Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 643: QUYỀN LỢI NỮ TỬ


Dịch giả: Luna Wong


Nửa tháng này Sài thái thái nghiêm khắc sàng chọn sáu vị phụ nhân, đều là người hiểu rõ trong kinh thành, phụ nhân niên kỷ ở ba mươi đến bốn mươi tuổi.

Cái tuổi này là Đỗ Cửu Ngôn giao phó.

Độ tuổi thân thể không tệ, cũng sẽ không bận tâm mặt mũi không dám nói lời nào cãi nhau, mạnh mẽ có thể làm đại sự.

Mọi người ngồi ở trong phòng khách của Sài gia, Sài bảo trưởng pha trà cho mọi người, ha hả cười ngồi ở một bên nghe các nàng nói, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chiếm nhà của người, thực sự ngại quá.”

“Ở nhà của ta là người cho chúng ta mặt mũi, người cứ chiếm, một chút việc cũng không có.” Sài bảo trưởng nói.

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, nói với các vị thái thái: “. . . Trước mắt chỉ mấy người các ngươi, ngay từ đầu chính là tuyên truyền, nam nữ bình đẳng, hành hung thê tử tiểu hài tử là phạm pháp, dù là nha môn không rảnh quản, các ngươi cũng sẽ quản.”

“Vậy làm sao quản?” Sài thái thái hỏi: “Đón người đến nhà của chúng ta sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không thế đón đến nhà các ngươi, tới tới đi đi quá nhiều người, có ảnh hưởng đến sinh hoạt của các ngươi.”

“Ngày hôm qua ta và Ngô đại nhân thương lượng qua, hẻm sau phủ nha có một trạch tử trống, vốn là cho gia quyến ở, hiện tại hắn không ở nên trống, sau này cho các ngươi dùng.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mục đích là ngăn cản gia bạo, dọa không được liền cứng rắn.”

“Tiền công tạm thời còn chưa có, chuyện này sẽ từ từ chứng thực. Nói chung, trị không bằng phòng, tuyên truyền là biện pháp tốt nhất.”

Nàng đại khái thông báo một lần yếu điểm công tác, tất cả mọi người chăm chú nghe, cũng tế tế hỏi.

“Kinh thành rất lớn, việc khẳng định cũng rất nhiều, tạm thời sẽ khổ cực mọi người.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Tất cả mọi người lắc đầu, mặt lộ vẻ kiêu ngạo mà nói: “Đây là chuyện tốt, chúng ta bận rộn nữa mệt mỏi nữa đều đáng giá cao hứng.”

“Đúng, tất cả khổ cực, đều là đáng giá.”

Mọi người hàn huyên một buổi chiều, chế định tế tế chương trình xong mới tan, Sài bảo trưởng ở một bên nghe lại là kinh ngạc lại là bội phục, chờ tiễn mọi người đi, hắn thấp giọng nói với Sài thái thái: “Nói như vậy, sau này nàng cũng là quan?”

“Đó là đương nhiên, ngươi muốn nhúng tay vào mấy cái ngõ nhỏ này, ta là quản quyền lợi của các phu nhân thái thái cả kinh thành, ta bây giờ là hội trưởng!” Sài thái thái nói: “Quan của chúng ta ai to?”


Sài bảo trưởng tép tép miệng, “Vậy sau này tôn tử ai trông nom?”

“Trong khoảng thời gian này ta rất bận rộn, ngươi lại không có gì làm, ngươi ở nhà trông nom trước.” Lại nói: “Nếu như ngươi làm lỡ chuyện của ta, chính là làm lỡ chuyện của Đỗ tiên sinh, làm lỡ chuyện của Đỗ tiên sinh, vậy coi như làm lỡ chuyện của triều đình, ngươi gánh nỗi sao?”

Sài bảo trưởng bị hù sửng sốt một chút, nói: “Ta trông, ta trông. Nàng cứ làm đại sự của nàng đi.”

“Ta đây đi làm.” Sài thái thái nói chuyện, liền đi ra ngoài.

Tôn tử tỉnh khóc, Sài bảo trưởng vào trong phòng ôm tôn tử thức dậy chơi.

Sài thái thái mang theo sáu vị thái thái cùng nhau, thu thập trạch tử phía sau phủ nha, ngay hai bên trái phải phủ nha, phá lệ có vẻ chính thức có uy nghiêm.

Đỗ Cửu Ngôn thỉnh Lỗ Chương Chi tự tay viết viết bảng hiệu đưa tới.

Một bảng hiệudựng thẳng, treo ở cửa viện: Nữ tử Quyền Lợi Bảo Chướng đường. (nơi bảo vệ quyền lợi nữ tử)

Bảy người Sài thái thái đứng ở cửa, nhìn một chút nở nụ cười, Sài thái thái nói: “Chúng ta từ hôm nay trở đi, chính thức nhập chức. Đỗ tiên sinh là nói, sau này toàn bộ kinh thành, phàm là có phụ nhân chịu khổ, chúng ta đều có thể quản.”

“Được!” Phụ họa nàng là Lưu thái thái, trước đó vài ngày ở cửaĐại Lý tự, chính là nàng về nhà lấy một đống trâm cho Đỗ Cửu Ngôn, Sài thái thái cảm thấy nàng mạnh mẽ, nhân diện ở kinh thành rất rộng, rất thích hợp với nơi này.

Còn có một vị là Mã thái thái, nàng béo đôn đôn, từ nhỏ lăn trong đống bùn mà lớn, sau này gả người sinh con, tướng công nàng ở ngoài thành lái xe lừa chở người, nàng ở nhà một mình trồng trọt trông nom hài tử. Hai năm qua tích ít tiền, lại cho thuê sáu chiếc xe, ngày càng càng sống khá giả, bọn họ cũng liền ở kinh thành thuê một trạch tử ở lại.

Khí lực của nàng vô cùng lớn, nghe nói năm đó ở trong thôn đánh nhau với người ta, hai đại nam nhân cùng nhau, đều không phải là đối thủ của nàng.

Sài thái thái thích như vậy, cãi không lại thì động thủ, ai còn có thể sợ ai sao, các nàng là có Đỗ Cửu Ngôn và triều đình làm chỗ dựa.

“Đi!” Sài thái thái nói: “Mấy hộ tống tử thang, Đỗ tiên sinh cố ý giao cho chúng ta phải nhiều chú ý, ngày hôm nay chúng ta đi từng nhà một.”

Sáu người xác nhận, theo Sài thái thái cùng nhau đi nhà Lưu Đoan trước, lại chạy thêm hai nhà, bởi vì phía trước Đỗ Cửu Ngôn đều tán gẫu qua, nên không có cgytêbh gì, các nàng lại ra khỏi thành, ở Trang gia thôn tìm được một hộ.

Vừa vào thôn, chợt nghe bên hồ nước cửa thôn, các vị phụ nhân đang nói chuyện phu thê đánh nhau.

“Hơn nửa đêm không ngủ được, có gà bay chó sủa, hài tử sợ khóc một đêm, thực sự là làm bậy.”

“Trang Ứng không nghĩ tốt, đánh chết tức phụ, hắn đến một người giặt quần áo làm cơm cũng không có. Mình không thể sinh, còn ở nhà đánh tức phụ. Hắn cũng không vào thành hỏi thăm một chút, Đỗ tiên sinh là nói, gia bạo dù là nha môn mặc kệ, nàng cũng sẽ quản.”


“Nên đi tìm Đỗ tiên sinh.”

Bookwaves.com.vn

Vài người nghị luận, Sài thái thái tiến lên đây hỏi thăm, hỏi: “Nhà của Trang Ứng ở địa phương nào?”

“Các ngươi là. . .” Mấy phụ nhân đều nhìn các nàng, đánh giá, “Tìm hắn có chuyện gì sao?”

Sài thái thái nói: “Chúng ta là Nữ tử Quyền Lợi Bảo Chướng đường Đỗ tiên sinh sáng lập, phu gia ta họ Sài. Lần này tới chính là tìm đến hai phu thê Trang Ứng.”

“Đỗ tiên sinh sáng lập, là đường hội bảo vệ nữ nhân chúng ta?” Vài phụ nhân đều rất kích động, như là gặp được thân nhân.

Sài thái thái kiêu ngạo mà gật đầu.

“Đi, đi, ta đưa các ngươi đi nhà Trang Ứng, hắn hiện tại khẳng định còn ngủ chưa thức dậy, đi một bắt lúc này là chuẩn.”

Ba bốn phụ nhân trong thôn bồi bảy ngườiSài thái thái, thẳng đến nhà Trang Ứng.

Tức phụ của Trang Ứng Từ thị ở trong viện tử cho hài tử ăn cơm, một bộ quần áo tuy củ kỹ nhưng giặt rất sạch sẽ, chính là con mắt trái xanh tím một khối, tay cầm thìa vẫn còn run, cơm đều vảy lên thân của hài tử. Hài tử là một nam hài, hình dạng năm sáu tuổi, một đôi mắt nhìn qua không phải rất cơ linh, tựa ở trong lòng của Từ thị, cũng không nhai cơm, mà là ăn từng hạt từng hạt.

“Nương tiểu Trúc tử, ” phụ nhân trong thôn hô: “Có người tới tìm Trang Ứng nhà ngươi.”

Từ thị sửng sốt, thấy rõ đi vào cửa là một đám nữ nhân, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Trang Ứng ở bên ngoài nợ cờ bạc, mấy ngày nay mỗi ngày có người tới nhà đòi nợ.

Sài thái thái giới thiệu bản thân, nhìn Từ thị nói: “Thương trên mặt ngươi, là hắn đánh?”

“Phải, phải!” Từ thị lại giải thích: “Bất quá hắn là uống say, hắn cũng không muốn.”

Lúc nói chuyện, ôm hài tử đứng ở trong sân, tay bởi vì mệt mỏi ôm không nỗi, chỉ phải buông hài tử ra.

Hài tử không dám động, cũng không dám chạy, ôm đùi của Từ thị, mẫu tử hai người xem nhìn cùng nói chuyện đều lộ thấp thỏm lo âu.

“Ngươi không cần sợ, ” Sài thái thái nói: “Gọi hắn ra, chúng ta nói một chút, nếu là hắn nhận sai biết hối cải, chuyện này coi như xong. Nếu như hắn còn đánh ngươi, ngươi có nguyện ý theo chúng ta đi hay không?”

Từ thị nói: “Đi, đi nơi nào?”


“Chúng ta có chỗ ở, tạm thời có thể quản cơm nước của mẫu tử ngươi, tự ngươi phải có tay nghề ra ngoài tìm việc làm, nếu là không có chúng ta nghĩ biện pháp để ngươi học tay nghề.”

“Hiện tại chúng ta cũng có thể ra ngoài làm việc, tự ngươi có thể nuôi sống bản thân, còn hắn có gì mà sợ?”

Từ thị ngạc nhiên, hiển nhiên thật không ngờ còn có chuyện như vậy, nàng chỉ chỉ trong phòng, “Ta, ta đi gọi cha hài tử.”

Một hồi Trang Ứng trần nửa người trên, mặc khỏa khố hôi sắc đi ra, vẻ mặt hình dạng say rượu, tóc rối mặt bẩn gãi bụng không kiên nhẫn phóng reo lên: “Đang làm gì, một đám nữ nhân thối loạn cái gì, đều cút cho lão tử!”

“Vết thương trên người tức phụ ngươi, là ngươi đánh?” Sài thái thái hỏi.

“Lão tử đánh thì sao?” Trang đáp: “Nàng cho lão tử đội nón xanh, lão tử còn không thể đánh nàng, đánh không chết nàng đã là cho nàng mặt mũi.”

Sài thái thái cười lạnh một tiếng, “Đồ chơi kia của mình không thể sinh, buộc tức phụ đi uống tống tử thang, ngươi còn có mặt mũi đánh nàng?”

“Nếu như ta là ngươi, mọc một thứ không thể dùng, liền cắt đi làm thái giám, tốt xấu còn là người, tốt hơn so với súc sinh.”

“Ngươi, ngươi nói cái gì!” Trang Ứng chỉ vào Sài thái thái, “Ngươi xem như là một thứ chó má gì, nói lão tử không được, lão tử hiện tại có thể đè ngã làm ngươi.”

Sài thái thái gắt một cái, “Nam nhân vô dụng, chỉ chút bản lãnh phun phân đó.”

“Chúng ta hỏi ngươi một lần, ngươi còn có muốn sống hay không, sau này còn đánh đánh lão bà nữa không. Nếu ngươi nhận sai, sau này sống cho đàng hoàng, ngày hôm nay chúng ta coi như xong, nếu như ngươi khăng khăng một mực, ta nói cho ngươi biết, chúng ta nhất định sẽ quản tới cùng.”

“Phi!” Trang đáp: “Nữ nhân chết tiệt bẩn muốn chết, lão tử không đánh? Lão tử đánh mỗi ngày!”

Bookwaves.com.vn

Sài thái thái nhìn Từ thị, Đỗ Cửu Ngôn nói, phải hỏi ý kiến của người trong cuộc, nrrud nàng nguyện ý chịu đựng bị đánh, thì khuyên vài câu lấy tự nguyện giúp đỡ là việc chính, nếu như đương sự muốn cầu cứu, vậy toàn lực ứng phó, chỉ cần không xảy ra án mạng, tất cả dễ nói.

“Ngươi nói như thế nào?” Sài thái thái nói: “Cuộc sống này của ngươi còn sống nữa hay không?”

Từ thị ôm nhi tử của mình, tiểu tâm dực dực nhìn về phía Trang Ứng, Trang Ứng nhảy dựng lên liền mắng: “Lão tử nói cho ngươi biết, ngươi con mẹ nó nếu là dám từ cửa này ra ngoài, sau này ngươi không phải người của nhà ta nữa. Ngươi muốn về, lão tử lập tức đánh chết ngươi.”

Từ thị mím môi, bỗng nhiên ôm nhi tử bỏ vào trong lòng Sài thái thái, thấp giọng nói: “Người chờ ta một chút.”

Nàng nói chuyện, chạy vào trong phòng, Trang Ứng muốn đuổi ra, “Ngươi đi ra cho lão tử, ngươi mẹ nó dám đi, lão tử đánh không chết ngươi.”

Hắn vừa nói, vừa nhặt gậy xuyên cửa lên.

Mã thái thái bất thình lình phát lực, đựng vào sau lưng của Trang Ứng. Trang Ứng nhất thời bị đụng quỳ rạp trên mặt đất, không đợi hắn đứng lên, đã bị ba bốn phụ nhân, tìm sợi dây, trong nháy nửa người trên bị cột thành bánh chưng, “Đứng lên, chúng ta cùng đi ra ngoài, để người nhìn, nam nhân đánh tức phụ thật lợi hại!”

Lúc nói chuyện, kéo Trang Ứng lên lôi ra bên ngoài, Trang Ứng nhảy chân không đi, Sài thái thái xé một nan trúc trên chổi, cũng không quất hắn, đâm tại sau eo của hắn một cái.


Không chỉ đau, người khác còn nhìn không thấy vết tích.

Từ thị mang theo nhi tử mang theo bọc quần áo, theo Sài thái thái vào thành, Mã thái thái kéo Trang Ứng, vừa vào cửa thành liền đưa tới một trận tiếng động lớn xôn xao.

“Làm cái gì vậy? Còn buộc kéo đi, nam nhân này không phải là trộm chứ.”

“Sài thái thái, các ngươi đang làm gì, nam nhân này làm sao vậy?” Rất nhiều người vây tới xem náo nhiệt, hiếu kỳ Trang Ứng làm chuyện gì.

“Nữ tử Quyền Lợi Bảo Chướng đường làm việc, ” Sài thái thái lớn tiếng nói: “Nam nhân này đánh tức phụ, chúng ta khuyên nhủ mấy lần không có kết quả, hắn tuyên bố phải đánh chết tức phụ bóp chết nhi tử.”

“Vì xem xét quyền lợi và an toàn của nữ tử, ngày hôm nay chúng ta mang tức phụ hắn Từ thị ra khỏi đó, cũng trói hắn lại!”

“Ngày hôm nay nhiều người, ngay trước mặt mọi người, chúng ta nói rõ ràng. Từ hôm nay trở đi Từ thị sẽ ở trong Nữ Tử Bảo Chướng đường. Chỉ cần Trang Ứng đau khổ sửa đổi, làm việc kiếm tiền thật tốt, không đánh Từ thị, Từ thị nguyện ý sống cùng hắn, bọn họ còn có thể làm phu thê. Như trên có một điều chưa đủ, cuộc sống sau này của Từ thị, chúng ta phụ trách an bài.”

“Trong kinh thành, tất cả nam nhân nữ nhân đều nghe cho kỹ. Sống thật tốt không được khi dễ ngươi, chịu đựng cũng không được. Có việc, cứ tới tìm chúng ta!”

“Chúng ta ngay sau hẻm của phủ nhà, ban ngày buổi tối đều ở, cứ tới!”

Mọi người giờ mới hiểu được, nhất thời vỗ tay trầm trồ khen ngợi, có người nói: “Đây là mục đích của Đỗ tiên sinh làm bảo chướng đường a, có các ngươi ở, sau này nữ nhân chúng ta không sợ nữa.”

“Ân! Có Đỗ tiên sinh ở triều đường, khẳng định quản sống chết của các ngươi.”

“Được, tốt!” Mọi người hô, quay đầu chỉ vào Trang Ứng, “Đánh tức phụ của bản thân, đều là thứ hèn nhát!”

“Đáng đời ngươi không sinh được nhi tử , ném mặt mũi của tổ tông ngươi!”

“Phi!”

Trang Ứng rũ đầu, mặc dù một bụng khí, nhưng nửa chữ cũng không dám mắng ra, nhiều người như vậy, mỗi người một cước hắn cũng bị giết chết.

“Nói ở chỗ này, mọi người nghe cũng đều nhớ kỹ. Luật pháp mặc kệ chúng ta quản.” Sài thái thái nói.

“Sau này ai đánh tức phụ giống Trang Ứng, chúng ta lột sạch hắn mang đi dạo phố.”

“Quơ nắm đấm, nghĩ cho rõ!”

—— lời nói ngoài ——

Mười giờ đầu phiếu, thải lâu, đoạt tiền lì xì!

Biểu quên mất hắc. Trung lâu ngày mai công bố độc giả hào.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận