Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 642: LÀ ĐẠI HỶ SỰ


Dịch giả: Luna Wong


Ngày thứ hai Tiêu Tam phải đi về, Đỗ Cửu Ngôn tiễn hắn đến cửa thành, hắn đeo một đại bao phục trên lưng, hướng về phía mọi người chắp tay, “Các vị sớm ngày trở về, ta ở Thiệu Dương chờ mọi người.”

“Trên đường cẩn thận.” Bả Tử nói.

Tiêu Tam gật đầu, lại nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Trần tiên sinh ta sẽ chiếu cố, ngươi yên tâm.”

“Làm phiền Tam gia.” Đỗ Cửu Ngôn rất luyến tiếc Tiêu Tam, cũng hoài niệm mỗi người ở Thiệu Dương, “Ta tận lực về sớm một chút.”

Tiêu Tam gật đầu, lại nói với Ngân Thủ: “Ngươi đi Dư Hàng, một đường cẩn thận.”

“Đã biết, năm ngày sau ta khởi hành, ngươi cũng trên đường cẩn thận.”

Tiêu Tam phất phất tay với mọi người, khoái mã ra khỏi thành.

Hắn ngày đêm chạy đi, đợi tới Khai Phong thực sự mệt, liền tìm một gian khách sạn ngủ một giấc dài một ngày một đêm, lúc tỉnh lại là buổi trưa, liền nghe phía ngoài loạn xị bát nháo rất huyên náo, hắn lăn lông lốc đứng lên, đẩy cửa sổ ra nhìn ra phía ngoài, liền thấy trên đường phố chiêng trống tiếng động lớn, vũ long vũ sư thành quần kết đội, còn muốn náo nhiệt hơn cả tết Nguyên Tiêu.

Tiêu Tam rửa mặt xuống lầu, lại gọi một chén mì ăn, hỏi hỏa kế, “Nhà ai làm việc vui, náo nhiệt như thế?”

“Khách quan người ngủ một ngày không biết, sáng hôm nay triều đình ban luật lệ, do Đỗ tiên sinh đưa ra khôi phục luật thuế má cũ và tăng thêm điều lệ nữ tử bình đẳng.”

“Hiện tại chẳng những là Khai Phong, phàm là địa phương nhận được tin tức, đều khẳng định rất náo nhiệt.”

Tiêu Tam nuốt mì sợi, cũng là gương mặt cao hứng, “Sáng sớm hôm nay đưa công văn tới, dán bên ngoài nha môn sao?”

“Dán rồi, chiêng trống đều gõ nửa ngày. Dân chúng bình thường như chúng ta cao hứng, người buôn bán càng cao hứng, một năm này cũng không cần phí hết tâm tư tiết kiệm một chút tiền thuế, hiện tại nộp cũng ít hơn trước ba phần.” Hỏa kế cười nói.

Nhà ai buôn bán, đều có bản thân một bộ biện pháp lậu thuế, không động chút tay chân căn bản sống không nổi.

Hiện tại thuế ít rất nhiều, mọi người thành thật là được.

“Đúng là chuyện tốt.” Tiêu Tam cùng có vinh yên.

Hỏa kế nói: “Người không biết, Đỗ tiên sinh, nga Quế vương phi nương nương, trước đây từ kinh thành quay về Thiệu Dương, đã ở khách sạn chúng ta một đêm đó, lúc đó Quế vương gia còn có nàng của nhi tử củ cải nhỏ đều ở đó.”


“Ân.” Tiêu Tam xem thường, lão tử còn con mẹ nó là huynh đệ của Đỗ Cửu Ngôn, nghe ngươi ở nơi này xạo.

Ta chưa xạo đó!

“Đỗ tiên sinh ở gian trong nhất, đông gia của chúng ta nói, gian phòng kia sau này cũng không cho người ở, chỉ chừa cho một mình Đỗ tiên sinh, dù là đời này nàng cũng không tới ở, chúng ta cũng giữ lại cho nàng.”

“Tên gian phòng chúng ta đều nghĩ xong rồi, cứ gọi là tụng sư phòng.”

Khóe miệng của Tiêu Tam run lên, ném bạc tính tiền, cưỡi ngựa ở trong náo nhiệt hoan thanh tiếu ngữ trên đường phố chậm rãi đi qua.

Quả nhiên, một đường trở về, mặc kệ tới chỗ nào đều là một mảnh vui sướng náo nhiệt vui mừng.

“Tiểu tử này, ” Tiêu Tam cười hắc hắc, “Chính là lợi hại!”

Hắn nửa tháng chạy tới Thiệu Dương, trong Thiệu Dương thành cũng là cảnh tượng một mảnh náo nhiệt, dọc phố cửa hàng đều treo hoa đăng, các tiểu cô nương trên đường từng người một ăn mặc đều rất thể diện, cười khanh khách tán loạn đầy đường.

“Sau này ta cũng muốn như Đỗ tiên sinh vậy, làm anh hùng cân quắc.”

“Ta cũng vậy, ta cũng vậy.”

“Chúng ta đi Tây Nam hỏi một chút đi, Tây Nam có thể thu chúng ta làm học sinh hay không?”

“Nữ tử làm tụng sư cũng phải thi công danh, còn phải thi tụng sư bài, như ngươi vậy đi Tây Nam, là sẽ bị đánh văng ra ngoài.”

“Ta đây về đọc sách trước. Cũng không biết Đỗ tiên sinh lúc nào trở về.”

“Nàng bây giờ là Quế vương phi, ta đoán nàng có phải không trở lại hay không.”

Các tiểu cô nương khác không nói chuyện, Tiêu Tam quát một tiếng, “Không nên nói chuyện lung tung, nàng khẳng định sẽ trở về.”

“Tiêu Tam gia đã trở về.”

“Tiêu Tam gia người nhìn thấy Đỗ tiên sinh không? Nàng mặc váy hay là ra vẻ nam tử như trước đây?”

Tiêu Tam nói: “Có cái gì khác nhau, mặc cái gì nàng đều là Đỗ Cửu Ngôn.”

“Chúng ta là chỉ hiểu kỳ hỏi thử thôi.” Các tiểu cô nương đều cười tản ra.

Tiêu Tam trực tiếp đi tìm Trần Lãng, giao đồ của Đỗ Cửu Ngôn ghi cho hắn, lại nói chuyện ở kinh thành một lần, Trần Lãng cười nói: “Mặc dù có thể đoán được nàng nhất định có biện pháp hóa hiểm vi di, nhưng rốt cuộc vẫn là kinh ngạc một hồi.”

Tiêu Tam phát hiện, Trần Lãng gầy một ít, hiển nhiên là trong khoảng thời gian này không có nghỉ ngơi ăn uống tốt.


“Ngày mai ta phải đi xem Tân Hóa, tất cả mọi người thương nhớ, hiện tại nàng phổ biến luật lệ mới, càng phải nói một câu với mọi người.” Trần Lãng nói: “Ai cũng thật không ngờ, chuyện khó khăn như vậy, nàng làm thành.”

Tiêu Tam gật đầu, “Người nghĩ như vậy, thế nhân đều là nghĩ như vậy. Đại quan trong triều từng người một bị nàng nói á khẩu không trả lời được.”

Bookwaves.com.vn

“Tất nhiên phải rồi.” Trần Lãng nói xong, Đổng Đức Khánh rầm một tiếng đẩy cửa ra, hô: “Trần tiên sinh, Cửu Ngôn tiểu tử kia thật là vương phi?”

Trần Lãng nở nụ cười, “Nếu giả bao đổi.”

“Ông trời của ta!” Đổng Đức Khánh tựa ở đầu tường, “Đây thật là muốn cái mạng già của ta, tiểu tử kia giả bộ thật là giống a.”

“Không nghĩ tới, không nghĩ tới.”

Tiêu Tam cười ha ha, “Ai có thể dự đoán được, một nữ nhân như nàng. . . Không đúng, một nữ nhân lợi hại như nàng!”

“Còn là vương phi, giao tình này nàng không tiếp thu ta cũng phải ôm không thả.” Đổng Đức Khánh vừa nói xong, bang bang lại có một người chạy tới, đỡ khuông cửa vù vù thở phì phò, “Tiên, tiên sinh, Đỗ Cửu Ngôn thật là nữ tử?”

“Lộ tiểu thư, ” Trần Lãng đoán được Lộ Diệu trở về, không nghĩ tới nàng tới nhanh như vậy, hắn bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, nàng là nữ tử!”

Lộ Diệu bỗng nhiên không thở hển nữa, sững sờ ở cửa, như là bị rút hồn, đứng bất động.

“Lộ tiểu thư, ” Trần Lãng lo lắng nói: “Ngươi không sao chứ?”

Hơn nửa ngày Lộ Diệu mới phất phất tay, “Ta không sao.” Lại nói: “Ta đây đi trở về.”

Lúc nói chuyện, chân mạnh chân yếu trở về.

Đỗ Cửu Ngôn là nữ tử. . . Thảo nào lúc đó sẽ cự tuyệt nàng.

Nữ tử a. . . Người này thực sự là quá xấu rồi, làm sao có thể lừa nàng.

Lộ Diệu ngồi xổm ven đường lau nước mắt.

Trong Tây Nam tụng hành, Lưu Vanh Cần cười khổ nhìn mọi người đứng chờ ở trước cửa của hắn, buông tay nói: “Mọi người không nên hỏi ta, ta cũng vừa mới biết được.”

“Lúc trước, không hề phát hiện!”


Ai có thể dự đoán được, Đỗ Cửu Ngôn đánh bọn họ thành một mảnh, có khả năng như vậy là Quế vương phi.

“Đều đi xem luật văn mới, không nên tụ ở chỗ này, hỏi nhiều hơn nữa ta cũng không biết nói.” Lưu Vanh Cần nói.

“Hội trưởng, người viết thư hỏi nàng một chút, nàng còn trở lại không?”

Lưu Vanh Cần nói: “Ta đang muốn gửi thư cho nàng, nhất định giúp các ngươi hỏi một chút.”

Mọi người chưa từ bỏ ý định, lại thông báo vài câu, lúc này mới tản.

Trong Thiệu Dương thành ngày hôm nay gửi cực nhiều thư, đều nhờ Tiêu Tam đi chuyển phát nhanh đưa sang kinh thành.

. . .

Đỗ Cửu Ngôn đang bồi Sài thái thái ở đại phủ Hoài Nhu Hạ gia trấn Hạ thị uống trà.

Bên ngoài nháo loạn thất bát tao, Tô thị đứng ở cửa từ đường, cầm cái chìa khóa trong tay, không cho bất luận kẻ nào đi vào, nàng cao giọng nói: “Hài nhi của ta là đích tôn đích tử của Hạ thị, các ngươi nếu là ai không phục cứ đi quan phủ cáo ta, chứng minh hắn không phải là người của Hạ gia, chúng ta rời khỏi nơi này.”

“Trước lúc này, hai mẫu tử chúng ta, vẫn là đích tôn gia chủ của Hoài Nhu Hạ gia.”

“Quản các ngươi là ai, muốn đụng đến bọn ta thì không có khả năng!”

Tô thị nói chuyện, thu lại cái chìa khóa, ánh mắt đảo qua mọi người phất tay áo đi.

Để lại người một viện tử mục trừng khẩu ngốc.

Có người thấp giọng nói: “Nàng từ khí biết Đỗ Cửu Ngôn, dũng cảm hơn trước đây rất nhiều.”

Bookwaves.com.vn

“Làm sao bây giờ?”

“Ta nào biết.”

“Ta thấy coi như xong, cáo là cáo không được, hơn nữa, có Đỗ Cửu Ngôn làm chỗ dựa đương gia Tô thị làm chủ, sau này ở trong tộc chúng ta khẳng định càng ngày càng tốt.”

“Vậy cũng phải, nàng vừa phổ biến tân chính, đây là chuyện tốt thật thật tại tại.”

Mọi người vừa nghị luận vừa vô thanh vô tức tản.

Tô thị rất kích động tiến đến, nói: “Đỗ tiên sinh, bọn họ đều đi rồi.”

“Chúc mừng ngươi!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi mới vừa nói rất có lực độ, tiểu thúc tử của ngươi nhất thời còn phải suy nghĩ lại một chút. Kế tiếp ngươi kinh doanh tốt một phen, trong tay mượn hơi một ít người hữu dụng, tương lai dù là đấu, ngươi cũng không sợ.”

Tô thị gật đầu, “Hiện tại sẽ không sợ, có người cùng mọi người ở, ta dũng cảm hơn rất nhiều.”


Đỗ Cửu Ngôn bật cười, thỉnh Tô thị ngồi, “Ta có một đề nghị, ngươi nghe một chút.”

Tô thị ngồi xuống nhìn nàng.

“Nhà ngươi buôn bán rất lớn, cụ thể dính đến cái nào ta không biết. Nhưng lúc ngươi chiêu công, có thể thử nhìn thêm một ít nữ công.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Làm gương mẫu, đối với các ngươi mà nói, hình tượng rất chính diện, cũng là một tuyên truyền cực tốt.”

“Ta cũng nghĩ như vậy.” Tô thị nói: “Sản nghiệp nhà của chúng ta rất nhiều, mà lần này người yêu cầu khôi phục luật cũ, trên thuế má để chúng ta tính qua, hàng năm tiết kiệm được không ít bạc.”

“Đối với chúng ta mà nói, chính là giảm phụ rất nhiều. Mấy cửa hàng gạo và mì bố trang các loại, khẳng định còn phải mở rộng ra bên ngoài.”

“Nữ công dùng khẳng định rất nhiều.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Bọn nữ tử đi tới làm việc, nếu là không có việc cho các nàng làm, vậy luật pháp định coi như là uổng phí.”

“Ta thay những phụ nhân sắp đến chỗ người làm công, cám ơn người ủng hộ.”

Tô thị cười nói: “Đỗ tiên sinh quá khách khí, đây là chuyện hỗ huệ hỗ lợi, đối với chúng ta mà nói, có chỗ tốt lớn lao.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Người quá thông thấu, Đỗ mỗ bội phục.”

Tô thị quả thực rất thông thấu, trước kia nàng yếu thế, bất quá là thân nữ tử ràng buộc, hiện tại có dũng cảm, nàng dĩ nhiên là cái gì đều sẽ không sợ.

“Ta và Sài thái thái về trước, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi có việc liền khiển người đi kinh thành tìm chúng ta.”

“Mọi việc phạm làm có lý, cũng không cần sợ, sợ đầu sợ đuôi sẽ chỉ làm đối thủ càng kiêu ngạo.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người bận rộn, chúng ta đi.”

Tô thị xác nhận, tiễn bọn họ ly khai.

Trên xe ngựa, Sài thái thái thở phào nhẹ nhõm, nói: “Người cố ý tới nơi này, chính là vì chuyện chiêu công?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nàng có thể thành, cái ví dụ này chính là ngay mặt, tương lai chúng ta làm việc cũng có thể làm ít công to.”

Sài thái thái cười xác nhận, “Vẫn là Đỗ tiên sinh nghĩ chu đáo.”

“Sau khi trở về gọi người đã tìm đến, chúng ta mở hội nghị thường kỳ trước, thương thảo một chương trình.”

Sài thái thái rất kích động, “Ta đều tìm xong rồi, một hồi người xem xem, nếu là không được, lại thay đổi người.”

“Không có việc gì, có người ở dù là người không được, cũng có thể được.”

Sài thái thái nở nụ cười, nói: “Đỗ tiên sinh người vừa nói như vậy trong lòng ta bỗng nhiên không có đáy, chỉ sợ sự tình làm không thích hợp, thêm phiền phức cho người.”

—— lời nói ngoài ——

Mười giờ đầu phiếu thải lâu đoạt tiền lì xì!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận