Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 630: KHÔI PHỤC LUẬT PHÁP

Dịch giả: Luna Wong

“Bất luận tốt xấu của bản thân thương nhân, chỉ nói nhân tính.”

Vương đại nhân nói: “Xử phạt nhẹ bọn họ không xem vào đâu, trốn lậu mười lần ngươi bắt được một lần, phạt hắn gấp hai ngân lượng, nhưng hắn còn có bảy lần trốn lậu, tương đương, hắn như trước kiếm tiền.”

“Tiếp theo, bọn họ chỉ biết làm trầm trọng thêm.” Vương đại nhân nói: “Về phần giá của thị trường buôn bán, từ xưa đến nay bách tính cần vật tư đều do triều đình quy định giá, đây là chịu trách nhiệm với bách tính, bằng không, ác tính cạnh tranh xong, khổ vẫn là bách tính.”

Quy định giá, lại là một luật lệ sửa đổi khác, tổ sư gia năm đó ngoại trừ quy định giá muối có cứng nhắc ra, hàng hóa còn lại, giống nhau không thực hành thống nhất giá.

“Vương đại nhân, ” Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Chuyện này sẽ nhảy ra xem, không thể chỉ nắm trong thuế, nếu như chỉ nhìn thuế bao nhiêu, đương nhiên luật nên sửa, không chỉ phải phạt, còn phải phạt gấp trăm gấp nghìn lần, ta ủng hộ.”

Vương đại nhân nhíu mày.

“Nhưng mục đích chinh thuế, vẫn là phát triển xã tắc quốc gia. Dưới trọng phạt, các thương nhân sẽ làm cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn.

“Nghiệp quan cấu kết, hắn trốn mười lần, chỉ cần cống hiến ra hai lần tiền thuế, có thể kiếm được năm lần tiền trốn thuế. Kết quả này tất nhiên sẽ xuất hiện, bởi vì trọng phạt như thế, bọn họ lại muốn kiếm tiền, chỉ có thể kiếm được tiền, tham quan và gian thương cấu kết với nhau làm việc xấu, kết quả là, thuế không chỉ sẽ không nhiều, ngược lại sẽ ít.”

“Kết quả của điều thứ nhất, người có thể đi lật sổ sách thuế của hộ bộ, không cần nhiều, ba mươi năm trước là được.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thứ nhì, nếu bọn họ kiếm nhiều. Như vậy, một khi bị bắt đa số người chính là táng gia bại sản. Triều đình làm cho hắn không đường có thể đi, hắn sẽ phấn khởi phản kháng.”

“Đi thuyền nuôi quân, giết người diệt khẩu, thủy đạo hộ tống. . . từ thuế bay lên đến trị an. Hôm nay triều đình tất nhiên sẽ tăng số người nhân thủ giữ gìn, tiêu phí vật lực nhân lực, xa xa cao hơn kim ngạch phạt được.”

“Tệ lớn hơn lợi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đây là kết quả.”

Vương đại nhân nhìn về phía hình bộ Mâu Chinh.

Mâu Chinh luôn luôn hiền lành, hai bên không nương nhờ, cũng không thân Lỗ Chương Chi cũng không cùng Nhâm Duyên Huy lôi kéo không rõ, nhưng bây giờ Vương đại nhân ám hiệu cho hắn, hắn chỉ có thể lên.

“Vương phi, ” Mâu Chinh học Vương đại nhân còn có Liễu ngự sử, gọi Đỗ Cửu Ngôn là vương phi mà không phải là tên của nàng, “Án kiện tăng nhanh, thực tế cũng không có quan hệ trực tiếp đến thu nhập từ thuế. Trọng điển cũng không phải là điều này, lực độ của luật lệ bổn triều rất lớn đối với việc xử phạt rất nhiều tội danh.”

“Cho nên nói, hai cái cũng không nhân quả trực tiếp.”

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay với Mâu Chinh, nói: “Đại nhân, ta chưa từng xem qua hồ sơ hình bộ, cũng không có đi phủ nha lật xem tìm đọc. Nhưng nhìn chung hai nơi Bảo Khánh phủ cùng với Thiệu Dương, án lệ gần mấy thập niên, thì có ba mươi mấy lệ.”

“Đa số trong đó, cũng là bởi vì luật điển trọng phạt, cùng đường mà chó cùng rứt giậu.”

“Ý của ta, không phải là không phạt, mà là phải nặng nhẹ có độ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhất là đối với thương nhân, bọn họ cầu là lợi, như vậy chừa lợi cho hắn cũng đủ có thể trấn an, nhưng người càng muốn ép bọn họ đến đao kiếm tương giao lấy mệnh tương bác, nói lời không thích hợp, người đây là ép lương vi xướng a!”

Mâu Chinh nhíu mày, hắn bắt đầu nghĩ đến số liệu án kiện hình bộ thống kê, nhưng nhất thời lại nhớ không nổi, ở đây vô pháp dùng số liệu hữu lực về trả lời Đỗ Cửu Ngôn.

“Nếu người không tin, có thể kiểm tra một phen án kiện gần sáu mươi năm liên quan đến thuế ở hình bộ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mặc dù không nhìn, ta cũng có thể kết luận, kết quả so với trước kia, chỉ kém không tốt.”

Hiện tại thống kê? Mâu Chinh có chút do dự, Triệu Dục dĩ nói: “Gọi người đi lấy.”

Mâu Chinh bất đắc dĩ chỉ có thể để người đi lấy, một lát sau, thư lại hình bộ mang cái rương lên. Do Mâu Chinh dẫn, bốn người của hình bộ có mặt nơi này bị gọi tới vây bắt cái rương mở ra.

Trong điện phủ, ông ông có người bắt đầu nghị luận.

Gần nửa canh giờ, sắc mặt của Mâu Chinh có chút khó chịu nhìn Vương đại nhân.

“Làm sao?” Vương đại nhân hỏi.

Triệu Dục cũng nói: “Kết quả thế nào?”

“Chưa có lật tới sáu mươi năm, nhưng Thành Hoá tu sửa luật lệ của Chu luật xong, án kiện từ thuế má biến thành hình sự, xác thực. . . Quả thực rất nhiều.” Mâu Chinh nói.

“Thậm chí bộ binh còn từng cho thị bạc ti thêm một bộ môn, chuyên môn cùng đi thị bạc ti đi thăm dò thu thuế thuyền bè.”

Những thứ này, không có ai sẽ tận lực thống kê, Đỗ Cửu Ngôn không nói, hắn vĩnh viễn đều nghĩ không ra nhìn những thứ này.

Dù sao, ai cũng không phải thật rảnh rỗi uống trà, coi như là rảnh rỗi uống trà, cũng sẽ không tìm loại chuyện không có ý nghĩa gì này làm.

Sắc mặt của Vương đại nhân liền có chút xấu xí.

“Nếu không tin, ta kiến nghị lại lấy thêm sổ sách thuế má của hộ bộ sau khi sửa chữa luật lệ tới xem.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không chỉ thuyền, phàm là dính đến điều này, đều có thể tìm đọc một phen.”

Bookwaves.com.vn

“Luật thuế má, tuyệt không sẽ bởi vì sửa chữa gia tăng xử phạt, mà tăng nhiều.”

Mọi người đều nhìn hộ bộ Tô đại nhân.

Tô đại nhân là môn sinh của Lỗ Chương Chi, hắn không chút nghĩ ngợi, xuất môn phân phó thường tùy của mình, để hắn trở về làm việc.

Một lát sau, hộ bộ mani hồ sơ của bao nhiêu năm trước tới.

Hồ sơ của hộ bộ, khẳng định phải nhiều hơn hình bộ rất nhiều, nên đống đống đầy đất, mười mấy người tra duyệt, mọi người ngồi chồm hổm mệt mỏi nên ngồi luôn dưới đất, từng chút kiểm tra, thư ký quan ở bên cạnh ghi lại.

Đâykhông đơn giản chỉ là sau khi tra sửa chữa luật lệ, còn phải kiểm tra lại lúc trước khi sửa chữa, đối chiếu hai bên.

Tình huống này, là sử thượng chưa từng có, đơn giản là thanh thế lớn.

“Làm sao?” Vương đại nhân hỏi Tô đại nhân.

Tô đại nhân nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, gật đầu: “Đỗ tiên sinh nói không có sai, quả thực giống như nàng nói.”

“Sau khi sửa chữa luật, nhiều năm như vậy thuế thuyền hàng năm khởi khởi phục phục, nhưng tổng thể cũng không có tăng.” Tô đại nhân nói: “Từ khi sửa chữa luật lệ đến nay đã có chín mươi mốt năm rồi.”

Theo lý thuyết, thế cục ổn định bách tính giàu có, thu nhập từ thuế nhất định là tình thế đệ trình tăng, tỷ như lật xem từ lúc Đại Chu khai triều, mỗi một năm hết tết đến cũng có gia tăng so với cùng kỳ năm ngoái.

“Thánh thượng, ” Tô đại nhân trả lời: “Quả thực như vậy.”

Trên đại điện, sắc mặt của mọi người liền có chút khó coi.

“Ân.” Triệu Dục gật đầu nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi cho rằng, đây là kết quả của việc sau khi sửa chữa luật lệ?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vâng. Đây là kết quả của việc sau khi sửa chữa.”

“Về luật lệ, cũng không phải là ta thổi phồng năng lực của thái tổ, mà là lúc thái tổ lập cuốn luật lệ này đã cực hạn. Các mặt đều cân nhắc qua, chia ra quá nặng thiếu một phần quá nhẹ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Quyển Chu luật này, ngoại trừ thiếu mấy cái ra, có thể nói là hoàn mỹ.”

“Nên, phải khôi phục luật lệ.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói với Triệu Dục.

Triệu Dục gật đầu, đang muốn nói, Vương đại nhân nói: “Thánh thượng, nếu như cứ khôi phục như vậy, khó tránh khỏi lại phải gây chiến.”

“Đây không phải chuyện đùa, cơ hồ là chuyện trên dưới toàn quốc, tùy thuộc nhiều phương diện lắm.”

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Vương đại nhân, mặc dù gây chiến cũng phải sửa.”

“Kịp thời ngừng tổn hại a, Vương đại nhân.”

“Kỳ thực không cần nhiều, trong vòng hai năm trong triều có thể thấy cải biến, trong vòng ba năm thu nhập từ thuế nhất định sẽ lấy tình thế tăng lên mà xuất hiện.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Vương đại nhân ngưng mi nhìn Đỗ Cửu Ngôn, muốn phản bác nàng, nhưng lời đến khóe miệng lại cảm thấy nói ra cũng vô ích.

Bởi vì nàng nói chuyện quá có lực độ, lực độ này không phải là khiển từ đặt câu của nàng, mà là số liệu chân thực của mỗi một năm.

Bookwaves.com.vn

“Mục này, các vị có gì dị nghị không?” Triệu Dục nhìn mọi người hỏi.

Không có người nói chuyện.

“Thánh thượng.” Lỗ Chương Chi tiến lên, chắp tay nói: “Vi thần xem qua mấy cái luật lệ sửa chữa, quả thực nên khôi phục.”

Triệu Dục gật đầu.

Nhâm Duyên Huy tiến lên, nói: “Thánh thượng, mấy cái thuế má, vi thần không có dị nghị.” Hắn ngừng lại nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, “Nhưng mấy cái khác, vi thần cho rằng, không nên khôi phục.”

“Cái nào?” Triệu Dục hỏi.

“Thời Nhân Tông, sửa chữa về chuyện nam tử đánh thê, nữ tử kiện lên cấp trên, y theo thương thế nặng nhẹ, pháp hình!” Nhâm Duyên Huy nói: “Từ cổ chí kim, khó nhất đoạn chính là việc nhà.”

“Thí dụ như sự kiện tống tử thang lần này, giết vợ cho hả giận tất nhiên không thể làm, nhưng trong lòng trượng phu úc tốt, nhất thời khó có thể khống chế đánh thê tử, ở trong pháp khó chứa, nhưng ở trong tình lại là có thể hiểu được.” Nhâm Duyên Huy nói: “Dù sao hắn cũng là người bị hại.”

(Luna: :v ổng là người đọc sách thiệt hả trời, đánh người mà xử không phạm pháp chỉ vì đó là nam, đó là việc nhà???)

Liễu ngự sử nói: “Quả thực như vậy. Nếu như loại chuyện nhà này cũng đi nha môn cáo, vậy án kiện của nha môn sẽ chất thành núi, nhân lực vật lực đầu nhập không nói, biện tụng không rõ cũng là nguyên nhân chủ yếu.”

“Nếu như cảm thấy điều này không chu toàn toàn bộ, vậy đề xướng nữ tử có thể đi tìm bảo trưởng quản hạt, cũng có thể đi ” lão nhân ” của bổn thôn xử lý.”

“Lão nhân” là một chức vụ, mặc dù không phải chức quan, nhưng được hưởng chức quyền triều đình ban.

Triệu Dụckhông ý tưởng gì với điều này, không liên quan trực tiếp bằng thuế má đến thu nhập của quốc khố, hắn nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, nhàn nhạt hỏi: “Ngươi nói.”

“Vâng.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Nhâm Duyên Huy, Nhâm Duyên Huy ngẩn ra, đề phòng nhìn nàng, rất sợ nàng lại lôi lời thô tục mắng hắn. Nữ tử này, miệng mồm thực sự quá điêu.

Đỗ Cửu Ngôn không mắng chửi người, hướng về phía hắn nhướng mi một cái, nói: “Loại sự tình này, kỳ thực chính là không có đến trên đầu mình mà thôi.”

“Khôi phục hay không khôi phục kỳ thực không sao cả, không bằng như vậy tốt.”

Nhâm Duyên Huy ngẩn ra, nhưng vẫn là nói: “Vậy bảo trì nguyên dạng?”

“Được!” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, tất cả mọi người rất kinh ngạc, bởi vì mới vừa rồi nàng không phải nói như vậy, hơn nữa, nhìn chung phong cách làm việc của nàng, nếu nàng đề nghị, thì không thể đơn giản lui bước từ bỏ ý đồ.

Tất cả mọi người nhìn nàng, không có người nói chuyện.

“Ngươi nói không cần khôi phục?” Triệu Dục hỏi nàng.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vâng! Chúng ta thảo luận chuyện tăng thêm luật lệ trước.”

“Tăng thêm luật lệ?” Nhâm Duyên Huy nói: “Vị miễn nghĩ quá đơn giản.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn một cái, lại chắp tay nói với Triệu Dục: “Thánh thượng, về khôi phục Chu luật, có phải thông qua hay không?”

“Không bằng qua luật lệ thương nhân trước đi, còn dư lại về quyền lợi nữ tử, chúng ta tiếp tục nói?”

Rèn sắt khi còn nóng, để tránh khỏi có người không nhận trướng tiếp tục phản đối, phí nước miếng của nàng.

“Ân.” Triệu Dục nhìn về phía mọi người, “Hai điều luật lệ này tổng cộng tám mục nhỏ khôi phục, các vị ái khanh có gì dị nghị không?”

Nhâm Duyên Huy và Lỗ các lão cũng không phản đối, những người khác đương nhiên sẽ không nói.

Huống chi, ở phương diện này Đỗ Cửu Ngôn nói quả thật có vài phần lực độ.

“Vậy được, ” Triệu Dục nhìn về phía các vị nội các, “Việc này, thì có Lỗ ái khanh và Nhâm ái khanh đốc thúc, mùng một tháng sáu toàn quốc thống nhất phát công văn, thực hành luật cũ.”

Lỗ Chương Chi và Nhâm Duyên Huy xác nhận.

“Thánh thượng, ” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Vậy nói tiếp điều thứ hai?”

Triệu Dục gật đầu, hắn biết đây mới là trọng điểm hôm nay của Đỗ Cửu Ngôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui