Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 641: ĐỘNG CỦA TÂM TÌNH

Dịch giả: Luna Wong

“Cũng là không dễ dàng, ” Lỗ các lão gật đầu, vừa nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, “Lúc đó các ngươi ở Thiệu Dương, đều là người không nhà để về như các ngươi sao?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Phải, đều là người không nhà để về.”

“Ngươi có thể nuôi sống bản thân, còn có thể kiếm được thành tựu của ngày hôm nay đã là rất giỏi.” Lỗ Chương Chi khẳng định nói.

Đỗ Cửu Ngôn cười xác nhận.

“Lão gia, ” Lỗ phu nhân mất hứng, “Người trở lại một cái đã có nề nếp trò chuyện triều đình, không thể hỏi chút việc nhà?”

Lỗ Chương Chi nhìn Lỗ phu nhân, “Việc nhà chuyện nàng hỏi là được, ta không am hiểu.”

“Tổ phụ của ngươi chính là như vậy, lúc nào cũng nói chuyện nghiêm trang, không thú vị!” Lỗ phu nhân cười khanh khách nói.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tổ phụ như vậy rất có uy nghiêm, hắn là các lão, há có thể hi hi ha ha vui đùa.”

Lỗ phu nhân lắc đầu nói: “Ta thấy, ngươi trái lại có vài phần giống tổ phụ ngươi.”

“Vậy thì thật là phúc khí của ta.”

Lỗ Chương Chi uống trà, phảng phất như các nàng nghị luận không phải hắn, hắn nói với Quế vương: “Ninh vương bên kia, có tin tức chưa?”

Quế vương nhướng mày nhìn hắn một cái, Lỗ Chương Chi ngầm hiểu, giải thích: “Đầu tiên là An Sơn vương, hiện tại lại là Hoài vương, lúc đường biện Thân Đạo Nho lại nhắc tới Mẫn Nhiên Cử nhận thức Kinh Nhai Trùng, nói vậy các ngươi phải nghĩ trên người từng người.”

“Ninh vương còn chưa có tin tức.” Quế vương nói: “Hai ngày này chúng ta cũng không có rảnh, đợi rảnh mới nghĩ đến. Về phần tất cả mọi chuyện có phải hai người làm hay không, cũng chỉ là hoài nghi mà thôi, chỉ có thể chậm rãi tra.”

Lỗ Chương Chi gật đầu, “Có việc cần ta hỗ trợ, cứ mở miệng.”

“Vâng!” Quế vương nói: “Có việc nhất định mời người hỗ trợ.”

Lý ma ma tiến đến gọi ăn cơm, mọi người dời bước đi ăn cơm, trong tịch cũng không lập quy củ, ngươi một lời ta một câu trò chuyện, củ cải nhỏ và Lỗ Niệm Tông ngồi chung một chỗ, thấp giọng nói: “Ngươi lát nữa muốn đi vương phủ chơi sao?”

“Muốn muốn, ” Lỗ Niệm Tông nói: “Ta chừng mấy ngày không có đi, các di di có nhớ ta hay không?”

Củ cải nhỏ quét Đỗ Cửu Ngôn một mắt, thấp giọng nói: “Gần đây các di di rất đau lòng, cũng không có rảnh.”

“Vì sao?” Gương mặt của Lỗ Niệm Tông đau lòng, “Vì sao thương tâm?”

Củ cải nhỏ nói: “Bởi vì cha ta a, nàng từ nam nhân biến thành nữ nhân.”

“Nga, thì ra là thế!” Lỗ Niệm Tông gật đầu, “Ta cũng rất thương tâm, Ngôn Ngôn vẫn làm Ngôn Ngôn đối khá, làm Yên Yên rất không thú vị!”

Củ cải nhỏ nhìn hắn.

“Yên Yên đần chơi không vui.” Lỗ Niệm Tông nói: “Ngôn Ngôn thông minh a, lại rất thú vị.”

Củ cải nhỏ nở nụ cười, nghĩ đến hình dạng trước kia của nương hắn, gật đầu, “Ngươi nghĩ giống như ta!”

Hai người nhất thiết cười.

“Suốt ngày không một lần nghiêm túc,” Lỗ phu nhân nhìn thoáng qua Lỗ Niệm Tông, lại nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Bất quá, cũng chỉ có hắn trước đây thường nhớ kỹ Ngôn Ngôn Yên Yên, lúc đó ta chỉ xem như hắn nói bậy, càng về sau thấy nốt ruồi trên ngón tay của ngươi, mới liên tưởng đến ngươi là Cửu Yên.”

Thảo nào lúc nàng từ Cát An trở về, Lỗ phu nhân và Lý ma ma sẽ chạy tới bên kia thăm nàng, còn dùng nhãn thần như vậy nữa.

“Nàng đã sớm biết?” Lỗ Chương Chi nhìn Lỗ phu nhân, đầu lông mày hơi cau.

Lỗ phu nhân che mặt mà cười, giải thích: “Lão gia người luôn luôn nghiêm túc, ta nào biết sau khi người biết là cao hứng hay là mất hứng, nói không chừng thương lượng với quốc công gia, mạnh mẽ mang nàng về nhà làm sao bây giờ.”

“Cửu Yên làm tụng sư thật tốt, ta cũng không thể phá hỏng chuyện của nàng.”

Lỗ Chương Chi nhìn thoáng qua Lỗ phu nhân, lắc đầu.

Chuyện nàng không muốn làm hỏng, chẳng lẽ ta muốn sao?

Đỗ Cửu Ngôn cũng nhịn không được bật cười, thảo nào ở công đường, Lỗ Chương Chi kinh ngạc như vậy, nàng còn kinh thán hắn phối hợp tốt như vậy, nguyên lai là thực sự không biết.

Một bữa cơm ăn ngon trò chuyện tận hứng, Lỗ Chương Chi cũng không có ngủ trưa đã đi nha môn, bốn người Đỗ Cửu Ngôn cáo từ Lỗ phủ, Quế vương hỏi: “Buổi tối đi Tĩnh Ninh hầu phủ?”

“Được.” Đỗ Cửu Ngôn ai thán nói: “Chúng ta còn có bao nhiêu thân thích?”

Quế vương nói: “Phải đi động cũng liền mấy nhà này, bất quá sự tình nhất định sẽ nhiều hơn nàng nghĩ.”

Buổi tối, một nhà ba người lại đi Tĩnh Ninh hầu phủ. Người một nhà của Tĩnh Ninh hầu cũng là nghênh ở cửa, Tĩnh Ninh hầu phu nhân lôi kéo tay của Đỗ Cửu Ngôn, trên dưới quan sát đỏ vành mắt nói: “Tin tức này thật là giai đại vui mừng, chúng ta a thực sự lo lắng hai người các ngươi là đoạn tụ đó. Hiện tại biết ngươi là Cửu Yên, ta và cữu cữu ngươi tối hôm qua mới ngủ ngon giấc, còn làm mộng đẹp.”

Tất cả mọi người theo cười, Hàn Tử Anh đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi thật rất không giống với trước đây.”

“Đúng không, đã quên hết đến tính cách cũng thay đổi.”

Đỗ Cửu Ngôn cười, nói: “Ta trước đây có tính cách gì?”

“Ta cũng không phải rất hiểu, chính là nói ít hơn, không qua lại với chúng ta nhiều. Ngươi cũng liền nói vài câu với Quý Ngọc, thường ngày không có việc gì liền ở nhà mình, gọi ngươi đều không được.”

“Hiện tại vừa vặn tương phản, người thay đổi nhiều như thế.” Hàn Tử Anh cười nói.

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn cười xác nhận.

Buổi tối ở Tĩnh Ninh hầu phủ ăn cơm, củ cải nhỏ lại có một đống lễ gặp mặt, đang cầm ôm đi về nhà, Cố Thanh Sơn mang đồ thái hậu ban thưởng đến, hắn ở trong gian phòng của mình, và Hoa Tử còn có Nháo nhi đếm bảo bối.

“Ta cảm thấy chúng ta phải làm chút buôn bán, ” củ cải nhỏ nói: “Hiện tại chúng ta đều có tiền, nhưng là tiền đặt ở trong túi, chỉ cé ít sẽ không nhiều.”

“Muốn tiền đẻ ra tiền, chỉ có buôn bán.”

Hoa Tử đầy mặt kinh ngạc, Nháo nhi hỏi củ cải nhỏ, “Ngươi muốn làm gì?”

“Ta cũng không biết, ” củ cải nhỏ nói: “Chuyện này ta phải thương lượng với Bả Tử thúc còn có Thái thúc thúc một chút.”

Nháo nhi nói: “Ta cũng có một ý tưởng, còn chưa có nói với nương ngươi, ba người chúng ta người thảo luận một chút trước?”

Hai người đều nhìn hắn.

“Ta muốn quay về Bảo Khánh mở Ngõa Tứ, để Hoa Tử hát, lại mời chào một ít gánh hát và gánh xiếc ảo thuật, tốt nhất nuôi thêm một ít hài tử.” Nháo nhi nói: “Chỉ có như vậy, chúng ta mới xem như là chân chính an ổn.”

Củ cải nhỏ vỗ tay, “Nếu như ngươi mở Ngõa Tứ, ta cũng có thể bỏ tiền cho ngươi.”

“Trên tay ta hiện cũng có một chút.” Nháo nhi nói: “Bất quá nếu như ngươi muốn cùng nhau, vậy thì càng tốt hơn.”

Củ cải nhỏ gật đầu bất điệt, “Tìm một ngày nói với cha ta một chút, xem nàng có đồng ý hay không. Xem tình huống hiện tại, chúng ta có thể còn phải ở kinh thành một thời gian ngắn.”

“Không vội, phản chính còn có thời gian.” Nháo nhi cười híp mắt nói xong, chỉ chỉ bên ngoài, “Cất đồ vật xong, chúng ta đi xem mọi người uống rượu.”

Ba người đi phòng khách, trong phòng khách mọi người đã uống ngã trái ngã phải, Đậu Vinh Hưng chính vỗ bàn gào thét nói: “. . . Cửu ca, ngươi nói, sau này ta gọi ngươi Cửu ca hay là Cửu tỷ.”

“Ta, ” Đậu Vinh Hưng chỉ vào cái mũi của mình, đứng cũng không vững, “Ta rất xấu hổ, ngươi có biết hay không.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, đầu lưỡi cũng lớn, “Đây có thể làm sao, ta lại biến trở về?”

Đậu Vinh Hưng bỗng nhiên nhào tới, ôm đùi to của Đỗ Cửu Ngôn, “Cửu ca, người vẫn là Cửu ca của ta sao?”

“Đúng rồi đúng rồi, ta vẫn là Cửu ca của ngươi.”

Đậu Vinh Hưng cầm lấy váy của Đỗ Cửu Ngôn lau nước mắt nước mũi, Đỗ Cửu Ngôn ghét bỏ không ngớt, một bả kéo lấy lỗ tai hắn, cả giận nói: “Ngươi có buồn nôn hay không.”

“Cửu ca, ” Đậu Vinh Hưng tiếp tục nhào qua, dùng sức ôm chân của Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Ta xấu hổ!”

Đỗ Cửu Ngôn cả giận nói: “Ta thấy ngươi là một chút cũng không xấu hổ, ôm chân ôm hăng hái lắm mà.”

“Có thể a, ” Quế vương không vui nhìn chằm chằm Đậu Vinh Hưng, gõ bàn nhắc nhở, “Thanh tỉnh chút, đây là tức phụ của ta.”

Rượu làm nở to tim của người sợ hãi, Đậu Vinh Hưng liếc Quế vương một cái, “Đây là Cửu ca của ta, không cho ngươi đoạt!”

“Ân, ân.” Tống Cát Nghệ cũng gật đầu, từ bàn trên mặt đất bò qua, ôm một cái chân khác của Đỗ Cửu Ngôn, “Vương phi cho má cái gì, là Cửu ca của chúng ta.”

Quế vương giận dữ, muốn băm Tống Cát Nghệ vo thành một viên nấu canh uống.

“Ngươi tên mập mạp chết bầm này, ngươi lặp lại lần nữa!”

Đỗ Cửu Ngôn can ngăn, “Bớt giận bớt giận. Một quyền của ngươi hạ xuống chúng ta sẽ dùng tiền làm tang sự.”

Bookwaves.com.vn

“Nể mặt tiền bạc, tha cho ngươi một mạng!” Quế vương ngồi xuống.

Tống Cát Nghệ hồn nhiên chẳng biết tiếp tục ôm đùi to.

“Đi đi, ” Chu Tiếu phe phẩy cây quạt, cười ha hả nói: “Là nữ tử, chúng ta càng thêm vinh quang, phản chính bất kể là nữ nhân hay là nam nhân, Đỗ Cửu Ngôn vẫn là Đỗ Cửu Ngôn.”

Hắn cười khanh khách đi ra ngoài, như đi trên mặt băng, nếu không có cường trấn định, cũng không không tốt hơn Tống Cát Nghệ bao nhiêu, “Tam gia, sáng sớm ngày mai chờ chúng ta thức dậy tiễn người.”

“Ân.” Tiêu Tam lôi kéo Bả Tử tiếp tục uống, mấy người đọc sách của Tam Xích đường, tửu lượng cũng không tốt, Tiêu Tam rất ghét bỏ.

Ngân Thủ nói: “Mấy ngày ta nữa cũng đi, các ngươi cũng phải tiễn ta.”

Chu Tiếu ứng. Lảo đảo ra ngoài, lại không có về phòng của mình, mà là đi trù phòng.

Vương Nhụy đang nấu canh giải rượu.

Người biết làm cơm, nấu canh giải rượu đều uống rất ngon.

“Vương cô nương, ” Chu Tiếu tựa ở cửa, thanh quý tuấn mỹ, nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt, ánh mắt rơi vào trên cánh tay như liên ngẫu được lộ ra của Vương Nhụy, tròn tròn nộn nộn, ánh mắt của hắn khẽ nhúc nhích lại cười nói: “Khổ cực nàng.”

Vương Nhụy nhìn hắn, “Ngươi uống nhiều rồi sao?”

“Không có, ” Chu Tiếu lắc đầu, “Tửu lượng của ta cũng không tệ lắm, cực hiếm say.”

Vương Nhụy không quá tin tưởng, nói với hắn: “Lập tức sẽ xong, ngươi uống một chút đi về nghỉ ngơi đi, không thôi ngày mai sẽ nhức đầu.”

“Ân, ” Chu Tiếu nói: “Ta đây ở chỗ này chờ, khổ cực nàng.”

Vương Nhụy lắc đầu, “Ta thích làm những thứ này, không khổ cực.” Nàng suy nghĩ một chút bưng một cái ghế quá cho Chu Tiếu, “Vậy ngươi ngồi chờ.”

Chu Tiếu gật đầu, đi tới chỗ nàng, bất quá hai bước lại lảo đảo một cái, Vương Nhụy nhìn hắn sắp té, vội sợ ôm hắn. Nhưng nàng sao có thể tiếp được lúc Chu Tiếu đang xông tới, bị đẩy lui về sau năm sáu bộ, phải dựa vào ở trên tường.

Chu Tiếu ghé vào đầu vai của nàng, hô hấp nóng rực mang theo mùi rượu, không khó ngửi nhưng thật nhột.

“Ai nha, Chu tiên sinh.” Vương Nhụy đơn thuần hơn nữa, cũng biết tư thế này ám muội, không khỏi đẩy hắn, “Người, người đứng ngay ngắn chút, ta bưng cái ghế cho người ngồi.”

Mặt của Chu Tiếu giật giật, quay cổ của nàng, thấp giọng nói: “Nàng thật thơm a!”

Mặt qua đây, hô hấp càng nóng, mặt của Vương Nhụy đằng một cái đỏ lên, ngực thùng thùng nhảy, nàng không dám động cứng còng sau lưng, thẳng tựa ở trên tường, lắp bắp nói: “Ta, ta, ta không thơm, ta một ngày lòng vòng trong lò bếp, trên người đều, đều là khói dầu và mùi mồ hôi, rất hôi.”

“Hôi sao, ta ngửi một cái.” Chu Tiếu ngửi một cái, lắc đầu nói: “Không hôi, rất thơm!”

Tim của Vương Nhụy đều sắp nhảy ra ngoài, theo bản năng nàng ôm ngực, “Ngươi, ngươi, ngươi tránh ra!”

“Ân.” Chu Tiếu chống tường ly khai bả vai của nàng, nhưng không có tránh ra, mà là cúi đầu nhìn nàng, mặt của hai người cơ hồ là chóp mũi xoa chóp mũi.

Đối diện, trong không khí ngoại trừ vị thuốc đông y, liền tản ra hương vị ngọt ngào nhàn nhạt.

“Chu, Chu tiên sinh, ” Vương Nhụy mím môi một cái, “Ngươi, ngươi, ta, ta sợ!”

Chu Tiếu nở nụ cười, nụ cười này dường như hoa nở, diễm lệ muôn vẻ loá mắt chọc người, nhìn Vương Nhụy hoa cả mắt, hắn sờ sờ đầu của nàng, ôn nhu nói: “Tiểu nha đầu!”

Hắn cười xoay người sang chỗ khác, lảo đảo nghiêng ngã đi.

Vương Nhụy sững sờ ở tại chỗ, chỉ cảm thấy một lòng cũng đi theo, vắng vẻ không biết làm sao.

“Đây, đây là thế nào?”

(Luna: Công nhận trong 4 ông, ông này với ông Nghệ chọc gái là đỉnh nhất, một ông ngây ngô, một ông cáo già ngoại hạng)

—— lời nói ngoài ——

Sau mười giờ đầu phiếu! Nhất định phải sau mười giờ!

Đầu hoàn phiếu, thải lâu, không biết tình huống, nhìn ngày hôm qua canh thứ ba đề lời nói với người xa lạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui