Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 651: ĐƯỢC LỢI ĐƯỢC TỐT


Dịch giả: Luna Wong


Đều là thư tù Thiệu Dương, Lộ Diệu chất vấn nàng vì sao không sớm nói cho nàng biết chuyện là nữ tử, Đổng Đức Khánh nói năm nào nhất định đến kinh thành vấn an nàng.

Trần Lãng dặn hắn chiếu cố thật tốt bản thân.

Còn có Lưu thẩm tử, Lý thẩm tử bọn họ sai người viết thư.

Nhiều như rừng, hơn hai mươi phong thư.

Nàng nhất nhất xem qua.

Buổi chiều, nàng lôi kéo Quế vương cùng đi Huy Châu thương hội ở kinh thành, Hồ Quảng thương hội, nói về chuyện giúp đỡ quyền lợi nữ tử bảo chướng đường .

Là nàng đưa ra khôi phục luật cũ, để tất cả thương gia tiết kiệm tiền thuế, cũng miễn phiền phức và tai hoạ ngầm đào lậu thuế má, nên, nàng vừa nói ra, hội trưởng của hai thương hội lập tức đáp ứng.

Hai nhà hứa hẹn, một năm giúp đỡ quyền lợi nữ tử bảo chướng đường một nghìn lượng bạc trắng.

Đối với thương hội mà nói, một năm một nghìn lượng bất quá chín trâu mất sợi lông, nhưng đối với bảo chướng đường mà nói, lại đủ có thể chống đỡ hai năm.

“Thực sự rất cảm tạ.” Đỗ Cửu Ngôn quả thực cảm tạ, chắp tay nói: “Chờ mấy ngày nữa, thỉnh người của bảo chướng đường tặng cờ thưởng cho các ngươi.”

“Các ngươi đây là làm việc thiện, thần tài biết cũng sẽ mừng thay cho các ngươi, tất nhiên sẽ phù hộ các ngươi tài nguyên quảng tiến!”

Tất cả mọi người thật cao hứng. Tiêu một nghìn lưỡng có thể quen biết Đỗ Cửu Ngôn còn có Quế vương nữa, đây là chuyện một vốn bốn lời. Huống chi, giống như Đỗ Cửu Ngôn nói, đây đúng là việc thiện, có thể giúp đỡ những người cực khổ, ra tiền lại không quá nhiều, giai đại vui mừng.


Ngày thứ hai, hai thương hội đã đem bạc tới, Đỗ Cửu Ngôn để Sài thái thái ghi sổ sách, tất cả khoản chi tiêu, lấy tình thế nước chảy ghi chép lại hết.

Các nàng bảy người, cũng bắt đầu lấy tiền tiêu vặt hàng tháng, Sài thái thái một tháng một nghìn lượng bạc, những người khác mỗi người mỗi tháng tám trăm văn.

Có tiền tiêu vặt hàng tháng, bảy người Sài thái thái thật cao hứng, vì thế, nàng tự mình xuống bếp, mời mọi người đến nhà nàng ăn cơm.

Sài bảo trưởng ngồi xổm ở lò bếp nhóm lửa, bị nướng một đầu mồ hôi, “Nàng gọi bàn tiệc trở về không được sao, hà tất ở nhà làm cơm, bữa cơm này hơn mười món, ta sắp bị nóng chết rồi.”

“Gọi một bàn tiệc không có hai ba lượng bạc, ngươi có thể ăn được thịt sao?” Sài thái thái trừng hắn một mtắ, “Tay nghề của ta kém hơn trù tử bên ngoài sao?”

Sài bảo trưởng gật đầu, “Phải, tay nghề của nàng tốt, rất tốt.”

Nhưng gọi bàn tiệc hắn không cần ở chỗ này hỏa thiêu hỏa liệu, nửa đời người của hắn cũng chưa làm qua mấy lần.

“Ngươi chỉ lười. Mỗi ngày ta rất bận rộn, trở về cũng nấu cơm giặt quần áo cho ngươi, ngươi giúp ta nhóm có chút lửa, đã hô nóng. Bình thường ta thấy ngươi ăn cơm, tại sao không có hô nóng?”

Sài bảo trưởng nói: “Nữ nhân thối này, chuyện nấu ăn làm cơm, nửa đời người đều là ngươi làm, hiện tại ta đang giúp ngươi, ngươi không nói ta tốt, còn nơi chốn lựa gai.”

“Mấy ngày nay ta còn ở nhà chăm tôn tử nữa.”

Lúc nói chuyện, ném củi lửa, “Không làm, ngươi thích cái gì thì là cái đó!”

“Đứng lại!” Sài thái thái nói: “Ngươi dám đi ra ngoài thử xem?”

Sài bảo trưởng đứng lại, quay đầu lại chỉa về phía nàng, “Chớ vuốt mặt không nể mũi a.”

“Thế nào, ngươi còn dám động thủ với ta?” Sài thái thái cầm vá ở trong tay, một chút cũng không yếu thế nhìn Sài bảo trưởng, “Lão nương nói cho ngươi biết, trước đây lão nương sẽ không đánh ngươi, hiện tại càng không cần đánh ngươi.”

“Mỗi ngày giả bộ như đại gia. Ngươi phải hiểu rõ, ngươi bây giờ một tháng cũng không kiếm được nhiều hơn ta.”

Sài bảo trưởng hô: “Ngươi, ngươi rất giỏi?”


“Ta chính là rất giỏi.” Sài thái thái nói: “Phu thê sống với nhau, không phải gió đông áp gió tây, chính là gió tây áp gió đông. Ta bị ngươi đè ép nửa đời người, hiện tại, hắc, đến phiên lão nương.”

Sài bảo trưởng tức giận suyễn khí.

“Nhóm lửa!” Sài thái thái nói: “Ngươi dám đi ra ngoài một bước, thì không cần về nữa.”

Sài bảo trưởng tức giận đá cửa một cước, lầu bầu trở về tiếp tục thêm củi lửa, “Cưới bát phụ như ngươi!”

Bookwaves.com.vn

Buổi trưa, mọi người tới dùng cơm, trong lòng Sài bảo trưởng không thoải mái, phu diễn vài câu chối từ có việc liền đi ra, tìm một tửu quán chọn rượu và thức ăn tự uống. Vừa ngồi xuống, bốn bề mọi người đến chào hỏi hắn, “Sài bảo trưởng, hôm nay sao người đi ra ngoài ăn cơm, một mình uống rượu thế, qua đây cùng nhau ngồi a.”

“Không được, không được, tự ta uốn là được.” Sài bảo trưởng đánh giá người chào hỏi hắn, không một người hắn quên, thế nào đều đến chào hỏi hắn?

“Sài bảo trưởng, lần sau người cùng Sài thái thái đến nhà của ta ăn cơm.”

“Sài bảo trưởng, Sài thái thái ngày hôm nay không cùng người đi ra sao?”

“Người thật đúng là hảo phúc khí, thú một tức phụ tốt như vậy, nếu như ta là người nằm mơ đều phải cười tỉnh.”

Sài bảo trưởng bừng tỉnh đại ngộ, không ngờ nhiều người chào hỏi như thế, không phải là bởi vì quen biết hắn, mà là bởi vì Sài thái thái.

“Ngày hôm nay bữa này của người ta mời.” Chưởng quỹ tiệm rượu đến mời rượu, “Lần sau người trở lại, cứ việc gọi món, đều tính trên đầu ta.”

“Người là nam nhân của Sài thái thái, chính là bằng hữu của mọi người chúng ta.”

Sài bảo trưởng ha hả nở nụ cười, ngoài miệng nói ngại chiếm tiện nghi, trong lòng lại là mỹ tư tư.


“Sài bảo trưởng, ” phủ nha Lưu thư lại tiến đến, liền thấy hắn, Sài bảo trưởng vội vàng đứng lên, chắp tay nói: “Lưu sư gia!”

Lưu thư lại ha hả cười, “Tương thỉnh không bằng vô tình gặp được, ngày hôm nay cho chút thể diện, chúng ta uống một chén.”

Lưu thư lại ở phủ nha rất nhiều năm, tuy là tạp lại bất nhập lưu, nhưng ở trong bách tính rất có địa vị, nhất là bởi vì hắn là xuất thân cử nhân chính kinh, hai là bởi vì hắn ở trước mặt của mỗi một nhiệm kỳ tri phủ đại nhân đều xài được.

“Không dám không dám, người cùng ta uống rượu, nhất định là ta mời.”

“Ai thỉnh đều giống nhau, chúng ta thường xuyên qua lại!” Lưu thư lại cười nói: “Nhắc tới, ta muốn nhờ người giúp một chuyện.”

Một bảo trưởng như hắn, có thể giúp đối phương cái gì, Sài bảo trưởng nói: “Người dùng được ta, xin cứ việc phân phó, còn khách khí làm gì.”

“Là như thế này, ” Lưu thư lại nói: “Nữ tế của ta ở nhà hét năm uống sáu, còn động tay hai lần, việc này ta nói miệng hắn không sửa, ta lại ngại nhiều lời, dù sao nói nhiều hắn mất hứng, bất định còn xảy ra chuyện gì.”

“Cho nên muốn xin người giúp đỡ, nói một tiếng với Sài thái thái, nếu rảnh thì đi một chuyến, mắng một trận hay là đánh một trận đều dễ nói. Chỉ cần có thể trấn áp hồn người là được.”

Sài bảo trưởng lập tức vỗ bộ ngực, “Nguyên lai là chuyện này. Bao trên người ta, ta về nhà để nàng đi tìm nữ tế ngươi.”

“Đa tạ, thực sự rất đa tạ người.” Lưu thư lại nói.

Bookwaves.com.vn

“Người quá khách khí, đều là việc nhỏ, việc nhỏ!” Sài bảo trưởng uống rượu, nhịn không được sờ sờ mũi, trong lòng càng phát đắc ý.

Lúc trước hắn đi phủ nha hồi báo, đều phải tả đẳng hữu đẳng, hiện tại người của phủ nha cư nhiên cũng tới cầu hắn làm việc.

Cảm giác này, quá thư thản.

Sài bảo trưởng giữa trưa uống say, vui vẻ về nhà, Sài thái thái vừa tiễn bước khách nhân, thấy hắn một thân tửu khí trở về, cả giận nói: “Buổi trưa ngươi uống rượu gì? Nhanh đi ngủ một giấc cho tỉnh rượu, buổi tối chúng ta đi phủ nha ăn cơm.”

“Ăn cơm gì?” Sài bảo trưởng nói.

“Ngô đại nhân mới vừa lên chức không bao lâu, chuẩn bị đêm nay thỉnh mọi người ở phủ nha ăn cơm, bày tiệc ở hậu viện.” Sài thái thái nói: “Vừa rồi người đến, cũng mời chúng ta, ngươi tỉnh tỉnh rượu buổi tối chúng ta cùng đi.”

“Cùng Ngô đại nhân ăn cơm?” Sài bảo trưởng không dám tin tưởng.


“Có cái gì ly kỳ, hai ngày trước ta còn đến phòng của Ngô đại nhân uống trà nữa đó.” Sài thái thái nói: “Nhanh đi ngủ đi, chớ mất mặt.”

Sài bảo trưởng nhảy một cái ba thước cao, “Ngủ cái gì, hiện tại ta tỉnh rồi. Lão bà, nàng đi ngủ, ta rửa chén!”

Hắn nói chuyện đẩy Sài thái thái vào phòng ngủ, bản thân xắn tay áo chạy đi rửa chén.

Sài thái thái mắng một câu, đi ngủ trưa.

Bận rộn mấy ngày, các mặt của bảo chướng đường đều chứng thực hết, mấy học đường trong kinh cũng đồng ý thu nữ tử nhập học, từ mùng một tháng sáu, y theo nhân số báo danh đơn độc nhập học, mặc dù cùng một học đường, nhưng không học chung.

Thứ được học hơi có chút bất đồng nam tử, vì thế mấy tiên sinh Hàn Lâm viện còn tụ chung một chỗ khảo lượng một chút, chỉ phương hướng cho mấy thư viện, lập chương trình.

Sáng sớm, Đỗ Cửu Ngôn từ chính viện lý đi ra, vừa vặn thấy Bả Tử và Bùi Doanh đi ra cửa, Bùi Doanh đang thấp giọng nói: “Vậy buổi trưa người ở nơi nào ăn cơm?”

Bả Tử ngữ khí vô ba nói: “Ở ngoài phá án, tùy ý.”

“Đã biết.” Bùi Doanh nhìn hắn một cái, chỉ biết Bả Tử không muốn cùng nàng nhiều lời, nàng cũng không lên tiếng nữa, theo hắn đi ra bên ngoài.

Trên thực tế, sáng sớm hôm nay nàng có thể cùng hắn đi nha môn, còn là kết quả nàng ở trên đường nhỏ đợi nửa canh giờ, bằng không, căn bản gặp không được hắn.

Bùi Doanh nhìn bóng lưng dày rộng của Bả Tử, cười cười.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn cũng nở nụ cười. Điếu Đại thu Bùi Doanh làm đồ đệ, cho nên hiện tại nàng mặc bố y, bọc tóc, ăn mặc rất mộc mạc, theo sau lưng Bả Tử, đi ngẩng đầu ưỡn ngực.

Nàng nhịn không được huýt sáo một cái, phất tay hô: “Buổi sáng tốt lành a!”

Bả Tử quay đầu lại quét nàng một mắt, không muốn nhìn thấy ánh sáng ám mị bắn ra khỏi đôi mắt của nàng, nên cũng không quay đầu lại đi mất.

“Đỗ tiên sinh, ” Bùi Doanh phúc phúc, “Ta đi chỗ sư phụ.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ngươi nỗ lực a.”

“Vâng!” Bùi Doanh đi nhanh mấy bước, đi theo phía sau Bả Tử ra như ý môn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận