Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 644: ĐI XEM NÁO NHIỆT


Dịch giả: Luna Wong


“Bảo chướng đường thật lợi hại.” Trên đường phố, tất cả mọi người nghe được chuyện đoàn người Sài thái thái ở cửa thành buộc Trang Ứng dạo phố, “Nha môn cũng không dám làm như thế.”

“Giết gà dọa khỉ.”

“Đúng! Việc này làm đẹp, nam nhân lấy tức phụ ra để trút giận này ta đều nhìn không được. Chuyện tống tử thang, tuy nói khó tiếp thu, nhưng tức phụ của mình cũng không biết a, Đỗ tiên sinh nói, tức phụ mới là người bị hại!”

“Không bằng nói có người trời sinh hèn nhát. Chỉ có thứ hèn nhát mới bởi vì loại sự này đánh giết tức phụ.”

“Phải. Thực sự cảm thấy trong lòng khó chịu, thì hòa ly đi. Chuyện hòa ly nha môn sẽ quản, cứ muốn dồn tức phụ vào chỗ chết là ý gì.”

“Sau này có bảo chướng đường khẳng định không sao, có người chuyên môn quản, những người đó không có can đảm đánh, phản chính là thứ hèn nhát.”

Đỗ Cửu Ngôn tiễn Ngân Thủ ra khỏi thành đi Dư Hàng, trở về Tam Xích đường, không có thấy một màn như vậy. Đậu Vinh Hưng xem náo nhiệt trở về, sinh động như thật nói cho nàng biết, nàng cười nói: “Năng lực làm việc của Sài thái thái, tuyệt đối lợi hại. Việc này đến lượt ta đi, ta nhất định là làm không xong.”

“Rất cay cú, ” Đậu Vinh Hưng nói: “Ngươi không thấy được nàng kéo nam nhân kia dạo phố, nam nhân kia mặc một khỏa khố, trói thành một bánh chưng, ném mặt ném tới nhà rồi.”

“Người nào nên dùng phương pháp gì đối đãi, người không thể chừa mặt mũi cho hắn như thế.” Tiền Đạo An nói: “Bất quá, bảo chướng đường mặc dù trước làm ttố, nhưng phía sau làm sao bây giờ?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chỉ có thể từ từ sẽ đến, giai đoạn trước quan phủ đầu nhập một chút, lại nghĩ biện pháp mời một ít thương nhân hỗ trợ.”

“Giúp thế nào?” Chu Tiếu hỏi.

“Giải quyết phụ nhân thụ hại phần tay nghề hoặc quyên tiền quyên vật.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tốt nhất hai cái đều xử lý, bảo chướng đường có thể phát tiền công cho Sài thái thái các nàng.”

Không thể để cho người làm không công, nhiệt tình không cách nào duy trì sinh kế.

“Phàm là thương gia quyên tiền hay quyên vật tư trợ, chúng ta lấy danh nghĩa của bảo chướng đường, khua chiêng gõ trống tặng cờ thưởng!” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Nàng cho rằng có khôi phục luật thuế má cũ ở phía trước, nàng đi tìm người giúp đỡ, hẳn không có vấn đề.

Chu Tiếu gật đầu, “Cái ý nghĩ này của ngươi rất tốt. Ta ủng hộ ngươi.”

“Không nên ủng hộ bằng miệng, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thỉnh dùng hành động thực tế của ngươi để ủng hộ, ngày mai bắt đầu, đi ra phố kêu gọi tài trợ.”

“Dùng miệng lưỡi tam thốn không lạn của các ngươi, thuyết phục các vị thương gia có năng lực, giúp đỡ bảo chướng đường.”


“Ta, ta, ta không có!” Tống Cát Nghệ nói.

“Vậy dùng mỹ sắc!” Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía hắn nhướng mi, Tống Cát Nghệ run lên, “Chớ, chớ, chớ, mắt, mắt đau.”

Đỗ Cửu Ngôn đá ghế của hắn, “Ngươi lặp lại lần nữa?”

“Đau!” Tống Cát Nghệ chạy ra ngoài, đứng ở trong sân đắc ý cười.

Đậu Vinh Hưng nói: “Cửu ca, sao ngươi không mặc nam trang, chúng ta quen ngươi mặc nam trang, ngày này ngươi cứ mặc váy, chúng ta không thích ứng.”

“Mát mẻ!” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Chu Tiếu nhìn cổ áo hai tầng của nàng, “Ngươi xác định?”

“Nửa người dưới mát mẻ!” Đỗ Cửu Ngôn cũng không thích ứng, nhưng nàng đã đối ngoại tuyên truyền là nữ tử, cho nên nàng phải làm gương làm mẫu, bày cái thái độ, bằng không, mọi người còn tưởng rằng nàng ghét bỏ làm nữ tử, một lòng nữ giả nam trang.

Đây có ảnh hưởng đến hình tượng mặt tích cực của nàng.

“Ta quay về ngủ.” Đỗ Cửu Ngôn phe phẩy cây quạt đứng lên, “Sự tình xong xuôi, bắt đầu trống rỗng!”

Chu Tiếu nói: “Chuyện Hoài vương ngươi không phải còn có hoài nghi sao? Không tra xét?”

“Lười động.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hiện tại ta chỉ muốn nằm ở nhà vui chơi giải trí, ngồi hưởng quyền cao chức trọng hôm nay của ta.”

Đậu Vinh Hưng nói: “Ngươi bây giờ có quyền sao?”

Bookwaves.com.vn

“Có a.” Đỗ Cửu Ngôn vừa xuất môn, vừa nói: “Ta là có Tam Xích đường, còn có bảo chướng đường nữa!”

Tống Cát Nghệ hừ một tiếng, “Xạo, xạo ke!”

Đỗ Cửu Ngôn không nhanh không chậm đi trên đường phố, trên đường mọi người thấy nàng, đều đón nàng chào hỏi, nàng cười khanh khách đáp lời, quẹo cái cua đi Ngõa Tứ nghe nửa đoạn hí, lại quẹo ra, trước mặt lại đụng phải Tiết Án.

“Vương phi nương nương.” Tiết Án từ bên trong kiệu xuống tới, Đỗ Cửu Ngôn đáp lễ nói: “Người đây là ra khỏi thành làm việc?”

Tiết Án lại cười nói: “Đại Lý tự tra xét ba chứng cứ phạm tội của Thân Đạo Nho, mặc dù không lên công đường cũng đủ phán hình, nhưng thánh thượng vẫn là quyết định rút chức vụ của hắn.”

“Rút rồi?” Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên, “Người đây là đi truyền thánh chỉ?”

Tiết Án cười xác nhận.

“Đi, đi, ta và người cùng đi.” Đỗ Cửu Ngôn đỡ Tiết Án cùng đi, “Tràng diện náo nhiệt như thế, ta nhất định phải đi xem một chút.”


Tiết Án dở khóc dở cười, nhìn đối thủ bị mất chức, cũng chỉ có Đỗ Cửu Ngôn có thể làm ra được.

Đường hoàng thản đãng đãng.

“Vậy cũng chỉ định hội trưởng nhiệm kỳ kế tiếp?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta nhớ kỹ Yến kinh Thái A viện Thiệu Bồi Hoài Thiệu tiên sinh rất chính phái, có để hắn làm hội trưởng hay không?”

Tiết Án còn tưởng rằng Đỗ Cửu Ngôn cũng muốn làm hội trưởng Yến kinh nữa, hắn cười nói: “Nhâm các lão đề cử Mục Diễm. Ở Yến kinh ngoại trừ Thân Đạo Nho ra, thì hắn có tư cách già nhất.”

“Thánh thượng xem qua lý lịch của hắn, đã đồng ý.”

Mục Diễm tên này, Đỗ Cửu Ngôn nghe qua chưa quen thuộc, nàng nói: “Vậy nếu là cá mè một lứa với Thân Đạo Nho thì làm sao bây giờ?”

“Sẽ không. Có Thân Đạo Nho phía trước, ai cũng không có khả năng giằng co nữa.” Tiết Án nói: “Kỳ thực Yến kinh vẫn là rất chính phái, chính là không mùi vị nhân tình gì mà thôi.”

Điểm này Đỗ Cửu Ngôn coi như tán thành, chí ít chính phái hơn Tây Nam lúc đó.

Hai người một đường trò chuyện đến cửa Yến kinh, mở đại môn, Đỗ Cửu Ngôn theo Tiết Án vào Yến kinh tụng hành.

Tiết Án vừa đến, tất cả học sinh và tụng sư đều ra đón, Thân Đạo Nho do Trường An đỡ đi ra, quỳ gối trước nhất.

Đỗ Cửu Ngôn đánh giá Thân Đạo Nho, nửa tháng không gặp, hắn già đi không ít gầy không ít a.

Thân Đạo Nho cũng nhìn thấy Đỗ Cửu Ngôn đứng ở phía sau Tiết Án, nhất thời đầy mặt phẫn nộ, chờ Tiết Án đọc đến chuyện miễn chức vụ của hắn, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu hô: “Là, là thánh thượng tự mình nói?”

“Thân tiên sinh, đây là thánh chỉ, tự nhiên là thánh thượng tự mình nói.”

Thân Đạo Nho thống khổ cường chống, chợt nghe Tiết Án nói: “Thân Đạo Nho vô tài vô đức gánh không nỗi trọng trách hội trưởng, từ hôm nay trở đi triệt tất cả chức vụ của hắn ở Yến kinh tụng hành, do Mục Diễm tiếp nhận chức vụ. . .”

Mục Diễm cúi đầu xác nhận, Thân Đạo Nho bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Mục Diễm, chỉ thấy khóe mắt của Mục Diễm hàm tiếu quỳ tạ ơn thánh ân.

Thân Đạo Nho nhất thời liền hiểu, Mục Diễm tuy không pháp quyết định chuyện mất chức, nhưng khẳng định ở sau lưng lấy quan hệ, bằng không, thánh thượng làm sao có thể biết, trong Yến kinh tụng hành còn có một Mục Diễm có thể tiếp nhận chức vụ hội trưởng.

Dù sao, hội trưởng khoá trước đều là nội bộ tụng hành đề cử ra.

“Thỉnh tiếp chỉ, Mục hội trưởng!” Tiết Án nói.

Mục Diễm tiến lên nhận thánh chỉ nói lời cảm tạ.

Đỗ Cửu Ngôn đứng ở một bên nhìn, liền phát hiện tất cả mọi người diện vô biểu tình, tựa hồ không cảm thấy có điều không muốn đáng tiếc khi Thân Đạo Nho mất chức.


Nàng nhớ kỹ Thân Đạo Nho làm hội trưởng có vài chục năm đi.

Vài chục năm, chính là lương bạc như vậy?

Hay là bởi vì có người ngoài ở, nên không thể biểu hiện ra tiếc hận và kích động?

“Chúc mừng hội trưởng.” Mọi người tiến lên chúc mừng Mục Diễm, vây bắt Mục Diễm ngươi một câu ta một câu bắt đầu nói.

Thân Đạo Nho được Trường An đỡ dậy, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, vài bước đã đi tới, hỏi: “Ngươi, hiện tại hài lòng?”

“Không có quan hệ gì với ta, ta chính là đến xem náo nhiệt.” Đỗ Cửu Ngôn buông tay, “Thân tiên sinh, những đệ tử này của người đối với ngươi đều không được tốt lắm a. Phải biết rằng, năm đó lúc Phó Hoài Cẩn và Lưu Công Tểrời đi, một nửa người của Tây Nam đều khóc hô không bỏ được.”

“Nhìn như vậy, ngươi đến Phó Hoài Cẩn cũng không bằng.”

Thân Đạo Nho phất tay áo, lạnh lùng nói: “Tụng sư không cần tư tình, cần những thứ dối trá nước mắt này không có chút ý nghĩa nào.”

“Hơn nữa, Phó Hoài Cẩn há có thể so với ta, ngay cả ta không làm tụng sư, cũng cao hơn hắn rất nhiều.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, cười khanh khách nói: “Tương lai người dự định làm cái gì?”

Bookwaves.com.vn

“Ngươi không nên cao hứng quá sớm, ” Thân Đạo Nho nói: “Chuyện ta muốn làm, chưa từng có làm không được.”

Lúc nói chuyện, do Trường An đỡ quay về thu dọn đồ đạc, không cần chốc lát chủ tớ hai người mang theo bọc quần áo, ly khai Yến kinh tụng hành.

Không ai giữ lại, không có đi ra đưa tiễn!

Đỗ Cửu Ngôn đứng ở đường đối diện, cảm khái rất nhiều.

“Tạp gia hồi cung phục mệnh.” Tiết Án nói: “Vương phi nương nương rảnh rỗi mang theo tiểu công tử vào trong cung chơi, chỉ cần các ngươi tiến cung, liền phá lệ náo nhiệt.”

Đỗ Cửu Ngôn cười xác nhận, nhìn theo Tiết Án ly khai, nàng suy nghĩ một chút, theo Thân Đạo Nho rời khỏi ngõ nhỏ, quẹo một cái cua liền thấy hắn vào một hộ tứ hợp viện, gõ cửa hậu viện mở, một bóng người bên trong chợt lóe lên.

“Tống Cát Xương?” Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, “Cấu kết với nhau làm việc xấu a.”

Sau ngày đó, Tống Cát Xương và Chu Nham mất tích, trái lại lúc Giang thư lại ly khai kinh thành, Ngân Thủ đi tiễn đoạn đường, lúc Cố Gia Kỷ thúc thúc cùng với thẩm thẩm rời đi nàng cũng biết, duy chỉ có hai người Tống Cát Xương tung tích không rõ.

Không nghĩ tới trốn ở chỗ này.

. . .

“Thân tiên sinh, người thực sự bị mất chức?” Tống Cát Xương hỏi: “Vậy bây giờ hội trưởng của Yến kinh tụng hànhlà ai?”

Thân Đạo Nho nói: “Mục Diễm! Không đề cập tới cũng được, sau này lão phu cũng giống như các ngươi, là một người không gân.”

“Thân tiên sinh, có chuyện ta rất kỳ quái, người. . . mục đích người muốn là cái gì?” Chu Nham rất kỳ quái, ngay từ đầu hắn không biết công dụng của cây quạt, sở dĩ giúp đỡ cùng nhau tìm, nhưng bây giờ biết cây quạt chỉ có hai tác dụng, cái này để hắn càng ngạc nhiên hơn.

Thân Đạo Nho muốn làm gì, lẽ nào giống như Đỗ Cửu Ngôn khôi phục Chu luật?


Nghiêm khắc nói, Đỗ Cửu Ngôn hảo đại hỉ công thích làm náo động, nàng khôi phục Chu luật hắn có thể hiểu được, về phần quyền lợi của nữ tử lập pháp, vậy thì càng dễ giải thích, nói cho cùng vẫn là lót đường vì mình có thể tiếp tục làm tụng sư mà thôi.

Nhưng Thân Đạo Nho muốn làm gì?

“Lão phu tự nhiên có dự định của lão phu.” Thân Đạo Nho nhìn hai người, “Hai người ngươi, cũng muốn báo thù?”

Chu Nham nhíu mày, Tống Cát Xương nói: “Làm sao báo?”

“Đỗ Cửu Ngôn làm một Nữ Tử Quyền Lợi Bảo Chướng đường, các ngươi cũng biết?”

Hai người bọn họ không dám ra ngoài, nhưng ít nhiều vẫn là nghe được một ít, Tống Cát Xương nói: “Nghe nói qua, bắt nam nhân dạo phố, quả thực con mắt vô vương pháp!”

“Chuyện này của nàng, còn có lỗ thủng, chỉ cần bắt được chỗ sơ hở này, sẽ có biện pháp để cho nàng mất mặt.” Thân Đạo Nho nói: “Chờ làm thành việc này, thù của ta ngươi ba người cũng coi như báo xong, từ đó ly khai kinh thành, ta mang bọn ngươi mưu lối ra khác.”

“Được!” Tống Cát Xương nói: “Người nói làm như thế nào?”

Hắn không muốn rời đi kinh thành, mục đích lớn nhất trong cuộc đời này của hắn, chính là đánh đuổi Đỗ Cửu Ngôn, một lần nữa trở lại Tam Xích đường.

(Luna: T_T anh Tống đừng sai càng thêm sai nữa, về TXĐ đi mà, nhớ mong nhớ mong)

—— lời nói ngoài ——

Đề cử bạn tốt ( tang phi bạch ) tân văn 《 nông môn tú sắc: Y nữ đương gia 》

( bài này nhất đối nhất, nam nữ chủ thể xác và tinh thần sạch sẽ. )

Một khi xuyên qua nông gia nữ, phụ tử mẫu yếu nãi nãi ác.

Quý uyển nhận.

Tốt xấu cô nương ta là trung y giáo thụ, còn có thể một tay hảo trù nghệ, tổng sẽ không chết đói.

Thải Linh Chi, mại nhân sâm, thu thổ sản vùng núi, đắp phòng ở, cứu sống đắc mỹ danh, ngày quá hồng hồng hỏa hỏa. Lại không nghĩ qua là, bị một yêu nghiệt quấn lên.

“Ân cứu mạng, không thể vi báo, chỉ có lấy thân báo đáp.”

Quý uyển mắt trợn trắng, “Ta cứu mạng của ngươi, ngươi còn muốn ỷ lại vào ta cả đời, cái này gọi là người giả bị đụng, hiểu không!”

“Như thế nào người giả bị đụng?”

“Chính là lấy oán trả ơn lang tâm cẩu phế thiên địa không cho. . .”

“Thân là đại phu, căn cứ hành y tế thế chi tâm, cô nương thì càng hẳn là thu dung ta đây một đã mất nơi sống yên ổn người.”

“. . .”

Quý uyển nhìn người nào đó hại nước hại dân mặt của, vô cùng đau đớn nói: “Phật viết: Ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục? Vị miễn ngươi yêu nghiệt này tái tai họa người khác, ta chỉ ủy khuất điểm, thu ngươi đi.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận