Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 638: CÓ LỜI NÓI A

Dịch giả: Luna Wong

Mọi người ngồi ở trong phòng khách, mười mấy người, mắt lớn trừng mắt nhỏ, nỗ lực thích ứng bầu không khí.

Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy, ho khan một tiếng, nói: “Tình huống, chính là một tình huống như th. Sau này ta vẫn là tụng sư Đỗ Cửu Ngôn, mọi người nên thế nào thì vẫn nên thế đó.”

“Vẫn là tụng sư sao?” Đậu Vinh Hưng hỏi: “Vậy cây quạt, thực sự miễn hết tất cả tội danh?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

“Vậy lúc nào thì ban bố luật lệ mới?” Chu Tiếu hỏi.

“Xem hiệu suất làm việc của bọn hắn, mau ba năm ngày, chậm ba năm tháng cũng có thể.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

“Sáng hôm nay, dân chúng liều mạng tặng quà cho quan viên, cũng là ngươi an bài?” Thái Trác Như hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn cười cười, nói: “Tại triều biện thắng, cũng chỉ là thắng nhất thời, hậu kỳ luật lệ sửa chữa định đoạt, thi hành, cái cổ cũng đều bị đập.”

“Nên, không chỉ phải cầm, còn phải nắm thật chặt.”

Bả Tử nói: “Nhâm Duyên Huy bên kia, rất không cao hứng.”

“Mất hứng ta đây cũng không có cách nào, phủng hắn chúng ta là sát phí tâm tư a.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bắt người tay ngắn, hắn buổi chiều thu nhiều lễ như vậy, mặc kệ trái đào hay là một quả táo, phản chính hắn cũng sẽ không có mặt mũi phản đối nữa đi.”

“Có đạo lý.” Thái Trác Như gật đầu.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn hai bên một chút, “Ta thế nào không thấy được Tiêu Tam gia và Ngân Thủ, bọn họ đâu?”

“Tam gia nói ngươi không sao, hắn xuống phố mua chút đặc sản cho người nhà, thuận tiện thăm một bằng hữu. Ngân Thủ không biết, buổi trưa đi ra, không nói làm cái gì.” Bả Tử nói.

Vừa mới nói xong, một bóng người chạy vội tiến đến, thoáng cái ôm nàng lấy, hô: “Cửu tỷ, ngươi không sao đúng không?”

Mũi của Đỗ Cửu Ngôn bị đụng làm đau, thống khổ nói: “Hiện tại có sao rồi.”

“Làm sao vậy?” Ngân Thủ cúi đầu nhìn nàng, thấy nàng che mũi vẻ mặt thống khổ, nhất thời cười hắc hắc đứng lên, “Mới vừa rồi không có khống chế tốt lực đạo, xin lỗi a.”

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Không có việc gì, lập tức tốt rồi.”

“Ngươi đã làm gì?”

Ngân Thủ ồ một tiếng, trả lời: “Ta sáng sớm đi kim thủy hà chờ ngươi đi ra, sau đó là trùng hợp đụng phải một người quen.”

“Hắn là từ Nhạc châu tới, năm ngoài ta đi Nhạc chậu xem đập nước, hắn làm công tượng ngay đập nước đó.” Ngân Thủ nói: “Năm nay qua hết năm, hắn đến kinh thành làm việc, vừa mới gặp.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Có phải nhận được việc mới hay không?”

“Ân, hắn muốn đi Phượng Dương bên kia, hỏi ta có muốn cùng đi hay không.” Ngân Thủ gãi đầu nói.

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Không muốn đi?”

“Vậy thì không phải, ta, ta muốn lưu ở kinh thành một đoạn thời gian.” Hắn nói chuyện nở nụ cười, “Ta thật lâu không có cùng ngươi còn có Bả Tử ca ở cùng một chỗ, ta nghĩ chí ít lưu nửa tháng lại đi.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Ngân Thủ, ngắn ngủi một năm, thiếu niên ngày xưa phảng phất thoáng cái trưởng thành rồi, nàng cười nói: “Được a, ngươi muốn ở lại bao lâu thì ở.”

“Ngươi bây giờ là có người có bản lĩnh, không sợ tìm không được chuyện làm.”

Ngân Thủ gật đầu, “Ta đây yên tâm thoải mái ở lại. Ta muốn viết phong thư cho tiên sinh, nói cho hắn biết ngươi không sao.”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Buổi tối ta còn có việc, ngày mai ta lại cùng ngươi đi bái phỏng Ngô đại nhân, ngươi đã đến vài ngày đều chưa có đi.”

Ngân Thủ gật đầu xác nhận.

“Vương phi, ” Tạ Hoa cười khanh khách đứng ở cửa, “Cái kia, Cầu đại nhân đến.”

Lại tới một người cần an ủi, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thỉnh vào đi.”

Một lát sau, liền thấy Cầu Chương do thường tùy đỡ tiến đến, vừa vào cửa cũng không nhìn Đỗ Cửu Ngôn, hướng về phía Quế vương ôm quyền, “Chúc mừng vương gia, và vương phi nương nương còn có tiểu công tử một nhà đoàn tụ!”

“Thực sự là thật đáng mừng, ” Cầu Chương nói chuyện, biến ra một con heo vàng cho củ cải nhỏ, “Tiểu công tử, chúc mừng chúc mừng!”

Củ cải nhỏ một chút cũng không khách khí tiếp nhận heo vàng, cười nói: “Đa tạ Cầu đại nhân.”

“Không cần khách khí không cần khách khí.”

Quế vương bỗng nhiên nhìn Cầu Chương rất hài lòng, nhiều người như vậy Cầu Chương nói lọt tai nhất. Hắn cười khanh khách hoàn lễ, nói: “Đêm nay chúng ta phải đi An quốc công phủ, đêm mai Cầu đại nhân nhất định phải tới trong phủ uống rượu.”

“Vương gia mời, nhất định tới!” Cầu Chương nói.

Đỗ Cửu Ngôn ghét bỏ nhìn Cầu Chương, nếu không phải là bởi vì hắn lớn tuổi, thật muốn đè đánh hắn một trận.

“Cái kia, vương phi nương nương, có thể mượn một bước nói chuyện không.” Cầu Chương mặt không đổi sắc nhìn Đỗ Cửu Ngôn mặc váy, chải búi tóc tiếu sanh sanh.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Được.”

Bookwaves.com.vn

Lúc nói chuyện, ôm lấy cánh tay của Cầu Chương, một già một trẻ đi ra ngoài.

“Vương phi nương nương, bộ dáng như vậy của người để hạ thần kinh sợ a.” Cầu Chương ha hả cười nói.

“Không có việc gì không có việc gì, ngươi luôn luôn tâm rộng, khó có chuyện để người sợ hãi.”

Cầu Chương tiếp tục cười.

Hai người dừng chân bên tường nhà, Cầu Chương quay đầu nhìn nàng, râu mép bắt đầu run run, “Cửu Ngôn a. . .”

Hắn nói chuyện, dùng tay áo lau nước mắt, “Sao đột nhiên ngươi, thành nữ nhân thế?”

“Một bằng hữu lão phu vật vả kết được, ngươi thế nào nhẫn tâm, để lão phu thương tâm.”

“Kích thích này, lão phu bớt sống hai mươi năm.” Lúc nói chuyện, lấy tay áo che mặt khóc lên.

Đỗ Cửu Ngôn đầy mặt khinh bỉ nhìn hắn, “Vừa rồi lại là vương gia lại là vương phi, ta thấy người kêu rất thuận miệng a.”

“Điểm ấy nhãn lực thấy vẫn là phải có.” Cầu Chương nói: “Ta nói, lá gan này của ngươi khá lớn a, lấy thân nữ tử đăng đường, dọa mọi người sửng sốt.”

“Lão phu ngày hôm qua nghe được, là một đêm ngủ không ngon.”

Lúc nói chuyện, chỉ thâm quầng của mình.

Đỗ Cửu Ngôn ôm lấy bờ vai của hắn, nói: “Cầu đại nhân, nữ nhân hay nam nhân đều được, cũng chính là thể xác mà thôi.”

“Người nhìn thoáng a, chúng ta đều là còn người, nhìn hẹp, ta là nam hay nữ cùng người, cũng không hề có quan hệ a.”

Khóe miệng của Cầu Chương run lên, nói: “Có, vẫn là có chút quan hệ.”

“Đại nhân, tuy nói ta đẹp, tính cách tốt, nhưng là người cũng không có thể có cách nghĩ khác thường với ta, dù sao, tuổi của người cũng quá lớn.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bị người ái mộ, ta không có hư vinh.”

“Tiểu tử thối, ” Cầu Chương thấp giọng nói: “Lão phu chính là tuổi trẻ lại thêm ba mươi năm, cũng chướng mắt ngươi.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày.

“Chỉ bằng cái miệng này của ngươi, lão phu còn không muốn sống sống bị ngươi tức chết.” Cầu Chương nói: “Lão phu thích ôn nhu nhỏ nhắn xinh xắn, hiền lương thục đức.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nói chuyện đang hoàng, người làm sao có thể mắng chửi người.”

“Lão phu lúc nào mắng người?” Cầu Chương hừ một tiếng.

“Hiền lương thục đức chính là mắng chửi người!”

Mí mắt của Cầu Chương thẳng nhảy, “Xong xong, nữ tử Đại Chu cũng bị ngươi làm hư, hiền lương thục đức cũng thành lời mắng người. Sau này, có phải nữ nhân vào triều đường, nam nhân ở nhà giúp vợ dạy con hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn bất trí khả phủ nhìn hắn.

“Ai, may lão phu lớn tuổi, nếu như cùng tuổi với ngươi, thú tức phụ đều trắc trở.”

Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha.

“Đừng cười, ” Cầu Chương bưng miệng của nàng, “Đều là Quế vương phi, tốt xấu chú ý hình tượng một chút.”

“Nếu ta nói, Quế vương cũng không tệ, ngươi đứng ở trên đài cao như vậy, làm chuyện gì đều thuận lợi, không thể thả chạy.” Cầu Chương nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đại nhân lời này rất đúng trọng tâm, ta sẽ chăm chú xem xét.”

“Biết là tốt rồi.” Cầu Chương nhìn thoáng qua bên trong, thấp giọng nói: “Lão phu phải đi, bởi vì luật lệ ngươi nói, hiện tại mấy nha môn chưa từng tán.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Có quan hệ gì với người?”

“Làm dáng một chút a, ” Cầu Chương nói: “Quan trường này, không phải xem ai hình dạng làm tốt sao.”

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Đại nhân cao kiến.”

Bookwaves.com.vn

Cầu Chương cáo từ mọi người, một bước tam lắc đầu ra ngoài vương phủ, thì thào nhớ kỹ, “Lúc còn trẻ, lão phu cũng là một cành hoa. Lúc làm một cành hoa, cũng không có vận khí tốt, hiện tại lão đều già rồi, cư nhiên vận tốt như vậy.”

“Còn thiếu một cánh.” Cầu Chương hát tiểu khúc, vui sướng hài lòng xuất môn, Hoa Tử và Nháo nhi vừa lúc trở về, mọi người lại là một trận hành lễ, Cầu Chương nói: “Đỗ lão bản, nghe hí của người hát thật khó chờ, ta có một đồng liêu đợi một tháng, cũng không đợi được lúc người rảnh rỗi.”

“Nương của hắn đại thọ đều phải kéo thêm ba ngày.”

Hoa Tử chắp tay bất đắc dĩ cười nói: “Thật sự là xin lỗi, hiện tại vé bằng miệng từ đây đến nửa tháng tới đều đầy rồi, mấy ngày nữa chúng ta còn phải đi ra phần đất bên ngoài.”

“Nếu như. . . Nếu như bằng hữu của người không ngại, ngày mai ngày mốt chúng ta tan kịch đài, ta và Hoa Tử đi trợ hứng cho bọn hắn, người xem được không.” Nháo nhi nói.

Đây là cho Cầu Chương mặt mũi, nhãn tình của Cầu Chương sáng lên, nói: “Thành, lão phu đi nói với hắn ngay, là ngày mai hay là ngày mốt, để hắn khiển người đến thương lượng với Đỗ lão bản và Thanh Linh lão bản.”

Nháo nhi chắp tay xác nhận, hai bên tản.

Đỗ Cửu Ngôn trở về phòng rửa mặt, thay đổi một bộ quần áo cho củ cải nhỏ, dặn dò: “An quốc công phủ chúng ta lần đầu tiên đi, ngươi nơi chốn cẩn thận một ít. Người khác hoàn hảo, Tần thái phu nhân nếu như ở, ngươi cách xa nàng chút.”

“Là bởi vì chuyện của phụ tử Quý Trường Bình và Quý Lâm đi?” Củ cải nhỏ nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Người khác không dễ nói, nhưng Tần thái phu nhân là nhất định muốn làm văn. Phản chính chúng ta không sợ, mất hứng thì xé mặt mũi rời đi, thế nhưng mặt mũi của An quốc công vẫn là phải cho.”

Hai ngày này hắn cùi chỏ bẻ vào trong phi thường lưu loát, điều này làm cho nàng rất cảm động.

“Ta nhớ kỹ.” Củ cải nhỏ gật đầu, sửa lại một chút quái tử bảo lam sắc của mình, mẫu tử hai người đi ra cửa, Bả Tử ở trong viện tử chờ nàng, hỏi: “Trước khi luật lệ ban bố, tình thế trong kinh cần phải nhìn không?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Hai ngày này một lòng nhào vào việc này, trái lại quên mất Ninh vương bên kia có tin tức không?”

“Hàn thái phi viết thư cho hắn, vốn là bảo hắn hồi kinh, nhưng tựa hồ lại cải biến chủ ý.” Bả Tử nói: “Nếu như ta không có đoán sai, hắn rất có thể sẽ lén liên hệ với Quế vương.”

Đỗ Cửu Ngôn vừa nghe liền hiểu, “Hàn thái phi muốn cho Ninh vương và Quế vương công thủ đồng minh, âm thầm tương hỗ trợ giúp nhau?”

“Tám chín phần mười.” Bả Tử nói.

Đỗ Cửu Ngôn suy nghĩ một chút, “Quế vương sẽ không đồng ý. Hơn nữa, các nàng có phải nghĩ quá đơn giản không, coi như là thánh thượng muốn tước phiên giết vương gia, hắn cũng không nhất định sẽ cam lòng giết Quế vương.”

“Bọn họ là thân huynh đệ, huống chi, tính tình của Quế vương như vậy, vậy có chỗ nào để người kiêng kỵ.”

Lúc tạo phản, Triệu Dục cũng không có thuận thế tước Quế vương, còn thuận thế mang Quảng Tây cho hắn, hiện tại cũng sẽ không trở lại từ đầu giết đi.

“Ngươi làm việc của ngươi đi.” Bả Tử đánh giá nàng, ôn nhu nói: “Mặc quần áo này, rất đẹp.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta cũng cảm thấy không tệ. Mùa hè mặc váy thật mát.”

Bả Tử muốn nói cái gì, lại nhịn được.

“Bả Tử thúc, người muốn nói gì?” Củ cải nhỏ hỏi.

Bả Tử ngẩn ra, sờ sờ đầu của hắn, “Ta không có gì để nói, ngươi nói chuyện hành sự cẩn thận một chút.”

“Nga, ” củ cải nhỏ gật đầu, “Ta đã biết, người yên tâm đi.”

Bả Tử gật đầu, nhìn theo mẫu tử hai người ra ngoài.

Hắn đứng ở trong sân, thật lâu không nhúc nhích.

Củ cải nhỏ lôi kéo tay của Đỗ Cửu Ngôn, thấp giọng nói: “Cha a, ta cảm thấy Bả Tử thúc có rất nhiều lời muốn nói với người.”

“Ân?” Đỗ Cửu Ngôn cúi đầu nhìn hắn, “Vậy tại sao cũng không nói gì?”

Củ cải nhỏ đáng tiếc nói: “Ta cảm thấy Bả Tử thúc, đối với người quá mức tín nhiệm.”

“Tín nhiệm và có chuyện không nói có quan hệ trực tiếp sao?” Đỗ Cửu Ngôn nói.

“Cha a, người là người trong cuộc nên không tự biết a.” Củ cải nhỏ thở dài.

—— lời nói ngoài ——

Canh thứ ba đề lời nói với người xa lạ, nhớ kỹ xem!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui