Đại Tụng Sư

Q1 – CHƯƠNG 66: ĐÊM TRƯỚC NGÀY THI

Editor: Luna Huang

“Tiên sinh.” Đỗ Cửu Ngôn ngồi một hồi, nhìn Ngân Thủ trả bài, ngữ khí thường thường không bất kỳ tâm tình phập phồng gì, củ cải nhỏ cầm bút bất ổn ngã trái ngã phải viết chữ, Hoa Tử ngại chữ khải không dễ nhìn, cố ý một bút viết cho xong, thêm một đóa hoa, có vẻ chẳng ra cái gì cả, Nháo nhi cầm y phục cũ may vá, trong miệng hừ cười nhỏ, trong mắt Trần Lãng mỉm cười nét mặt cũng nghiêm túc.

Thật đúng là thú vị a… Đỗ Cửu Ngôn lung lay lắc lư trở về phòng, ngã đầu liền ngủ.
Chờ khi tỉnh lại đã là nửa đêm, củ cải nhỏ nằm trong lòng nàng, nước bọt chạy lên thân nàng. Đặt hắn qua bên, đứng dậy rửa mặt trong viện.

Lại phát hiện Trần Lãng và Bả Tử còn có Ngân Thủ cũng không có ngủ, đang ngồi ở trong viện tử nói chuyện phiếm.

“Trò chuyện gì?” Đỗ Cửu Ngôn châm trà uống, Trần Lãng cười nói: “Ngươi đã tỉnh? Buổi trưa uống nhiều rượu đi. Đây đều sắp thi, ngươi ít nhiều cũng phải đọc chút sách chứ.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ngày mai sẽ xem!”

“Uống rượu với Thái Trác Như?” Bả Tử hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, ngồi xuống trên ghế Ngân Thủ dọn tới, nói: “Rảnh thì tra hắn một chút.”

“Điều tra.” Bả Tử đưa một tờ giấy cho nàng.

Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi, tiếp nhận giấy, mặt trên viết rất nhiều chữ rậm rạp, nàng ngưng mi nói: “Sạch thế?”

Khi còn bé đọc sách môn nào cũng loại ưu, lớn tiếp quản buôn bán trong nhà, nhưng nghiệp Thái gia, hắn còn có một vị huynh trưởng đi đứng bất tiện, chất tử đã sắp mười tuổi, phía dưới còn có hai đệ đệ, tuy là thứ xuất, nhưng là rất có tài cán.

Nhìn như vậy, thật ra thì vẫn là có chút phức tạp.

“Nói như vậy, hắn muốn làm một mình?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn xong, không khỏi than thở, đại gia đình phân tranh thật đúng là không hiếm lạ.

Thái phủ gia đại nghiệp đại, tử tôn vì gia sản tranh đấu gay gắt, đúng là bình thường.
“Vị Thái công tử này làm sao vậy?” Trần Lãng hai ngày này thường nghe bọn hắn nhắc đến.

Đỗ Cửu Ngôn nói đối thoại trưa nay cho mọi người nghe, “Hiện tại xem ra, có thể thử một lần.”

“Cửu ca, vậy ngươi đầu tư bao nhiêu tiền?” Ngân Thủ hưng phấn không thôi.

Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi, nói: “Vẫn là dùng tiền của hắn, đầu tư cho hắn được rồi.”

Một nghìn năm trăm lượng, sống thì rất nhiều, buôn bán rất ít!

“Nếu thật muốn đầu tư, đến lúc đó ta đi theo.” Bả Tử nói: “Con đường kia ta quen thuộc, từ Tân Hóa vào Quảng Tây cảnh, lại lên thuyền ra biển.”

Y theo kinh nghiệm của hắn, thuyền căn bản không dùng đến Lưu Cầu, trên biển sẽ bán xong.

Có Bả Tử ở đương nhiên là tốt, nhưng nàng lo lắng, “Tuy nói phú quý hiểm trung cầu, nhưng bất quá một nghìn năm trăm lượng bạc, dù là thua thiệt cũng không sao.” Lại nói: “Thái Trác Như, nếu quyết định muốn làm, nói vậy hắn đã nghĩ rất chu toàn, chúng ta đại khả buông tay, chỉ chờ lấy tiền.”

Bả Tử không có phản đối, Trần Lãng nói: “Ngươi là dự định làm luôn, hay chỉ kiếm chút tiền rồi thu tay? Dù sao qua cảnh từ Quảng Tây, quá nguy hiểm.”

Noveltown.asia
“Có lợi thì làm lâu dài. Hơn nữa chúng ta chỉ theo chân kiếm chút tiền lẻ mà thôi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thử một lần, vô phương!”

Đỗ Cửu Ngôn quyết định, ba người bọn hắn đương nhiên là ủng hộ.

“Chờ lần sau, nếu là không có vấn đề, ta đi áp thuyền.” Ngân Thủ cười hắc hắc, “Ta từ nhỏ lớn lên bên biển, ta lặn xuống nước, có thể nhịn được một chén trà nhỏ.”

Đỗ Cửu Ngôn lần đầu tiên nghe hắn nói, “Còn nhớ rõ chuyện khi còn bé?”

“Cái khác đều không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ cửa nhà ta chính là biển. Có thể cha nương ta liền ra biển mà chết đi, phản chính ta là hài tử không ai cần.” Ngân Thủ nhếch miệng cười, “Cửu ca, ta có thể chứ?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Có thể, chờ đi mấy chuyến thử trước, hiện tại cho ngươi đi, ta cũng lo lắng.”

Ngân Thủ hoa chân múa tay vui sướng.

Ngày thứ hai, Đỗ Cửu Ngôn để củ cải nhỏ đi lấy một nghìn trăm lượng, củ cải nhỏ trợn tròn cặp mắt, “Nương a, tại sao phải lấy nhiều tiền như vậy… Có phải ngươi bị người lừa tiền hay không?”

“Ta lấy tiền đầu tư buôn bán.” Có phải bị lừa hay không, nàng thật đúng là nói không chắc, “Nếu như thuận lợi, một tháng sau có thể biến thành ba nghìn lượng nga.”

Củ cải nhỏ cau mày xòe đầu ngón tay ra tính toán một chút, sau đó nhãn tình sáng lên, “Được, ta đây đi lấy tiền, ngươi ở nhà chờ ta nga.”

Lúc nói chuyện, hắn lôi kéo Nháo nhi bồi hắn đi.

Đỗ Cửu Ngôn không cảm thấy kỳ quái, phản chính hài tử này rất tinh minh, đơn giản không ai có thể gạt được hắn.

Không lâu sau, củ cải nhỏ cầm tiền về, Đỗ Cửu Ngôn đi Lộ phủ một chuyến, Thái Trác Như nhìn tiền của nàng, nhất thời nở nụ cười, “Tiền này… Là ta cho ngươi?”

“Bây giờ là của ta.” Đỗ Cửu Ngôn đặt lên bàn, “Ngươi chừng nào thì đi hàng, cần ta làm cái gì?”

Thái Trác Như cười ha ha một tiếng, nói: “Đỗ tiên sinh viết hai phần khế ước đi, một phần ta ngươi ký, một phần khác ta muốn cho người đưa hàng của ta ký.”

“Nói sớm, ta chỉ lấy theo phần của chúng ta thôi.” Lúc nói chuyện, Đỗ Cửu Ngôn lấy khế ước đã sớm chuẩn bị xong ra.

Thái Trác Như mục trừng khẩu ngốc, tiện đà cười ha ha, lắc đầu nói: “… Đây là ta kỷ nhân ưu thiên, lấy thông minh của Đỗ tiên sinh, tất nhiên có thể nghĩ tới những thứ này.”

Lúc nói chuyện, hắn từ đầu tới đuôi nhìn một lần, lập tức ký tên ở phía trên, ấn vân tay.
Đỗ Cửu Ngôn cũng ký xong, hai người mỗi người lấy một phần, đều tự giữ.

“Cho ta bút mực, còn phải nghĩ dạng hợp đồng gì, đối phương là ai?” Nàng thuận miệng hỏi. Thái Trác Như hiện tại đã thích ứng khôn khéo của nàng. Đi qua các loại các dạng phương thức. Thu hoạch tin tức mình muốn. “Nguyên Quảng Tây đốc thủ, huynh trưởng của thiếp phòng thứ bảy của Quế vương, họ Lương, tên Ngọc Tỉnh.”

Quế vương nhiều tiểu thiếp như vậy? Xem ra thật đúng là thân thể khoẻ mạnh a. Đỗ Cửu Ngôn cũng không ngẩng đầu lên viết chữ, hỏi: “Ước thúc cái gì?”

Noveltown.asia – Luna: Dựa vào phần văn án, xem tới đây, có khi nào ông vương gia này là…. ghê quá đi, không muốn đâu

“Không có ước thúc.” Thái Trác Như rốt cục có một ván lật bàn cao hứng, “Chỉ cần hắn ký tên lên khế ước, đó chính là ước thúc lớn nhất với hắn rồi.”

Đỗ Cửu Ngôn trợn mắt, “Ngươi đều biết điểm này, hắn không biết sao?” Lại nói: “Còn có, hắn đã chính là thủ hạ của Quế vương, ngươi nào biết, hắn buôn bán với ngươi, Quế vương không biết?”

“Nếu như hắn vốn chính là Quế vương bày mưu đặt kế, đồ của ngươi ta vào cảnh nội Quảng Tây, chính là dê vào miệng cọp.”

Vẻ mặt Thái Trác Như kinh ngạc, “Ngươi… Thực sự là lần đầu tiên buôn bán?”

“Ta có đầu óc, biết tự hỏi, suy một ra ba.” Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt, tự mình viết lên, “Nếu có dị tâm, không thể hộ vật chu toàn. Liền trù hắn không kiếm được tiền, muội muội đội một cái nón xanh cho Quế vương!”

Thái Trác Như cười ha ha, “Ngươi…đây là trù ẻo? Đùa quá rồi đi?”

“Đã không thể ước thúc, vậy ác tâm hắn một chút.” Đỗ Cửu Ngôn đưa khế ước cho Thái Trác Như: “Thái công tử ngươi cũng không thể phụ ta a.”

Khóe miệng của Thái Trác Như cứng đờ, da mặt run lên, ha hả cười nói: “Đỗ tiên sinh yên tâm, tuyệt không… Tuyệt không hại ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn không phải là cái loại nam nhân này…nhìn không giống a.

“Ta đây liền cáo từ. Ngày mai thi rồi, ta phải trở về chuẩn bị một chút.” Lúc nói chuyện, Đỗ Cửu Ngôn cầm một phần khế ước của mình, chắp tay nói: “Chúc chúng ta đều có vận may.”

Thái Trác Như cũng gật đầu, “Vọng kỳ khai đắc thắng, tất cả trôi chảy!”

Hai người nhìn nhau cười, Đỗ Cửu Ngôn ly khai Lộ phủ.

Màn đêm buông xuống, nàng tựa ở đầu giường, xem tư liệu Tiền Đạo An tu chỉnh.

Cuộc thi tụng sư phân ba ngày luật, lễ, nghĩa.

Ngày đầu tiên thi luật, thang điểm một trăm bài thi một tờ, đáp xong nộp bài thi, xế chiều hôm đó sẽ có công bố dán trên bảng.

Ngày thứ hai thi lễ, án thành tích lần đầu tiên, phân biệt do tiên sinh tổ giáp ất bính đinh giám thị, phân bốn trường thi, mỗi người có mười điểm, hiện trường học sinh khảo đề cho nhau, người trả lời lấy được năm điểm của đối phương, sai phải chia điểm cho đối phương. Mười điểm trừ hết xem như thi xong rời trường, điểm không hạn mức cao nhất, có người nói nhiều năm qua điểm cao nhất của bổn trường là hai mươi năm trước, hôm nay là tổ trưởng tổ chữ giáp của Tây Nam Lưu Công Tể, một trăm năm mươi điểm.

Ý vị này, ngoại trừ chính hắn có mười điểm ra, hắn còn cướp sạch điểm của mười bốn người.

Ngày thứ ba thi nghĩa, tiên sinh đưa đề, chia trường thi biện tụng bằng miệng thành đàn, theo biểu hiện, tiên sinh hiện trường chấm điểm.

Sàng chọn xong, người được chọn do các tổ định, tổ giáp cần ba khoa hai trăm ba mươi điểm, tổ ất ba khoa hai trăm, tổ bính một trăm tám mươi, tổ đinh một trăm năm mươi… Có người nói bao năm qua điểm cao nhất đều là Lưu Công Tể, ba trăm năm mươi điểm.

Thi đều là cơ bản, theo Đỗ Cửu Ngôn cũng không khó, nàng khép sách lại ngáp một cái, củ cải nhỏ mở mắt, mơ mơ màng màng vỗ sau lưng của nàng, trấn an: “Nương a, đừng sợ!”

Đỗ Cửu Ngôn nhéo nhéo cái mũi nhỏ của hắn, “Nương có ngươi, cái gì cũng không sợ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui