đầy chông gai, nàng cũng chưa từng có đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi từ trước đến nay.

“Thánh thượng!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta không thừa nhận ta khi quân, không thừa nhận ta lừa gạt, không thừa nhận ta đứng ở công đường là sai!”

“Bởi vì, những thứ này vốn cũng không phải lỗi của ta, mà là lỗi của thế đạo này.”

“Nên, ta mang theo các nữ tử sau lưng, cầu thánh thượng vì nữ tử chúng ta làm từng chút chuyện!”


Triệu Dục thấp giọng hỏi: “Chuyện gì?”

“Thêm một điều luật pháp, chuẩn cho nữ tử đọc sách, làm công, hưởng thụ quyền lợi và đãi ngộ ngang nam tử.”

“Bằng bản lãnh của mình, đều tự độc lập!”

Mỗi chữ mỗi câu nàng nói xong, sau lưng vang lên tiếng phụ họa, đều là nữ tử, hoặc mảnh mai, hoặc khàn khàn, hoặc tuổi già, hoặc non nớt, các nàng hô: “Chuẩn cho nữ tử đọc sách, thợ khéo, hưởng thụ quyền lợi và đãi ngộ ngang nam tử.”

“Bằng bản lãnh của mình, đều tự độc lập!”

Thanh âm như vậy, một tiếng cao hơn một tiếng, tiếng vọng thật lâu, rung động ở đầu quả tim của mọi người!

“Ta cũng theo!” Quế vương đứng lên, vỗ vỗ bào từ của mình, “Tức phụ nhi, ta cũng theo!”

Hắn chạy tới, song song quỳ cũng Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn chuyển mâu nhìn hắn, hắn cũng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, lại quay đầu qua, chắp tay nói: “Thánh thượng, các nàng cầu lại không nhiều lắm, nếu nam nhân đều cảm giác mình đỉnh thiên lập địa có bản lĩnh, vậy còn có cái gì đáng sợ.”

“Mọi người hợp lại, xem ai có thể lực lớn hơn ai.”

“Có người có bản lĩnh, tới lúc nào đều cũng có bản lãnh.”

Trong công đường, mọi người nhìn bọn họ, nhìn người quỳ ngoài cửa.

Triệu Dục thở dài.

Bỗng nhiên, Lỗ các lão phật tay áo, hướng về phía Triệu Dục chắp tay, nói: “Thánh thượng, cựu thần tán thành!”

Lúc nói chuyện, hắn đi ra ngoài, hất áo bào ra quỳ gối bên người Quế vương.

Đỗ Cửu Ngôn kinh ngạc nhìn hắn, Lỗ các lão nghiêm túc quỳ, nói: “Cựu thần tán thành!”

“Cựu thần cũng tán thành!” An quốc công chắp tay, cũng đi theo ra, quỳ gối bên người Lỗ các lão.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn An quốc công, An quốc công hướng về phía nàng gật đầu, thấp giọng nói: “Cửu Yên, ngươi nói rất hay.”

(Luna: 9xác, ta cũng cảm động lây, đây là lý do có ngày phụ nữ, họ chịu quá nhiều khổ sở qua hàng thế kỷ rồi)

“Chỉ có người người cường đại có thể tự bảo vệ mình, Đại Chu mới có thể chân chính cường thịnh phồn vinh. Người người này, bao quát nữ nhân!” An quốc công nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Tổ phụ, lời của người sâu sắc!”

An quốc công bật cười, quỳ trước mặt người khác.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận