Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 645: SẦU KHỔ THÊM MỚI

Dịch giả: Luna Wong

Quế vương từ trong cung trở về, ở bên cửa đụng phải Đỗ Cửu Ngôn, hắn hô: “Nghĩ gì thế? Không yên lòng.”

“Ngươi đã trở về? Thái hậu nương nương không có chỉ thị gì chứ?” Đỗ Cửu Ngôn tùy ý nói.

Quế vương đánh giá nàng, hôm nay nàng mặc một kiện bối tử phù dung sắc, bởi vì trời nóng nực, nàng để Nháo nhi cho nàng làm cổ áo giả nửa đoạn, cho nên trên cổ nàng mặc dù trong ngoài hai tầng cổ áo, nhưng thực tế, nàng chỉ mặc cái yếm và bên ngoài một kiện bối tử váy dài.

Vật liệu may mặc thật mỏng, mặc dù không xuyên thấy, nhưng lại dán sát cái eo của nàng. Vòng eo nhỏ nhỏ đong đưa, lại có vài tia chập chờn kiều mị, bộ ngực mặc dù không như dãy núi phập phồng, nhưng vẫn là đường cong lả lướt.

Trời thật là nóng.

Hắn ho khan một tiếng, nói: “Không nói gì.”

“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vừa ta theo Tiết công công đi truyền thánh chỉ, thánh thượng rút chức vụ hội trưởng của Thân Đạo Nho.”

Quế vương gật đầu, “Ta vừa mới trở về đụng phải Tiết Án, nghe nói chuyện này. Ai tiếp nhận chức vụ hội trưởng?”

“Mục Diễm, ta chưa tiếp xúc qua, nghe Tiết công công nói hắn ở trong Yến kinh có tư cách rất già.”

Quế vương không ngạc nhiên, “Hắn là học sinh của Thân Đạo Nho, nhưng nói lý ra có vài phần giao tình với Nhâm Duyên Huy. Tám chín phần mười, là Nhâm Duyên Huy đề cử hắn.”

“Cũng phải có người làm hội trưởng, ca ta khẳng định thuận thế bán cho Nhâm Duyên Huy một mặt mũi.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vừa rồi ta theo Thân Đạo Nho. . . Phát hiện hắn cùng với Tống Cát Xương, phỏng chừng Chu Nham cũng ở bên trong.”

“Không biết thương lượng làm chuyện gì xấu.” Đỗ Cửu Ngôn rất hưng phấn, “Vương gia, chúng ta che mặt, đánh bọn họ một trận đi, sau đó ném ra khỏi kinh thành, đề phòng cẩn thận!”

Quế vương dựng thẳng một ngón tay cái lên, “Ý kiến hay, ta cùng nàng.”

Hắn đắp bả vai nàng, Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn ra, ghét bỏ nói: “Trời cực nóng, kề vai sát cánh ngươi không nóng sao?”

“Lòng càng nóng!” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ân, ta đã biết, vương gia có một trái tim cuồng dã lang thang.”

“Cũng là nàng hiểu ta.” Quế vương cúi đầu nhìn nàng, “Ngôn Ngôn, nàng hiểu ta như thế, bằng không đêm nay chúng ta động phòng đi.”

Đỗ Cửu Ngôn đạp mu bàn chân của hắn, thấp giọng nói: “Không rảnh, người tiếp tục hưởng thụ cuộc sống người không vợ của người đi.”

“Nàng không nên lừa trái tim của mình, ” Quế vương nói: “Trong lòng của nàng có ta.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Về điểm này ta cũng không thể phủ nhận, thế nhưng, đây không có nghĩa là ta nguyện ý cùng ngươi động phòng.”

“Đây là hai chuyện, ” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Vương gia, hiểu chưa?”

Quế vương nói: “Không hiểu!”

“Ta sẽ để nàng vui vẻ, ” Quế vương đi theo nàng phía sau, “Ta sẽ rất cố gắng!”

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại nhìn hắn chằm chằm, lời này, nàng nghe mặt đều hồng.

“Ân, tin tưởng ta.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn không muốn để ý đến hắn, xoay người trở về, Quế vương bắt lại búi tóc xung thiên của nàng, siết, cơn tức rất lớn, “Búi tóc này của nàng, xấu chết được.”

“Chỗ nào xấu?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không cảm thấy cái này rất giống búi tóc của nam tử sao, tương đối thích hợp với khí chất của ta.”

Quế vương ngay bên tai nàng thấp giọng nói một câu.

“Triệu Đỉnh!” Đỗ Cửu Ngôn giận dữ, chỉ vào hắn nói: “Ngươi muốn chết có phải hay không, lời buồn nôn như vậy ngươi đều nói ra miệng.”

Quế vương nói: “Ta còn có lời càng buồn nôn hơn nữa.”

Lúc nói chuyện bỏ chạy.

Đỗ Cửu Ngôn lượm một cục đá ném hắn, chợt nghe thanh âm kêu đau vang lên, Quế vương bưng đầu ngồi xổm xuống, “Ai u, đau, đau chết luôn.”

“Nàng dùng vật gì ném thế, đau!”

Đỗ Cửu Ngôn sợ hết hồn, “Thủ pháp của ta tinh chuẩn như vậy?”

Bookwaves.com.vn

“Trúng chỗ nào, ta xem một chút.” Nàng chạy tới, kiểm tra cái ót của hắn, “Ta nghĩ ngươi sẽ né, ta xem có vỡ chưa.”

“Đủ ngốc rồi, ném nữa sẽ choáng váng, triệt để xong luôn.”

Quế vương khổ ha ha nhìn nàng, “Nàng phải chịu trách nhiệm với ta, ta hiện tại đã choáng váng.”

“Chớ dong dài, ta xem một chút.” Đỗ Cửu Ngôn lấy tay hắn ra, liền thấy khe ngón tay của hắn kẹp hòn đá nhỏ.

Nói cách khác, lúc cục đá đập vào ót của hắn, hắn cũng không quay đầu lại kẹp lấy.

“Muốn chết cứ nói, ” Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt hắn, Quế vương bỗng nhiên xích tới hôn nàng một cái, cười hắc hắc, “Lo lắng trong mắt nàng vừa rồi không thể giả được.”

“Ngôn Ngôn a, nàng phải thuận theo nội tâm của mình.”

Đỗ Cửu Ngôn đang muốn nói, liền phát hiện Quế vương đang nhìn phía sau nàng nhìn lại, nàng cũng quay đầu, đã nhìn thấy Bả Tử đang đứng ở trước như ý môn nhìn bọn họ.

Không biết đứng bao lâu.

Hắn lẳng lặng đứng thẳng, nét mặt không biểu tình gì, trước sau như để người nhìn không ra tâm tình.

Đỗ Cửu Ngôn nghĩ đến cái hôn vừa rồi của Quế vương, tuy là chuồn chuồn lướt nước thế nhưng ngay trước mặt người khác, nàng vẫn là rất xấu hổ, “Cái kia. . . Ngày hôm nay hạ nha thật sớm a.”

Nàng nói chuyện trừng mắt Quế vương một cái, “Tìm đường chết, đợi lát nữa thu thập ngươi.”

Quế vương tung hứng cục đá mà đứng lên, vui tươi hớn hở nói: “Ta nằm ngang chờ nàng thu thập.”

“Lưu manh.” Đỗ Cửu Ngôn trừng Quế vương một mắt, hướng về phía Bả Tử nói: “Ngươi đứng cửa có ý gì, trong nhà không bò, ngươi đây là muốn làm cái cọc cột bò?”

Đầu lông mày của Bả Tử giật giật, cũng cũng không đi đến, nhàn nhạt nói: “Ta trở về lấy ít đồ. Nghe nói Thân Đạo Nho bị miễn chức?”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nói cho Bả Tử nghe chuyện nàng nhìn thấy, “Ta và vương gia chuẩn bị đêm nay đi đánh hắc côn, có hứng thú cùng nhau hay không?”

Bả Tử nhìn thoáng qua Quế vương, lại nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Giết gà dùng dao giết bò, các ngươi là được rồi.”

“Được rồi.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện trở về, “Chuyện Bảo chướng đường làm cũng không tệ lắm, ngày mai ta chuẩn bị đi tìm thương nhân bàn chuyện tài trợ.”

Nàng nói phân nửa, Bả Tử nói: “Ta trở về phòng đi lấy đồ, Ngô đại nhân còn đang chờ ta.”

“Đi đi đi đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Bả Tử không nhanh không chậm vòng qua Quế vương, trở về nội viện của mình.

“Xấu hổ hay không, trong viện nhiều người như vậy, ngươi có xấu hổ hay không!” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào Quế vương nói: “Thật hối hận thay thái hậu, năm đó đã sinh ra ngươi, nên ném ngươi đi mới đúng.”

Quế vương nói: “Ta ở nhà mình hôn tức phụ của mình, sao lại thành ta không biết xấu hổ?”

“Ta không phải tức phụ ngươi, né qua bên.” Đỗ Cửu Ngôn hừ một tiếng, chắp tay về phòng, Quế vương theo nàng vài bước, đắp vai của nàng, nói: “Buổi tối ăn cái gì?”

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta muốn ăn cá, không bằng ăn cá nướng đi.”

“Ta nướng, bao nàng thoả mãn.”

Hai người vừa nói chuyện, vào noãn các, Tạ Oánh đang ngồi bên trong, thấy hai người tiến đến, nàng cười đứng dậy, nói: “Vương gia, Đỗ tiên sinh.”

“Tạ tiểu thư.” Đỗ Cửu Ngôn có chừng mấy ngày không thấy nàng.

Tạ Oánh nói: “Ta là tới cáo từ.” Nàng nói chuyện nhìn thoáng qua Quế vương, khẽ cười nói: “Nguyên nhân ta tới nơi này, nhị vị cũng đã sớm biết, hiện tại vương gia và vương phi đoàn tụ, ta cũng không có lý do gì ở lại chỗ này nữa.”

“Nên, ta chuẩn bị hai ngày này cáo biệt với mọi người xong, sẽ về nhà.”

Đỗ Cửu Ngôn muốn nói, kỳ thực ngươi không cần đi. Nhưng lời này nàng không dám nói, để tránh khỏi Quế vương lập tức giở mặt với nàng.

“Được. Mấy ngày nay chúng ta lại tụ, mặc dù mỗi người tự có nguyên nhân, nhưng trong khoảng thời gian này chúng ta chung đụng rất khoái trá.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sau này vẫn là bằng hữu.”

Tạ Oánh cười gật đầu, “Có thể làm bằng hữu của vương gia và vương phi, tam sinh hữu hạnh.”

Nàng cười lại nói vài câu, liền cáo từ đi ra, trước mặt liền thấy Bả Tử đang qua đây, nàng lại cười nói: “Bả gia!”

Bả Tử quét nàng một mắt, khẽ gật đầu gặp thoáng qua.

Tạ Oánh đi về phía trước, bất quá đi mấy bước, liền thấy đường mòn bên cạnh, Bùi Doanh đang đứng, ánh mắt theo Bả Tử đi xa, đến nàng cũng không có nhìn thấy.

“Ai!” Tạ Oánh thở dài, “Đỗ tiên sinh biến đổi hồng trang, bao nhiêu lòng của người đều nát.”

Mặc dù nàng cũng tiếc nuối, nhưng kỳ thực cũng không có thương tâm bao nhiêu, Quế vương quá khó ở chung cũng khó đến gần.

Nếu muốn phí tâm tư. . . Không cần thiết.

Nàng không làm Quế vương phi, còn có rất nhiều lựa chọn khác, tựa như Đỗ Cửu Ngôn nói, nữ tử cũng nên có tư tưởng độc lập của bản thân, thuận theo nội tâm, mà không phải dựa vào ai, đần độn sống cả đời.

Bất quá, đến một chuyến nàng không hối hận, nhận thức nhiều người thú vị lại nhân tài như vậy, rất đáng giá.

Bả Tử ra cửa Quế vương phủ, lại cũng không trở về phủ nha. Hắn có chút đói, liền tùy tiện tìm một tiện cơm ngồi xuống ăn, sai vặt thấy hắn ăn cơm một mình lại là rầu rĩ dáng vẻ không vui, liền dẫn theo rượu ngon tới, “Sai gia, người có muốn uống chút rượu hay không, uống rượu giải sầu. Hơn nữa uống nhiều rượu đầu không đau.”

Bả Tử nhìn lướt qua, nói: “Cho tô mì, thêm thịt bò.”

“Không uống rượu sao?”

Bả Tử tự mình rót trà, không nói gì thêm.

Uống rượu giải sầu, đó là sầu khó được.

Nếu trong lòng buồn, từ lâu không phải uống rượu là có thể giải quyết. . .

Cần gì chứ.

Sai vặt lên mì cho hắn, Bả Tử vùi đầu ăn nửa tô mì, mới bắt đầu tế nhai nuốt chậm ăn thịt bò.

Thịt chất rất già, nhai đau răng, hắn cũng không nóng nảy, từ từ ăn ánh mắt hướng nhai đạo phía ngoài.

Trên Đông Tam nhai người đến người đi thượng, các cô nương đông hơn trước đây rất nhiều, các nàng vui cười tức giận mắng làm ầm ĩ, có một nam tử đang ngồi xổm góc giơ bài tử chờ người tới tìm hắn làm việc, sát vách hắn, lão phụ nhân bán đường xâu tựa tường nghỉ chân lau mồ hôi, ngừng một hồi, nàng đi, người tìm việc kia cũng được người mời, cò kè mặc cả đi xa.

Mỗi người đều có nơi để đi, hoặc cảnh tượng vội vã, hoặc đi chậm rãi. . .

Hắn ăn xong một ngụm, lại gắp một khối bỏ vào trong miệng, nửa tô mì, sớm đã thành cái hồ rồi.

Có một nam tử tiến đến, ngồi xuống đối diện hắn, cũng gọi một chén mỳ, vô thanh vô tức ăn, vừa ăn vừa thấp giọng nói một câu, “Ninh vương khởi hành đến kinh thành, Cửu Giang vương bên kia không động tĩnh gì, mỗi ngày trừ tiến cung thỉnh an xuất môn gặp bạn ra, không có chuyện gì khác.”

Bả Tử thả đũa, ném tiền đứng dậy đi.

Người ở bên ngoài nhìn, hắn và người đối diện không có bất kỳ giao lưu nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui