Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 639: AN QUỐC CÔNG PHỦ


Dịch giả: Luna Wong


An quốc công phủ đi ngang qua vài lần, nhưng tiến đến vẫn là lần đầu tiên, ba người vừa đến trắc môn của An quốc công phủ, bảy tám người từ một bên lao tới.

Sáu vị thiếu nữ, hai bà tử.

Trong đó hai người, Đỗ Cửu Ngôn biết, một vị Tống ma ma một vị Lục Châu.

Là hồi môn lúc Tần Cửu Yên gả đi Quế vương phủ, dẫn đi.

“Vương phi, thật là vương phi!” Tám người thấy rõ mặt của nàng, oa một tiếng chỉnh tề khóc, quỳ gối trước mặt của Đỗ Cửu Ngôn, “Nô tỳ khấu kiến vương gia, vương phi và tiểu công tử.”

Chuyện này Đỗ Cửu Ngôn không am hiểu, cầu cứu nhìn Quế vương.

“Nhào cái gì? Tất cả đứng lên nói chuyện đàng hoàng.” Quế vương nói.

Tám người đáp lời vâng, lại không chịu đứng lên, đồng loạt dập đầu đầu, đầu gối của Tống ma ma đi vài bước, cầu xin nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Vương phi van cầu các ngươi để chúng ta trở về đi.”

“Người còn nhỏ, nô tỳ đã hầu hạ ở bên người của người, nô tỳ không ly khai người a.”

Đỗ Cửu Ngôn thở dài, đỡ nàng đứng lên, nói: “Là quốc công gia bảo các ngươi ly khai?”

“Phải, quốc công gia nói người bên người không cần hầu hạ, mỗi người chúng ta cho một trăm lượng, đưa luôn khế ước bán thân cũng cho chúng ta.” Tống ma ma nói: “Nhưng chúng ta không muốn rời khỏi người, cầu van xin người vương phi, để chúng ta theo người hầu hạ đi.”

“Chúng ta chỗ nào cũng không muốn đi, cũng chỉ muốn cùng người.”

Đỗ Cửu Ngôn thở dài nói: “Chuyện của ta các ngươi cũng có thể nghe nói một hai, ta cái gì đều không nhớ rõ.”

“Bất kể là các ngươi hay là An quốc công phủ, ta đều không nhớ rõ. Mấy năm này ta tự sống, chuyện gì cũng đều là tự làm, đã sớm không có thói quen mang theo một đám người trước khi ra cửa nữa.”

“Các ngươi vẫn là nghe quốc công gia, cầm tiền đi làm chút chuyện gì, cho dù là về quê hương cũng là tốt. Trên người có tiền, luôn sẽ có lối ra.”

Tống ma ma lắc đầu, Lục Châu và Thúy Châu cũng tiến lên đây, khóc nói: “Chúng ta từ nhỏ ở quốc công phủ, người xuất giá chúng ta chính là người của vương phủ. Đời này người ở nơi nào, chúng ta liền ở nơi đó.”


“Người cái gì đều không nhớ rõ, chúng ta chậm rãi nói với người, giúp người hồi ức, nói không chừng sẽ nghĩ ra đó.” Lục Châu nói.

Đỗ Cửu Ngôn thật khó khăn, đối với tình huống như vậy, nàng hoàn toàn không biết cự tuyệt thế nào.

“Vương gia, làm sao bây giờ?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương.

Lưu, nàng nhất định là không muốn giữ ở bên người, dàn xếp, nàng cũng không bản sự này.

Quế vương nhíu mày, hù nghiêm mặt nói: “Có phải An quốc công cho bạc không đủ hay không, các ngươi đây là dự định đến tìm vương phi lấy thêm chút bạc?”

“Không phải, không phải.” Tống ma ma xua tay, “Vương gia, chúng ta nào có lá gan sinh ý định này a. Chúng ta thật chỉ là muốn hầu hạ người hầu hạ vương phi và tiểu công tử.”

Lúc nói chuyện, trìu mến nhìn củ cải nhỏ nhìn lại, muốn chạm hắn lại không dám.

Củ cải nhỏ đánh giá Tống ma ma, hướng về phía nàng cười cười.

“Vương phủ không chứa nổi các ngươi.” Quế vương nói: “Nếu như không đủ tiền, liền đi vương phủ lĩnh thêm một trăm lượng, tự tùm chỗ đi đi.”

“Đi, đi.” Quế vương vẫy tay.

Tống ma ma nước mắt tuôn rơi, nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

“Đi đi, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tương lai nếu như cuộc sống có trắc trở có thể tới tìm ta.”

Mấy người Tống ma ma nhìn nàng, trong ánh mắt không nỡ và khổ sở, muốn nói cái gì cũng đều cúi đầu, Tống ma ma nói: “Vậy. . . Vậy để chúng ta dập đầu cho ba vị chủ tử đi.”

Lúc nói chuyện, tám người đều quỳ xuống lai, dập đầu cho ba người.

Tám người đứng dậy, cẩn thận mỗi bước đi.

Đỗ Cửu Ngôn thở dài, lắc đầu nói: “Làm bậy a!”

Bởi vì nàng tới, nên làm rối loạn quỹ tích vốn có của người nhiều như vậy. Nếu như Tần Cửu Yên còn ở, khẳng định không nỡ để cho các nàng ly khai đi.

“Duyên phận hết mà thôi, không có gì để khổ sở.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


Bookwaves.com.vn

Gõ trắc môn, bà tử bên trong mở cửa, thấy Đỗ Cửu Ngôn nhãn tình sáng lên, vội hành lễ với bọn hắn, lại không chút hoang mang phân phó một sai vặt, sai vặt chạy bước nhỏ đi vào hồi bẩm.

“Nô tỳ dẫn vương gia và vương phi đi vào, ” bà tử vừa nói vừa vui vẻ đánh giá củ cải nhỏ, “Tiểu công tử thật là dễ nhìn.”

Củ cải nhỏ cười híp mắt nói: “Cảm tạ người khích lệ.”

“Ai u ai u chớ nói một chữ ” người”, tiểu công tử người chiết sát nô tỳ.” Bà tử cười, đoàn người vào cửa, liền thấy trên đường nhỏ do An quốc công dẫn đầu mang theo một đống người.

An quốc công có ba nhi tử, phụ thân của Tần Cửu Yên sau khi nàng sinh ra liền đi, hiện ở trong phủ còn có đại bá của Tần Cửu YênTần Vạn Thắng, thứ xuất tam thúc Tần Vạn Quân.

Tần Vạn Thắng ở Tông Nhân phủ lĩnh một chức nhàn hạ, năm nay ước chừng bốn mươi lăm, tục huyền vào cửa xong sinh hai nhi tử, lớn tám tuổi, nhỏ sáu tuổi.

Đỗ Cửu Ngôn quan sát phụ nhân đứng ở bên cạnh hắn một mắt, tuổi rất trẻ, phỏng chừng cũng liền ba mươi chưa tới, dung mạo thanh tú vóc người cao gầy, nhìn thanh thanh lãnh lãnh không phải cái loại tính tình đặc biệt thân thiện.

Nàng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, trong ánh mắt rõ ràng lộ ra suy tính đối với việc nàng mất trí nhớ, phảng phất đang xác nhận, Đỗ Cửu Ngôn có phải thật không nhận ra nàng hay không.

Một bên khác, còn lại là hai phu thê Tần Vạn Quân.

Tần Vạn Quân ước chừng ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, thân cao cũng rất khôi ngô, hắn và phu nhân của hắn là phu thê nguyên phối, sinh hai nữ một nhi, trưởng nữ đã xuất giá, thứ nữ đã đính hôn, tiểu nhi tử đứng ở bên cạnh hắn, nhìn qua mười ba mười bốn tuổi, là một thiếu niên dung mạo tuấn tú.

“Vương gia, ” An quốc công hành lễ với Quế vương, “Không có tiếp đón từ xa, thật sự là thất lễ.”

Quế vương hoàn lễ, “Quốc công gia không cần như vậy, khách khí.”

Mọi người hàn huyên một trận, Đỗ Cửu Ngôn mang theo củ cải nhỏ lần lượt hành lễ gọi người, Tần Cửu Phương chạy tới nhìn nàng, “Đại tỷ, người thực sự không nhận ra ta sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn nàng, cười lắc đầu, “Thực sự không nhận ra.”

“Chúng ta khi còn bé cùng nhau chơi bàn đu dây đó, bàn đu dây kia còn ở trong viện của ta, ngươi cũng không nhớ rõ?”

Đỗ Cửu Ngôn đánh giá Tần Cửu Phương, nàng và mình có vài phần tương tự, vóc dáng ở trong các nữ tử xem như cao, ước chừng là huyết mạch di truyền của Tần gia, phóng nhãn nhìn lại, người của một viện tử họ Tần sẽ không có người nào lùn, điều này làm cho nàng nghĩ tới Tần thái phu nhân, ngay cả vóc dáng của nàng cũng là thật cao.


Tần Cửu Phương có chút thất vọng, thối lui đến mẫu thân bên người của mình, Tần nhị phu nhân cười nói: “Cửu Yên, các ngươi từ nhỏ chơi với nhau, sau này ngươi đi nàng vẫn nhớ đến ngươi, hiện tại thấy ngươi trở về cao hứng thất thố, ngươi đừng nóng giận.”

“Sẽ không, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nàng cũng là quan tâm ta, ta làm sao sẽ tức giận.”

Tần nhị phu nhân cười xác nhận.

“Đi vào ngồi đi.” An quốc công nói.

Tất cả mọi người đi vào noãn các, trong noãn các nhát đến đầy, bọn quan sát lẫn nhau, củ cải nhỏ cũng len lén quan sát mọi người.

“Không nhớ rõ từ từ suy nghĩ, ” An quốc công nói: “Ngươi có thể bình an vô sự trở về, mới là trọng yếu nhất.”

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận.

“Đêm nay không bằng ở lại nhà, viện tử của ngươi còn nguyên giữ lại, cách mỗi mấy ngày đều có người quét tước.” Tần đại phu nhân nói.

Tần Vạn Thắng gật đầu.

“Ngày khác đi, ” Quế vương nói: “Hai ngày này nàng lại phải lên đường biện tụng, lại là triều biện, rất mệt mỏi.”

“Qua mấy ngày bổn vương theo nàng cùng nhau trở về ở.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn cười phụ họa.

“Đều có thể đều có thể.” An quốc công nói: “Ngươi muốn trở về thì trở về, lúc nào trở về đều có thể. Đây là nhà của ngươi, không nên khách khí với người nhà.”

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, “Vâng. Ta cũng muốn trở về đi lại nhiều, nói không chừng sẽ nhớ lại chuyện lúc trước.”

“Củ cải nhỏ, ” Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Đi hành lễ cho các tổ phụ và tổ mẫu.”

Củ cải nhỏ xác nhận, tiến lên hành lễ với Tần Vạn Thắng, hai phu thê hai Tần Vạn Quân , lại hành lễ với các biểu tỷ biểu huynh, hành xong lễ được một đống lễ gặp mặt, cười hì hì ôm trong tay.

Buổi tối, ba người ở An quốc công phủ ăn cơm, sau khi ăn xong củ cải nhỏ do biểu tỷ biểu huynh dẫn đi chơi, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương theo An quốc công cùng với Tần Vạn Thắng đi thư phòng.

Sai vặt dâng trà, An quốc công cười nhìn Quế vương, nói: “Vương gia làm sao biết Cửu Ngôn là Cửu Yên?”

“Ở Trường Sinh đảo.” Quế vương trả lời: “Nàng bị thương.”

An quốc công hơi gật đầu, lại hơi oán trách nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi giả bộ cũng quá giống, chúng ta đều nhìn không ra là ngươi.”

“Đúng vậy, gặp qua vài lần chỉ cảm thấy giống, lại hoàn toàn không dám nghĩ đến trên người của Cửu Yên.” Tần Vạn Thắng phụ họa nói.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cũng là bất đắc dĩ, dù sao thân phận lộ ra ta cũng không biết là họa hay phúc, liền không dám đơn giản nhận thân, huống chi, lần này phản ứng của Nhâm các lão, hiển nhiên là muốn đem việc này bay lên đến triều đình tranh đấu.”

“Nếu thật làm phiền hà mọi người, trong lòng ta áy náy.”

An quốc công cười, nói: “Cửu Yên biết nhiều chuyện hơn so với trước đây, ” hắn ngừng lại lại nói: “Ngươi không cần để ý cẩn thận như vậy, chuyện trong triều đình, cũng không phải Nhâm Duyên Huy hắn định đoạt.”

“Bất cứ chuyện gì từ nghĩ đến thành, há có thể mọi chuyện đều có thể như ý tứ của hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn đánh giá An quốc công, bởi vì hắn là võ tướng, mặc dù tuổi gần thất tuần, nhưng như trước tóc đen, tinh thần quắc thước, một đôi mắt trải qua tang thương, tiết lộ ra bình thản cùng ấm áp, nàng lại cười nói: “Người nói phải, là ta cẩn thận quá mức.”

“Cha, người vừa nói Cửu Yên lại suy nghĩ nhiều rồi, ” Tần Vạn Thắng nói: “Cửu Yên, ngươi làm rất tốt, suy tính cũng rất chu đáo.”

Đỗ Cửu Ngôn cười xác nhận.

“Sau này ngươi còn muốn làm tụng sư?” An quốc công hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta bây giờ cảm thấy rất hứng thú với tụng sư, có thể bằng vào sức một mình, trợ giúp cho người cần, rất thỏa mãn.”

“Đây là cường điệu và theo đuổi ngươi muốn?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Quả thực như vậy. Nếu không đi chuyến này, cũng nhìn không thấy thế gian có nhiều chuyện bất bình như vậy, nhất là nữ tử, ở trong vũng bùn khó có thể tưởng tượng giãy dụa cầu sinh tồn, nếu như có thể cho các nàng thêm một chút khả năng và không gian, không chỉ là các nàng, toàn bộ Đại Chu cũng sẽ nghênh đón khởi điểm và cao độ mới.”

An quốc công và Tần Vạn Thắng liếc nhau, trong mắt hai người đều là tiếu ý, An quốc công vui mừng nói: “Nếu như cha nương ngươi dưới suối vàng biết được, cũng nhất định sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì người.”

“Chờ lúc rảnh rỗi, ngươi đi cúng tế bọn họ đi, ngươi không chỉ bình an vô sự trở về, còn có thành tựu lớn như vậy, cũng phải nói cho bọn hắn biết một tiếng.” Tần Vạn Thắng nói.

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận.

“Ngươi định thời gian, khiển người đến nói cho ta biết, ta an bài.” Tần Vạn Thắng nói.

“Hai ngày này sẽ tương đối bận rộn, có thể phải đến trung tuần tháng năm.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chờ rảnh rỗi, ta tự mình đến nói với người.”

Hai phụ tử An quốc công gật đầu.

“Vậy đi về trước đi, thời gian không còn sớm, củ cải nhỏ cũng phải nghỉ ngơi.” Quế vương đứng dậy, mọi người cũng đều đứng dậy theo, hai phụ tử An quốc công tiễn bọn họ tới cửa, thấy xe ngựa đi xa, bọn họ mới trở vào trong.

Tần Vạn Thắng thở dài nói: “Cửu Yên, là thật cái gì đều không nhớ rõ.”

“Không nhớ rõ thì không nhớ rõ đi, giống như nàng nói, nàng có truy cầu muốn làm một phen đại sự, tùy nàng cao hứng đi.” An quốc công lắc đầu, nói: “Không nghĩ tới, lớp trẻ của An quốc công phủ ta, Cửu Yên là có khả năng nhất.”

Tần Vạn Thắng cười phụ họa, “Quả thực để kẻ khác kinh hỉ.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận