Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 627: NƯƠNG CỦA TA A


Dịch giả: Luna Wong


Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương quỳ gối bên giường la hán.

Búi tóc chải đẹp mắt của Đỗ Cửu Ngôn bị đánh tan, Quế vương cũng không khá hơn chút nào.

Hai người cúi thấp đầu.

“Gạt ai gia, còn đoạn tụ?” Thái hậu chỉ trán của Quế vương, “Lừa ai gia lừa vui vẻ sao?”

Quế vương ủy khuất nói: “Khi đó ta cũng không biết a. Ta cũng điTrường Sinh đảo mới biết được nàng là nữ nhân.”

“Vậy ngươi không nói với ai gia? !”

Quế vương nói: “Sợ người chịu không nổi.”

“Ai gia hiện tại chịu không nổi.” Lúc nói chuyện, tiếp tục chỉ, “Ai gia nuôi ngươi làm gì, cái thứ đồ chơi ăn no chỉ biết gây chuyện như ngươi.”

Quế vương bị chỉ sọ não ong ong hưởng, “Được rồi, đầu đều bị người chỉ thủng lỗ rỗi.”

“Chỉ chết ngươi mới tốt.” Thái hậu hừ một tiếng, nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, “Nếu ngươi đã trở về, vì cái gì cũng không nói nói mình là Tần Cửu Yên?”

“Là làm tụng sư sợ nói ra chúng ta trèo cao?” Thái hậu cả giận nói.

Đỗ Cửu Ngôn ha hả cười nói: “Nương nương, trước kia ta cũng không biết được ta chính là Tần Cửu Yên. Ta mất trí nhớ, một người cơ khổ không chỗ nương tựa thương cảm biết bao.”

“Ta mang theo củ cải nhỏ, màn trời chiếu đất, không nhớ rõ mình là ai. Nếu không ta tự mình cố gắng tự lập, sớm đã không biết chết ở nơi nào rồi.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện, dắt mình tay áo che nửa khuôn mặt, anh anh mà khóc.

Khóc cả người thái hậu nổi da gà lên.

“Khóc cho đàng hoàng!” Thái hậu nói.

Đỗ Cửu Ngôn bắt đầu gào khan.

Không rõ, thái hậu thư thái chút.

“Giống bộ dáng gì, nữ tử thật tốt không làm, cứ phải làm nam nhân.” Thái hậu nói: “Một chỉ hình dạng của cô nương gia cũng không có.”


Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, lại anh anh khóc, lộ ra nửa mắt, “Khóc như vậy, không phải có hình dạng của cô nương gia sao.”

“Được rồi được rồi.” Thái hậu chịu không nổi, “Đều đứng lên đi.”

“Ai gia bây giờ nhìn thấy hai người các ngươi liền đau đầu.” Thái hậu nói: “Quả thực chính là tới đòi nợ.”

Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương đứng lên, Tiền ma ma sớm chuẩn bị được cái ghế chờ, mỗi người một ly trà, thấp giọng nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Vương phi, đây là trà nhuận hầu, hôm nay người nói nhiều, dưỡng dưỡng hầu.”

“Cảm tạ Tiền ma ma.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.

Tiền ma ma nhất thời khóc lên, “Quá hạnh phúc rồi, vương phi và vương gia rốt cục ở cùng một chỗ rồi.”

“Đơn giản là một đôi dở hơi.” Thái hậu cả giận nói.

Tiền ma ma nói: “Nương nương, người xem xem nam tài nữ mạo. . .” Lúc nói chuyện dừng một chút, “Nữ tài nam mạo, đăng đối biết bao a.”

Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn run lên.

“Cha a, ” củ cải nhỏ từ trong phòng chạy đến, không thấy người, chỉ nghe thấy thanh âm, âm hưởng đinh đinh đương đương, hơn nửa ngày hắn mới ra ngoài, Đỗ Cửu Ngôn bật thốt lên: “Kim, kim nhân(người vàng)?”

Chỉ thấy hắn, đỉnh đầu mang ngọc quan, trên quan tương khảm một viên bảo thạch diễm lệ loá mắt, ngọc quan rất lớn hắn vừa chạy, liền lệch qua đỉnh đầu, trên cổ mang ngũ sáu vòng vàng, trên vòng vàng có ngọc bội nhiều kiểu dáng, tay áo bị vén lên, hai cái cánh tay, đeo mười mấy cái vòng, vàng bạc phối hợp, vàng lóng lánh!

Ngoại trừ những thứ này, trên lưng còn đổi đai lưng ngọc, trong tay cầm lấy một xích sắt, đầy cuối của xích sắt buộc một cái rương thượng, trong rương, đều là bảo bối Đỗ Cửu Ngôn thấy cũng chưa thấy qua.

Châu quang bảo khí, ánh sáng ngọc loá mắt.

Đỗ Cửu Ngôn bị đâm híp mắt.

Củ cải nhỏ khó khăn kéo qua đây, hướng về phía nàng nhếch miệng cười, “Cha a, tổ mẫu cho ta thật nhiều bảo bối a.”

“Ai nha, đây quá thất lễ.”

Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên, lắc đầu tiến lên, nói: “Ngươi hài tử này, quá không có quy củ.”

“Thì đó, nào có như ngươi vậy.” Quế vương cũng tiến lên, cùng Đỗ Cửu Ngôn, mỗi người một bên mang cái rương trở về, để xuống giữa chỗ của hai người ngồi, củ cải nhỏ dẩu cái mông, ngồi ở trên cái rương.

Bookwaves.com.vn

Hai bên hộ vệ, một người áp trận, chớ nói muốn lấy lại, chính là đoạt cũng đoạt không đi.

Đỗ Cửu Ngôn chỉ đầu củ cải nhỏ, khiển trách: “Ngươi làm sao có thể lấy đồ của thái hậu nương nương chứ.”


“Không lễ phép.” Quế vương nói: “Sau này không thể lấy!”

Củ cải nhỏ gật đầu, “Ta đã biết, ta sai rồi!”

“Tổ mẫu, ” củ cải nhỏ nói: “Ta trả lại hết đồ vật cho người đi.”

Hai người mắng một người nhận sai, nhưng nửa điểm ngại cũng không có.

Thái hậu nhìn tính tình của một nhà ba người ngồi ở trước mặt, bị tức nở nụ cười, nói với Tiền ma ma: “Quả nhiên là người một nhà!”

“Đều nói không phải người một nhà không vào một cửa a, ” Tiền ma ma nở nụ cười nói: “Nương nương, người hẳn là cao hứng.”

Thái hậu nói: “Ai gia cao hứng cái rắm!”

“Yên tâm, mấy thứ này của ai gia đều là cho tôn tử của ai gia, các ngươi không cần bảo vệ chặt như thế, ai gia sẽ không lấy trở về.” Thái hậu nói.

Đỗ Cửu Ngôn ha hả cười, Quế vương nói: “Nương ta từ trước đến nay rộng lượng.”

“Ngươi câm miệng, ai gia không muốn nói chuyện với ngươi.” Nàng trừng mắt nhi tử một cái, quay đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi nói, năm đó vì sao đột nhiên đi, nói một tiếng cũng không nói?”

“Ta cũng không biết.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hai năm trước tất cả ký ức của ta, đều là chỗ trống.”

Thái hậu cau mày nói: “Thực sự đều quên, lần này không phải gạt ai gia?”

“Thật không phải.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu không đến kinh thành, đời này có thể ta đều nghĩ không ra ta là ai.”

Tiền ma ma hỏi: “Vậy, vậy sao ngươi làm tụng sư?”

“Mẫu tử chúng ta đều sắp chết đói.” Đỗ Cửu Ngôn thở dài nói: “Luôn phải có chút tay nghề, nuôi sống mình.”

Khóe miệng của Tiền ma ma run lên, thầm nghĩ tay nghề này của người, độ khó cũng quá cao. Cư nhiên nữ giả nam trang làm tụng sư.

Then chốt còn nổi danh khắp thiên hạ!

“Vẫn có duyên, ” Tiền ma ma nói: “Người quên, vương gia lại không có nhận ra người, nhưng cuối cùngcác ngươi vẫn là ở cùng một chỗ.”

Dư quang của Đỗ Cửu Ngôn quét Quế vương một mắt, không nói chuyện.

“Nhanh, ” thái hậu chỉa về phía bụng nàng, “Sinh thêm một tôn nữ cho ai gia.”


Đỗ Cửu Ngôn trợn tròn cặp mắt, vẻ mặt kinh ngạc.

“Ha hả. . . Chuyện này. . . Không dễ làm.” Đỗ Cửu Ngôn đau đầu, phản ứng của thái hậu, thực sự là quá thần kỳ.

Quế vương gật đầu, “Nương, người cứ yên tâm đi, chúng ta mau chóng sinh thêm một đứa.”

“Lúc này mới giống nam nhân.” Thái hậu chỉ vào Quế vương, “Các ngươi thành thân chỉ động một lần phòng. . . Không đúng. . . Các ngươi sớm tiền không phải ở cùng một chỗ sao?”

“Cữu cữu của ngươi vì lưu lại Cửu Ngôn, vừa tặng trạch tử vừa tặng bạc, các ngươi. . .” Thái hậu phản ứng kịp, một tay lấy gối bên người ném qua đập Quế vương, “Lừa tiền của cữu cữu ngươi? !”

Thân thể của Quế vương hơi nghiêng, gối lướt qua mặt của hắn bay đi.

“Không có, lúc đó ta còn chưa biết thân phận nàng.” Quế vương nói: “Người bình tĩnh một chút, không nên tam câu chưa tới liền động thủ, người tốt xấu cũng là thái hậu.”

“Ai gia còn là nương!” Thái hậu nói: “Ngày hôm nay cũng bị các ngươi tức chết rồi.”

“Ai gia mạng khổ, nếu không nể mặt củ cải nhỏ, ai gia đã để hai người các ngươi quỳ cửa cung rồi.”

Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía Quế vương ho khan một tiếng.

Quế vương ngầm hiểu, “Nương, ca ta còn có tất cả mọi người đang đợi Cửu Ngôn, chúng ta phải đi.”

Bookwaves.com.vn

“Đi, còn có đại sự chưa nói.” Quế vương lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn đứng lên, lại phân phó củ cải nhỏ, “Hảo hảo bồi tổ mẫu nói chuyện, không nên nghịch ngợm quấy rối.”

Củ cải nhỏ cười híp mắt gật đầu, “Ta rất hiểu chuyện, người yên tâm.”

Hiểu chuyện hơn người.

Quế vương ừ một tiếng, mang theo Đỗ Cửu Ngôn chạy trốn tiêu sái.

“Tổ mẫu tổ mẫu.” Củ cải nhỏ đi tới đấm chân cho thái hậu, “Người đừng nóng giận, cha ta nàng cũng không có cách nào.”

Thái hậu nhìn củ cải nhỏ, trong lòng ngọt như ăn mật đường, nói: “Ai gia không tức giận, chính là ra oai phủ đầu bọn họ một cái.”

“Không thôi, hai người kia sau này ai cũng không đè ép được, thực sự vô pháp vô thiên.”

Củ cải nhỏ dựng thẳng một ngón tay cái lên, “Tổ mẫu, vẫn là người lợi hại nhất.”

Thái hậu cười hôn hắn một cái, nói: “Ai gia muốn nằm một chút, ngươi bồi ai gia nằm một hồi.” Nàng nằm xuống ở trên giường la hán, lúc này mới phát giác được đầu váng mắt hoa.

Đỗ Cửu Ngôn là Tần Cửu Yên! Quế vương phi chẳng những không có chết, còn là đại danh đỉnh đỉnh Đỗ Cửu Ngôn.

Loại sự tình này, chính là trong kịch nam cũng không dám viết.

Quá ly kỳ cũng quá không thể tưởng tượng nổi.

“Củ cải nhỏ, ” thái hậu hỏi: “Nương ngươi là tỉnh lại, đột nhiên thông minh?”


Củ cải nhỏ suy nghĩ một chút, nói: “Coi là vậy đi, nàng quên hết chuyện trước kia, ngay cả ta cũng không nhận ra nữa đó.”

“Nên, người chớ giận nàng, nàng nuôi ta rất không dễ dàng.”

Thái hậu vuốt đầu của hắn, nói: “Ai gia biết, trước đây khi nàng là nam nhân, đã cảm thấy một mình nàng mang theo hài tử không dễ dàng, huống chi là nữ nhân.” Vừa nói vừa thở dài, “Nương ngươi chí hướng quá cao, không hiểu được nàng có thể đạt thành mong muốn hay không.”

“Những chuyện kia muốn đẩy đi, không có thể một ngày công a.”

Củ cải nhỏ gật đầu nói: “Tổ mẫu người yên tâm, chuyện nương ta muốn làm, nhất định có thể làm thành.”

“Ân.” Thái hậu nở nụ cười, đang muốn nói, Triệu Niên Chu tiến vào, “Củ cải nhỏ, ta nghe nói ngươi là nhi tử của hoàng thúc ta, là đường đệ của ta, là thế này phải không?”

Củ cải nhỏ hành lễ với Triệu Niên Chu, cười nói: “Đúng vậy.”

“Vậy ngươi thực sự là đệ đệ ta, ” Triệu Niên Chu sờ sờ đầu của củ cải nhỏ, “Sau này ngươi phải gọi ta là ca ca!”

Củ cải nhỏ nhìn thái hậu.

“Nên gọi ca ca, ” thái hậu cười nói.

Củ cải nhỏ giòn giả hô một tiếng ca ca.

“Ta dẫn ngươi đi nhận thức thân nhân, ” Triệu Niên Chu nói chuyện giải thích với thái hậu, thái hậu gật đầu: “Đi đi, giới thiệu củ cải nhỏ cho mọi người nhận thức.”

Củ cải nhỏ đã bị Triệu Niên Chu mang đi ra ngoài.

“Nương nương, ” Tiền ma ma đắp một chăn cho thái hậu, ngồi ở một bên xoa trán cho nàng, “Nô tỳ còn tưởng rằng người không có nghe, thật không ngờ đều nghe lọt a.”

Thái hậu nói: “Chuyện lớn như vậy, ai gia làm sao có thể không nghe.”

“Thật là mãi mãi cũng không có, vương phi nương nương thật là nữ trung hào kiệt, ” Tiền ma ma nói: “Đây nên vì nữ tử lập pháp, thánh thượng khai sáng còn dễ nói, nhưng cả triều văn võ, người đọc sách khắp thiên hạ, nhất định là sẽ không đồng ý.”

Thái hậu chính là lo lắng cái này, “Đến lúc đó hợp nhau tấn công, nhất định là muôn vàn khó khăn!”

“Bất quá cũng tốt vô cùng, ” Tiền ma ma thấp giọng nói: “Sau này người đều không cần sợ vương gia hồ nháo. Có vương phi, vương gia chính là muốn hồ đồ, cũng nháo không nỗi.”

Thái hậu nở nụ cười, “Vậy cũng phải. Tiểu tử thúi kia cái gì đều nghe Cửu Ngôn, vừa lúc Cửu Ngôn lại là một người hiểu chuyện, thực sự không cần phải sợ.”

“Quên đi, ai gia mặc kệ chuyện của bọn họ, ” thái hậu trở mình, thoải mái mà nói: “Ai gia chỉ để ý ôm củ cải nhỏ là được.”

“Nhân sinh viên mãn, mong muốn đều có.”

Tiền ma ma nở nụ cười, thấp giọng nói: “Không phải còn thiếu một tôn nữ sao?”

“Đúng!” Thái hậu nhìn Tiền ma ma, “Hai ngày này bọn họ bận rộn, chờ bận xong, ai gia sẽ nêu chuyện này lên!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận