Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 654: NGUYÊN CÁO TRANG ỨNG


Dịch giả: Luna Wong


Đỗ Cửu Ngôn xem đơn kiện từ đầu tới đuôi một lần, hỏi Bả Tử nói: “Phái người đuổi theo Đàm thị chưa?”

“Đi rồi.” Bả Tử nói: “Nàng đi hai canh giờ, nếu như không có ngoài ý muốn, có thể đoạt về.”

Ngoài ý muốn, đương nhiên là bị người diệt khẩu.

“Lúc đó ngươi tra, không có tra được Trang Ứng là hảo hữu của Viên Nghĩa sao?”

“Không có.” Bả Tử nói: “Lúc đó tra, không có bất kỳ dấu hiệu gì cho thấy, Trang Ứng quen Viên Nghĩa.”

Cái này kỳ quái, Đỗ Cửu Ngôn nói với Ngô Điển Dần: “Đại nhân, bắt người cáo trạng lại đánh đại bản trước.”

“Chuyện gì cũng chưa làm lại đánh đại bản trước, đối với bảo chướng đường mà nói, có thể sẽ có danh tiếng xấu.” Ngô Điển Dần nói: “Ngươi nhất định phải đánh sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Dân cáo quan, không phải đánh ba mươi bản trước mới hỏi sao. Bảo chướng đường dầu gì cũng là nửa quan nửa dân, tính toán, mười lăm đại bản là được.”

Ngô Điển Dần bật cười, nói với Bả Tử: “Vậy ngươi phân phó người đưa Trang Ứng đến tiền đường đánh mười lăm đại bản.”

“Vâng.” Bả Tử xác nhận đi, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đại nhân, ta cũng đi xem náo nhiệt, quan ti này nếu là hắn cáo, Tam Xích đường nhất định phải làm tụng sư, nên ta tham dự một chút không tính là phạm quy.”

Ngô Điển Dần nói: “Ngươi cứ đi đi, có việc ta chịu trách nhiệm.”

Đỗ Cửu Ngôn đi tiền đường, Trang Ứng mặc quái tử hôi phác phác ngắn tóc rối mặt bẩn, đang bị hai sai dịch đè đầu và chân ở trên cái băng, cái mông bùm bùm hạ đại bản, hắn kêu cha gọi mẹ hô oan uổng.

Chờ đánh xong, hắn hô xích hô xích thở phì phò, như khóc tang nói: “Ta phải cáo các ngươi, các ngươi chính là bị con quỷ nhỏ Đỗ Cửu Ngôn kia lừa gạt, xem nàng là Quế vương phi, nên không dám làm gì bảo chướng đường.”

“Bảo chướng đường đó là đồ chơi gì, một đám phụ nhân giúp đỡ phụ nhân chỉnh nam nhân mình.”


“Thiên hạ này đều sắp loạn rồi.”

“Ta phi!”

Hắn đang nói, cái mông đột nhiên bị người đạp một cước, hắn bị đánh rách da chảy máu, hiện tại đá một cái, đó là toàn tâm toản não đau, “Ai nha, cẩu tạp chủng nào. . .”

Lại bị đá một cước, hắn đau gào khóc, ngẩng đầu một cái liền thấy mặt của nữ nhân, nhất thời bị kinh sửng sốt, hô: “Đỗ, Đỗ Cửu Ngôn?”

“Miệng mồm sạch sẻ một chút, không thôi ta lại đá thêm ngươi hai cước.”

Trang Ứng bưng cái mông khó khăn đứng lên, đề phòng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi, ngươi muốn làm gì?”

“Ngươi quen biết Viên Nghĩa?”

“Quen, ta và hắn từng gặp mặt một lần.” Trang Ứng nói.

“Gặp mặt một lần liền thay hắn đánh quan ti, ngươi rất nghĩa khí a.”

“Ta, ta chính là nghĩa khí như thế.”

“Mưu hại? Nói như vậy ngươi cho rằng Viên Nghĩa là bị người sát hại, ngươi có chứng cứ?”

“Ta, ta bây giờ không nói với ngươi, ta thỉnh tụng sư rồi, chúng ta công đường gặp.” Trang Ứng nói.

Đỗ Cửu Ngôn hé mắt, nhìn hắn, “Ngươi cũng biết, nếu như là vu cáo, ngươi sẽ chịu trách nhiệm gì?”

“Sẽ không, ta không có vu cáo.” Trang Ứng nói: “Người của bảo chướng đường các ngươi, chờ đóng cửa ăn cơm tù đi.”

Hắn nói chuyện, xoay người muốn đi, bảy người Sài thái thái mang theo Từ thị vừa lúc tiến đến, Sài thái thái chỉ vào Trang Ứng liền mắng: “Ngươi cư nhiên cáo chúng ta hợp mưu hại người, ngươi có chứng cớ gì. Tức phụ của Viên Nghĩa đều không nói gì, ngươi từ cái khe nào nhảy ra.”

“Toán vật gì, bản thân đánh tức phụ không bản lĩnh, còn nhảy lên nhảy xuống, rất sợ người khác không biết.”

Trang Ứng rất sợ các vị thái thái của bảo chướng đường, liền khấp khễnh ẩn núp các nàng, “Thối, thối nữ nhân, chúng ta chờ!” Lại chỉ vào Từ thị, “Pha trộn cùng các nàng, ta cho ngươi hối hận.”


Lúc nói chuyện, muốn đi.

Từ thị nói: “Trang Ứng ngươi không nên hồ nháo, Sài thái thái các nàng đều là người tốt, ngươi như vậy là phải bị sét đánh.”

Mã thái thái ngăn cản cửa, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh, lại đánh hắn một trận?”

Bookwaves.com.vn

“Để hắn đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hắn bất quá là đao ở trong tay người khác, người cầm đao mới là then chốt.”

Mã thái thái gắt một cái, hướng về phía Trang Ứng nói: “Cút!”

Trang Ứng chạy trốn như con chuột.

“Đây là có người nhìn bảo chướng đường không vừa mắt, cố ý ngáng chân chúng ta?” Sài thái thái nói: “Đỗ tiên sinh, không bằng tìm ra người này trước, chúng ta đánh tới cửa.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đánh không giải quyết được vấn đề, Trang Ứng nói hắn thỉnh tụng sư.”

“Có thể thấy được, hắn không phải bắn tên không đích.”

Sài thái thái sợ hết hồn, Mã thái thái nói: “Ý của người là, hắn cáo là thật?”

“Không cần sợ hãi, mặc kệ thế nào, bảo đảm đường chắc là sẽ không tan ra, ta cũng sẽ không để các ngươi có chuyện.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Điều tra rõ chân tướng lại nói.”

Sài thái thái nói: “Tra, tra người chỉ điểm?”

“Tra cái chết của Viên Nghĩa.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Bả Tử, “Lần này, chúng ta rất có thể bị người lừa.”

Bả Tử nhìn nàng, ngưng mi nói: “Ngươi là nói Đàm thị?”

Đỗ Cửu Ngôn không nói chuyện, quay đầu nhìn về phía Từ thị, “Đêm hôm đó, Đàm thị vào bảo chướng đường ở xong, giờ nào nghỉ ngơi, sau nửa đêm ngươi có nghe được động tĩnh gì không?”


“Không có.” Từ thị nói: “Ta đến nơi lạ ngủ không sâu, một chút động tĩnh ta liền tỉnh.”

“Thanh âm gì đều không có nghe được.” Từ thị nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nàng vẫn tồn nghi ngờ với cái chết của Viên Nghĩa, nhưng không có bất kỳ dấu hiệu bị giết, nàng sẽ không có truy cứu nữa.

Nếu như Viên Nghĩa thật bị mưu hại, như vậy thì là sơ hở của nàng.

Người ở hiện trường, lại chút dấu vết nào cũng không có phát hiện.

“Chờ bắt được Đàm thị lại nói.” Bả Tử nói: “Dù sao, Điếu Đại định nguyên nhân cái chết là tâm mạch bế tắc.”

“Lại đến nhà của Viên Nghĩa một chuyến trước, xem có quên cái gì hay không.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Sài thái thái: “Ngươi đi nói một tiếng với Điếu Đại, đem chuyện đã xảy ra nói cho hắn biết, suy nghĩ một chút nguyên nhân cái chết của Viên Nghĩa, nếu như là mưu hại, còn có khả năng gì.”

“Vâng.” Sài thái thái xác nhận, trước hết để cho các vị thái thái của bảo chướng đường trở về, nàng lại đi tìm Điếu Đại.

Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử đi nhà Viên Nghĩa, lúc ra phủ nha môn, xe ngựa của Quế vương và Ninh vương vừa lúc đi ngang qua, xe dừng lại Quế vương lộ mặt ra hỏi: “Đã xảy ra chuyện?”

“Chuyện của Viên Nghĩa.” nàng nói một lần chuyện Trang Ứng cáo trạng, Quế vương hé mắt, “Nếu như là bị giết, hung thủ kia cũng chỉ có thể là Đàm thị?”

Đỗ Cửu Ngôn không xác định nói: “Ta đi nhà hắn xem trước.”

Bookwaves.com.vn

“Nàng đi trước, ta sẽ tới sau.” Hắn nói xong, một bên khác của cửa xe nhô ra tới mặt mập mạp của một người, như là một cái màn thầu trắng bóc, mặt vốn có rất đẹp nhưng là lại bị mập mà phồng lên, hướng về phía nàng chống mở mắt, cười khanh khách nói: “Đệ muội, đã lâu không gặp!”

“Ninh vương gia!” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Nghe nói người đến kinh thành, ở không đến phủ ngồi một chút.”

Ninh vương nói: “Đây không phải, bây giờ đang tính đi sao. Ngươi là chuẩn bị đi thăm dò phá án kiện?”

“Đúng vậy, có một án tử, ta phải đi hiện trường một chuyến.” Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói, “Ninh vương gia không bằng đi vương phủ trước, đợi chúng ta xong chuyện, trở về nữa bồi người uống mấy chung.”

Ninh vương chắp tay nói: “Được, được, ở vương phủ chờ các ngươi trở về.”

Quế vương mất hứng liếc hắn một cái, thả mành xe ngựa đi, Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử đi Tiến Bảng hồ đồng.

Trạch tử Viên Nghĩa và Đàm thị ở là thuê, phòng ở còn ba bốn tháng nữa đến hạng, nên dù là Đàm thị đi, đông gia cũng không có đến thu phòng ở. Bất quá, náo loạn một trận xong, dù sao nhà cũng là thuê, ai mà muốn thuê lại một căn nhà có người chết chứ.


“Tối hôm qua Tống Cát Nghệ có trở về không, sáng sớm ta đi ra vẫn không gặp hắn.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Bả Tử mở khóa, Bả Tử trả lời: “Trói người mang về.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, Bả Tử đã mở cửa.

Trong viện không có thu thập, vẫn duy trì hình dạng lúc án phát, Đỗ Cửu Ngôn trực tiếp vào ngọa thất, nàng từ gian phòng đến ngọa thất, đi tới đứng ở đầu ngõ, “Lúc đó Đàm thị chạy ra, là chạy phía bên trái, nhưng trên thực tế, phía bên phải cách ngoài Đông Tam nhai gần hơn chút.”

“Nàng không có gõ cửa nhà hàng xóm cầu cứu, mà là một mình bôn tẩu trong ngõ hẻm.”

Đỗ Cửu Ngôn thì thào nói chuyện, hiện tại lại hồi tưởng, đã cảm thấy điểm đáng ngờ không ngừng tồn lưu.

“Ý của ngươi là, ngươi và vương gia tới nơi này, Đàm thị đã sớm biết, cố ý chạy qua bên này, hấp dẫn lực chú ý của các ngươi?” Bả Tử nói.

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Ta và vương gia muốn đến chuyện đây, chỉ có ba người chúng ta người biết. Dù là Đàm thị có dự mưu, cũng không có khả năng dự liệu được.”

“Hơn nữa, lúc đó nàng nhận ra là chúng ta, kinh ngạc không phải giả.”

Bả Tử nói: “Vậy nàng chạy qua bên này, là có ý gì?”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn xa xa, nhướng mày nói: “Đi qua hai ngõ nhỏ bên này, chính là chỗ ở của mấy người Thân Đạo Nho.”

Đàm thị là đi về phía đám người của Thân Đạo Nho.

“Chờ trở về thẩm Tống Cát Xương sẽ biết.” Bả Tử nói.

Đỗ Cửu Ngôn đứng ở trong sân, hồi ức cảnh tượng lúc đó thấy trong viện. Nàng đỡ Viên Nghĩa tiến vào, xích đu là bày cạnh cửa, nhà chính đốt đèn, cửa phòng ngủ là mở, đèn cũng sáng, nàng ngưng mi nhìn về phía Bả Tử, “Lúc ngươi đi tra hỏi cố chủ, hắn có nói uống rượu với Viên Nghĩa lúc nào giải tán không?”

“Đầu giờ tuất, từ nhà hắn đến nơi đây đi về tới nửa canh giờ.” Bả Tử nói.

“Khi đó còn chưa có cấm đi lại ban đêm, có hỏi qua có người thấy qua hắn không?”

Bả Tử lắc đầu.

Bọn họ bởi vì xác nhận là đột tử, nên lúc tra chứng, sẽ không có chăm chú cẩn thận như vậ.

“Hiện tại tra, còn kịp!”

“Ta đi tra.” Hai người nói chuyện đi ra ngoài, Bả Tử mang người đi thăm dò lộ tuyến đêm đó Viên Nghĩa trở về, cùng với đại phu xem bệnh cho Viên Nghĩa, Đỗ Cửu Ngôn lại đi gặp hảo hữu của Viên Nghĩa.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận