Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 650: MỘT CHÚT NGHI VẤN


Dịch giả: Luna Wong


Ngày thứ hai, Tô Ngưng Nguyệt nhiễm phong hàn, Tống Cát Nghệ cũng hắt xì không ngừng.

Đậu Vinh Hưng thật cao hứng, chua xót nói: “Tối hôm qua rống một tiếng, lão Thiên đều không quen nhìn ngươi.”

“Là, là, là ngươi, ngươi đố, đố kị!” Tống Cát Nghệ rất đắc ý, hắn vừa nhờ Cố Thanh Sơn dùng chuyển phát nhanh giúp gửi thư, thỉnh cha hắn nương tốc tốc chuẩn bị cho tốt, đi nhà Tô Ngưng Nguyệt cầu hôn.

Nhà của Tô Ngưng Nguyệt là Nhạc Châu, cùng Bảo Khánh phủ bất quá hai ngày cước trình.

Đậu Vinh Hưng quét hắn một mắt, xoay người đi.

“Cửu ca!” Tống Cát Nghệ đi tìm Đỗ Cửu Ngôn, Đỗ Cửu Ngôn mới vừa dậy, ở trong phòng ăn điểm tâm, nghe hắn liền dùng khóe mắt nhìn hắn, “Làm gì?”

“Cửu, Cửu ca, ta, ta, ta sắp, săó có có tức, tức phụ.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Tốc tốc cầu hôn thành thân, miễn cho không tốt với thanh danh của nàng.”

“Ân, ân, nàng nói, nói, nói qua, qua, mấy ngày nữa, trở, trở về, về nhà.”

“Ta, ta, ta cũng muốn, muốn về, về nhà.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ân, trở về chuẩn bị một chút, tiền có đủ hay không, có muốn ta cho ngươi một chút hay không?”

“Đủ, đủ.” Tống Cát Nghệ nói: “Thành, thành thân, thân xong, ta, ta, ta ở, nghỉ ngơi ở đâu?”

Chuyện này không dễ làm, nàng do dự nói: “Xa nhau khẳng định không được, ở kinh thành, ngươi phải mua nhà. Ở tại Nhạc châu hoặc Bảo Khánh, hai người các ngươi sẽ chia lìa hai nơi.”

“Tới tới đi đi làm lỡ thời gian.”

“Không bằng, ở kinh thành mua một tiểu trạch tử trước? Sau này lúc rời đi, bán là được.”

Tống Cát Nghệ gật đầu, “Vậy, ta đây, ta hỏi, hỏi Ngưng Nguyệt một chút.”

“Đi thương lượng đi. Sau này chuyện liên quan đến phu thê, chuyện khổ đều phải thương lượng với nhau.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đừng cho tiểu cô nương người ta chịu ủy khuất, ngươi phải nghĩ, ngươi có thể thú được tức phụ, toàn bộ bởi vì mắt nàng mù.”

Tống Cát Nghệ bỉu môi mất hứng, “Bôi, bôi bẩn ta!”

Lúc nói chuyện, vui tươi hớn hở đi.


Ngưng Nguyệt mới sẽ không mắt mù, mắt của Ngưng Nguyệt là tốt nhất.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn bóng lưng của Tống Cát Nghệ nở nụ cười, vừa húp một thìa cháo, liền thấy Đậu Vinh Hưng yên đầu đạp não tiến đến, “Cửu ca, người cũng giúp ta một chút đi.”

“Giúp cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn phong tình vạn chủng xoán tóc của mình, Đậu Vinh Hưng dùng khóe mắt liếc nhìn nàng một cái, “Cửu ca người chớ xoắn, không giống nữ nhân!”

Đỗ Cửu Ngôn cười nhạt, “Ngươi có thể đi rồi.”

“Ta sai rồi, ta nhận sai.” Đậu Vinh Hưng khổ ha ha nhìn nàng, “Người là nữ nhân nữ nhân nhất trên đời này.”

Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt hắn.

“Người cũng giúp ta một chút, Bùi tiểu thư ôn hoà với ta. Chiêu gì ta cũng đều dùng, nàng chính là không để ý tới ta.” Đậu Vinh Hưng nói: “Ta cũng muốn tức phụ.”

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Ta không thể giúp ngươi, nàng tương đối có chủ kiến, không dễ lừa.”

“Làm sao có thể nói lừa, ta. . . Ta sẽ đối xử tốt với nàng.” Đậu Vinh Hưng nói.

Đỗ Cửu Ngôn không dễ nói cái gì, nàng cảm thấy tâm tư của Bùi Doanh không đặt ở trên người Đậu Vinh Hưng, ngược lại là ánh mắt nhìn Bả Tử, tràn đầy tình ý và yêu say đắm, “Không bằng, ngươi thích Lưu Kiều đi, ta cảm thấy nàng rất tốt.”

“Vừa kiều mị lại có phong tình, quan trọng nhất, nàng thích ngươi a.”

Đậu Vinh Hưng ghé vào trên bàn, bất đắc dĩ nói: “Nhưng ta không thích nàng a, trong mắt ta chỉ có thể nhìn thấy Bùi tiểu thư.”

Đỗ Cửu Ngôn thở dài, vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Chuyện của ngươi, ta chỉ có thể chúc phúc a.”

Đậu Vinh Hưng hữu khí vô lực ghé vào trên bàn, không muốn nói chuyện.

“Bùi Doanh.” Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy, liền thấy Bùi Doanh đang đứng ở viện tử của nàng, đầu lông mày của nàng giương lên, lại cười nói: “Ngươi và Vinh Hưng thật đúng là thần giao cách cảm a, cùng nhau đến chỗ ta, ngày hôm nay đều đã bị kích thích sao?”

Đậu Vinh Hưng cọ một chút đứng lên, mang theo ghế bàn loạn hưởng một trận, hắn co quắp nhìn Bùi Doanh, lúng túng nói: “Bùi tiểu thư.”

“Ta tìm đến người có chút việc.” Bùi Doanh vừa nói vừa nhìn Đậu Vinh Hưng, “Đậu tiên sinh hảo.”

Đậu Vinh Hưng gật đầu, chỉ ra bên ngoài, “Vậy, vậy các ngươi trò chuyện, ta đi Tam Xích đường làm việc trước.”

Lúc nói chuyện, chạy đi.

Đỗ Cửu Ngôn hàm tiếu nhìn Bùi Doanh, ánh mắt ám mị.

“Đỗ tiên sinh đừng chê cười ta.” Bùi Doanh đi vào cửa, bất đắc dĩ nói: “Nếu người rảnh, khuyên Đậu tiên sinh, ta không muốn làm trễ nãi hắn.”


“Hắn ưu tú như vậy, nên tìm một nữ hài tử tốt với hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi cũng ưu tú, vừa lúc trai tài gái sắc.”

Bookwaves.com.vn

“Ta xem hắn như đệ đệ.” Bùi Doanh bất đắc dĩ nói: “Cũng thử qua có thể đổi tâm tính hay không, nhưng là không được. Chỉ có thể xin lỗi hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn thỉnh nàng ngồi.

“Loại chuyện duyên phận này, không dễ nói. Có thể dính vào ta dính vào một chút, dù sao rất muốn nhìn thấy các ngươi đều có thể hạnh phúc.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu như dính vào không được, ta cũng sẽ không kéo lang phối, lẫn lộn đầu đuôi, không đẹp.”

“Vâng.” Bùi Doanh nói: “Ta, ta tìm đến người, chủ yếu là muốn hỏi người một chút, có thể hay để cho ta đi theo Điếu Đại làm đồ đệ hắn hay không.”

Đỗ Cửu Ngôn ngẩn ra, nàng biết Bùi Doanh có dự định, nhưng thật không ngờ nàng sẽ muốn làm ngỗ tác.

“Ta nghe Đậu tiên sinh nói qua, Điếu Đại phạm tội xong vẫn nhốt trong tù, hắn muốn nhận một đồ đệ, người vốn có muốn giới thiệu một người quen biết cũ ở Thiệu Dương cho hắn, nhưng là đối phương sắp thành thân, một chốc không ly khai được.”

“Nên, ta muốn hỏi người một chút, có thể để cho ta đi học ngỗ tác hay không.”

“Ta từng đọc rất nhiều sách, xuất thân thư hương môn đệ, phụ huynh đều là tiến sĩ hai bảng.” Bùi Doanh nói.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn nàng, trầm giọng nói: “Ngỗ tác là nghềhạ cửu lưu, ngươi xuất thân tốt như vậy, phụ mẫu người nhà ngươi sẽ đồng ý sao?”

“Năm đó ta cũng không muốn đến kinh thành, cũng không muốn tiến cung.” Bùi Doanh nói: “Lúc đó ta cũng có thể không tiến.”

“Nhưng cha huynh ta nhát gan, bọn họ sợ bị tra được. Nên lúc ta ra cửa nói với bọn họ, tương lai ta bất kể là làm tần phi hay là gả khất cái, đều không liên quan đến bọn họ.”

Đỗ Cửu Ngôn rất hoài nghi lời của nàng, bởi vì nàng nghe Đậu Vinh Hưng nói qua, Bùi Doanh rất nhớ nhà.

“Ta nhớ nhà là thật, nhưng bọn hắn đã không thể lây động lựa chọn của ta.” Ánh mắt của Bùi Doanh kiên định nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh, ta cũng muốn giống như người, làm một nữ nhân tuần hoàn nội tâm, đỉnh thiên lập địa. Trên chuyện mình thích, làm ra một phen thành tựu.”

Thật là một nữ hài ý chí kiên định lại rất có chủ kiện, nữ hài như thế cùng Bả gia thật đúng là xứng. . . Nàng đi phủ nha, là bởi vì Bả gia ở phủ nha làm bộ đầu sao?

Nếu như là như vậy, hai người thường thường gặp mặt, Bả gia có thể kính trọng nàng vài phần hay không?

Nàng gật đầu, “Nếu là bái sư, ta cũng phải đi hỏi ý của Điếu Đại, nếu như hắn nguyện ý thu ngươi làm đồ đệ, mà ngươi lại nguyện ý, ta trái lại cam tâm tình nguyện giúp ngươi đạt thành mong muốn.”

“Bất quá ngươi nghĩ rõ, bước ra một bước này, không đường quay đầu lại.”

Ngỗ tác và tụng sư bất đồng, tụng sư bởi vì có tổ sư gia cất nhắc, ở trong mắt thế nhân đã được hưởng địa vị cực cao.


Nhưng ngỗ tác còn vẫn là hạ cửu lưu, Bùi Doanh chỉ cần vào chuyến này, nàng từ một khuê tú thiên kim thư hương môn đệ, thoáng cái ngã vào trong vũng bùn nhân gian.

“Từ bắt đầu nghe được ngươi đưa ra quyền lợi nữ t, ta cũng đã đang suy nghĩ.” Bùi Doanh đứng dậy hành lễ cho Đỗ Cửu Ngôn, “Cuộc đời này bất kể như thế nào, ta đều sẽ không hối hận!”

Đỗ Cửu Ngôn rất bội phục nàng, có dũng khí và quyết tâm như vậy.

“Được, một hồi ta đi phủ nha nói chuyện này với Điếu Đại, buổi tối trở về ta cho ngươi câu trả lời thuyết phục.”

Bùi Doanh hành lễ nói: “Cảm tạ Đỗ tiên sinh.”

Nàng nói chuyện hành lễ ra ngoài, Đỗ Cửu Ngôn tắm sơ qua một cái xuất môn, mới nhớ tới sáng sớm không thấy được nhi tử.

“Thấy củ cải nhỏ không?” Đỗ Cửu Ngôn thấy Tạ Hoa hỏi.

“Tiểu công tử và Đỗ lão bản bọn họ cùng đi Ngõa Tứ chơi, cùng đi còn có Lỗ đại gia và Kiều Mặc cùng với Trịnh tiểu thư bọn họ.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đã biết. Ta đây ra ngoài làm việc, trong nhà giao cho ngươi.”

Tạ Hoa xác nhận, nói: “Nương nương người khách khí, đây là nô tài phải làm.”

Đỗ Cửu Ngôn quét mắt nhìn hắn một cái.

“Đỗ tiên sinh đi thong thả.” Tạ Hoa nói.

Đỗ Cửu Ngôn đi phủ nha, vào trong tù tìm Điếu Đại, cai tù nói Điếu Đại đi thăm dò nghiệm thi thể, nàng lại đi ra đình thi phòng.

Liền thấy Điếu Đại đang ngồi ở trước thi thể Viên Nghĩa mặt đờ ra.

Bookwaves.com.vn

“Làm sao vậy?” Đỗ Cửu Ngôn tiến lên, ngồi đối diện hắn, “Có vấn đề gì không?”

Điếu Đại lắc đầu, nói: “Không có nhìn thấy xảy ra vấn đề, ta chỉ là muốn nhìn nhiều hơn. Đỗ tiên sinh không biết, mỗi một kiểu chết hiện ra cũng không giống nhau, mà mỗi một cổ thi thể đặt thêm một ngày, thứ nói cho chúng ta biết cũng bất đồng.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Phải, mỗi một ngày đều bất đồng.” Lại nói: “Nói đến đây, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.”

Điếu Đại nhìn nàng.

Nàng đem tình huống và cách nghĩ của Bùi Doanh nói một lần với hắn, “. . . Là một hảo cô nương, cũng muốn làm chuyện mình thích, ngươi xem có muốn thu làm đồ đệ hay không. Nữ ngỗ tác ta còn chưa từng thấy qua, có thể có thành tựu không đồng dạng như vậy.”

“Ngỗ tác khổ cực và buồn khổ, thường nhân khó có thể thừa thụ.” Điếu Đại nói: “Nếu là Đỗ tiên sinh đề cử, vậy thì mời nàng đến gặp mặt ta một lần đi.”

“Nếu như nàng có thể kiên trì, ta có thể thu nàng.”

“Nếu là không thể, lãng phí thời gian quý giá của nàng, cũng uỗng phí tâm lực.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Ngày mai ta mang theo nàng tới tìm ngươi.”

“Làm phiền Đỗ tiên sinh, vì chuyện ta thu đồ đệ đệ, để người phí tâm.” Điếu Đại nói chuyện hành qua lễ, “Ta đây đi trở về.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn theo hắn ly khai, lại quay đầu lại đánh giá thi thể của Viên Nghĩa, thở dài.

Nàng đi tìm Bả Tử, hỏi: “Có tra ra mi mục không, vì sao hắn đánh Đàm thị?”

“Hỏi qua một người bạn của hắn, ngày hôm trước bọn họ uống rượu với nhau, trong tịch Viên Nghĩa từng ngay trước mặt hắn khóc, say rượu hắn mơ hồ nghe được một ít lời, chẳng biết thật giả.” Bả Tử nói: “Viên Nghĩa nói phu thê vô pháp sinh hài tử, tìm đại phu phải phu thê đi cùng nhau, vì vậy hắn len lén nhìn qua đại phu, đại phu nói thân thể hắn không được, không thể sinh.”

“Tựa hồ là rượt trên hồ nước kết băng mỏng, rơi vào trong hầm băng tổn thương do giá rét.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, “Nên hắn khi biết chân tướng sau này, về nhà tìm Đàm thị trút giận?”

“Chẳng biết hắn nghĩ như thế nào. Ta cũng hỏi qua một bằng hữu của hắn, cũng không biết nguyên nhân hắn đột nhiên thay đổi.” Bả Tử nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Vậy nghĩ biện pháp nghe ngóng đại phu xem bệnh cho hắn.”

Bả Tử gật đầu.

Đỗ Cửu Ngôn đi sát vách, Từ thị đang ôm nhi tử ở trù phòng chưng màn thầu, Đàm thị ở trong viện tử giặt quần áo, thấy nàng tiến đến, nàng vội vàng đứng lên, nói: “Đỗ tiên sinh, ta. . . Ta muốn hỏi người một chút, thi thể của Viên Nghĩa lúc nào ta có thể lĩnh trở về.”

“Khí trời càng ngày càng nóng, ta muốn phù linh hồi hương để hắn sớm xuống mồ.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chuyện này ta không dễ nói, nha môn bên kia điều tra rõ xong, sẽ đến thông tri ngươi.” Dừng một chút nàng hỏi: “Sau khi ngươi trở về còn trở lại không?”

Đàm thị nói: “Hắn không ở, ta không muốn một mình ở lại kinh thành. Đưa hắn trở về, ta ở lại nhà hắn, thay hắn chiếu cố phụ mẫu hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, không có nói nữa.

“Đỗ tiên sinh, ” Từ thị xuất môn, nói: “Sài thái thái để ta đi trang bố của Hạ gia ở kinh thành làm hỏa kế, ta muốn đi.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Trang Ứng có tìm phiền toái cho ngươi không?”

“Ngày hôm qua ta thấy hắn ở cửa nhìn xung quanh vài lần, ta làm bộ không nhìn thấy.” Từ thị nói: “Ta có thể kiếm tiền nuôi sống nhi tử, không sợ hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Loại sự tình này tự ngươi suy nghĩ, cảm thấy hợp thì đi.”

Từ thị xác nhận.

“Vương phi, ” Cố Thanh Sơn đứng ở cửa, dẫn theo một bao phục, “Thư của người!”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn một bọc thư của hắn, “Đều là của ta?”

“Đều là của người.”

—— lời nói ngoài ——

Hai ngày này tính là quá độ, phía sau là án tử vãng đại tình tiết thôi, biểu sốt ruột hắc!

Toái toái niệm, nhớ kỹ đoạt lâu.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận