Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 658: THẬT LÀ CA CA

Dịch giả: Luna Wong

Đỗ Cửu Ngôn đứng ở trong núi của Hoài Nhu, nghe lý trưởng trong thôn nói tình huống lúc đó với nàng, “Nữ nhân kia tự đào hố, quan tài lúc đó để lại ở bên bờ hố.”

“Nếu không phải hài tử trong thôn chúng ta chăn bò thấy được, nàng liền chôn người ở nơi này. Núi này là đất phong thủy trong thôn chúng ta, quan ti đánh tới Kim Loan điện, cũng không có khả năng để cho ngoại nhân đường về không rõ như nàng, ở chỗ này nhập táng.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Quan tài bày ở chỗ này, một mình nàng làm sao làm đi lên?”

Lý trưởng sửng sốt, hiển nhiên cũng thật không ngờ vấn đề này, “Nàng không phải để ngựa lôi kéo xe đẩy sao? Có phải xa phu hỗ trợ mang lên hay không?”

“Núi này không thấp, ” Bả Tử nhìn xuống núi, “Một quan tài chí ít bốn người. Lúc nàng ra khỏi thành, chỉ có nàng và một xa phu.”

Lý trưởng lắc đầu, “Chúng ta liền thấy một mình nàng, cầm một xẻng. Hài tử chăn bò cũng nói, chỉ có một mình nàng đang đào hố.”

“Vậy kỳ quái.” Đỗ Cửu Ngôn đánh giá chung quanh, “Ai đang giúp nàng?”

Quế vương nói: “Có thể có ai, tự nhiên là người giúp nàng ta đã lừa gạt nàng.”

Đỗ Cửu Ngôn nói lời cảm tạ lý trưởn, ba người theo lý trưởng nói, xuống núi đến phương hướng của Đàm thị, phía dưới chính là một ngã ba đường, nàng nói: “Đàm thị sẽ đi nơi nào, khắp nơi đều tìm không được người.”

“Tìm không được người, quan ti này nàng biện thế nào?” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn duỗi một thắt lưng, lười biếng nói: “Cứ đem trọng điểm đặt ở bảo chướng đường không biết chuyện. Về phần hung thủ, nếu như đối phương thực sự muốn làm ngã bảo chướng đường, Đàm thị nhất định sẽ xuất hiện lần nữa.”

“Ngược lại cũng phải.” Quế vương nói: “Vậy trở về đi, nàng cũng chuẩn bị lên đường biện tụng.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, lại nói: “Nghe nói dưới núi này có một tiệm ăn không tệ, chúng ta đi nếm thử mới trở về.”

“Đồng ý không?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương và Bả Tử.

Quế vương gật đầu, “Đồng ý, phản chính thời gian rất sung túc.”

“Ta không có ý kiến.”

Ba người đi một quán cơm nhỏ dưới chân núi, ngay ven đường, một viện tử thông thường, nếu không phải có bên ngoài có treo cờ, rất khó chú ý tới nơi này là một tiệm cơm.

Tiệm ăn là một đôi phu thê xây dựng, thức ăn được bán chính là trong thôn đưa tới, hay thịt dã thú trên núi.

Tay nghề cũng rất tốt.

Ba người chọn một bầu rượu, bốn món ăn nóng, không nhanh không chậm ăn cơm.

“Vương gia, Ninh vương gia hồi kinh xong tốt chứ?” Đỗ Cửu Ngôn uống rượu, nói.

Quế vương trả lời: “Ta thấy hắn rất tự tại.”

“Không nói chuyện khác với người?”

Quế vương biết nàng muốn nói gì, trả lời: “Không có nói. Không đến lúc đó, hắn cũng không dám nói với ta.”

“Nếu như ngươi không tiếp ra hiệu liên minh của Ninh vương, hắn sẽ đi tìm Cửu Giang vương.” Bả Tử nói với Quế vương: “Bất kể có phải là ý của thánh thượng tước phiên hay không, nhưng bây giờ nhìn qua, biểu hiện ra đúng là như vậy.”

“Hai người bọn hắn liên minh, đối với triều đình mà nói, cũng không phải là chuyện tốt.”

Vũ Xương và Cửu Giang cách rất gần.

“Kết minh có thể làm gì?” Quế vương tự rót một ly, “Trong tay Cửu Giang vương nuôi quân một nghìn hơn hai người, trong tay Ninh vương cũng bất quá số này. Ca ta muốn giết bọn hắn, như nghiền chết một con kiến.”

“Nếu Ninh vương quả thật nghĩ là muốn như vậy, lựa chọn duy nhất của hắn, chính là ta.”

Bả Tử nói: “Ngươi nào biết Cửu Giang vương chỉ có một nghìn hơn hai trăm người?”

Quế vương nhìn hắn, “Ngươi biết cái gì?”

“Không cần thiết, ta không tra chuyện trong triều.” Bả Tử nói: “Chỉ là đơn thuần thảo luận, ngươi có thể xác định nhân số Cửu Giang vương nuôi quân sao?”

Quế vương nói: “Nếu quả thật là như vậy. . . Chúng ta đây suy đoán, người phía sau màn chính là Cửu Giang vương. Hắn từng bước từng bước thanh trừ hết mấy huynh đệ chúng ta, sau đó sẽ thay đổi hoàng quyền.”

“Nhưng phải có một chứng cứ, hết thảy đều là phỏng đoán.”

Bả Tử không có biện giải, đúng là hắn phỏng đoán, hắn chỉ là từ đó suy đoán mà thôi.

“Nếu như ở trong ba vị vương gia còn dư lại chọn một vị, ta trái lại cho rằng vương gia càng có thể.” Đỗ Cửu Ngôn gắp một khối thịt chim trĩ cho Quế vương, “Binh của Cửu Giang vương, cũng không nhiều như Quế vương gia a.”

Quế vương nhai thịt gà nhìn nàng, “Nói một chút coi, địa phương khả nghi của ta.”

“Ta không có điều tra, cũng không rõ ràng lắm a. Nhưng Cửu Giang vương muốn cướp lấy cũng không dễ dàng, ngược lại là ngươi, giản đơn rất nhiều.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngoại trừ thánh thượng, ngươi là đích xuất duy nhất.”

“Danh chính ngôn thuận.”

Quế vương nhổ xương gà ra, ghét bỏ nói: “Ăn cơm. Suy nghĩ thật kỹ bảo chướng đường của nàng giữ thế nào đi.”

“Cũng Phải, ” Đỗ Cửu Ngôn uống xong rượu, “Ta là mặn ăn củ cải quan tâm nhạt.”

Ba người ăn cơm xong cưỡi ngựa trở lại kinh thành, vừa vào thành thủ vệ quan binh đã gọi Đỗ Cửu Ngôn lại, nói: “Đỗ tiên sinh, hôm qua có phải người không ở hay không?”

“Ân, đã xảy ra chuyện gì?” Đỗ Cửu Ngôn xuống ngựa hỏi.

Bookwaves.com.vn

Quan binh nói cho nàng biết chuyện học sinh nháo sự.

“Đa tạ đa tạ!” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, dắt ngựa đi trở về, Bả Tử nói: “Xem ra, có người đang tính kế.”

“Xem ra, chúng ta phải đi bái phỏng Thân Đạo Nho rồi.”

Nàng vòng đường đi bảo chướng đường trước, bài tử ở cửa bảo chướng đường không biết bị ai lấy xuống đập, cửa chăm đóng nghiêm cẩn, Đỗ Cửu Ngôn vỗ mấy lần cửa cũng không có ai mở.

“Quá phận a!” Đỗ Cửu Ngôn nhặt bảng hiệu lên, ngưng mi nói: “Đi, chúng ta tìm Thân Đạo Nho trút giận.”

Bả Tử nói: “Muộn chút đi. Ngươi bây giờ đi chỉ làm cho hắn đưa thêm tội danh thôi.”

“Tiểu nhân.” Đỗ Cửu Ngôn rất tức giận, thu bảng hiệu, đang muốn ly khai bỗng nhiên cửa mở từ bên trong, Sài thái thái kích động hô: “Đỗ tiên sinh, người rốt cục đã trở về.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Xảy ra chuyện gì?”

“Ngày hôm qua bọn họ nháo sự, vốn có chúng ta muốn đi đánh nhau, sau này Bùi cô nương ngăn cản chúng ta. Chúng ta chịu đựng không ra ngoài, vốn có cho rằng không có chuyện gì, nhưng đối phương được một tấc lại muốn tiến một thước, cư nhiên ầm ầm trên dưới một trăm người xông lại, đập bảng hiệu của chúng ta.”

“Còn nói chỗ chúng ta là kỹ viện, không đóng cửa chính là vũ nhục triều đình.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Chính là học sinh học đường và tụng sư?”

“Phải, tụng sư chính là Yến kinh tụng hành. Còn có rất nhiều là của Tập Hiền thư viện.”

Tập Hiền thư viện bởi vì Kinh Nhai Trùng, rất nhiều người đều đang hận Đỗ Cửu Ngôn, nên lần này có cơ hội như vậy, vô luận bọn họ là thực sự vi công, hay là lấy việc công làm việc tư đều là nhất định phải xuất hiện vô giúp vui.

Đạp lên một cước, làm thối danh tiếng của quyền lợi nữ tử bảo chướng đường.

Bọn họ sẽ không quản ý nghĩa lâu dài của chuyện này, chỉ quan tâm có thể để cho nàng xấu xí, làm hỏng đại cục của nàng thôi.

“Đừng sợ.” Đỗ Cửu Ngôn trả lại bảng hiệu cho Sài thái thái, “Y chang như vậy ngày mai lại để cho người làm mười cái dự bị.”

Sài thái thái nói: “Vâng!” Lại nói: “Đỗ tiên sinh, còn có một việc. Vụ án kia Yến kinh tụng hành lui thời gian về sau, biến thành mùng năm tháng sáu khai đường.”

Lui sau? Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi, “Đã biết, ta đi hỏi Ngô đại nhân một chút.”

“Từ thị còn ở bên trong?”

Sài thái thái lắc đầu, “Không dám để cho một mình nàng ở bên trong, đêm qua ta để cho nàng theo ta về nhà ở.”

“Ân. Hai ngày này khiêm tốn một chút, chúng ta mới khởi bước, danh tiếng quý giá, không nên va chạm với trứng thối.”

Sài thái thái xác nhận.

Đỗ Cửu Ngôn đi phủ nha, Ngô Điển Dần đưa công văn Yến kinh trình lên cho nàng, “. . . Mục Diễm tự mình đến, nói bọn họ còn có chứng cứ chưa có tìm được, Đàm thị cũng không có hạ lạc, nên yêu cầu đẩy thời gian lại nửa tháng.”

“Bọn họ đi tìm Đàm thị sao?”

Ngô Điển Dần gật đầu, “Ta thấy là phải.”

“Vậy chờ bọn hắn tìm Đàm thị, ” Đỗ Cửu Ngôn cáo từ Ngô Điển Dần, cùng Quế vương trở về Quế vương phủ, hai người vừa tới nhà, rửa mặt thay đổi y phục, Ninh vương tới.

Lúc Đỗ Cửu Ngôn đến noãn các, Ninh vương đang uống trà, thấy nàng ha hả cười, nói: “Đệ muội, ngươi vô luận nam trang hay là nữ trang, đều không có gì sai biệt a, ”

“Vốn ở lần đầu gặp là nam hay nữ cũng không được tự nhiên.”

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Vương gia, coi như người đây là khen ngợi đi.”

“Là thật khen ngợi a.” Ninh vương thỉnh nàng tọa, “Lần trước đến ngươi đi điều tra án kiện, thế nào, có phải lại sắp khai đường biện tụng hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nói: “Vương gia, thế nào ta từ trong tâm tình cao hứng của người, nghe được một ít nhìn có chút hả hê nhỉ?”

Ninh vương ngẩn ra, lập tức cười ha ha, cười rộ lên thịt trên cằm, trên ngực của hắn cùng đám thịt dư thừa bị chen ra ngoài cùng nhau rung động, như một màn thầu trắng bị chèn ép, “Mặc Hề Mặc Hề, Cửu Ngôn thật đúng là hài hước a.”

“Gọi đệ muội.” Quế vương sửa chữa nói.

“Đệ muội, ” Ninh vương nói: “Kỳ thực không phải ta nhìn có chút hả hê, ta là chờ mong a. Lần trước nghe ngươi biện tụng vẫn là hai năm trước, lúc này đây trở về, đang mong đợi có thể nghe ngươi biện tụng một lần nữa.”

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mũi lại cười nói: “Hẳn là, có thể.”

“Lúc nào, là vì chuyện của ngươi sáng lập bảo chướng đường sao?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

“Vậy ta chờ.” Ninh vương cười nói: “Lần này ta nhất định nghe cho đã nghiện mới đi.”

Quế vương nói: “Nàng cũng không phải ca diễn, ngươi còn nghe cho đã nghiện.”

“Ta thấy ngươi chính là rảnh rỗi.”

Nói đến hát hí khúc, Ninh vương nói: “Nghe nói Đỗ Huỳnh và Thanh Linh đều là đệ đệ của Cửu Ngôn?” Lại nói: “Bọn họ có ở nhà không, ta có thể trông thấy hay không?”

“Bọn họ bình thường tầm giờ Dậu trở về.”

Ninh vương nở nụ cười, “Vậy ta chờ bọn họ trở về.”

Quế vương gõ bàn một cái nói, “Ngươi muốn nghe thì đi Ngõa Tứ cổ động.”

“Ta đã đi qua, ” Ninh vương cười nói: “Hát là thật hay, nhưng mặt có trang, ta đây trở về vừa lúc trông thấy hình dáng.”

Quế vương trừng hắn một mắt.

“Cửu Ngôn, ” Ninh vương nhìn nàng, “Lúc nào hòa hảo với Mặc Hề? Ta là nghe nói, các ngươi đến bây giờ còn chia phòng.”

Đỗ Cửu Ngôn tép tép miệng, lại cười nói: “Đang ở chọn ngày hoàng đạo.”

“Chuyện này còn chọn ngày hoàng đạo?” Ninh vương nhìn Quế vương, “Mặc Hề?”

Quế vương ho khan một tiếng, “Ngươi không chọn, là bởi vì ngươi quá tùy tiện, chúng ta là người thành thật, đương nhiên phải đối đãi nghiêm túc.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu phụ họa.

“Thế nào còn nói đến trên người ta.” Ninh vương đầy mặt ủy khuất.

“Ta đi trù phòng xem, ” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Ninh vương gia buổi tối ở chỗ này dùng bữa, phải làm mấy món ăn ngon.”

Lúc nói chuyện liền đi ra ngoài.

“Nàng như vậy thật đúng là giống một vương phi a, đương gia làm chủ còn có thể đi trù phòng.” Ninh vương lại gần, thấp giọng nói với Quế vương: “Mặc Hề, chớ nói ta không có dạy ngươi, nữ nhân như Đỗ Cửu Ngôn, ngươi không thể khách khí.”

Quế vương nhìn hắn.

“Cứng rắn a.” Ninh vương nói: “Nhi tử đều sinh rồi, ngươi còn khách khí làm gì?”

Quế vương không muốn để ý đến hắn, nếu là hắn cứng rắn, phỏng chừng Đỗ Cửu Ngôn liền trực tiếp trở mặt với hắn.

“Không dám?” Ninh vương hỏi.

Quế vương không nói chuyện.

“Ta đây có thứ tốt, ” Ninh vương từ tay áo sờ soạng một phấn túi ra đưa cho Quế vương, “Ở trong nước trà nàng uống, dùng ngón tay chấm một chút như thế. . .”

“Không nên trách ca ca không có nói với ngươi, điểm này, ngươi một đêm, hắc hắc. . . Không có bảy tám lần nàng đều không tha cho ngươi xuống giường.”

Quế vương nhìn gói thuốc lại nhìn Ninh vương.

“Ngươi nhìn ta làm chi, ta không cần dùng những thứ này.” Ninh vương bỏ gói thuốc vào trong ngực hắn, “Lên a. Nữ nhân tốt như vậy, ngươi khách khí có thể sẽ bị người đoạt đi.”

Quế vương ngắm gói thuốc, đầu lông mày nhướng cao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui