Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 647: KIỂM TRA HIỆN TRƯỜNG

Dịch giả: Luna Wong

“Đã chết?” Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, “Nha môn tìm ngỗ tác chưa?”

Ngô Điển Dần trả lời: “Bảo Định phủ đón một người qua đây. Tạm thời còn chưa có người thích hợp.”

“Ngươi đi tìm Bả Tử, để hắn đi xem.” Ngô Điển Dần nói với sai dịch.

Sai dịch xác nhận đi, Đỗ Cửu Ngôn cũng thả hồ sơ, “Ngô đại nhân, ta cũng qua bên kia đi nhìn, tối hôm qua nhìn thấy, người còn thật tốt, thế nào lại chết để ta thật hiếu kỳ.”

“Tối hôm qua ngươi gặp qua? Vậy ngươi đi nhìn.”

“Ngươi và Bả Tử ở, ta an tâm.” Ngô Điển Dần nói.

Đỗ Cửu Ngôn ra ngoài, ở phủ cửa nha môn ngừng hai chân, liền thấy Bả Tử mang theo hai tiểu bộ khoái bốn sai dịch và ngỗ tác từ phía sau đi ra. Bả Tử mặc bào tử bộ đầu, cầm đao trong tay, nhìn nàng thiêu mi nói: “Tại sao ngươi lại ở chỗ này?”

Đỗ Cửu Ngôn cùng hắn đi ra ngoài, nói sự tự trước sau cho hắn nghe, “. . . Tối hôm qua nhìn thấy còn tốt vô cùng, không biết thế nào lại đi.”

“Tối hôm qua ngươi và vương gia đi tìm Thân Đạo Nho, nửa đường gặp được chuyện này?”

“Ân. Nên tối hôm qua không có đi, bất quá để Kiều Mặc lưu ý bên kia, phòng ngừa bọn họ ám chiêu.”

Bả Tử gật đầu, không nói gì thêm.

“Đúng rồi, sáng sớm Cố Thanh Sơn nói Ninh vương sắp đến kinh thành, phỏng chừng còn có cước trình bảy tám ngày, mấy ngày nay ngươi có để người của ngươi lưu ý Cửu Giang vương hay không?”

“Hắn không có gì đặc biệt, tất cả cực kỳ bình thường.”

Đỗ Cửu Ngôn ồ một tiếng, sờ sờ cằm, như có điều suy nghĩ.

Dư quang của Bả Tử nhìn nàng một cái, lại nhìn về đường phía trước mặt, tránh người đâm đầu đi tới, nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, nói: “Ngươi không phải muốn đi tế bái phụ mẫu của ngươi sao, khi nào đi?”

“Hẹn ngày mười bốn.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Ngươi muốn cùng đi sao?”

Bả Tử nhìn nàng, không giải thích.

“Không có việc gì không có việc gì, ” Đỗ Cửu Ngôn phất tay, nàng thật ra là muốn thử Bả Tử có biết phụ mẫu của nàng hay không, nhưng nhìn bộ dáng này của Bả Tử, chắc là không biết, “Ta mang theo củ cải nhỏ đi là được.”

Bả Tử trầm mặc một chút, thấp giọng nói: “Ngươi, thích ứng thân phận mới thế nào?”

“Tốt vô cùng a.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Người như ta vậy, chính là biến thành một con heo, cũng có thể làm để mình tròn tròn mập mập.”

Bả Tử bật cười.

“Thế nào cười lên rồi, lộ ra một cổ khí chất ưu buồn?” Đỗ Cửu Ngôn đánh giá hắn, lại vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Có phải ngươi gặp phải việc khó gì hay không, nói cho ta biết, ta giúp ngươi chia sẻ.”

Bả Tử đảo qua tay của nàng vỗ vai bản thân, nhàn nhạt nói: “Ta không có chuyện khó khăn.”

“Được rồi.” Đỗ Cửu Ngôn từ trước đến nay sẽ không ép hỏi bằng hữu, người khác không nói, nhất định có lý do không nói của hắn, “Làm việc!”

Hai người tới Tiếng Bảng hồ đông, Sài thái thái đang ở cửa, hô: “Bả gia. . . Đỗ tiên sinh, người cũng tới.”

“Ta ở phủ nha, cùng đi.” Đỗ Cửu Ngôn tiến viện tử, “Xác định đã chết rồi sao, không có gọi đại phu?”

Sài thái thái nói: “Thỉnh đại phu rồi, đại phu còn ở đây, nói chết có mấy canh giờ rồi.”

Mấy canh giờ? Tối hôm qua các nàng đưa Viên Nghĩa tiến vào, cũng đã là giờ hợi hơn phân nửa, lúc rời đi gần tới giờ tý, hiện tại mới bất quá giờ thìn canh ba.

Nếu như đã chết mấy canh giờ, chẳng phải là sau khi bọn họ rời đi không bao lâu, Viên Nghĩa liền chết sao?

Nàng vào nhà chính, liền thấyViên Nghĩa nằm ở trên ghế nằm, mặc giống tối hôm qua, thậm chí ngay cả tư thế cũng không có thay đổi.

Hắn nhắm mắt lại, sắc mặt trở nên trắng, nằm đầu lệch hướng bên phải, tay trái từ trong khe hở tay vịn thò ra ngoài, rũ xuống mặt đất.

Trên chân hài không có cởi, một chân phía trước, một chân ở phía sau.

Đàm thị ngồi chồm hỗm ở bên cạnh cái ghế, đang lôi kéo tay phải của Viên Nghĩa khóc.

Đỗ Cửu Ngôn quan sát bài biện trong phòng, so sánh với tối hôm qua lúc nàng tiến vào, không có biến hóa bao nhiêu lớn.

Nàng nhìn lão nhân hướng đứng ở bên bàn vuông, hỏi: “Người là đại phu?”

“Vâng, ” lão đại phu tiến lên đây hành qua lễ, chắp tay nói: “Tại hạ đại phu của An Hòa đường, họ Lưu!”

Bả Tử mang theo ngỗ tác khám nghiệm tử thi, Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Người nói hắn đã chết có mấy người canh giờ? Nguyên nhân cái chết là cái gì nhìn ra không?”

“Nguyên nhân cái chết không nhìn ra, nhưng nhìn tình huống cùng với nhiệt độ bây giờ của thi thể, tại hạ cho rằng có ít nhất hai canh giờ.”

Hai canh giờ, đó chính là tầm giờ dần, lúc này trời đã sáng.

“Chỉ là phỏng đoán, dù sao phương diện này tại hạ không bằng ngỗ tác.” Lưu đại phu nói.

Đỗ Cửu Ngôn nói cám ơn, chờ ngỗ tác khám nghiệm tử thi, nàng hỏi Sài thái thái, “Các ngươi tiến vào bên trong có tình huống gì?”

“Lúc chúng ta tới cửa là đang đóng, thế nhưng không có cài cửa, lúc tiến vào hắn đã nằm ở chỗ này, chúng ta còn tưởng rằng hắn đang ngủ. Ta đi lên đẩy hắn một cái, hắn không phản ứng gì, tay trái tự nhiên từ trên người tuột xuống.”

Bookwaves.com.vn

“Ta cũng cảm giác không thích hợp, dò hơi thở của hắn, lúc này mới phát hiện không thở nữa.”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Đàm thị: “Ngươi chớ khóc, ở nhà kiểm tra một chút, xem có vết tích bị người lục soát hay không.”

Đàm thị lau nước mắt xác nhận, do Mã thái thái đỡ dậy, hai người đi kiểm tra tình huống trong nhà.

“Không có vết tích đánh đấu, ” Bả Tử ở trong viện tử đi một vòng, “Ngày hôm qua lúc ngươi đi đóng cửa?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Cửa là ta đóng, nhưng cũng không có cài cửa.”

“Mùi rượu của hắn rất nặng, uống không ít rượu.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lúc ngã trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự.”

Bả Tử gật đầu, nghe được tiếng bước chân, cùng Đỗ Cửu Ngôn nhìn ra phía ngoài.

Đỗ Cửu Ngôn hỏi Đàm thị, “Trong nhà có chỗ bị lục hay không?”

“Có.” Đàm thị có chút hoảng, “Trong phòng bị người lục qua.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, và Bả Tử liếc nhau, hai người cùng đi gian phòng cách vách.

Chăn đệm trên giuờng trong gian phòng loạn, tối hôm qua Đàm thị là đang ngủ, bị Viên Nghĩa cầm đao dọa chạy ra ngoài. Ngoại trừ chăn đệm trên giường tương đối loạn ra, tủ quần áo hai cửa cũng mở, y phục tán rơi trên mặt đất, tựa sát ngăn tủ có một bàn trang điểm cũ kỹ, trên đài thả mấy cây trâm làm bằng gỗ, còn có một gương tráp, tráp bốn ngăn kéo đều là mở, trong ngăn kéo một ít đồ vụn vặt không đáng tiền, đều bị ném trên bàn và trên mặt đất gần đó.

Một bên khác gần cửa sổ là một tử đứng, tủ đứng có năm ngăn kéo, ngăn kéo dưới cùng vứt trên mặt đất, đồ vụn vặt bên trong cũng đều bị đổ ra, kim chỉ còn có bít tất các loại đồ, mấy ngăn kéo bên trên, cái thứ nhất là đẩy lên, hai cái giữa đều là mở dạng leo thang.

Đều là loạn thất bát tao.

“Mất thứ đáng tiền sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Đàm thị.

Đàm thị nói: “Trong nhà không thứ gì đáng tiền, chỉ có trong đồ cưới của ta, có một cây trâm lưu ki, và một vòng tay mạ bạc, hai thứ đồ này lúc đó mua, cũng không giá trị một lượng bạc. Hai thứ này ta mới tìm, mất rồi!”

“Những thứ khác, cũng liền có tử đứng này có để tiền.” Đàm thị chỉ vào lỗ hỏng vốn là chỗ ngăn kéo cuối cùng bị rút ra nói, “Ta mỗi lần lấy tiền, đều phải lấy ngăn kéo ra nữa đặt ở bên cạnh, từ bên trong lấy tiền ra.”

“Bốn trăm năm mươi văn tiền đã không còn nữa.”

Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm xuống nhìn vào bên trong một chút, quả thực không có cái gì, nàng gật đầu: “Ngươi đi xem nơi khác đi.”

Đàm thị xác nhận đi ra.

Đỗ Cửu Ngôn trở lại nhà chính, ngỗ tác dừng lại nhìn nàng và Bả Tử, “Trong quần có vết tè bị khô, trên mặt đất cũng không có vết tích tiểu tiện, đại tiện coi như khô ráo. Hơn nữa trình độ mềm cứng của thi thể, sơ bộ suy tính, chết thời gian đại khái ở giờ sửu đến giờ dần.”

“Tối hôm qua ngươi rời khỏi lúc nào?” Bả Tử hỏi Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lúc ta trở lại vương phủ, là giờ tý qua một khắc, trên đường dùng một chút thời gian, ở cửa bảo chướng đường dùng một chút thời gian, lui về phía sau thời gian một nén nhang đi, phỏng chừng ở nửa giờ hợi đến giờ hợi canh ba.”

“Đó chính là, ngươi ly khai hai canh giờ sau, hắn đã chết.”

“Không sai biệt lắm là như thế này, ” Đỗ Cửu Ngôn hỏi ngỗ tác, “Nguyên nhân cái chết có thể nhìn ra được hay không?”

Ngỗ tác trả lời: “Màu da bình thường, tai mắt mũi miệng không có vết tích sung huyết, trên người cũng không có vết thương. Nhưng mùi rượu rất nặng, trong miệng rất hôi, ”

“Dưới loại tình huống này, đa số là uống rượu quá nhiều tạo thành chết bất ngờ!”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nhìn Đàm thị, “Hắn bình thường có say rượu không?”

Bookwaves.com.vn

“Không say rượu.” Đàm thị nói: “Hắn là người thành thật, có đôi khi làm việc cho người khác, chủ nhân mời, hắn vẫn sẽ uống chút.”

“Tửu lượng thế nào?”

Đàm thị trả lời: “Tửu lượng không tốt lắm, đêm 30 năm nay hai người chúng ta ở nhà uống một cân rượu, rượu còn chưa uống xong hắn say ngã xuống giường.”

“Hắn cùng lắm nửa cân tửu lượng.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, ngồi ở trên ghế, nhìn ngỗ tác, “Ngươi có thể xác định là uống rượu quá độ chết bất ngờ sao? Mấy phần nắm chặt?”

“Sáu phần.” Ngỗ tác trả lời: “Trước đây ta cũng điều tra mấy vụ chết bất ngờ tương tự, tình huống tương tự.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Bả Tử.

“Đem thi thể về nha môn trước.” Bả Tử phân phó xong lại nói với ngỗ tác: “Ta để Điếu Đại cùng ngươi, tỉ mỉ tra lại một chút?”

Ngỗ tác gật đầu, “Vậy thì tốt, có hắn ở ta có thêm chút dũng cảm.”

“Nâng trở về trước.” Bả Tử phân phó sai dịch, mấy sai dịch bắt đầu, dùng đệm giường bọc thi thể Viên Nghĩa ra ngoài, ngoài cửa Viên gia có rất nhiều hàng xóm đang xem náo nhiệt, bảo trưởng ở bên ngoài đuổi người đi, hô nửa ngày mọi người cũng không chịu tán đi.

“Ngươi có ý kiến gì?” Bả Tử và Đỗ Cửu Ngôn đứng ở trong sân.

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Cách nghĩ chỉ có chờ Điếu Đại xác định nguyên nhân cái chết.”

Gian phòng bị lục tung, đồ bị mất, đều không nhất định liên quan đến giết người, dù sao tối hôm qua gây động tĩnh rất lớn, khẳng định có người biết, Viên Nghĩa uống say muốn giết Đàm thị, mà Đàm thị lại theo bọn họ đi bảo chướng đường.

“Mời tất cả hàng xóm chung quanh tới hỏi một chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Bả Tử.

Bả Tử gật đầu, phân phó sai dịch đi thỉnh hàng xóm.

Đỗ Cửu Ngôn cửa trước nhìn ra ngoài, liền thấy một người, vốn là dò đầu nhìn bên trong, chờ phát hiện nàng nhìn trước cửa, thật nhanh ngồi xổm xuống, ẩn ở sau đám người, lập tức chạy đi.

“Là ai?” Bả Tử cũng nhìn thấy, nhưng bởi vì góc độ, hắn không nhìn thấy mặt của người kia.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tống Cát Xương, chỗ hắn ở cách đây hai ngõ nhỏ.”

“Hắn bây giờ lăn lộn cùng một chỗ với Thân Đạo Nho còn có Chu Nham, vương gia để Kiều Mặc nhìn bọn hắn chằm chằm. Ba người quỷ quỷ túy túy, không biết muốn làm gì.”

Bả Tử nói: “Để Tống Cát Nghệ đi, mang Tống Cát Xương về hỏi một chút.”

“Bả gia cao minh.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Huynh đệ bọn họ nói chuyện, còn có thể vãn hồi một chút.”

Bản tính của Tống Cát Xương cũng không ác. Thế nhưng, lòng tự trọng quá mạnh mẽ ánh mắt lại thiển cận, không tha cho người khác. . . Đây là vấn đề lớn nhất của hắn.

Tống Cát Nghệ đánh hắn một trận, có thể giải quyết vấn đề.

“Hàng xóm tới.” Bộ khoái chỉ vào cửa nói.

Lập tức, Đỗ Cửu Ngôn liền thấy hai hàng xóm đi vào cửa, một hàng xóm là tối hôm qua bọn họ đã gặp, cùng nhà Viên Nghĩa chỉ cách một vách tường, người còn lại là hàng xóm cách một hẻm nhỏ, ở bên trái nhà Viên Nghĩa.

—— lời nói ngoài ——

Cảm tạ mọi người vé tháng, đại tụng sư tháng bảy phân thượng cái, đáo cuối tháng này chỉnh năm nguyệt, Phong Vân bảng (niên độ vé tháng bảng) có thể lên niên độ thứ sáu tương đương lợi hại, cảm tạ sự ủng hộ của mọi người!

Còn có bốn ngày, năm nay kết thúc, có phiếu không nên quên đầu, gấp đôi vé tháng gấp đôi vi tích phân.

Nếu như yếu sung trị, hai ngày này khả dĩ thừa dịp hoạt động sung trị, điểm kích trang đầu trung gian hoành phi hoạt động trang bìa sung trị, 100 nguyên, 50 nguyên, 30 nguyên tam đương, sung trị hậu tống vé tháng còn có khen thưởng đạo cụ!

Tự ta cũng có sung trị, ha ha. 180 khối khả dĩ tống 18 trương vé tháng, hai người khen thưởng đạo cụ tương đương 6 trương, tổng cộng có 24 trương vé tháng!

Sung trị hậu khả dĩ trừu tưởng, tống nguyên bảo tiêu tương tiền và thể nghiệm tiền, đều có thể dùng để đọc sách, đầu hoàn đại tụng sư vé tháng còn có thể lai trừu vé tháng tiền lì xì.

Là một loạt nước chảy, nhìn phức tạp thao tác kỳ thực không phức tạp. Sao sao đát, chúc mọi người ngày hôm nay khoái trá.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui